Không biết bắt đầu từ khi nào, đài truyền hình tỉnh H cũng có một chương trình bình luận đặc biệt về trượt băng nghệ thuật, người được mới đến là cựu thành viên của đội tuyển tỉnh tỉnh H, Trịnh Gia Long, và nhất tỷ Kim Mộng của trượt băng đôi đã giải nghệ.
Trịnh Gia Long cầm micro nói: "Chà, bây giờ là sáu phút đồng hồ tập luyện, Ilya thực hiện một cú nhảy salchow bốn vòng, cảm giác rất ổn, điểm số chủ yếu của cậu ấy trong mùa giải này chính là cú nhảy này, thời điểm tranh tài cũng đừng bị ngã nha.
Trương Giác nhảy thử 4lo một lần, khi tiếp băng thì tương đối miễn cưỡng, dù sao cũng là cú nhảy mới luyện ra không được bao lâu, xem ra mức độ rèn luyện là chưa đủ, Arthur Cohen nhảy một cú 3A thì bị ngã, điểm chí mạng của đơn nam Bắc Mỹ chính là cú nhảy này, này, tỷ lệ thành công 3A của Trương Giác chúng ta gần như là trăm phần trăm, rất ổn định.
"
Dù sao cũng không phải đài CCTV, lời bình luận của Trịnh Gia Long tương đối tùy ý, hắn hoàn toàn không lưu tình khi phàn nàn về những khuyết điểm của tuyển thủ nước khác.
Kim Mộng cũng cười tán thành: "Tôi gần như không lo lắng về cú nhảy 3A của Trương Giác, 3A của Hayato Terakami Nhật Bản cũng rất vững vàng, nhưng mà 3A vẫn luôn là ngọn cờ riêng của tuyển thủ Nhật Bản, giống như nội dung đơn nam của chúng ta ổn định khi vượt qua giai đoạn phát triển, đó đã là một nét đặc trưng, giống như Sát Hãn Bất Hoa trước đó đã cao lên không ít, nhưng kỹ thuật thì không hoàn toàn bị đánh mất.
"
Đã sớm nghe nói Trương môn dẫn người vượt qua rào cản dậy thì là tuyệt nhất, Trương Giác ở độ khó địa ngục kia vẫn vớt lên được, Sát Hãn Bất Hoa trong thời gian dậy thì cao lên 7 cm, cân nặng tăng 9 kg mà thôi, cũng không cần phải vớt ra từ quá sâu, cậu ấy căn bản không bị chìm xuống đáy hồ, hiện giờ còn lấy được huy chương vàng đơn nam tổ thiếu niên giải Grand Prix, kỹ thuật ổn định và ngày càng tiến bộ.
Kim Mộng thầm thở dài trong lòng, nếu như cô có một nhóm huấn luyện viên như vây giúp đỡ cô vượt qua rào cản phát triển, thì đến cuối cùng cô cũng không bị té gãy xương, để lại chấn thương tiềm ẩn nghiêm trọng, trực tiếp ảnh hưởng đến tuổi thọ nghề nghiệp của cô.
Người đứng cuối bài thi ngắn là Arthur Cohen, hắn cũng là người đầu tiên trong trượt tự do, chàng trai trẻ vẫn bị ngã, tám lượt nhảy thì bị ngã hai lần, nhưng hai lần nhảy quan trọng nhất là cú nhảy bốn vòng thì chống đỡ được.
Trong nội dung đơn nam tuyến đầu, đây là một màn trình diễn vượt tuyến, tiềm lực của người trẻ tuổi còn lớn hơn rất nhiều so với những gì mà họ tưởng tượng.
Người thứ hai vào trận là David cũng phát huy rất khá, thân là một cao thủ thể thao mạo hiểm, nếu như hắn có thể tay không leo núi, bơi lặn trong hang động, như vậy thì tố chất tâm lý của hắn sẽ không kém.
Thân là côn đồ đơn nam trượt băng nghệ thuật châu Âu, trình độ mà hắn bày ra năm nay không hề kém cạnh McQueen.
Trịnh Gia Long bình luận đúng trọng tâm: "Tất nhiên, trượt băng nghệ thuật phát triển, nếu như anh ta muốn leo đến vị trí cao hơn thì anh ta nhất định phải khiêu chiến cú nhảy bốn vòng kiểu thứ hai, thế nhưng sự khiêu chiến này đối với David mà nói là rất khó, dù sao thì chiều cao của anh ta là 1 mét 86.
"
David bị ngã một cú 3lo, đây là điểm chí mạng của hắn, cũng là cú nhảy mắc sai lầm lớn nhất trong trận tranh tài này.
