Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội

Chương 62: Lá Đỏ






Khi Trương Giác bắt đầu thi dấu, trường tam trung đang tự học buổi tối, Trần Tư Giai đếm thời gian, lén lút từ từ trong hộc bàn lấy ra chiếc máy tính xách tay, ai ngờ đau lúc này nữ sĩ Ứng Đông Mai thế nhưng đến lớp tự học hỏi các bạn trong lớp.

"Hôm này là ngày diễn ra trận chung kết của Trương Giác, buổi biểu diễn của em ấy sắp bắt đầu rồi, mọi người không muốn xem sao?"
Phòng học lập tức vang lên những tiếng la hét "Xem chứ ạ!" "Cô thật là anh minh!".

Cổ Linh Lệ buồn cười nói: "Xem ra Trương Giác có rất nhiều fan trượt băng nha.

"
Ngẫm lại cũng đúng, bên cạnh có một quán quân thế giới, hơn nữa còn có bộ dáng cay độc, dĩ nhiên là hấp dẫn không ít người biết cậu chú ý đến môn thể thao này, cộng thêm tình bạn cùng lớp, xem phát sóng trực tiếp của Trương Giác thuận tiện cổ vũ cho cậu không phải là rất bình thường sao?
Nữ sĩ Ứng Đông Mai kéo màn hình chiếu xuống, chiếu chương trình phát sóng trực tiếp của đài CCTV-5 lên màn hình trắn.

Vừa bắt đầu trên màn hình chỉ có cảnh Juventus nhảy jazz với Akainu, rất nhanh, Trương Giác đã xuất hiện bên trong ống kính.

Bộ trang phục thi đấu bài thi ngắn năm nay của cậu rất đặc biệt, giống như những chiếc lá mùa thi bao bọc thành nhiều lớp quanh cơ thể cậu, những viên đá, sequins và cườm đỏ ẩn hiện trong kẽ hở của lá phong, khi bước đi cả người phảng phất như ánh ngọc trai mơ màng, sợi dây buộc tóc màu đỏ tươi buộc cao mái tóc lên, tấm lụa mỏng dần thay đổi màu quanh cánh tay không gió mà bay.

Trong hạng mục trượt băng nghệ thuật trước đây, mỗi tuyển thủ trượt băng《 ngày mùa thu 》sẽ chọn trang phục thi đấu máu sáng đẹp đẽ và trang nhã trong cuộc thi, chỉ có Trương Giác là đi nhầm đường, mặc trên người màu đỏ lộng lẫy nhất, nhưng lại tràn đầy sức sống hoàn toàn không hiện ra sự thô tục.

Ủy viên thể dục Bạch Ngọc Sơn thốt lên: "Wow, cậu ấy quả thực là một tiên nữ mà.


"
Mà Trương Giác lúc này vừa vặn nhìn về phía ống kính, lộ ra một nụ cười.

Một nam sinh khác lập tức che ngực: "Muốn chết muốn chết muốn chết với cái tạo hình này của cậu ấy mất thôi! "
Trần Tư Giai cũng cảm thấy tạo hình này của Trương Giác rất tuyệt vời, nụ cười khiến cho tim đập thình thịch, đây chắc chắn là trang phục đẹp nhất của Trương Giác từ khi cậu bắt đầu tham gia trượt băng nghệ thuật, tao nhã xuất trần.

Cổ Linh Lệ kỳ quái nói: "Trương Giác đột nhiên nhìn về ống kính nói xin chào làm gì thế?"
Một nữ sinh khác trên tay cầm một chiếc quạt cá sấu nhỏ khoe bụng vẩy vẩy, ngơ ngác trả lời: "Chắc cậu ấy là đang chào hỏi khán giả.

"
Nhất ca nước Pháp McQueen ngồi ở hàng ghế đầu, hắn ngồi bên cạnh trêu ghẹo nhị ca đơn nam người Nga Sergei.

"Cậu đến xem tổ thiếu niên thi đấu thật là hiếm thấy nha.

