"Sao vậy, ngươi không muốn giao ra một hồn một phách sao, chẳng lẽ những lời vừa rồi của ngươi là trêu đùa ta?" Thanh âm Lâm Hiên lạnh lẽo thêm vài phần, gương mặt cũng nhất thời trầm xuống. Mà phi kiếm xung quanh như cảm ứng được cảm xúc của hắn, hồng quang vừa thu liễm lại một lần nữa phát ra ánh sáng chói mắt, âm thanh ông ông cũng không ngừng vang lên, tùy thời có thể đánh ra một kích khiến lão quỷ thần hồn câu diệt.
"Ta. . ." Sắc mặt thiên quỷ thượng nhân lúc trắng lúc hồng, nhưng cuối cùng đành bất đắc dĩ thở dài " Được, ta sẽ giao ra một hồn một phách."
Nói xong, lão cũng không dám khiêu khích sự kiên nhẫn của Lâm Hiên nữa, hai tay vừa kết ấn thì một đoàn quang mang màu xanh to cỡ ngón cái từ trong miệng lão bay ra. Lâm Hiên thấy vậy lập tức phất tay tạo ra một đạo thanh hà cuốn lấy quang đoàn nọ, tay kia cầm lấy một tấm mộc bài đen nhánh, khẽ rung lên liền hút quang đoàn vào trong, sau đó không ngừng đánh ra các đạo pháp quyết cổ quái. Đây tất nhiên là cấm hồn thuật, một trong những bí thuật độc ác nhất. Làm xong, trên mặt Lâm Hiên thoáng hiện nét hài lòng rồi thu mộc bài lại. Có một tầng đảm bảo này thì từ nay về sau hắn không cần lo lắng lão Quỷ sẽ cắn trả nữa, dù sao chỉ cần hắn xảy ra chuyện gì thì hồn phách lão quỷ cũng lập tức tiêu tán. Nguồn truyện: Truyện FULL
Sắc mặt Thiên Quỷ Thượng Nhân khó coi đến cực điểm. Lão nằm mơ cũng không ngờ được khi đối mặt Cổ Ma Thánh Tổ cũng không khuất phục, hôm nay lại rơi vào tình cảnh này, quả thật là tạo hóa trêu ngươi.
"Tốt rồi, bên trong Dược Vương cốc quả thật có linh thảo luyện chế Phân Thần đan sao?"
"Chủ nhân minh xét, bên trong dù không có đầy đủ các linh dược cần thiết để luyện chế phân thần đan, nhưng một vài loại trọng yếu thì chắc chắn có thể tìm được, lão nô có thể cam đoan." Thiên Quỷ Thượng Nhân quay đầu lại, trên mặt tràn đầy vẻ cung kính nói.
Lâm Hiên lúc này mới nhẹ thở một hơi. Quả nhiên giữ lão quỷ lại đúng là một quyết định sáng suốt, nếu không thì làm gì có chuyện vừa tới ma giới liền biết được nơi hạ lạc của vài loại linh dược trọng yếu được. Song hắn còn chưa kịp cao hứng thì bên tai lại vang lên tiếng Thiên Quỷ Thượng Nhân.
"Chẳng qua chủ nhân tạm thời còn không thể đi Dược Vương cốc được."
"Vì sao?" Lâm Hiên khẽ nhíu lông mày hỏi.
"Bởi vì địa hình trong Dược Vương cốc vô cùng kỳ lạ, quanh năm bị Phệ Hồn ma vụ bao phủ, khiến không cách nào tiến vào." Thiên Quỷ Thượng Nhân nói.
"Phệ hồn ma vụ là cái gì ?" Lâm Hiên tuy đã xem hơn ngàn cuốn điển tịch nhưng trong đó chỉ miêu tả đại khái tình hình của Dược Vương cốc, còn Phệ hồn ma vụ thì một chữ cũng không nhắc tới.
"Lão nô cũng không biết Phệ hồn ma vụ là thứ gì, chỉ biết rằng thứ đó bao phủ xung quanh Dược Vương cốc khiến bình thường không ai dám xông vào, nghe nói cho dù là Thánh Tổ đại nhân cũng từng có người ngã xuống ở trong đó."
"Cái gì?" Lâm Hiên lần này quả thật là bị hù dọa giật bắn người, buột miệng hỏi "Thật hay giả?"
"Thật giả lão nô cũng không dám nói bừa, song có rất nhiều lời đồn đãi như vậy. Tục ngữ nói không có lửa làm sao có khói, lão nô nghĩ điều này hẳn là có mấy phần tin được, huống chi cho dù lời đồn có sai thì Phệ hồn ma vụ cũng tuyệt đối vô cùng đáng sợ. Lão nô khi ở thời kỳ cường thịnh cũng tuyệt đối không dám tiến vào."
"Ừm." Lâm Hiên gật đầu: "Lâm mỗ quả thực không biết điều này, chẳng qua Dược Vương cốc tuy bị Phệ hồn ma vụ bao phủ nhưng chắc hẳn vẫn có biện pháp tiến vào, nếu không nó cũng chẳng thể có danh tiếng lớn như vậy."
"Ha ha, chủ nhân quả thật thông tuệ, ngài đoán không sai, Phệ hồn ma vụ tuy rằng đáng sợ, song cứ năm mươi năm lại co rút lại trong ba tháng, đặc biệt có 3 ngày là biến mất hoàn toàn, đến lúc đó thì tu sĩ có thể tiến vào.
"Thì ra là thế, lần ma vụ tản đi là lúc nào ?"
"Đã hơn bốn mươi năm rồi." Thiên Quỷ thượng nhân không dám chậm trễ trả lời,
"Nói cách khác là còn thời gian mười năm để chuẩn bị?" Lâm Hiên nghe vậy, trên mặt lộ ra vẻ đăm chiêu " Lúc đó chắc có tu sĩ Phân thần kỳ tiến vào chứ?"
Thiên quỷ thượng nhiên tất nhiên nghe ra ý kiên kỵ trong lời nói của Lâm Hiên, liền mỉm cười mở miệng "Chủ nhân cũng không cần quá qua lo lắng, Dược Vương cốc tồn tại không ít thượng cổ cấm chế, dù Phệ hồn ma vụ tản đi nhưng từ Phân Thần trung kỳ trở lên không cách nào vượt qua được mấy cấm chế đó."
"Ngay Thánh Tổ cũng không vào được sao?" Lâm Hiên có chút bất ngờ hỏi.
"Thánh Tổ ư, điều này thì lão nô không rõ, chẳng qua loại cường giả kinh khủng như vậy hẳn không có mấy hứng thú với Dược Vương Cốc, vị thánh tổ ngã xuống kia chỉ là trường hợp ngoại lệ mà thôi."
"Ừm." Lâm Hiên gật đầu, tầm mắt của lão quái vật Độ Kiếp kỳ đương nhiên rất cao, thiên tài địa bảo bình thường không thể làm họ động lòng được.
Chiếu theo lời đối phương nói, Lâm Hiên muốn tới Dược Vương cốc một chuyến, chỉ cần cẩn thận thêm một chút mà thôi. Lâm Hiên tuy kiêng kỵ phân thần sơ kỳ nhưng không phải là không có lực hoàn thủ.