Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 598: Đại hiển uy phong





Bởi vì quân đội Giáo Đình quá nhiều, tụ họp lại làm trễ nãi không ít thời gian, hơn nữa khoảng cách bọn họ đứng cũng khá xa, cho nên, cho đến khi toàn bộ pháp sư và nhân viên làm việc trên ba tàu chiến hạm đều chạy lên bảy tàu chiến hạm lớn kia. Quân tiên phong mới khoan thai đi tới. Tiếp theo, song phương trình diễn một trận công thủ đại chiến giữa pháp sư và bộ binh có thể đi vào sử sách đại lục.

Dưới sự chỉ huy của Tây Á, đại quân Giáo Đình không có mù quáng phát động công kích, mà trước tiên hoàn thành bao vây triệt để đối với hạm đội Thất công chúa. Sau đó, dựa theo kế hoạch sớm định ra, Tây Á ra lệnh cho quân đội phân tán tiến công, mỗi lần chỉ có mấy ngàn người đầu nhập vào chiến trường, từng nhóm binh sĩ thưa thớt dần dần đi về phía hạm đội Thất công chúa.

Quả nhiên, Tây Á rõ ràng biết được uy lực của ma pháp sư đáng sợ đến cỡ nào, cho nên hắn hoàn toàn vứt bỏ cái loại chiến thuật tập đoàn xung phong y như tự sát trước kia, mà hoàn toàn đổi lại dùng hình thức phân tán để tiến công, làm như vậy có thể giảm thương vong đến nhỏ nhất, nhanh chóng tiêu hao hết ma lực của pháp sư.

Một cái thường thức trong chiến tranh chính là, pháp sư có ma lực là vô địch, bao nhiêu người xung phong tập thể cũng đừng mong đi vào gần hắn, trừ phi hắn không còn có ma lực. Cho nên nếu muốn binh lính bình thường chiến thắng pháp sư. Vậy thì biện pháp duy nhất cũng chỉ có ưu tiên tiêu hao hết ma lực pháp sư cái đã.

Tây Á rõ ràng hiểu biết điểm này, cho nên hắn mới không có vội vã phái đại quân đi ra chịu chết. Mà cứ như vậy từ từ dễ dàng áp tới, đồng thời giảm bớt thương vong không tất yếu. Hắn thậm chí chấp thuận cho binh lính lúc cần thiết cứ việc nằm gục trên mặt đất, bò lổm ngổm đi tới. Đối với quân nhân luôn luôn chú trọng vinh dự nhất trên đại lục, đây là một chuyện vô cùng hiếm thấy.

Đối mặt với chiến pháp mới của Tây Á, Thất công chúa mặc dù lộ vẻ tán thành, nhưng trên thực tế nàng sớm đã định liệu trước. Tây Á vẫn hành động giống như tràng thôi diễn chiến tranh lúc trước, sau khi vây quanh Thất công chúa thì sẽ tấn công mạnh mẽ. Trước khi chiến đấu Thất công chúa cũng đã có lần thôi diễn (thử luyện, diễn trận thử) tương tự, dĩ nhiên, nàng chỉ diễn tập mấy lần tình huống bị bao vây, trong đó bao gồm cả phương pháp hóa giải khi bị địch nhân dùng chiến lược phân tán tiến công.

Mặc dù Thất công chúa không biết lần này mình gặp được tình thế nghiêm trọng như vậy, nhưng mà nàng thân là một vị nguyên soái hợp cách, Thất công chúa luôn có thói quen trước khi diễn ra chiến tranh, cho quân đội mình thử luyện kế hoạch ứng phó các loại tình huống đột ngột phát sinh. Nàng sở dĩ có danh hiệu trăm trận trăm thắng, ngoại trừ thiên phú bản thân cao ra, tối trọng yếu là do nàng có tác phong chăm chỉ và cẩn thận.

Đối phó với tình huống Tây Á phân tán tiến công, Thất công chúa ra phương pháp xử lí rất nham hiểm, nàng để cho các pháp sư Tinh Linh đi ra ngoài, dùng ma pháp Mộc hệ cấp ba tương đối đơn giản Ma Tiễn Thuật tiến hành bắn tỉa quân đội Giáo Đình, hơn nữa còn tận lực để cho địch nhân nhích tới gần mới bắt đầu bắn.

