Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 850: Thủy nhận!





"Được rồi!" Bần đạo rơi vào đường cùng đành phải đáp ứng, bởi vì ta biết hôm nay nếu không theo ý của Vong Ưu. e là sẽ dây dưa không dứt. bất quá, ta vẫn là không yên lòng dặn dò :"Nhưng mà nàng phải hạ thủ lưu tình a." về phần Miêu Miêu ta cũng lười tính toán với nàng.

" Yên tâm đi, chỉ là thủy nhận cấp thấp nhất." Vong Ưu cười hì hì nói :"Hắc hắc. xem chiêu." Nói xong, nàng lập tức hung hăng vung tay lên, chỉ thấy một đạo thủy nhận mỏng manh hoàn toàn trong suốt trực tiếp bắn ra từ tay nàng, sau đó như tia chớp bổ nhào về phía ta.

Thủy nhận của Vong Ưu kỳ thật nửa tháng qua chỉ làm được ở lớp bề mặt mà thôi, mỏng như giấy, chiều dài chừng một thước, rộng khoảng nửa thước. Đừng nhìn thủy nhận như trăng rằm vừa nhó vừa mỏng này mà khinh thường, tốc độ của nó là cực kỳ kinh người. mới xuất hiện trên tay Vong Ưu liền trực tiếp 'ba' một tiếng bay tới với vận tốc hơn cả vận tốc âm thanh. Thêm nữa là nước mà Vong Ưu sử dụng là nguyên thủy, linh lực nồng đậm, với tốc độ như vậy, lực phá hoại sinh ra khẳng định cực kỳ kinh người.

Ghê tởm nhất chính là, đạo thủy nhận này không ngờ không phải đi thằng mà là dọc theo một loại quỹ tích mơ hồ bất định tiến đến, hơn nữa bản thân nó trong suốt, tốc độ lại nhanh, làm cho bần đạo rất khó chống đỡ hay là trốn tránh. Mật khác. Vong Ưu trên tay khẳng định còn đeo phục chế giới chi. bởi vì nàng sau khi phát ra thủy nhận, có một đạo thủy nhận khác giống như đúc từ hư không xuất hiện, gắt gao đi theo phía sau đạo thủy nhận thứ nhận. Hai đạo thủy nhận một trước một sau, tựa như hai đạo thiểm điện hướng ta đánh úp lại.

Bần đạo không dám khinh thường, bởi vì chưa từng có nhìn thấy qua thế công quỷ dị như thế. cho nên ta cũng không có nắm chắc có thé tránh né. Ai biết nó có thuộc tính bám theo hay không a? Cho nên ta liền lựa chọn một cái biện pháp bào đàm nhất, trực tiếp đem Hạo Thiên thần kiếm hoành ngang ngực, coi như là một tấm chắn ở trước mặt ta. Dưới sự thúc dục của Tiểu Lục, kiếm khí của Hạo Thiên thần kiếm có độ rộng hơn mười thước, giống như một mặt tường đem ta hoàn toàn che ở phía sau.

Bần đạo vừa mới chuẩn bị sẵn sàng, lại đột nhiên cám thấy trên tay hơi chấn động, hai đạo thủy nhận bị rơi xuống. Ta tự nhủ, thậm chí ngay cả Hạo Thiên thần kiếm cũng không thể hoàn toàn trừ khử lực trùng kích này, lực đạo thật là lớn a!

"Ha. chàng chơi xấu! Nếu đã như vậy thì tiếp tục, tiếp chiêu!" Vong Ưu hiển nhiên đối với ta vận dụng Hạo Thiên thần kiếm là rất bất mãn. theo một tiếng khẽ kêu của nàng, hai tay của nàng hóa ra từng đạo hư ảnh, tiếp theo, thủy nhận kia giống như là hồng thủy hướng về phía ta ép tới.

Thủy nhận lần này không chỉ nhanh hơn mà góc độ cũng rất độc, thậm chí có thể luồn ra phía sau lưng ta công kích, làm cho bần đạo trốn tránh khó nhọc, dù sao Hạo Thiên thần kiếm chỉ có thể bảo vệ chính diện của ta. sau lưng thì không có biện pháp.

Bất quá, loại phương thức công kích kỳ lạ này của Vong Ưu cũng đã câu dẫn ra hứng thú của ta, bần đạo nói sao cũng là võ si, đối với thủ pháp công kích chưa từng thấy qua tự nhiên cảm thấy hứng thú. Bản thân ta muốn nhìn xem. thủy nhận nho nhỏ này, còn có thể xuất ra dạng gì.

Nghĩ vậy, bần đạo lập tức đem kiếm quang của Hạo Thiên thần kiếm thu nhô lại đến dài trăm thước, rồi sau đó triển khai thái cực kiếm pháp, đem quanh thân bảo vệ. Chỉ thấy theo kiếm quang của bần đạo vũ động, từng đạo quang quyên không ngừng hiện lên, đem ta hoàn toàn vây quanh. Xa xa nhìn lại, chỉ có thể nhìn thấy một đại quang cầu đường kính hơn trâm thước, căn bản nhìn không thấy người của ta.

