Trương Giác là một người rất tình nguyện quay quảng cáo, dù sao thì quay cái này lại càng có tiền, đời trước cậu mong còn không được.
Cậu bạn nhỏ một đời trước chưa từng quay quảng cáo, hồi tuyển tú thì phần lớn tài nguyên đều nằm trên người Vân Tư, đối phương cùng với đạo sư truyền scandal đồng thời quay quảng cáo đồ uống, phía dưới thì có một nhóm nữ sinh ngốc nghếch gào thét.
Có lúc nghĩ lại công ty nhỏ của cậu đã đầu từ nhiều thứ vào người cậu như vậy, đưa cậu vào các loại lớp huấn luyện khác nhau, sắp xếp người đại diện cũng có lương tâm, mà Trương Giác ngay cả một đại ngôn cũng không nhận được sự đồng ý, cũng thật là xin lỗi ông chủ.
Hơn nữa sau khi được Hứa Đức Lạp giúp đỡ làm thẻ xe buýt, Trương Giác đã rút ra kinh nghiệm xương máu, cảm thấy đàn ông phải kiếm nhiều tiền hơn một chút để có cái mà dằn trong túi, cũng không thể bởi vì lần nào muốn dùng tiền cũng phải tìm em trai nha.
Tuy nhiên bởi vì tuổi còn nhỏ, trình độ thấp, thành tích cũng chỉ là giành chức vô địch giải thiếu niên cho nên phí quảng cáo của Trương Giác chẳng hề cao, quay quảng cáo sữa bò ladder rồi trừ thuế thì cậu còn 50 vạn, sau đó cậu lấy bốn phần năm đưa cho người nhà, Trương Giác để dành một nửa phần còn lại, còn một nửa thì tiếp tục mua Bitcoin, một phần thì cất túi, một phần thì đi quyên góp.
Quảng cáo lần này có chút liên quan đến đội Giang Đàm, nghe đâu sau khi đội Giang Đàm giành được chức vô địch League thì nhận được một nhãn hiệu quần áo thể thao trong nước rất tốt, sau khi đối phương quay quảng cáo thì bên kia cảm thấy hiệu quả rất được, dự định sẽ mời tổ thiếu niên bọn họ cũng quay quảng cáo cho sản phẩm dòng thanh thiếu niên từ 10 đến 17 tuổi.
Kết quả nhà tài trợ phát hiện thấy một vấn đề.
Mỗi một thành viên thiếu niên đội bóng rổ đều có vóc người cao lớn, thoạt nhìn không ra thanh thiếu niên chút nào, ngay cả các thành viên dự bị còn đang học lớp sáu tiểu học cũng đã cao tới một mét tám.
Bởi vì đội Giang Đàm tìm tới tìm lui cũng không tìm được ứng cử viên phù hợp cho nên việc này chỉ có thể thất bại, thật là một câu chuyện bi thương.
Khi mà bọn họ định tìm người khác thì huấn luyện viên Lan Côn đột nhiên nói ở một hạng mục có ứng cử viên thích hợp, hình thể của đứa nhỏ tuyệt đối phù hợp với định nghĩa thanh thiếu niên, khuôn mặt dáng người tốt, thành tích cũng tốt giống như khuôn mặt.
Sau đó huấn luyện viên Lan Côn còn tiện tay gửi đường link quảng cảo sữa bò ladder trước đây.
Người này đã kiểm tra và uống nó, là nhà vô địch đơn nam trong nước đầu tiên của giải vô địch thiếu niên thế giới, nắm giữ cú nhảy bốn vòng, tiềm lực vô hạn và là niềm hy vọng của Thôn Thỏ.
Điều quan trọng nhất chính là hy vọng này lớn lên không lời gì để nói, bởi vì cậu đã từng dùng cây lau nhà để chống lại những phóng viên vô đạo được ở Gangneung, cậu đã có mặt trên nhiều mục tin tức của đài truyền hình, và là người đá phá vỡ vòng tròn.
Ông chủ thương hiệu đã cầm một vài bức ảnh của vận động viên trẻ trong nước suy tính hồi lâu, dùng chất giọng Thiểm Tây thân thiết nói: "Các bà mẹ đói bụng đều xe tivi và nhìn thấy đứa nhỏ cầm cây lau nhà này, trường tích thật đẹp trai, chính là cậu ấy.
"
Sau khi biết mình kiếm được số tiền kia có liên quan đến huấn luyện viên Lan, Trương Giác đã rất chân thành nói tiếng cảm ơn với huấn luyện viên Lan.
Huấn luyện viên Lan nhìn nghiêm túc rất ít nói, đối với Trương Giác còn thật khách khí: "Không cần cảm ơn, là bởi vì con có điều kiện tốt, bên nhà tài trợ mới sẽ xem xét.
