Trong tay Lâm Hiên vẫn cầm Thông Thiên Linh Bảo nhưng không dám vọng động. Có cảm giác phân hồn Cửu Anh trước mắt còn mạnh hơn cả Tuệ Thông Vạn Phật Tông.
Lúc này lại bị giam trong quảng trường, lại thêm cấm không cấm chế trốn cũng không được. Quỷ thú này cũng không phải loại lương thiện gì nhưng Lâm Hiên đành cười khổ vẫn ôm quyền
"Tiền bối..?"
Chỉ là Cửu Anh đáp lại bằng cách dùng một chiếc đầu phun ra khí vụ mà xám tro. Lâm Hiên vừa sợ vừa giận, thân hình chợt lóe đã biến mất tại chỗ, vừa hiện nơi đối phương thì lập tức phất tay trế ra hai cái vòng bạc. Vừa cầm lấy chúng thì hắn không chút do dự truyền pháp lực vào trong.
Ầm!
Hư không xuất hiện mấy chục con Hỏa giao cùng Băng long dữ tợn dài đến mấy trượng, giương nanh múa vuốt bổ về phía đối thủ.
Hỏa giao cùng Băng long toàn thân chớp động linh quang, hoặc phun băng hoặc phun hỏa, hoặc quất đuôi hoặc dùng lợi trảo, cắn về phía đại quỷ thú chúng Cửu Anh.
Đối mặt với công kích như vậy, dù là yêu tộc Hóa hình hậu kỳ nhất định cũng luống cuống tay chân, có điều Cửu Anh lại xem như không thấy, không thèm né tránh mà một chiếc đầu há miệng phát ra tiếng kêu như tiếng hài nhi khóc.
Một màn quỷ dị chợt xuất hiện….
Sóng âm vô hình nhưng mặt ngoài thân thể băng long cùng Hỏa Giao đã xuất hiện vô số vết nứt, trong phút chốc toàn bộ bị chấn nát. So với tiếng kêu của Cửu Anh thì Âm Ba Công của Cầm Tâm chẳng khác nào trò trẻ con.
Hơn nữa sóng âm này có phạm vi công kích rất rộng, Lâm Hiên dù ở xa nhưng cũng nằm trong đó. Chỉ là có Ô Kim Long Giáp Thuẫn hộ thể nên không gặp trở ngại gì nhiều.
Một cái há miệng đã dễ dàng phá công kích của đối phương, ánh mắt Cửu Anh càng hiện vẻ bạo ngược. Không dùng động tác hoa lệ nào, Cửu Anh trực tiếp tát ra một trảo.
Trảo này lớn đến hơn chục trượng, lợi trảo khô héo có âm khí vờn quanh, năm quỷ trảo vừa dài vừa nhọn, lấp lánh hàn quang khiến người ta sợ hãi.
Tròng mắt Lâm Hiên co rút, Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn lập tức bay vọt lên không trung, bắn ra một đạo linh quang kèm theo tiếng phượng hót mơ hồ.
Lâm Hiên thu lại Thông Thiên Linh Bảo, hai tay như hồ điệp xuyên hoa liên tiếp đánh ra pháp quyết. Một bức tường băng hỏa lập tức xuất hiện.
Hắn tiếp tục truyền pháp lực, linh quang cuồng thiểm, lại thêm một bức tường băng có hỏa diễm vây quanh xuất hiện…
Đây là bí pháp mà Hồng Lăng tiên tử từng sử dụng qua, lấy pháp bảo kết hợp với linh lực, trong nháy mắt hóa ra mười tám tầng phòng ngự cực mạnh.
Đây là bí thuật độc môn. Lâm Hiên hiện đã là đại tu sĩ. tuy chỉ là vẽ hổ ra mèo nhưng cũng có vài phần đạo hạnh.
Chín bức tường băng hỏa xếp thành hàng che trước mặt Lâm Hiên, trong cùng là tầng sáng hộ thể do Ô Kim Long Giáp Thuẫn biến thành. Hắn tin tưởng có thể chống lại một kích của tu sĩ Ly Hợp kỳ.
