Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2219: Bán ma




"Thì ra là thế." Trên mặt thiếu nữ lộ vẻ chợt hiểu rồi dịu dàng hướng về phía Lâm Hiên hành lễ: "Đa tạ tiền bối tương trợ."
"Không cần khách khí, chẳng qua là nhấc tay mà thôi. Đạo hữu ngươi dường như không phải là ma tộc bình thường?"
Trên mặt thiếu nữ lộ ra mấy phần do dự, nhưng chỉ chần chừ một chút liền thẳng thắn nói: " tính mạng của vãn bối là do tiền bối cứu, tất nhiên không dám giấu diếm ngài. Tiểu nữ chính là bán ma."
"Bán ma ?" Lâm Hiên hơi kinh ngạc, mơ hồ cảm thấy hai từ này có chút quen tai, dường như đã nghe qua ở đâu đó chỉ là nhất thời không nhớ ra.
"Tiền Bối không biết cũng là chuyện bình thường, ngài dù sao cũng là vừa mới phi thăng lên
Thánh giới chúng ta "
Thiếu nữ hơi thở dài, sau đó nhẹ nhàng giảng thuật.
Nửa canh giờ sau, Lâm Hiên cuối cùng cũng hiểu rõ mọi chuyện. Nguyên lai cái gọi là bán ma chính là những người có nửa huyết thống cổ ma cùng nửa huyết thống nhân loại tu sĩ. Bọn hắn cũng không phải cư dân nguyên trú ở Cổ Ma giới.
Nguyên nhân khiến xuất hiện những bán ma này là do mấy trăm vạn năm trước, khi hai giới đại chiến khiến song phương máu chảy thành sông. Trong một lần tranh đấu, Linh giới chiếm ưu thế đã chủ động xâm nhập Ma giới chém giết. Tam đại Tán tiên cùng tam đại Yêu vương dẫn đầu ngàn vạn tu tiên giả đánh tới đã tạo nên một trận chiến vô cùng khốc liệt khiến nhật nguyệt vô quang, ánh sáng sao trời cũng phải ảm đạm. Trận chiến đó làm song phương vẫn lạc rất nhiều, tự nhiên cũng kết xuống huyết hải thâm cừu không chết không thôi. Song, tu sĩ tiến vào Ma giới nhiều như vậy liền khó tránh khỏi vài trường hợp tu sĩ cùng cổ ma kết thành song tu đạo lữ. Đối với chuyện đó thì cả hai tộc đều hạ xuông pháp dụ "giết chết không tha". Bất quá diện tích Ma giới thực sự quá lớn, khó tránh khỏi có cá lọt lưới. Hậu nhân của những người đó chính là bán ma bây giờ, trong cơ thể họ mang cả hai huyết thống nhân loại và cổ ma. Đối với bọn hắn, Cổ Ma tuy không đuổi tận giết tuyệt nhưng địa vị trong ma giới cực thấp. Bán ma có huyết thống không thuần nên tư chất tu luyện rất kém. Ở nơi mạnh được yếu thua như tu chân giới, không cần nghĩ cũng đoán được bọn họ có cuộc sống khổ cực cỡ nào.
Theo những gì Thiếu nữ kể, Lâm Hiên cũng tưởng tượng ra tình cảnh của những bán ma này. Đối với nàng mà nói thì gần như vừa ra đời liền phải chịu vô số khổ cực, thật vất vả mới tu luyện tới cảnh giới hiện giờ. Dân thôn cũng nói tư chất nàng khá tốt, nếu chịu khó tu luyện không chừng có thể tiến vào ngưng đan kỳ. Chẳng qua muốn kết đan thì cần một ít đan dược phụ trợ. Nàng phải chịu không biết bao nhiêu đắng cay mới tìm được mấy gốc linh thảo, song trên đường về lại bị mấy tên Cổ Ma bắt gặp. Chuyện tiếp theo tất nhiên là giết người đoạt bảo rồi. Nữ tử này cũng khá thông minh, vừa thấy không địch lại liền đem mấy gốc linh thảo giao ra nhưng đối phương vẫn quyết đuổi không tha. Bọn chúng muốn giết nàng đoạt hồn luyện bảo. Nếu không phải Lâm Hiên ra tay tương trợ thì nàng hẳn là đã vẫn lạc rồi.
Lâm Hiên gật gật đầu: "Thì ra là như vậy, phụ cận có nơi Cổ Ma tụ cư không?"
"Không có, mặc thạch hoang nguyên vô cùng hẻo lánh, khoảng cách tới ma thành gần nhất cũng phải trăm vạn dặm nữa. Bây giờ sắc trời đã tối, tiền bối nếu không chê xin đến thôn làng của vãn bối nghỉ ngơi" Thiếu nữ ân cần nói.
Tuy rằng Lâm Hiên cũng là "Cổ Ma" nhưng vị tiền bối mới phi thăng này rõ ràng không có địch ý với những bán ma như nàng, nếu người vui vẻ mà chỉ điểm cho một chút cũng khiến nàng thu được rất nhiều trợ giúp.
"Thôn làng các ngươi?"
"Vâng, người trong thôn cũng đều là bán ma giống như vãn bối, có gần trăm người."
"Tốt!" Lâm Hiên hơi chút do dự liền gật đầu đồng ý. Hắn mới đến Ma giới cũng không cần gấp gáp làm gì, nghỉ ngơi một đêm rồi tìm hiểu thêm ít tin tức cũng tốt
Thấy Lâm Hiên đồng ý, thiếu nữ không khỏi đại hỉ: "Đa tạ tiền bối, rất hân hạnh được đón tiếp người, vãn bối xin dẫn đường" Thiếu nữ nói xong, hướng về Lâm Hiên hành lễ rồi cả người hóa thành một đạo kinh hồng bay đi.
Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ tươi cười, thân hình chợt lóe, không nhanh không chậm bay theo phía sau.
***
Hai canh giờ sau.
"Tiền bối, bay qua tòa hoang sơn này rồi đi tiếp chừng một tuần trà nữa là đến thôn làng của tiểu nữ."Thiếu nữ mỉm cười chỉ đường.
"Ừm."Lâm Hiên gật đầu, đang muốn tiếp lời thì đột nhiên nhướng mày. Theo lời đối phương nói thì thôn làng cách đây khoảng mấy ngàn dặm, làm sao bản thân mình lại không nhận ra chút linh lực dao động. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Đừng nói là...
Lại bay một lát, hai người quả nhiên nhìn thấy thôn làng ở phía trước. Song thiếu nữ lại thét lên một tiếng kinh hãi. Toàn bộ thôn làng đều bị san thành đất bằng, chiếu vào tầm mắt chính là một mảnh phế tích mà thôi. Khắp nơi trên mặt đất trải đầy thi thể thôn dân.
"Tại sao có thể như vậy?" Thiếu nữ bi thương nghẹn lời, nước mắt lã chã rơi xuống, song tròng mắt Lâm Hiên tròng mắt khẽ co lại nhìn xuống phía bên trái.