"
"Nhưng con là một vận động viên, hãy nhớ đừng trầm mê quá mức vào những chuyện này, thành tích mới là gốc rễ của con, nhớ rèn luyện cho tốt, sau này tự nhiên sẽ có nhiều cơ hội tốt đến cửa nhà con.
"
Trương Giác cảm ơn một lần nữa rồi bị Thẩm Lưu dẫn đi gặp mặt nhà tài trợ.
Lan Côn ngồi trong phòng làm việc, nâng một chén trà xanh ngẩn người, giám đốc Văn ngồi sau bàn làm việc, phảng phất lơ đãng hỏi một câu.
"Anh trai cậu bây giờ thế nào rồi? Còn có chơi bóng không?"
Nghe câu nói của giám đốc Văn, Lan Côn khôi phục lại tinh thần, trả lời: "Cũng vậy thôi, chơi bóng ít hơn, nói rằng đầu gối không tốt, nhảy không lên được, mỗi ngày thì quản lý sinh ý quán rượu, thỉnh thoảng lên sân khấu hát một bài hâm nóng bản lĩnh, có công ty môi giới tới tìm anh ấy, ảnh cũng mặc kệ, nói là nếu thực sự coi ca sĩ là nghệ nghiệp chân chính thì phả ngừng uống rượu để bảo vệ cổ họng, mà ảnh thì luyến tiếc rượu.
"
Giám độc Văn ung dung nói: "Hai anh em hai người thiệt là, thiên phú đều tốt mà tính khí đều nóng nảy, ở phương diện này cũng phải chịu không ít thiệt thòi, may là lần này Trương Tuấn Bảo không đi bên cạnh Trương Giác, nếu không thì hai người các cậu còn chưa ăn cơm trưa đã cùng nhau dắt tay vào bệnh viện rồi.
"
Lan Côn cười khổ: "Tôi cũng không muốn đánh nhau với Trương Tuấn Bảo, cậu ta có tới mười tám món binh khí, người bình thường đều không phải là đối thủ của cậu ta.
"
Năm đó khi chị gái của Trương Tuấn Bảo và anh trai hắn ly hôn, hai nhà bọn họ đã có cuộc cãi vã rất tồi tệ, khi chú dì nhà thông gia nghe con gái nhà mình bị bắt nạt thì một người một cái đòn gánh lao đến Bắc Kinh, Trương Tuấn Bảo thậm chí còn dùng một viên gạch ném vào mặt Lan Côn ngay trước cửa bệnh viện.
Kết quả của trận chiến đó là Trương Tuấn Bảo bị trật khớp tay, xương ống quyển của Lan Côn thì bị nứt, còn vĩnh viễn mất đi hai chiếc răng, bị gãy mũi, hai người được đưa đến bác sĩ ngay tại chỗ.
Sau một hồi nói chuyện, Lan Côn nhận điện thoại từ các đội viên thì biết tiền đạo và trung phong trong đội không biết vì chuyện gì mà rùm beng cả lên, cuối cùng lúc thi đấu thì làm hư cái giỏ bóng rổ, hắn ưu sầu thở dài, đứng dậy, tiện tay cầm cái mũ lưỡi trai màu đỏ đội vào đầu, hai tay đút vào trong túi.
"Đám da khỉ kia lại gây chuyện, tôi phải trở về quất bọn họ một trận, Trương Giác! Thoạt nhìn rất tốt, tôi sẽ không quấy rầy.
"
Giám đốc Văn nhìn bóng lưng của hắn hét lên: "Thật sự là không làm quen với đứa nhỏ à?"
Lan Côn cũng không quay đầu lại, phất tay: "Tôi không có mặt mũi, cũng không muốn lại bị Trương Tuấn Bảo đem gạch tới gây phiền phức, thôi.
"
Tháng 8, Trương Giác đã chiến thắng tất cả các bạn cùng lứa trong phần thi thử nghiệm, thành công cầm lấy tiêu chuẩn thi đấu, cũng được nhóm huấn luyện viên nói về sự sắp xếp phân trạm năm nay.
"Trình tự tổ chức thi đấu phân trạm hàng năm đều không giống nhau, trình tự năm nay chính là Latvia, Canada, Trung Quốc, Nhật Bản, Pháp và Ý.
"
Thẩm Lưu lật sổ ghi chép: "Địa điểm tổ chức trận chung kết là Nagano Nhật Bản, ý của chúng ta chính là hy vọng em sẽ đăng ký một phân trạm ở Nhật Bản, sớm thích ứng một chút cũng khá tốt.
"
Tuy rằng phân trạm thi đấu ở Nhật Bản được tổ chức ở Fukuoka, không cùng một chỗ với Nagano, Trương Giác vẫn là gật đầu.
"Vậy trừ phân trạm Nhật Bản thì trạm khác là chỗ nào?"
"Kinh đô thời trang, Milan, Ý.
