Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 67: Thu phục Cuồng Chiến




(C66 nhảy chương nhé!)
Sau khi cùng tiểu tử ngốc kia đánh một trận, bần đạo nhìn hắn nói: "Các ngươi thiếu nhiều ít lương thực?"

"Chúng ta lương thực hiện tại chỉ đủ ăn ba tháng, hơn hai tháng nữa mới bắt đầu mùa săn bắn cùng thu hoạch dã quả, cho nên còn thiếu hơn một tháng lương thực?" Bì Lỗ nói.

"Vậy đám người các ngươi có bao nhiêu người?"

"Bộ lạc của chúng ta chỉ có 3000 người"

"Hoàn hảo. 3000 người có thể xuất động 500 chiến sĩ, thật lợi hại a" Bần đạo bội phục nói.

"Nhưng mà chúng ta còn muốn trợ giúp những người bộ lạc khác, Cuồng Chiến bộ tộc chúng ta đều giúp đỡ lẫn nhau"

"A! Vậy đám người các ngươi tổng cộng có bao nhiêu người? Nói chính xác đó"

"Có khoảng 10 vạn người"

"Ngươi nói ta muốn cung ứng nửa tháng đồ ăn cho 10 vạn người sao?"

"Đúng vậy! Chẳng lẻ ngươi không muốn?" Bì Lỗ có chút căm tức.

"Đương nhiên không phải?" Bần đạo nhanh nhạy nói: "Ta cần là tính toán số lượng cụ thể. Có thể còn muốn chuyển đến một số nữa mới đủ được"

"Ngươi chẳng lẻ còn muốn đến trợ giúp chúng ta sao?" Bì Lỗ kích động nói: "Rất cảm tạ ngươi, có cái này chúng ta cũng không hy sinh một số lão nhân cùng nữ nhân nữa rồi" Nói xong kích động không ngờ liền khóc lên.

"A! Chẳng lẻ các ngươi hàng năm đến mùa đông đều vì đói mà chết sao?"

"Trước kia chúng ta có thể làm lính đánh thuê nuôi gia đình, có thể sống qua ngày, nhưng mà sau khi cha ta đắc tội với Thạch Nguyên gia cùng bị đám quý tộc ở nơi này áp bách, bọn họ liên hợp với giáo hội nói chúng xúc phạm người, từ nay về sau tái không ai dám thuê chúng ta, chúng ta càng ngày càng cô lập, nếu không phải Long gia các ngươi dám bí mật mua của chúng ta gì đó, chúng ta sớm đã bị diệt tộc. Chúng ta bởi vì săn thú quá độ nên ở nơi này con mồi càng ngày càng ít, từ năm trước bắt đầu không thể không hy sinh một số lão nhân cùng nữ nhân mới tiết kiệm được lương thực, năm nay nếu trình trạng này cứ kéo dài, chúng ta đói chết ít nhất cũng mấy trăm người" Bì Lỗ ủy khuất khóc lóc kể lễ nói.

"Như thế nào không tìm Long gia chúng ta cầu cứu?" Bần đạo hỏi.

"Các ngươi chỉ mùa hè mới dến đây, chúng ta khi đó lại chưa từng có ý thức được tính nghiêm trọng của nó, ai biết năm nay con mồi lại ít như vậy chứ?"

"Vậy thì đi vương đô tìm chúng ta?"

"Chúng ta đều là bị giáo hội truy nã, làm sao có thể chạy đến chỗ đó được? Ở nơi này hoàn hảo một chút, ra bên ngoài nhất định sẽ bị bắt"

"Chết tiệt tên đại giáo chủ Thạch Nguyên" Bần đạo mắng thiệt tình: "Một ngày nào đó ta phải làm thịt hắn mới được"

"Thiếu gia, lúc này ngươi tới làm lĩnh chủ cũng không tái thu thuế của chúng ta đấy chứ?"

"Không thu, chúng ta có thể làm cho bộ lạc ngươi đi xuống địa ngục chơi sao?" Bần đạo lại hỏi: "Ta có việc cần tìm lệnh tôn đại nhân"

"Lệnh tôn là gì?"