Số lượng thủy nhận Vong Ưu vẽ ra vốn là rất nhiều, cộng thêm trợ giúp của phục chế giới chỉ. làm cho bốn phương tám hướng bần đạo toàn là nước giống như là nạn châu chấu, làm cho người ta có một loại cảm giác ngộp thở, Chỉ tiếc là, kiếm thuật của bần đạo quá giỏi, không quàn thủy nhận biến hóa như thế nào, chung quy vẫn không chạm được vào người ta. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Trên thực tế. thực lực Vong Ưu hiện tại vượt xa ta, lẽ ra ta là không ngăn cản được mãnh công của nàng, nhưng bần đạo trên tay có Hạo Thiên thần kiếm, tuy rằng kiếm mang của nó rút nhỏ, nhưng mà thuộc tính vô kiến bất tồi vẫn còn. giúp ta đón đỡ được nhiều thủy nhận như vậy mà không hề thấy mệt mỏi. Đây nếu đổi lại thanh kiếm khác, riêng lực đạo cực lớn của thủy nhận chạm vào cũng đủ đê bẻ gãy cổ tay của ta, căn bản không có khả năng phòng thủ lâu được như vậy.

Vong Ưu mãnh công được vài phút thì đành bất đắc dĩ bõ cuộc, không có biện pháp, công kích mãnh liệt vừa rồi làm cổ tay của nàng múa may không ngừng dẫn tới đau nhức không chịu nổi. Vong Ưu cười nói với ta Hạo Thiên thần kiếm quá biến thái, chàng có bản lĩnh thì đổi thanh kiếm khác thử xem."

"Ha ha!" Bần đạo cũng ngừng tay , cười hì hì nói : "Có bản lĩnh nàng hạ thực lực xuống bằng thực lực của ta xem?"

"Hừ!" Vong Ưu bất mãn nói :"Kỹ xảo phương đông của các chàng rất biến thái, thực lực của ta khi so với chàng mạnh hơn cũng chỉ là ngang tay, nếu tương đương, ta đây không phải cũng bị chàng khi dễ sao?

"Đúng vậy!" Miểu Miểu bỗng nhiên chen miệng nói: "Nếu gia hỏa này không có kiếm pháp kì diệu kia, đổi lại là người khác, cho dù hắn có Hạo Thiên thần kiếm cũng không có khả năng phòng ngự được trước mãnh công của ngươi, biết không, ta vừa rồi nhẩm tính, ngươi nhanh nhất có thể vung tay lên phóng ta mấy ngàn đạo thủy nhận, ngay cả ta cũng tuyệt đối không có khả năng dựa vào một thanh kiếm cản lại hết."

"Đó là đương nhiên, phu quân ta chính là một đại tông sư, đương nhiên lợi hại rồi." Vong Ưu đắc ý nói.

"Vậy ư, thật không nhìn ra đó." Miểu Miểu tiếp tục nói :"Bất quá, tốc độ cùng kỹ xảo của ngươi tuy rằng có thể tìm hắn nghiệm chứng, nhưng mà lực phá hoại thì e là thử không được."

"Đúng vậy!" Bần đạo nhanh chóng cười làm lành nói Vong Ưu, nàng cũng không thể lấy ta làm bao cát để đánh a?"

"Ha ha, nhìn chàng bị dọa kìa, ta sao nỡ đánh chàng chứ." Vong Ưu cười nói :"Trước chuẩn bị cho ta một con thạch tượng quỷ."

"Được rồi!" Bần đạo đáp ứng một tiếng nhanh chóng lắc mình tới bên người Vong Ưu, đồng thời để cho Tiểu Lục thả ra một con thạch tượng quỷ.

Tiểu Lục thả ra là một con kim diệu thạch thạch tượng quỷ, gia hỏa đáng thương vừa mới bay ra từ Thiên Không Chi Thành, trước mặt đã bị hai đạo thủy nhận của Vong Ưu đánh trúng hai cánh, theo hai tiếng 'ba ba' vang lên, hai cánh của thạch tượng quỷ trực tiếp bị đánh nát.

Bần đạo sau khi nhìn thấy, nhất thời lắp bắp kinh hãi, pháp thuật do phục chế giới chỉ phóng ra không ngờ cũng có thế bị khống chế thay đối phương hướng, vẻn vẹn cái công năng nho nhỏ này thôi đã có thể làm cho chiếc nhẫn này vào thời điểm chiến đấu tăng thêm tính thực dụng.

Mặt khác, uy lực pháp thuật của Vong Ưu quả thật làm cho ta rang động một phen. Phải biết rằng kim diệu thạch thạch tượng quỷ phòng ngự ma pháp cùng phòng ngự vật lý rất mạnh, mà Vong Ưu không ngờ vận dụng pháp thuật sơ cấp nhất cũng đã tạo thành thương tổn cực lớn cho nó, có thể thấy được uy lực của đạo thủy nhận này là cực kỳ không thầm thường a.