"
Thẩm Lưu sờ sờ cằm: "Lúc biết mình sẽ tới Milan, Từ Xước vui sướng đến mức phát rồ rồi, nói cái gì mà Prada rồi Valentino, tới lúc đó chúng ta chắc là nhận được một đống đơn đặt hàng đây.
"
Cùng lúc đó, Hayato Terakami cũng liên lạc Trương Giác, nói rằng đơn xin thăng hạng của hắn đã được Liên đoàn Trượt băng Nhật Bản chấp thuận.
"Từ khi bắt đầu mùa giải này, đối thủ của em sẽ trở thành một loạt đối thủ mới, trong đó những đối thử có sức cạnh tranh nhất là Harhasha của Kazakhstan, Juventus của Cộng hòa Séc, Angus Joe của Mỹ, tân binh Charlie Bruson King á quân giải thiếu niên hạng mục giải vô địch nội địa Canada và Alan Helge, người đã giành chiến thắng hạng thành niên tại giải vô địch Na Uy, cũng sẽ được thăng hạng thiếu niên năm nay.
"
Những cái tên này đều rất là quen thuộc với Trương Giác, tất cả họ đều là những tuyển thủ hạng hai, thậm chí là hạng nhất ở môn trượt băng nghệ thuật đơn nam của các thế hệ sau này.
Nhưng mà đám nhỏ này thật sự không có sức cạnh tranh khi đối mặt với Trương Giác trước, người duy nhất càng chú ý nhiều là Harhasha , đời trước, sau khi Hayato Terakami, Ilya thăng tổ thì hắn là người xưng bá tổ thiếu niên.
Khả năng huấn luyện của nữ sĩ Ayala quả thực rất tốt, khiến đứa nhỏ này mới 14 tuổi mà đã ổn định được cú nhảy 3A.
Nhắc mới nhớ, Yoon Mi Jeong cùng Yoo Mong Seong sẽ trở lại trong năm nay, hơn nữa với tuổi tác của bọn họ cũng phải thăng lên tổ thành niên.
Trương Giác mỉm cười, những ngón tay nhỏ nhắn trắng mịn gõ tách tách trên bàn phím của máy vi tính mới mua.
【 Trương: Chúc các cậu mọi điều tốt đẹp ở tổ thành niên, nếu như trên đấu trường tổ thành niên mà gặp bọn Mi Jeong, hãy gửi lời chào của tôi đến bọn họ.
】
Bên kia trả lời rất nhanh.
【Hayato: Cũng chúc cậu thuận lợi, vì để đảm bảo an toàn tôi đã gia hạn tiết mục dành cho thành niên trong năm nay, Ilya thì gia hạn trượt tự do, mà nghe nói cậu đã biên soạn một tiết mục mới, chúng tôi đều rất mong chờ nha, ý tôi là, chúng tôi mong cậu sẽ trở nên tốt hơn với tư cách là đối thủ của chúng tôi, rất mong đợi màn trình diễn của cậu, cũng mong gặp lại cậu ở đấu trường tổ thành niên.
】
Nghĩ đến tiết mục mới của mình, ý cười trên mặt Trương Giác trở nên sâu hơn.
Trương Giác cho rằng tiết mục năm nay của mình chắc chắn sẽ hay hơn năm ngoái gấp ba lần, bởi vì năm nay cậu có tiền nha! Nếu có tiền thì mình có thể đầu tư thêm vào vũ đạo và trang phục thi đấu.
Trương Giác mời nữ sĩ Mia biên đạo cho bài thi ngắn《 ngày thu 》, còn trượt băng tự do là cố ý bay đến Anh quốc, mời các vũ công nhảy clacket chuyên nghiệp cùng với một biên đạo múa nổi tiếng quốc tế khác để hoàn thành tiết mục.
Rất nhiều người mới cũng sẽ trước khi thăng lên tổ một năm cũng chuẩn bị hai tiết mục tinh xảo, cũng sử dụng mùa giải cuối cùng ở tổ thiếu niên để đánh bóng, sau đó mang theo tiết mục có độ hoàn thành cực cao cùng thăng lên tổ, chinh chiến mùa giải đầu tiên ở tổ thành niên.
Trương Giác tiêu tốn nhiều công sức như vậy, rất nhiều người đều cho rằng đứa nhỏ này đang chuẩn bị cho đợt thăng tổ vào năm sau, cho nên cũng hiểu cách làm của cậu ấy.
Hơn nữa không chỉ là một tiết mục dùng để thi đấu, màn biểu diễn trượt băng của Trương Giác cũng loại bỏ thói quen tiết kiệm tiền để mặc đồ ngủ cho trẻ con hay quần áo cũ của mẹ, đồng thời đặc biệt mời nhà thiết kệ tạo ra một trang phục biểu diễn mới.
Tất cả mọi thứ đều đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ mùa giải bắt đầu.