"Chính là phụ thân ngươi" Bần đạo cười khổ nói

"Ặc! Nhưng mà hắn không phải kêu là lệnh tôn?"

"Được rồi, đi nhanh đi. Ngươi có muốn lương thực không vậy?" Bần đạo thật sự không muốn cùng hắn giải thích.

Nhắc tới lương thực, hắn quả nhiên nghiêm túc, nhanh chóng nhảy lên long của hắn, đi phía trước dẫn đường.

"Mang 300 người và 250 xe lương thực cùng nhau đi tới. Những người khác ngay tại chỗ hạ trại" Bần đạo phân phó một tiếng, liền bước theo Bì Lỗ.

Trên đường đi bần đạo từ miệng của Bì Lỗ hiểu biết một chút tình hình, hiện tại tình cảnh của Cuồng Chiến bộ tộc thật không ổn, thực vật thiếu thốn làm cho dân cư bọn họ giảm xuống mức thấp nhất, trước kia có gần 20 vạn người, nhưng bây giờ chỉ còn một nửa. Đã như vậy bọn họ còn có nộp thuế cho quan thu thuế nữa. Bần đạo hỏi hắn sao không giết tên thuế quan, hắn nói sợ quốc vương trong cơn tức giận phái quân đội tới trấn áp, đành phải nhịn. Ta kháo! Từ hắn ta đây biết ở nơi này tuyệt đối có yêu mị. Bọn họ giao thuế cho quốc vương chỉ có có vài lần, nhưng mà quốc vương một mực bồi tiền đến ở nơi này, có thể thấy được bọn thuế quan viên này cũng có lòng dạ độc ác, ăn cướp.

Nơi này về sau là địa bàn của ta, dám ăn tiền của lão tử hả, ta sẽ làm cho bọn họ đến cái quần lót cũng bị tuột ra, bần đạo ác độc nghĩ đến.

Một buổi chiều khoảng 3 giờ mới tới nơi, chúng ta đi đến bên ngoài một ngôi làng, ở bên trong có mấy ngàn người, nhà ở đây tất cả được chế tạo từ gỗ. Thật xa có thể nhìn thấy rất nhiều người chạy đến đây nghênh đón chúng ta, nhất là biết người đến là Long gia chúng ta cho bọn hắn lương thực. Toàn bộ không ngừng đập vào ngực gào khóc kêu rống lên, Bì Lỗ nói là bọn hắn tỏ vẻ kính ý lễ tiết. Bần đạo bất đắc dĩ đành phải nhập gia tùy tục vậy, cũng hành lễ như vậy, tự mình cũng làm cho sinh động hẳn lên, lần sau có đánh chết ta cũng không tới.

Sau khi bước vào liều trại, Bì Lỗ mang ta đi tìm phụ thân của hắn, ta sai người xử lý giao tiếp lương thực xong, liền cùng hắn tới trước một một khu nhà. Trước cửa một lão nhân tráng kiện đang đứng ở đó, bộ dáng cùng Bì Lỗ xấp xỉ nhau, chính xác là già hơn một chút, tinh thần minh mẫn, hai mắt như điện, không giận mà uy – Kiếm Thánh Tạp Lạp.

Không dám chậm trễ bước lên phía trước thi lễ nói: "Bá bá khỏe chứ. Ta là Long gia Ngũ đại đệ tử Long Thanh Thiên"

"Tốt tốt! Cám ơn ngươi cho chúng ta lương thực, là đại ân của chúng ta"

"Ha hả! Không có gì, bằng vào giao tình của hai nhà chúng ta đều là nên làm mà"

"Ha hả! Tốt, vào nhà đi"

"Vâng"

Trong phòng được trang trí đơn sơ, chẳng qua có thể là nơi mà bọn họ nghị sự, nên không hề thiếu ghế ngồi, sau khi ngồi xuống, Tạp Lạc đối lão Mã nói: "Đã lâu không gặp, ngươi khỏe không vậy?"