Khi thạch tượng quỷ bị rụng cánh kêu rên lên một tiếng rớt xuống phía dưới, Vong Ưu lại phát ra vài đạo thủy nhận chém lên trên người nó, trực tiếp đánh nó thành mành vụn. Sau đó Vong Ưu cười híp mắt nói ""Các người thấy uy lực thế nào?"

"Thật mạnh!" Bần đạo gật gật đầu nói Bất quá cảm giác còn chưa xứng với thực lực chủ thần đỉnh cấp hiện tại của nàng"

" Đó là bởi vì nàng kỳ thật hiện tại còn chưa hoàn toàn học xong cách thức sử dụng pháp lực trong cơ thể, cho nên chỉ có thể phát huy ra một phần thực lực rất nhỏ của nàng." Miểu Miêu giải thích nói :"Cái này cần không ngừng luyện tập mới được, trong thời gian ngắn thì rất khó."

"Vậy còn phải luyện bao lâu mới được a?" Vong Ưu hôi.

"ít nhất cũng phải khổ luyện một năm." Miểu Miểu giải thích nói :"Khi nào ngươi có thể một kích đem thạch tượng quỷ kia trực tiếp đánh thành bụi phấn là được."

"Ha ha. một kích thật không?" Vong Ưu giả dối nói :"Thả ra một ngàn thạch tượng quỷ cho ta. cho các người nhìn sự lợi hại của ta."

"Ân!" Bần đạo thoáng kinh ngạc một chút, rồi sau đó lập tức bảo Tiểu Lục làm theo.

Sau khi một ngàn thạch tượng quỷ trên không trung sắp hàng chỉnh tề, Vong Ưu lập tức kháp một cái pháp quyết ở trước ngực. rồi sau đó lẩm bẩm, sau khi chuẩn bị một hồi, nàng mạnh mẽ đem tay phải vỗ về trước, quát :"Thủy nhận thiên vũ."

Theo một tiếng quát của Vong Ưu, chỉ thấy trong lòng bàn tay của nàng đột nhiên lóe ra ánh sáng chói mất, tiếp theo, xung quanh chúng ta đột nhiên xuất hiện vô số tiểu quang điểm, những quang điểm này vừa xuất hiện liền lập tức lớn lên, trong nháy mất biến thành từng đạo thủy nhận, chỉ cần thủy nhận vừa thành hình, liền trực tiếp hướng các thạch tượng quỷ chém tới.

Bên người Vong Ưu có vô số quang điểm, khiến cho xung quanh nàng trong phạm vi mấy ngàn thước nơi nơi đều là thủy nhận đếm không xuể. Mật độ chúng nó to lớn như thế. thế cho nên xa xa nhìn lại. thật giống như là nước lũ vỡ đê. Cuối cùng, vô số đạo thủy nhận này hóa thành một con thủy long lớn đến mấy ngàn thước, sầm thét nhằm phía đám thạch tượng quỷ kia. trong chớp mắt đã đem các thạch tượng quỷ cắn nuốt hoàn toàn. Đợi cho thủy long đi qua. trên bầu trời chỉ còn lại một chút thạch phấn màu vàng cùng thủy châu lác đác.

Vong Ưu theo sau vừa lòng gật đầu, đắc ý nói với chúng ta Hắc hắc, có tính là một kích thành phấn hay không?"

Bần đạo cùng Miểu Miểu nhìn nhau cười khổ, dùng đại chiêu như vậy đánh thạch tượng quỷ, không thành phấn mới lạ, căn bản chẳng khác nào dùng pháo cao xạ bắn muỗi, chuyện bé xé ra to a.

Bất quá, Vong Ưu đang cao hứng, bần đạo cũng không muốn làm nàng cụt hứng, cho nên nhanh chóng khích lệ một phen, về phần Miểu Miểu thì cười cười không nói, hiển nhiên là không có ý định nói thêm điều gì.

Kế tiếp, Vong Ưu rốt cục tận hứng, vì thể mới dưới sự khuyên nhủ của ta, cùng chúng ta trở lại Thiên Không Chi Thành sum hợp. Chúng ta kỳ thật đã sớm chuẩn bị một yến hội cho Vong Ưu để chúc mừng nàng chính thức xuất quan. Một đêm hân hoan, ta không nói nhiều.

Vì là tiểu biệt thắng tân hôn, cho nên chúng ta đêm qua thật sự là điên cuồng, cơ hồ gây lăn qua lăn lại đến hừng đông mới ngủ, vì thế ngày hôm sau thức dậy đã là quá trưa. Ăn uống lung tung vài thứ, bần đạo liền đem chuyện trong khoảng thời gian này kế cho Vong Ưu nghe. Bất quá, nàng đối với chuyện tình hấp linh quái cũng là hoàn toàn không biết gì cà, chúng ta lập tức quyết định trở lại thinh giáo ân sư.

Vì thế, ngày thứ ba, chúng ta chuẩn bị chính thức bước trên đường về. Cũng chính là vào lúc này, Miểu Miểu rốt cục hiển lộ ra bàn thể đầy đủ của nàng, chúng ta ở đây tất cả mọi người trực tiếp bị dọa ngây người.