"
Sergei nghiêm túc trả lời: "Đơn nam Trung Quốc đang cạn kiệt, cậu bé này chắc chắn sẽ được thăng tổ vào năm sau, việc xem trước đối thủ tương lai có tiến bộ gì trong giai đoạn này không là điều bình thường.

"
Hắn nói như vậy khiến McQueen càng kinh ngạc hơn, đơn nam Slav kiêu ngạo này không bao giờ để mắt đến tuyển thủ nào ngoài mười tuyển thủ hàng đầu thế giới, Trương Giác còn chưa thăng tổ đã được hắn tán thành như vậy, xem ra Sergei là thực sự coi trọng Trương Giác.

Hắn quay đầu, cho đến khi không nhìn thấy bất kỳ vầng hào quang nào từ thân ảnh nhỏ bé đó, hắn chỉ cảm thấy đứa nhỏ này thực sự rất đẹp.

Nếu như Trương Giác thay đổi quốc tịch của mình, chỉ dựa vào sắc đẹp thì màn trình diễn của cậu có thể đạt đến mức cao nhất.

McQueen đánh giá, thân thể của đứa nhỏ này so với năm ngoái thì tốt hơn nhiều, tư thế đó giống với tư thế của các trưởng đoàn múa ba lê, vai và cổ thẳng tắp như một con thiên nga nhỏ, hẳn là phải trải qua quá trình tập luyện ba lê vô cùng nghiêm khắc mới có mức độ thay đổi như thế này.

Nữ sĩ Mia ngồi trước tivi nhấp một ngụm trà đen, tao nhã đặt xuống, ẩn chứa công lao cùng danh vọng.

Cho dù mùa giải chỉ mới đi được nửa chặng đường nhưng đã có rất nhiều người hâm mộ trượt băng cho rằng《 ngày thu 》 là tiết mục đẹp nhất trong mùa giải, khi Trương Giác nhảy múa trên sân băng, toàn bộ thế giới đều trở nên yên tĩnh, mọi ồn ào đều biến mất, chỉ còn lại một mình thiếu niên đang nhảy trên sân băng tinh khiết.

Trong quá khứ, có rất nhiều vận động viên trượt băng nghệ thuật nổi tiếng đã biểu diễn《 ngày thu 》, Da Kaya của Nga đã giành chức vô địch thế giới lần thứ 99 với《 ngày thu 》 , nhất ca đơn nam Bắc Mỹ trước đây cũng sử dụng tiết mục này như một kiệt tác đầu tiên của mình.

Đây là một bản nhạc cổ điển có điểm nhấn kết hợp giữa niềm đam mê và sự dịu dàng của tiếng Latinh, niềm vui sướng và sự say mê trong đó đã thu hút rất nhiều người hâm mộ trong những năm qua.

Mà lựa chọn trượt《 ngày thu 》của Trương Giác được lấy cảm hứng từ một bài thơ trong bản dịch《 Bầy chim lạc 》 của Rabindranath Tagore được Trịnh Chấn Đạc dịch, bên trong có một câu thơ —— cuộc sống lộng lẫy như hoa mùa hạ, cái chết đẹp đẽ như lá mùa thu.

Nửa câu đầu giảng giải về giá trị và sự quý giá của cuộc sống, nửa câu sau lại kể rõ về sự yên bình và tĩnh lặng của cái chết, đây là một khúc ca dành cho một đứa trẻ sắp mất, tràn ngập tiếc nuối cùng trìu mến, nhưng cũng không bi thương.


Trương Giác sẽ không nói những lời dễ nghe như "Cho dù bạn ra đi, chúng tôi sẽ vẫn luôn nhớ đến bạn", nhưng cậu sẽ diễn dịch tiết mục này tại đấu trường trượt băng nghệ thuật hàng đầu, dùng tiết mục này để làm kinh diễm thế giới, vì Tiểu Bình khắc một dấu vết sâu hơn tại thế giới này.

Khi cú nhảy 4S nước chảy mây trôi kia xuất hiện, rất nhiều người trong nghề bị sự tăng vọt của cú nhảy này chấn động rồi.