Tiếng kêu cổ quái của Cửu Anh một lần nữa truyền ra, móng vuốt của quỷ trảo lại tiếp tục dài đến cả trượng, trong hắc khí cuồn cuộn đập thẳng vào tường băng.
Hào quang chợt lóe, tường băng lập tức ảm đạm đi rất nhiều. Lam sắc hỏa diễm phía ngoài không hề tạo được chút thương tổn nào cho quỷ trảo.
Bức tường băng hỏa đầu tiên lập tức hóa thành một đống mảnh vụn.
Sắc mặt Lâm Hiên không khỏi trầm xuống, tay phải giơ lên tế ra Bích Huyễn U Hỏa.
U Hỏa lập tức hóa thành một con hỏa điểu cất tiếng hót vang.
Xoảng xoảng xoảng!
Trong lúc Lâm Hiên thi pháp thì quỷ trảo vẫn theo lệ khí tận trời, xuyên thủng tám bức tường băng còn lại.
Lúc này tiểu hỏa điểu đã lao lên nhưng quỷ trảo vẫn không chút do dự bổ xuống. Chỉ là tiểu điểu lại hóa thành hơn mười đốm lửa nhỏ lan ra khắp quỷ trảo.
Quỷ trảo chưa kịp đụng tới tầng sáng do Ô Kim Long Giáp Thuẫn biến thành thì đã hóa thành hư vô, giữa không trung chỉ còn một đoàn ma hỏa lập lòe.
Lâm Hiên thở phào nhẹ nhõm, tất nhiên không buông lỏng mà lại đánh ra một đạo pháp quyết. Bích Huyễn U Hỏa biến thành một con ma mãng lao về phía đối thủ.
Hai tay Lâm Hiên nhanh chóng hợp lại, pháp lực trong cơ thể như nước lũ cuồn cuộn đổ vào Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn.
Ầm! Tiếng nổ lớn như sấm rền vang lên, một cơn lốc chừng hơn trượng phập phù hiện ra, thanh thế vô cùng kinh người.
"Đi!" Lâm Hiên khẽ quát một tiếng, từ trong cơn lốc bắn ra tầng tầng sóng ánh sáng dày đặc thẳng tới đối thủ.
Theo đó hắn khẽ phất tay trái tế ra Thanh Hỏa Kiếm, tiên kiếm tỏa ra linh quang đại thịnh rồi biến thành một thanh cự kiếm trăm trượng.
Pháp thuật này khi trước Lâm Hiên từng dùng qua để đối phó với Kim Cương Sơn Quái, hiện đã tiến giai Nguyên Anh hậu kỳ nên thi triển càng thêm thuận lợi. Thanh Hỏa thiên về công kích nên sau khi biến lớn lại càng có uy thế kinh người.
Cửu Anh không chút sợ hãi, khẽ vỗ cánh nâng cả thân thể khổng lồ lên khỏi mặt đất. Cấm không cấm chế lại không hề có tác dụng với nó.
Chín cái đầu ngửa lên, không còn tiếng khóc nỉ non mà tiếng hống như của cả vạn oan hồn nơi Cửu U.
Một đạo sóng âm bằng mắt thường có thể nhìn thấy xuất hiện, tầng tầng lớp lớp tựa như sóng biển mênh mông mãnh liệt. Sau một khắc đã va chạm với cơn lốc tỏa ra tầng tầng sóng ánh sáng. Không một tiếng động, không gian trở lên yên tĩnh một cách quỷ dị!
Tiếp sau đó một tiếng nổ lớn rền vang, những tia sáng bỗng chốc biến mất toàn bộ. Sắc mặt Lâm Hiên trở nên khó coi, không chút chần chờ há miệng phun ra một ngụm tinh huyết. Tiếp theo như như cá kình hút nước vào bên trong cơn lốc. Lâm Hiên lại tiếp tục đem Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn nhập vào trong đó.
"Ầm ầm" Tiếng sấm nổ đinh tai nhức óc vang lên, mặt đất rung lên bần bật, lúc này giữa con lốc xuất hiện hai điểm đỏ rực như hai con mắt của quái thú.