Nhị ca vạn năm hệ Nga Sergei hiếm thấy có một trận tranh tài lần này, ca khúc trượt băng tự do của hắn đến từ bộ phim《 Beowulf 》, mở đầu là một màn biểu diễn nhiệt huyết sục sôi ý chí anh hùng, đến kết thúc lại chuyển sang một giọng hát nữ nhẹ nhàng.
Kim Mộng bình luận: "Đây là màn trình diễn hay nhất tôi từng xem mà cho đến nay phù hợp với khí chất của Sergei, hai mặt cương nhu cùng tồn tại, các bước nhảy cũng hoàn thành rất khá, đây là một buổi biển diễn rất hay.
"
Trịnh Gia Long: "Điều quan trọng nhất là anh ta không bị ngã, năng lực của vận động viên này thực sự rất mạnh, nhưng bởi vì chấn thương và những lý do khác mà bỏ lỡ Thế vận hội Mùa đông Sochi, có thể nói thật là đáng tiếc, có thể nhìn thấy anh ta lấy ra một trạng thái tốt trong một thời khắc quan trọng trong trận chung kết, thật là khiến người ta vui mừng thay cho anh ta.
"
Trương Giác đứng ở bên sân, cũng kề tai nói nhỏ với các huấn luyện viên: "Tiết mục này của anh ấy cũng rất thích hợp với biểu diễn trượt băng đó.
"
Trương Tuấn Bảo: "Ừm, con đi mời cậu ta thử xem.
"
Trương Giác vô cùng tự tin: "Con đã mời anh ấy từ trước rồi, Vassenka và Ilyusa nói chỉ cần giải quyết được vấn đề nhập cảnh của mèo Sergei thì Sergei sẽ bị hốt theo thôi, dù sao thì biểu diễn thương mại là vào tháng 5 tháng 6 năm sau, bây giờ là có thể bắt đầu làm cấc thủ tục cho anh ấy rồi.
"
Không ai muốn hỏi tại sao cái chiêu giải quyết vấn đề của Sergei là từ Vasily và Ilya cung cấp cho Trương Giác, và cũng không ai muốn hỏi tại sao Trương Giác lại có thể gọi nick name của hai người đó, dù sao thì nick name tại Nga thì chỉ có người thân cận mới có thể gọi.
Ai biểu Trương Giác là con gấu có duyên đây.
Khi Ilya lên sân khấu, giá trị mong đợi của khán giả rõ ràng cao hơn trước.
Đơn nam của Nga đã giành được ba tấm huy chương vàng Olympic liên tục trước đó, mỗi chu ỳ Olympic đều có đơn nam mạnh mẽ chống đỡ, nhưng đến chu kỳ Pyeongchang, Ilya ngược lại không phải là người nổi bật nhất trong ba chàng kiếm khách kia.
Một là bởi vì Trương Giác chơi quá giỏi, hai là hơn nữa cậu còn nhỏ hơn Ilya và Hayato Terakami hai tuổi, trong thể thao đối kháng, tuổi trẻ khỏe mạnh chính là vốn liếng không dễ bị đứt gãy, mà Ilya còn có một khuyết điểm, chính là hắn không tìm được con đường biểu diễn cho riêng mình.
Hayato Terakami là một chàng trai Nhật Bản đầy kiên định, âm nhạc cũng thiên về cổ điển, âm nhạc phương đông hay phương tây đều cân được, ngược lại Ilya thì thiên về phong cách hiện đại.
Mặc dù kỹ thuật không kém, nhưng nếu như một đơn nam không phù hợp với dung nhan tiên nam mặc trang phục biểu diễn phong cách mùa thu, phong cách trượt thì không phù hợp với âm nhạc, cộng với ngoại trừ nhảy và trượt không sánh bằng Hayato Terakami thì xoay người không đẹp như Trương Giác, rơi vào thế hạ phong là điều không thể tránh khỏi.
Khi Ilya biểu diễn, Vasily đang trò chuyện với Boris, nói chờ mùa giải này kết thúc, nhất định phải tìm một lớp diễn xuất chuyên nghiệp để Ilya mài giũa, ở đấu trường đơn nam như hiện nay thì không thể chú trọng mỗi vào việc nhảy, sơ ý một chút thì sẽ bị người mạnh hơn hạ thấp xuống, ưu thế quốc tịch cũng có khí kém hơn thực lực.
"Không bằng để cho Ilyusa thử học kịch nói và nhạc kịch?"
"Ý kiến hay.
"
Ngược lại, người thật sự có nền tảng về nhạc kịch, thậm chí có thể hát opera là Trương Giác có vẻ thoải mái hơn rất nhiều,《 Cây sinh mệnh 》 vốn là mang những cảm xúc yêu thương giành cho cha mẹ, ngay từ lúc bắt đầu tiết mục đã vô cùng dạt dào tình cảm.
Hơn nữa Trương Giác còn có sức cuốn hút từ tứ chi ở đẳng cấp cao nhất có thể chống đỡ màn trình diễn của cậu, vì thế phương diện biểu diễn càng có lợi thế lớn hơn.