Thẩm Lưu thoả mãn vỗ tay: "Đây là cú nhảy 4S xinh đẹp nhất của Trương Giác, lúc tập luyện cũng chưa bao giờ nhảy tốt như vậy.

"
Chính xác mà nói, đây phải lá 4S tốt nhất xuất hiện từ đầu mùa giải đến giờ, mối liên hệ để kết nối với trượt là rất khó, nhảy lấy đà dứt khoát, số vòng quay dư, tư thái ưu mỹ mà trôi chảy, có trì hoãn xoay người, thậm chí còn sử dụng nhấc hai lên!
Kể từ khi Trương Giác sử dụng động tác nhấc tay như một một kỹ thuật được sử dụng thường xuyên trong cuộc thi thì ngày càng có nhiều vận động viên bắt đầu thực hành kỹ thuật này, nhưng lúc nhảy bốn vòng mà thực hiện chiêu này, Trương Giác tuyệt đối là người đầu tiên trong thế giới!
Đáng sợ nhất chính là, cho dù là một động tác khó như vậy, Trương Giác đã lồng ghép nó vào âm nhạc một cách hoàn hảo, kỹ thuật và nghệ thuật được dung hợp một cách hoàn mỹ trong cơ thể cậu.

Một tia ấm áp lướt qua trong mắt Trương Tuấn Bảo: "So với lúc thi đấu tại phân trạm, độ hoàn thành của tiết mục tăng lên rất nhiều, nhóc con sẽ không phụ lòng tiết mục này.

"
Mặc dù không thực hiện tất cả các bước nhảy vào nửa sau của tiết mục để nhân số điểm cơ bản cho 1.

1 như mùa giải trước, GOE nhảy ở mùa giải này của Trương Giác cũng không tệ, chỉ cần có thể hoàn thành cú nhảy, GOE trên 1.

5 là có thể dễ dàng đạt được.

Tới lần nhảy tứ hai, Trương Giác lại cho tất cả mọi người một niềm vui bất ngờ.

Lần này cậu thế nhưng sử dụng tư thế Tano với một tay giơ lên.

3A này giống như một chiếc lá phong đỏ bị gió thu thổi tung bay trên cành cây, kèm theo đó là tiếng nhạc rơi vào lòng người, thiếu niên tiến vào kiểu xoay tròn chim yến với butterfly với cảm giải đình trệ đáng kinh ngạc, sau đó chuyển thành tư thế donut cùng xoay tròn đề đao kiểu chim yến.

Sau khi kết thúc màn xoay tròn này, theo tiếng đàn piano, Trương Giác quỳ một chân xuống, làm ra động tác mời khiêu vũ, rồi lần nữa đứng dậy bắt đầu trượt.

Băng đao lướt qua mặt băng, bắn lên những bông hoa mà trắng tuyết, bước chân của thiếu niên mềm mại mà nhanh chóng, thoạt nhìn lại không như một điệu valse trên sân băng.

Điều kỳ lạ là bàn tay của Trương Giác được đặt rất thấp, khiến mọi người trong tiềm thức cho rằng người bạn nhảy của cậu phải nhỏ hơn mình, khung cảnh giống như một yêu yinh đang dẫn một đứa trẻ nhảy múa trong rừng phong, hồn nhiên mà lãng mạn.

Shiro Kanoko lẳng lặng nhìn chăm chú thân ảnh của Trương Giác, vô ý thức nỉ non: "Thật đẹp! "
Nên nói như thế nào đây, trước đây khi Trương Giác đang biểu diễn vẫn khiến người ta có thể cảm nhận được kỹ xảo từ trong từng chi tiết nhỏ, nhưng《 ngày thu 》lần này đơn giản được tạo thành, mang theo một loại sức sống đến từ trái tim.

Kanoko hoàn toàn bị Trương Giác rung động, cô nghĩ, đây là màn trình diễn hay nhất mà cô từng xem trong mùa giải này, nếu như cô cũng có thể thể hiện một cách sức sống như vậy thì cả đời này thật đáng giá.