Băng hỏa lưỡng trọng thiên! Đây là thần thông lớn nhất của Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn.
Bên kia cự kiếm trăm trượng với thế lôi đình đánh xuống. Ánh mắt Cửu Anh rốt cục lộ vẻ ngưng trọng, nó khẽ vỗ hai cánh phóng ra vô vàn phong đao, có vài phần tương tự như sóng ánh sáng Lâm Hiên.
Không ngờ nó có thể học được thần thông của người khác. Lâm Hiên ngẩn ngơ, tuy tức giận nhưng cũng đành nở nụ cười khổ.
Bất quá với kinh nghiêm tranh đấu không hề thua kém lão quái vật Ly Hợp kỳ. Rất nhanh hắn đã cảm thấy bất ổn, những lưỡi phong đao đang bay giữa đường bỗng nhiên biến mất.
Thần thông không gian? Từ trong mắt quái vật Lâm Hiên thấy được một tia mệt mỏi. Đồng thời cái quái vật vừa động.
Một tấm thuẫn bài được tạo bởi vô số vảy cá to bằng cái bát hiện ra, phía trên còn lập lòe những phù văn. Là do thiên địa nguyên khí sở tụ.
Lúc này Lâm Hiên có thể khẳng định mười phần, quái vật trước mắt là cường giả cấp bậc Ly Hợp kỳ.
Hắn nào dám chậm trễ, lập tức bước ngang sang trái một bước, thân hình lập tức tiêu biến. Cơ hồ cùng lúc thì hơn mười lưỡi phong đao đã lập tức chém qua.
Xoạt! không gian xuất hiện từng đạo vết sáng bạc, dù chưa bị xé rách nhưng cũng đủ để biểu thị uy lực đáng sợ của chiêu này. Lâm Hiên vừa thở phào một hơi thì lập tức kinh sợ, phong đao công kích thất bại đã lập tức chuyển hướng vòng lại bắn về phía hắn.
Bên kia tình huống của Cửu Anh cũng không khác biệt bao nhiêu.
Đối mặt với cự kiếm trăm trượng, hai cánh Cửu Anh khẽ vỗ đã chuyển thân, đôi cự trảo đen nhánh từ dưới bụng vung lên
…. Oành oành!
Gió mây vần vũ sấm động rung trời, tầng sáng quanh quảng trường đã biến mất, thiên địa nguyên khí điên cuồng ngưng tụ tạo thành một dòng suối giữa hư không.
Trong dòng suối lập tức hiện ra một con lệ quỷ một sừng cả người lập lòe sắc đỏ, quỷ dị nhất là bị xích sắt đen nhánh trói chặt tạo ra tiếng loảng xoảng. Nó dùng đôi quỷ trảo đen như mực nhanh như điện chớp tóm lấy Thanh Hỏa Kiếm.
Chỉ là công kích của Lâm Hiên vẫn còn, cơn lốc cùng ma mãng do Bích Huyễn U Hỏa biến thành đang nhanh chóng vọt tới.
Truyền thuyết rằng hai chiếc đầu ở giữa của Cửu Anh có thể thôn thủy thổ hỏa là lợi hại nhất.
Thủy này chính là hắc thủy ở dưới Cửu U hàn đàm. Nghe nói hàn đàm này rộng lớn vô cùng, còn hơn cả mười tám tầng địa ngục.
Lục vương thống trị Âm Ti giới đều đem những âm hồn quỷ vật chống lại bọn họ ném xuống Cửu U hàn đàm để họ chịu mọi hành hạ. Oán khí và nước mắt của đám này kết thành hắc thủy hàn đàm, Cửu Anh lại dùng thứ này để uống.
Đương nhiên, truyền thuyết chỉ là truyền thuyết. Chẳng qua hắc thủy do Cửu Anh phun ra quả thực khủng khiếp. Thủy là cội nguồn của sự sống nhưng hắc thủy này lại diệt vong hết thảy sự sống. Truyền thuyết kể rằng, bất cứ linh vật gì dính phải một giọt hắc thủy thì lập tức sẽ héo rũ rồi chết đi.