Ma pháp và bắn tên không giống nhau, bởi vì pháp sư có thể thực hiện dùng tinh thần lực đối với tiến hành khóa mục tiêu, cho nên tỉ lệ pháp sư bắn chính xác cao hơn cung tiến thủ rất nhiều, hơn nữa xạ trình pháp thuật cũng không phải là cung tiến thủ có thể bằng được.

Đặc biệt là Tinh Linh pháp sư vốn chuyên ngành pháp thuật, bắn Ma Tiễn Thuật ra vừa chuẩn vừa ngoan độc, trên căn bản mỗi một người trong bọn họ đều có tần suất bắn rất cao, cơ hồ hai giây bắn ra một mũi, thời gian hao phí cơ hồ đặt ở trong việc khóa mục tiêu, việc thi triển pháp thuật đối với bọn họ căn bản không tốn chút thời gian nào.

Cho nên, sau khi Tinh Linh pháp sư xuất thủ, quân đội Giáo Đình đang đột kích thoáng nằm im một mảnh lớn, chỉ có mười mấy gã vận khí tốt hoặc là thân thủ cao mới tránh thoát được pháp sư tập kích, những binh sĩ khác khi bị Tinh Linh pháp sư khóa lại toàn bộ đều hồn về tây thiên chầu phật cả. Tiếp theo, xôn xao một tràng thanh âm dằng dặc, toàn bộ quân nhân còn lại vội vã té rớt trên mặt đất dùng tấm chắn gắn che ở trên đầu.

Hành động này cũng vô dụng, chỉ cần bị Tinh Linh pháp sư khóa lại thì vẫn cứ chết, hơn nữa tấm chắn đơn giản trên tay bọn lính thật sự không thể nào phòng hộ hữu hiệu cho bọn họ, mũi tên pháp thuật vừa chạm vào liền phá. Vì thế ở trên chiến trường trong lúc nhất thời xác người chết nằm rải rác khắp nơi, không qua mấy phút mấy ngàn chiến sĩ đã bị hạ gục, thật ra có rất nhiều người không có chết, chẳng qua là sợ quá nằm gục trên mặt đất giả chết mà thôi, động cũng không dám động một cái nữa.

Tây Á nhìn thấy tình huống như thế trong lòng rất là kinh hãi, một loại cảm giác mất mác tự nhiên sinh ra. Mặc dù hắn biết lần công kích dò xét thử này tuyệt đối không thể nào tạo thành uy hiếp đối với Thất công chúa, nhưng mà trận hình bị người ta phá vỡ dễ dàng như thế cũng làm cho hắn chịu không được. Pháp thuật cấp thấp như mộc tiễn kia, một Tinh Linh pháp sư hoặc nguyên tố Tinh Linh phóng liên tiếp tám trăm hay ngàn lần tuyệt đối không thành vấn đề.

Từ dạng này tính ra, năm trăm Tinh Linh pháp sư có thể hành hạ năm mươi vạn quân của hắn, nếu cứ để tình hình như thế đi xuống, cuộc chiến này còn có biện pháp đánh không? Vạn bất đắc dĩ, Tây Á đành phải ra lệnh: "Tạm thời dừng công kích, đợi đến khi kế hoạch số hai chuẩn bị xong thì trực tiếp thi hành ngay, không cần xin chỉ thị của ta."

Bởi vì dưới tay Thất công chúa còn có một nhóm cao thủ và ma thú biến thái vẫn chưa có sử dụng, đặc biệt là thúc tổ là thiên hạ đệ nhất sát thủ tồn tại, đối với mạng nhỏ của Tây Á có tính uy hiếp nghiêm trọng. Cho nên vì phòng ngừa Thất công chúa có thể tiến hành ám sát, soái hạm Tây Á vẫn luôn giữ trạng thái bí mật.

Hắn đặc biệt chú ý bảo vệ an toàn bản thân, không dễ dàng sử dụng lính liên lạc, sợ bên này sử dụng làm bại lộ vị trí của mình. Cho nên hắn mới đặc biệt cho phép bộ hạ không cần xin chỉ thị mà trực tiếp hành động.

Về phần kế hoạch số hai mà Tây Á nói, không lâu sau đã hiện ra trước mặt Thất công chúa. Kế hoạch này nói trắng ra thì rất đơn giản, chính là dùng những tấm sắt to lớn kia, chuyển ra sử dụng như tấm chắn di động. Mặc dù bọn chúng rất nặng, nhưng mà đặt lên trên mặt băng tiến hành trượt đi lại rất nhẹ nhàng.