Trước khi bắt đầu thi đấu, Trương Giác không chỉ tiếp nhận các cuộc phỏng vấn của phóng viên trong nước mà còn có cả phóng viên nước ngoài, lúc đó đối phương cũng không hỏi Trương Giác những vấn đề khác, chỉ là một số câu hỏi về quá trình tâm lý sáng tác ca khúc trượt băng tự do.
Tại sao cậu lại nghĩ đến việc tự mình biên đạo?
Tại sao lại muốn sáng tác ra một tiết mục như thế?
Còn nữa, tại sao lại lựa chọn phối nhạc như hiện tại.
Việc vận động viên tự mình biên đạo cũng không phải là hiếm, Trương Giác là đang muốn mở rộng con đường của chính mình, hay là để tiết kiệm một ít phí biên đạo, hoặc còn có khả năng muốn khiến bản thân lợi hại hơn, cho nên mới tự mình tạo nên một tiết mục.
Có rất nhiều đáp án co hai câu hỏi đầu tiên, câu trả lời cũng rất đơn giản, mãi cho đến câu hỏi cuối cùng.
Phóng viên nói, tiết mục này có tên là《 Cây sinh mệnh 》, nhưng Trương Giác lại lựa chọn "Oceano (đại dương)" làm mở màn, tiếp theo là "Mothers Journey (hành trình của mẹ)", cuối cùng là "Wild Side (một mặt hoang dã)".
Có thể đem ba ca khúc này cùng nhau cắt nối biên tập, cùng với việc tạo độ mượt khi kết nối lại cũng không dễ dàng, Trương Giác làm thế nào để khiến những nốt nhạc đó phù hợp với màn trình diễn của cậu đến vậy? Cậu vì sao lại phải làm như thế?
Khi đó, câu trả lời của Trương Giác là "Sinh mệnh được thai nghén từ đại dương, mà cha mẹ tôi chính là đại dương đó, tôi được sinh ra là nhờ họ.
"
Đây chính là lý do tại sao cậu chọn bản nhạc đầu tiên.
Nghĩ như thế, hai chân thiếu niên bắt chéo, cao cao nhảy lên, một cú nhảy vừa cao vừa xa, 4lo có chất lượng ưu tú hoàn thành.
Còn về phần hai bản nhạc tiếp theo! Lựa chọn "Hành trình của mẹ", là bởi vì Trương Giác cho là mình có nét gì đó rất giống với mẹ, ngoại hình, tính cách tương tự đã khiến cậu đưa ra một số quyết định giống mẹ mình ở một số điểm, đó là một loại thông qua cuộc sống, là một cái bóng của mẹ mà cậu đã quan sát được từ cơ thể mình.
Trương Giác cho là con đường mà cậu đi qua, nói không chừng chính là một con đường cũ của mẹ, cho nên khi nghe thấy ca khúc đó, câu rất tự nhiên đã bị đánh động.
Về phần một mặt hoang dã thì rất dễ giải thích, khi một đứa nhỏ được sinh ra, sau khi trưởng thành dưới sự chỉ dẫn của mẹ, con đường mà cậu đi chính là rời khỏi biển khơi, dang rộng đôi cánh bay lượn.
Trương Giác nghĩ, đối với con người mà nói, bay lượn là hành động điên cuồng nhất, rõ ràng không có cánh, bọn họ vẫn là hội ngóng trông cùng truy đuổi bầu trời.
Nói tóm lại,《 Cây sinh mệnh 》là một tiết mục mang đậm phong cách cá nhân của Trương Giác, hoàn toàn chứa đầy những suy nghĩ của riêng cậu, thứ cậu biểu đạt chính là tình yêu đối với cha mẹ, nhưng trong từng bước trượt, trung tâm của sự diễn dịch vẫn là chính bản thân cậu.
Thực chất những gì Trương Giác bày ra chỉ là nội tâm của một người bình thường, cậu muốn theo đuổi ước mơ, cậu muốn yêu thương cha mẹ tha thiết, cậu sinh ra, lớn lên, chỉ đến thế mà thôi.
Nhưng chính vì câu chuyện như vậy, đã được các phóng viên thể thao nổi tiếng đánh giá là "Một trong những màn trình diễn trượt băng đơn cảm động nhất kể từ đầu thế kỷ".
Đối phương không nói đây là tiết mục trượt băng cảm động nhất, là bởi vì trượt băng nghệ thuật còn có nội dung là khiêu vũ trên băng, nội dung này không nhảy, kỹ thuật nâng người cũng không đủ, nhưng lại nổi danh về trượt và biểu diễn, hơn nữa tổ hợp trượt băng đôi Kim Mộng Diêu Lam trước khi giải nghệ cũng để lại một tiết mục kinh điển, Trương Giác tuổi trẻ còn không xếp hạng vào từ "Nhất".