Năm đó khi Linh giới đại chiến máu chảy thành sông cùng Âm Ti giới. Cửu Anh là linh sủng yêu thích của Tu La vương nên thường lĩnh ấn tiên phong.
Không ít tồn tại cấp cao Linh giới đã chết trong tay quái vật này. Nếu dính một giọt hắc thủy thì nhân tộc lập tức hóa lão thanh xuân, mấy ngàn năm thọ nguyên chỉ trong một tích tắc đã trôi qua. Lực sát thương quả thực quá kinh khủng. Đương nhiên, trước mắt chỉ là phân hồn còn sót lại của Cửu Anh từ trăm vạn năm trước mà thôi, lại trải qua sự trấn áp của cửu thánh thú đã trở nên suy yếu.
Hắc thủy không còn đáng sợ như trong truyền thuyết nhưng cũng không thể coi thường. Chỉ thấy chiếc đầu ở giữa của Cửu Anh khẽ co lại rồi phun ra một cột nước đen như mực chừng hơn một trượng, cột nước này vừa phóng ra đã t phân thành hai, cả quảng trường nồng nặc tử khí.
Trong lòng Lâm Hiên cảm thấy ớn lạnh, lúc này hắn đang bị các lưỡi phong đao đáng sợ truy đuổi. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi hắn đã sử dụng Cửu Thiên Vi Bộ đến mười bảy mười tám lần. Không cần Cửu anh điều khiển vậy mà đám phong đao vẫn có thể truy tung hắn, quả là đáng sợ!
Cắn răng hắn vươn tay tế ra một tấm khăn lụa của nữ tử bay ra. Đây chính là bảo vật đoạt được từ Khương lão quái. Tấm khăn được truyền pháp lực thì lập tức phun ra một vầng sáng lam sắc, hóa thành một bức tường nước chắn trước mặt Lâm Hiên.
Nói thì dài nhưng sự việc diễn ra trong chớp mắt mà thôi.
Phốc phốc phốc… âm thanh trầm thấp truyền ra, các lưỡi phong đao ầm ầm lao vào bức tường nước. Sắc mặt Lâm Hiên trầm xuống, đánh ra một đạo pháp quyết.
Tức thời bức tường nước càng ngưng kết dày đặc khiến tốc độ của phong đao bị giảm đi đáng kể.
Chỉ là ngay sau đó đã có vài đạo phong đao xuyên thủng tường nước mà ra nhưng đã nhỏ đi rất nhiều, uy lực còn lại cũng không còn bao nhiêu.
Phốc phốc, phong đao còn sót lại công kích lên Ô Kim Long Giáp Thuẫn nhưng không thể tạo được hiệu quả gì.
Thoát khỏi nguy hiểm nhưng vẻ mặt Lâm Hiên không mảy may vui mừng. Một kích của Cửu Anh lại khiến hắn chật vật vô cùng. Quái thú này còn mạnh hơn cả Tuệ Thông.
Cơn lốc do Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn hóa thành hấp thu tinh huyết thì đã hóa thành một vòi rồng huyết sắc lớn đến trăm trượng khí thế bàng bạc. Vậy mà Cửu Anh không thèm tránh né, vô cùng tin tưởng vào tấm thuẫn bài trước mặt.
Tiếng nổ rền vang, mặt ngoài thuẫn bài xuất hiện vô số vết rạn nhưng vẫn ngăn cản được lốc xoáy. Cái đuôi của Cửu Anh lại vung lên, những vết nứt này hợp lại như ban đầu. Cảnh giới Ly Hợp kỳ có thể thao túng thiên địa nguyên khí, tiết kiệm được rất nhiều pháp lực. Nguồn truyện: Truyện FULL
Sắc mặt Lâm Hiên trở nên khó coi vô cùng, một đạo hắc thủy hóa thành hơi bị cuốn vào trong phong long.
Vô thanh vô tức, Lâm Hiên bỗng cảm ứng bổn mạng pháp bảo của mình có điểm mất linh như bị thứ gì đó ô uể bám vào, dù không bằng Âm Sát Quỷ Mặc nhưng linh khí bên trong Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn đang không ngừng mất đi…
"Không ổn!"