Chỉ có điều mấy tấm sắt này đều có từ tính khổng lồ, từ trong thuyền mang ra thường xuyên hút vào hoặc là đẩy ra lẫn nhau, vì thế công việc mang ra ngoài sử dụng gặp rất nhiều phiền toái. Cho nên, vì muốn chuyển đống đó ra, rồi hoàn toàn dựa vào dẫn lực tạo thành một bức tường phòng hộ công sự che chắn, cần phải tốn thời gian không ngắn.

Thời điểm công kích kiêng kỵ nhất chính là mất khí thế. Cho nên Tây Á lúc mới bắt đầu đánh trận, thà rằng lãng phí sinh mệnh vài người ra lệnh tiến hành công kích một lần mang tính chất thí nghiệm, cũng không mong gì Thất công chúa thất thủ, ngay trận đầu mà nàng thất thủ đó mới là vấn đề.

Mặc dù dời tấm sắt đi ra khá là khổ cực, nhưng mà nhiều người thì sức lớn. Dù sao có trên vạn pháp sư phối hợp giảm bớt từ tính, cho nên sau khi công kích dừng lại không lâu, từng tấm sắt cứng dựng lên thành công sự che chắn đã hoàn thành tốt lắm, nó được đám binh lính điều khiển, từ bốn phương tám hướng chậm rãi đi tới gần hạm đội Thất công chúa.

Thất công chúa vừa nhìn liền buồn bực, đồ chơi này nhìn thì tầm thường nhưng mà tác dụng cũng lớn thật. Đây chính là thép tấm dày mấy tấc đó, hơn nữa dính chung một chỗ bất quy tắc, tạo thành một đống sắt lớn lại càng dày đặc, pháp thuật bình thường đối với đống sắt cứng phòng ngự như vậy cũng không thể làm ra tác dụng gì. Coi như là Hủy Diệt pháp sư có lực phá hoại mạnh nhất cũng chỉ có thể giơ tay đầu hàng mà thôi.

Thế nhưng, Thất công chúa dù sao cũng là Thất công chúa, mặc dù tình huống không giống với nàng dự đoán, nhưng nàng rất nhanh tìm ra được phương pháp ứng phó. Đầu tiên nàng là mệnh lệnh Tinh Linh pháp sư hắt nước vào đống sắt kia, bởi vì Giáo Đình pháp sư chế tạo không khí đông lạnh thật sự quá lợi hại, nếu không cũng sẽ không đông cứng được mặt băng lớn như vậy, cho nên cho đến bây giờ vẫn còn đang phát huy tác dụng. Nguồn truyện: Truyện FULL

Cho nên, sau khi Tinh Linh pháp sư phóng ra một bãi nước lớn lên trên đống sắt, cả đám nhanh chóng bị đông lại ở phía dưới mặt băng. Kể từ đó, quân đội Giáo Đình phải trước tiên trừ đi lớp băng, sau đó mới đẩy đống sắt đi tới được, chuyện này khiến cho tốc độ bọn họ đẩy mạnh bị ảnh hưởng thật lớn.

Đồng thời, Thất công chúa ra lệnh cho pháp sư Hỏa hệ bắt đầu trọng điểm tập kích mấy tấm sắt ở phía dưới mặt băng. Được vài vị pháp sư Hỏa hệ nỗ lực dùng ma pháp oanh kích, tầng băng bọn chúng trượt qua bắt đầu hòa tan thành nước, bức tường sắt kia tự nhiên cũng chìm xuống theo, khi mà đống sắt kia chìm xuống tương đối mấy vị pháp sư mới kết thúc oanh kích. Mà lúc này mấy bức tường sắt cực lớn kia đã chìm hơn nửa ở trong nước. Sau đó mặt nước lại kết băng, tường sắt xem như không ra được nữa.

Dùng phương thức như thế, Thất công chúa lại hoàn thành công việc rối loạn tần số Tây Á tiến công. Thế nhưng, trên tràng diện lớn như thế, quân đội Tây Á chỉ huy vẫn đang ngoan cường nhích tới gần quân đội Thất công chúa. Khi mà Tây Á cho là mình đã nắm giữ thắng lợi, Thất công chúa lại đột nhiên sử dụng ám chiêu.