Sự bố trí của các bước nhảy liên tục thật sự là rất tốt, Trương Giác không bị mắc kẹt trong khuôn khổ của những người tiền nhiệm, mà là sự diễn dịch《 ngày thu 》thuộc về riêng mình.


Dù cho tiết mục mới bước sang nửa sau nhưng tất cả mọi người đều hiểu rằng họ đang chứng kiến sự ra đời của tác phẩm kinh điển, sau này, khi người hâm mộ trượt băng nhắc đến《 ngày thu 》 thì họ sẽ nói "Tôi biết, đây là tác phẩm tiêu biểu của đơn nam Trung Quốc Trương Giác".

Một bình luận viên trầm trồ nói: "Màn trình diễn của Trương đã tiến bộ rất nhiều, một năm trước cậu ấy đem đấu trường trở thành sân khấu, bây giờ cậu ấy lại gần như hòa nhập vào cũng một thể với sân băng, cậu ấy đã thể hiện được vẻ đẹp của môn trượt băng nghệ thuật, tôi đã bị đắm chìm vào trong màn trình diễn đó.

"
Bình luận viên đồng hành phụ họa nói: "Còn có cú nhảy của cậu ấy, cảm giác tách biệt giữa nhảy và biểu diễn của cậu ấy đã hoàn toàn biến mất, cô có thấy hai cánh tay giơ lên khi nhảy bốn vòng không? Chúa ơi, tôi quả thực không thể tưởng tượng được cậu thiếu niên này sẽ tạo ra những làn sóng lớn như thế nào khi bước vào tổ thành niên.

"
"Đây đã năng lực nhảy hàng đầu thế giới!"
Khi Trương Giác hoàn thành cú nhảy liên tục 3lz+3lo cuối cùng, bắt đầu khom người xuống thì khán giả đã bắt đầu đứng dậy vỗ tay.

Trương Giác ở trong tràng pháo tay liên tục không dứt tiếng này, một tay kéo bàn chân nổi lên, làm ra tư thế Beillmann một tay cầm băng đao biểu tưởng của mình, lại một cái xoay tròn, lần thứ hai quỳ một gối xuống mặt băng, một bàn tay đặt trên mặt băng, sau đó bàn tay đặt phẳng bên môi, nhẹ nhàng thổi một hơi, như là thổi bay đi sự trầm mặc, nổi u ám của cả một mùa thu, chỉ để lại niềm vui thuần khiết của cuộc sống.

Tiểu Bình chớp chớp mắt, giọt nước mắt thuận theo khóe mắt trượt xuống.

Bé nhớ lại trước khi lâm bệnh, ba mẹ dắt theo bé đi xem lá đỏ ở Hương Sơn, khi đó bé còn có thể chạy trốn trong rừng lá phong, có lá phong rơi vào lòng bàn tay của bé, giống như là nâng lên toàn bộ trời thu.

Bây giờ cuộc sống của bé sắp đi đến điểm cuối cùng, Tiểu Bình biết rằng chính mình sẽ không có cách nào rời khỏi căn phòng này nữa, nhưng trước khi cái chết đến, anh Tiểu Ngọc đã thông qua phương thức như thế, mang một trời thu đến trước mặt của mình.

Anh Tiểu Ngọc quỳ một gối xuống và mời bé khiêu vũ, giống như kỵ sĩ đang mời một vị công chúa, anh ấy thực sự rất lãng mạn.

Tần Tuyết Quân đặt máy tính sang một bên, nắm chặt tay bé, nhẹ giọng nói: "Tiểu Bình, tiết mục này mỹ lệ như vậy là nhờ có em, em là một đại công thần.

"
Tiểu Bình hơi híp mắt lại, như là cười.

Tần Tuyết Quân ôn hòa nói cho bé biết: "Theo yêu cầu của ba mẹ em, sau này sẽ có người đến rút ống nội khí quản cho em, sau đó bác sĩ sẽ tiêm thuốc giảm đau cho em, những ngày sau này, em cũng không cần phải thống khổ như vậy, bây giờ trước tiên ngủ một giấc thôi.

"