Bần đạo vừa thấy liền chấn động, ta không nghĩ tới Cái Thứ ngu ngốc này không ngờ có thể phạm phải sai lầm như thế - lật thuyền trong mương a, bị người ta dùng kỹ xảo chuyển bại thành thắng. Mặc dù đối với Cái Thứ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nhưng đối với ngươi cũng không thể khoanh tay đứng nhìn? Cho nên theo bản năng, bần đạo liền xử xuất ra Huyền Thiên Đặng Long Bước, trong khoảng khắc nháy mắt liền lẻn đến trên đầu gần bọn họ.
Đồng thời Huyễn Tật Thiên Hỏa cũng được ta vận lên ở trong lòng bàn tay, chỉ cần Ngân Nguyệt Ác Ma có một tí ý nghĩ muốn cắn nuốt, ta một bước sẽ xuống dưới bốc nàng ra. Nhưng mà, khi bần đạo tiến đến sát gần hơn mới kinh ngạc phát hiện, hai tên gia hỏa này dĩ nhiên lâm vào trong tình trạng bế tắc cực kỳ xấu hổ, không thể tự mình thoát ra được.
Tuy rằng cả cái đầu của Cái Thứ đang nằm tại trong miệng cực rộng của Ngân Nguyệt Ác Ma, hơn nữa hàm răng bén nhọn của nàng cũng dễ dàng đột phá ma pháp Hộ Bích của Cái Thứ, thậm chí có cả khối răng nanh nhọn sắc đã đâm thật sâu vào bên trong cổ Cái Thứ, máu tươi thẩm thấu từ răng nanh đó không ngừng chảy ra, nhưng chỉ là Ngân Nguyệt Ác Ma lại không có can đảm cắn phập xuống.
Không dám – nguyên nhân là Cái Thứ tại trong miệng không ngừng lóe ra kim quang sáng lạn chói mắt, một khỏa năng lượng đạn mang thuộc tính kim chúc Yên Diệt chực xuất ra bất cứ lúc nào, hiển nhiên chỉ cần Cái Thứ động động ý niệm, thứ này lập tức hướng bên trong bay đi, xem phương hướng mà nó muốn chấn động, dĩ nhiên là bộ vị đại não của Ngân Nguyệt Ác Ma.
Tuy rằng bay nghiêng thì tốc độ có chậm hơn một tí, nhưng điểm quan trọng nhất là, mục tiêu hiện tại thật sự quá gần, khoảng cách chỉ có vài thước, hắn có thể bắn thủng xương xọ Ngân Nguyệt Ác Ma, xuyên thấu qua đại não. Năng lượng cầu được tại trong miệng chính mình bắn đi, cho dù Ngân Nguyệt Ác Ma là Thần Tiên đi nữa, nàng vẫn như thường cũng không thể trốn thoát được?
Mà bộ vị trọng yếu nhất của Cốt Long chính là đại não của chúng nó, nơi đây là nơi cất chứa ma hạch của bọn họ, mà ma hạch chính là linh hồn sống của họ. Vì thế, nó được bảo hộ cực kỳ nghiêm mật, không chỉ có ma pháp hộ thuẫn bảo vệ lấy đầu, hơn nữa cốt đầu của bọn họ có thể trở thành một bộ vị cứng rắn nhất trên thân thể Cốt Long, vì vậy, nguyên nhân cũng đang ở điểm này mà bên ngoài đầu lâu có thể đối kháng được đả kích, nhưng không có nghĩa là tại bên trong của chúng nó cũng chắc chắn giống như vậy.
Tại trong đầu Cốt Long, chỉ vẻn vẹn được ngăn cách bởi một tầng xương cốt mỏng manh cùng với khoang miệng, đừng nói là một viên năng lượng cầu thuộc tính Yên Diệt chúc, chỉ sợ một pháp thuật cấm chú cấp mười một bình thường cũng có thể thoải mái đánh phá tầng ngăn cách kia. Nếu như pháp thuật bình thường mặc dù là bắn trúng ma hạch Cốt Long đi nữa, cũng nhiều nhất làm cho Cốt Long bị thương nặng mà thôi. Cho dù có đem ma hạch kia phá hủy đi, chỉ cần Cốt Long kia linh hồn còn tồn tại, thì có thể có cơ hội trở lại như ngày xưa một lần nữa.
Nhưng một khi bị một năng lượng cầu thuộc tính Yên Diệt chúc đánh lên, vậy thì thê thảm rồi, Yên Diệt kia nhưng thật ra kèm theo thuộc tính có thể tiêu diệt linh hồn a. Nếu Ngân Nguyệt Ác Ma khi còn ở thời kỳ toàn thịnh, và trong ma hạch tồn trữ ma lực cường đại mà nói, nàng đúng là vị tất sợ một phát này của Cái Thứ, nhiều nhất chỉ là trọng thương mà thôi. Nhưng hiện tại nàng đã tiếp cận cái hoàn cảnh dầu hết đèn tắt, vì vậy nàng cũng không dám mạo hiểm làm điều xằn bậy.
Bởi vì thứ này của Cái Thứ, tám phần là có thể làm cho linh hồn và cả ma hạch của Ngân Nguyệt Ác Ma biến mất. Vậy, cũng có ỹ nghĩa là Ngân Nguyệt Ác Ma hoàn toàn tiêu vong. Cho nên, cho dù Ngân Nguyệt Ác Ma khép cái miệng lại mà nói thì nhiều nhất đem Cái Thứ biến thành vong linh thôi, bởi thế nàng cũng không dám hàng động. Đương nhiên, Cái Thứ cũng không dám động được, bởi vì cho dù hắn có thể xử lý được người ta, nhưng Ngân Nguyệt Ác Ma trước khi chết cũng phải phản kích, khẳng định là muốn cái mạng chết đi, dù sao bị cái động tác răng căn phập xuống, thật sự là rất dễ dàng thành công.