Nhưng tất cả mọi người đều tán thành, đó chính là Trương Giác là một vận động viên trượt băng đơn lấy việc nhảy làm điểm cạnh tranh lớn nhất của mình, cậu phát huy ưu thế biểu cảm đến mức cực độ, 《 Cây sinh mệnh 》nắm giữ điều đó ngay cả khi người xem không hiểu về trượt băng nghệ thuật, nhưng họ vẫn bị xúc động sau khi xem tiết mục này.
Bỏ động tác kỹ thuật qua một bên thì đây cũng là một tiết mục rất tốt, huống chi độ khó kỹ thuật của Trương Giác cũng là hàng đầu thế giới.
Tiếng vỗ tay quét qua toàn bộ khán đài như thủy triều, nó vang dội đến mức làm át đi cảm tiếng nhạc nền, nhưng trong tâm trí của Trương Giác vẫn còn đang vang lên tiếng nhạc, cho nên sự yêu mến của khán giả không làm ảnh hưởng gì đến câu hết.
Khi nốt nhạc cuối cùng rơi xuống, Trương Giác ngẩng đầu, mồ hôi trượt dài trên cổ, sau đó cậu quay đầu, nở một nụ cười thật tươi trước ống kính.
Lại giống như một mặt trời nhỏ mang theo sức nóng mười phần.
Trương Tuấn Bảo đứng ở bên sân, có chút buồn bực: "Đứa nhỏ này nhiều chỗ giống như chị gái tôi, chỉ có chỗ này là không biết giống ai nữa.
"
Thẩm Lưu không hiểu: "Chỗ nào?"
Trương Tuấn Bảo: "Chính là cái loại biểu đạt tình yêu của mình một cách say đắm, thậm chí còn sử dụng một tiết mục gây nhốn nháo khắp nơi trên thế giới.
"
Mẹ ơi, con trai đã sáng tác ra một tiết mục nói trắng ra là "Ba mẹ ơi con yêu hai người lắm lắm", anh rể Hứa Nham khi xem nhất định sẽ cảm động, nhưng nếu cô chị của hắn xem, ngoài trừ sự cảm động chắc là cũng sẽ thẹn thùng đi!
Nhưng trong thời đại mà rất nhiều người xấu hổ khi nói về tình yêu, thì có thể yêu cũng là một loại tài năng đi.
Tài năng của Trương Giác trong lĩnh vực này đã được phát hiện là một sự tồn tại quá lớn, với biểu cảm của cậu, sức cuốn hút mạnh đến kinh người, nội dung trong tiết mục của cậu thuần túy no đủ, vượt qua màu da, tuổi tác, giới tính, đó là một màn trình diễn mà ai xem cũng có thể hiểu được.
Vì thế ngay từ khí tiết mục này xuất hiện, một số người đã gọi nó là buổi biểu diễn đơn nam cấp độ nam thần đầu tiên của thế kỷ 21.
Điều khiến là người ta vui mừng chính là, vận động viên diễn dịch tiết mục này vừa hay đang nằm ở độ tuổi sung sức, câu trẻ tuổi, hơn nữa còn khỏe mạnh.
Tuổi trẻ cho phép cậu thẳng thắn bộc lộ cảm xúc hơn người lớn, sự khỏe mạnh cho phép cậu sử dụng các động tác nhảy khó nhất mà không bị cản trở.
Hết thảy đều vừa đúng, một tác phẩm kinh điển được sinh ra.
Nhà vô địch Trương Giác không hề có chút hồi hộp nào.
Sau khi màn trình diễn kết thúc, Trương Giác vốn được mệnh danh là "Vua không ngai" trong giới trượt băng nghệ thuật lần thứ hai phá vỡ vòng tròn, số lượt đăng lại video trượt băng tự do, chỉ riêng mạng xã hội weibo đã đột phá hơn 2 triệu lần, càng khỏi nói đến Twitter, Youtube và những nơi khác, sức nóng không thua gì hai tác phẩm kinh điển của thế kỷ trong Thế vận hội Mùa đông Sochi.
Sức nóng tăng cao kéo theo tỷ lệ người xem tivi, tỷ lệ người xem lễ trao giải của Trương Giác so với thời điểm thi đấu chỉ cao chứ không thấp hơn, vô số nước máy(?) và người hâm mộ mới bị amway thu hút mở video ra hoặc là chuyển kênh đến đài truyền hình tỉnh H.
Thiếu niên mới 17 tuổi mặc quốc kỳ, mang huy chương bạc đứng trên sân băng, xung quanh là ánh đèn flash nhấp nháy và sự cuồng nhiệt của khán giả.
Trương Giác, một trận chiến phong thần.
.