"Khỏe, cũng không tệ lắm, chẳng qua lão bằng hữu, ta xem ngươi không quá thoái mái nha?" Lão Mã chính là bằng hữu của hắn.

"Ai! Đều là phiền hà từ người trong tộc thôi mà" Tạp Lạp có chút buồn bực nói.

"Sự tình cũng đã trôi qua, sau này sẽ không có việc gì nữa đâu" Bần đạo nói.

"Đúng vậy, phụ thân. Long thiếu gia đã là lĩnh chủ ở nơi này, hắn đáp ứng là không thu thuế chúng ta" Bì Lỗ cao hứng nói. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

"Thật sao?" Tạp Lạc kích động nói.

"Đương nhiên không thu" Ta nhanh chóng đáp ứng.

"Việc này thật sự là rất tốt ha" Tạp Lạp nói xong, lâp tức ảm đạm xuống.

"Có việc gì sao? Bá bá"

"Sang năm có thể tốt hẳn lên, nhưng mà năm nay làm sao bây giờ?"

"Ta mang đến 250 xe lương thực, mỗi xe 3000 cân, đủ các ngươi sử dụng được nhiều ít thời gian vậy?"

"Chúng ta mỗi người mỗi ngày ăn 10 cân lương thực mới đủ no, chẳng qua hiện tại chúng ta chỉ có thể ăn 2 cân mà thôi, cho nên mới còn có thể duy trì đến bây giờ"

"A! Kia mới đủ cho 10 vạn người các ngươi bốn ngày thời gian"

"Ai nha! Không có biện pháp"

"Các ngươi có thể duy trì được bao nhiêu thời gian nữa? Ta có thể ở khu gần nhất mua một ít lương thực mang đến đây"

"Chúng ta có thể kiên trì được nửa tháng, hơn nữa có phần ngươi cấp nên cũng có thể kiên trì cho đến khi mua được lương thực" Tạp Lạc nói tiếp: "Chỉ là chúng ta không có tiền?"

"Ta có tiền mà"

"Nhưng mà về sau chúng ta lấy gì để trả đây?"

"Ta cho ngươi quyết định" Bần đạo cười tủm tỉm nói: "Sợ ngươi không có vui thôi?"

"Ngươi nói xem"

"Ta thuê các ngươi làm binh lính cho ta, thế nào? Đãi ngộ thật hậu đãi đó"

"Ngươi không sợ giáo hội tìm đến phiền toái sao?"

"Ta kháo! Lão tử còn muốn tìm hắn phiền toái nữa kìa?" Bần đạo cả giận nói.

"Sao lại thế này?"

Bần đạo thuật lại tất cả chuyện ta cùng Thạch Nguyên gia kết ân oán, sau cùng nói: "Nếu bọn hắn không phái mấy tên rác rưởi đến hãm hại ta, ta có thể bị phong ấn biến thành phế vật sao chứ? Ta lại có thể chạy đến cái địa phương quỷ quái này làm lĩnh chủ? Một khi lão tử đã đến đây, phải mời chào một số nhân sự bảo vệ chính mình. Cho nên mới tìm tới các ngươi, có dám hay không cùng ta thu thập mấy tên rác rưởi Thạch Nguyên gia"

"Sao không dám" Tạp Lạc kích động đứng lên, toàn thân phát ra một cỗ sát khí làm người ta sợ hãi, "Ta cùng Thạch Nguyên gia ở thế không đội trời chung, Long gia các ngươi đối chúng ta ân trọng như núi, ta nguyện dẫn dắt toàn thể 10 vạn cuồng chiến sĩ vì thiếu gia mà nghe lệnh" Nói xong liền quỳ xuống hành lễ.

Bần đạo vội vàng kéo hắn lên nói: "Ta lấy danh nghĩa gia tộc thề rằng, nhất định sẽ không bạc đãi Cuồng Chiến bộ tộc" Lập tức chuyển câu chuyện, nói: "Bá bá, ta muốn ở nơi này kiến tạo một tòa tân thành, ngài có nguyện ý hay không nhận chức thành chủ?"