Lâm Hiên không chút nghĩ ngợi phất tay triệt tiêu cơn lốc, hai cái vòng tinh xảo lập tức quay về, bề ngoài có điểm ảm đạm.
Còn bên kia, một cột hắc thủy đã biến thành con Ngô công lớn đến mấy trượng, đang tranh đấu cùng ma mãng do Bích Huyễn U Hỏa biến thành.
Lâm Hiên thở dài một hơi thu Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn vào trong đan điền. dù bị ô uế một chút nhưng không đáng lo ngại, chỉ tế luyện qua là ổn.
Lúc này Thanh Hỏa Kiếm biến thành cự kiếm vẫn đang giằng co với quỷ trảo trong dòng chảy linh khí. không ngừng phát ra tiếng ông minh.
Trong mắt lệ quỷ hiện vẻ ngoan độc, năm ngón tay hợp lại nhưmuốn dùng bí thuật tà công nào đó hủy pháp bảo.
Lâm Hiên hừ lạnh một tiếng. Lật tay tế ra một thanh đoản kiếm cũ kỹ. Phân hồn Cửu Anh vừa thấy thì lộ vẻ ngưng trọng.
Lâm Hiên quát nhẹ một tiếng, đem pháp lực cuồn cuộn rót vào thân kiếm. Phù văn trên kiếm rực sáng, thâm ảo khác vượt xa phù văn ở Nhân giới. như có thông tinh chui vào tay Lâm Hiên.
Lúc này cánh tay hắn được bao phủ bởi một tầng ngân quang. Sau đó trên tay Lâm Hiên xuất hiện vô số chiếc vảy bạc kéo dài từ cổ tay xuống khuỷu tay
Lâm Hiên tỏ ra kinh ngạc. Song lúc này cảm thấy đoản kiếm như huyết mạch tương liên, như là bổn mạng bảo vật. Trong mắt hiện dị sắc. Hắn hít vào một hơi, giương kiếm lên rồi lập tức bổ xuống.
Vô thanh vô tức, giữa không trung quỷ dị hiện ra một đạo ngân sắc kiếm khí giống như lưu tinh cản nguyệt, trực tiếp chém về phía quỷ một sừng.
Ầm!
Dường như cả ngọn núi chấn động nhẹ. Trên bầu trời là một vùng ngân sắc quang chói mắt bên trong chớp động phù văn, uy thế như khai thiên lập địa.
Lúc này Lệ quỷ dữ tợn như tuyết giữa chính ngọ chậm rãi tan rã, đầu tiên là cái đầu rồi đến nửa thân trên lộ ra trong dòng chảy linh khí, cuối cùng là quỷ trảo biến mất. Lâm Hiên vẫy tay thu nhỏ Thanh Hỏa Kiếm bay trở lại trong tay.
Vẻ mặt hắn lộ sự hài lòng, sau khi tu luyện tầng thứ hai của Thông Linh Bảo Quyết thì uy lực của bảo vật lớn hơn trước rất nhiều, khi sử dụng cũng không tiêu tốn pháp lực như trước. Cánh tay được lớp vảy màu bạc bao phủ lại như có thể thu nạp thêm thiên địa nguyên khí xung quanh. Đây thần thông mà chỉ có tu sĩ Ly Hợp kỳ mới có thể thi triển. Một chút lĩnh ngộ ở cảnh giới tiếp theo có lợi cho việc trùng kích bình cảnh.
Một kích thành công, Lâm Hiên lập tức thi triển Cửu Thiên Vi Bộ, thân hình xuất hiện ở mười trượng phía sau. Trong nháy mắt thì ma hỏa màu xám tro ập tới. Tròng mắt Lâm Hiên co rút, xoay người chém ra một kiếm.
Lúc này hắn truyền vào thân kiếm càng nhiều pháp lực, kiếm khí ngân sắc không vô thanh vô tức mà như trường hồng quán nhật, chỉ thấy giữa không trung là ngân quang chói mắt, trên kiếm khí còn có điện hồ lam sắc vây quanh, càng đáng sợ hơn là phía sau nó ẩn hiện một Thái Cực Đồ. Kiếm tới nhưng đã bộc phát ra khí thế hủy thiên diệt địa, thiên địa nguyên khí như bị cuốn theo một kiếm này.
Sát chiêu đầy uy lực như vậy, Cửu Anh không thể coi thường. Chín cái đầu ngẩng lên trời tề hống, từ chín cái mồm máu phân biệt phát ra âm thanh như tiếng khóc nỉ non của hài nhi, lại như tiếng oan hồn tề rống, còn có tiếng hổ gầm rồng ngâm, thậm chí cả tiếng gió lốc…
Chín cái đầu của Cửu Anh có thần thông khác nhau. Có thể thôn thủy thổ hỏa, phun ra quỷ vụ mê hồn, sóng âm vô hình, phong đao….
Ầm ầm những tiếng nổ vang, linh quang đủ mọi màu sắc bay múa đầy trời. Uy lực đòn phản công của đối phương khiến Lâm Hiên tức ngực khó thở. Hai chân lún sâu xuống nền ngọc thạch.
Kiếm khí đang giằng co cùng thần thông của Cửu Anh, cánh tay phải của Lâm Hiên không ngừng lóe lên, dồn pháp lực toàn thân vào trong linh bảo. Thiên địa nguyên khí bốn phía sớm bị dẫn động, bằng mắt thường có thể thấy những quang điểm lớn nhỏ như hoa tuyết nhập vào trong cánh tay phải của hắn.
Có điều tốc độ hấp thu thiên địa nguyên khí của Thông Thiên Linh Bảo vẫn còn kém ra phân hồn Cửu Anh do Lâm Hiên chỉ là tu sĩ Nguyên anh kỳ. Sắc mặt hắn trở nên khó coi vô cùng. Lúc này song phương lâm vào tình cảnh như những phàm nhân tỉ đấu nội lực, nội lực của ai mạnh hơn thì sẽ thắng.
Lúc này tại giữa một người một thú là một quang cầu quỷ dị chừng mấy trượng, một nửa màu bạc một nửa màu đen. Phía ngoài là những phù văn thần bí chớp động liên tục.
Ngân sắc phù văn thâm ảo cổ xưa, khí thế bàng bạc, vừa nhìn đã biết là bí thuật vô thượng của huyền môn chính tông.
Trái ngược với nó, phù văn hắc hắc thì lại tựa như được vẽ thành từ máu tươi, oán khí tận trời.
Lâm Hiên vừa truyền pháp lực vào trong linh bảo, vừa nghĩ cách thoát thân.
"Thiếu gia, không bằng để ta ra hỗ trợ!"
Nghe tiếng của Nguyệt nhi thì Lâm Hiên chỉ lắc đầu.
"Nhưng thiếu gia, nếu cứ như vậy…" Nguyệt nhi cũng hết sức sốt ruột, không phải tiểu Đào đã nói hành cung đã sớm bị hủy bởi đám tu sĩ Linh giới rồi sao, sao nơi đây vẫn còn cấm chế cùng quái vật lợi hại thế này.
Lúc này Lâm Hiên đã ném ra hai cái Linh Quỷ túi.
Thi khí cùng yêu phong cuồn cuộn, chẳng qua đứng trước giao đấu của Cửu Anh và Lâm Hiên thì Xuyên Sơn Giáp mà Thi Ma chẳng khác nào chiếc thuyền nhỏ giữa biển rộng.
Trong mắt Xuyên Sơn Giáp mà Thi Ma cùng hiện lên vẻ sợ hãi, theo bản năng vẫn cảm ứng được sự cường đại của đối phương.
Thấy vậy sắc mặt Lâm Hiên trầm xuống thúc dục thần niệm. Tròng mắt Xuyên Sơn Giáp và Thi Ma dần biến thành màu đỏ, một cỗ lệ khí xuất hiện xua tan sự sợ hãi, thay vào đó là chiến ý điên cuồng.
Hống!
Thi ma hét lớn một tiếng, tiếng xương cốt lạch cạch, da thịt trở nên khô héo, răng nanh dài ra, trong thi khí màu trắng, một kiện pháp bảo như ẩn như hiện.