Nhìn thấy bọn họ tạm thời chưa có phiêu lưu mạo hiểm, thì bần đạo liền thở ra một hơi, nhưng vẫn toàn lực đề phòng, sau đó tự hỏi. Phải làm sao giải quyết cái vấn đề khó khăn này nhỉ.
Hai tên gia hỏa cực lớn này đang nằm trên mặt đất cũng không dám bày ra cử động nho nhỏ nào, Cái Thứ thì chổng vó đem cái bụng phơi lên trời, mà Ngân Nguyệt Ác Ma thì lại nằm trên cái bụng của hắn, bộ dáng tương đối tục tĩu. Nhất là Ngân Nguyệt Ác Ma đem cái đầu Cái Thứ ngậm vào trong miệng – quả thực giống như một đôi tình lữ đang tiến hành ôm hôn nhau thắm thiết tại dưới chân Khải Hoàn Môn vậy.
"Ha ha!" Bần đạo sau khi phát hiện ra liền nhịn không được mà cười ra thành tiếng, nhìn bọn họ nói: "Hai vị, giữa ban ngày ban mặt, mà các ngươi cùng nhau làm ra động tác này thật sự là rất có phong thái đó nha. Chỉ là sao không tìm kiếm một cái địa phương vắng vẻ yên tĩnh nào đó nhỉ? Như thế mới không mắc cở giao phôi cho ra đám hài tử, không phải là tốt hơn a"
"Câm miệng, ngươi nói bậy bạ gì đó?" Ngân Nguyệt Ác Ma dùng tinh thần lực tức giận nói: "Ta thân là một người kế thừa huyết mạch chi trưởng Long Thần, là một vị công chúa tối cường nhất tại Long tộc, không biết có bao nhiêu Long tộc tuấn kiệt theo đuổi, ta như thế nào lại coi trọng hắn chỉ là một con cẩu hùng cấp thấp ngu xuẩn như vậy"
"Xì, công chúa chó má gì đó chứ, bất quá là một đống xương khô thúi thôi, cho chó cũng không ăn nữa là. Ngươi cho dù quỳ lạy cầu xin thì bổn đại gia ta đây cũng không cần" Cái Thứ cũng dùng tinh thần lực phản kích nói.
"Ngươi … " Ngân Nguyệt Ác Ma giận dữ hét lên: "Đồ loài bò sát không biết sống chết, tin hay không ta cắn chết ngươi giờ?"
"Đồ xú khô lâu không biết xấu hổ, tin hay không ta bắn chết ngươi?" Cái Thứ cãi lại, nói.
Khi bần đạo nghe đến một người thì muốn "Cắn", một người thì muốn "Bắn" thì nhịn không được liền cười ha ha. Tiếng cười này của bần đạo, làm cho hai tên gia hỏa kia tựa hồ cũng nhận ra được chính mình đã nói sai cái gì. Ngân Nguyệt Ác Ma tức giận "Xì" một tiếng.
Về phần Cái Thứ, da mặt của hắn so với tường thành còn dày hơn, một chút cũng không để ý, còn nhìn nhìn ta cười ngây ngô.
"Hai tên các ngươi là đồ khốn kiếp đáng chết" Ngân Nguyệt Ác Ma tức giận mắng, "Tin hay không nếu như ta nổi giận, thì hai tên nhà ngươi đều xong đời luôn" Nói xong, răng nanh như muốn khép lại, Cái Thứ cũng không chút nào yếu thế đem năng lượng cầu hướng vị trí đại não của Ngân Nguyệt Ác Ma mà chỉ tới.
Bần đạo thấy nàng thật sự đã nổi giận, sợ nàng nhất thời nghĩ luẩn quẩn, cùng đồng quy vu tận, ta đây vì mệt mà chết đi được. Phi Hùng không có cũng không sao, nhưng cần gì phải đem Cái Thứ biến thành Vong Linh Hùng chứ, kia như thế thì cũng không xong rồi. Ta cũng không nghĩ đến muốn mỗi ngày đều cưỡi khô lâu đi lui đi tới. Cho nên ta nhanh chóng nói: "Dừng! Ngân Nguyệt Ác Ma các hạ, mọi người đã không có cừu hận, thì tội gì phải biến thành lưỡng bại câu thương. Ta xem, các ngươi hay là giải hòa đi nha?"
"Hừ! Giải hòa?" Ngân Nguyệt Ác Ma khinh thường nói: "Nếu ta sau khi buông hắn ra, mà các ngươi liền tiến lên, ta đây cũng không phải là đối thủ. Ta chẳng phải chết rất oan ức ngu ngốc sao? Chi bằng khi sắp chết kéo theo một cái đệm lưng"
"Ặc! Cùng lắm thì tổn thất thôi, tại Minh Giới, lão tử ta chết đi nhiều nhất là biến thành Vong Linh Hùng thôi, vẫn sống khoái hoạt như thường" Cái Thứ khinh thường nói: "Nhưng mà ngươi, hắc hắc, lập tức hoàn toàn biến thành mây khói đó nha"
"Ngươi" Ngân Nguyệt Ác Ma tức giận đến cả người đều phát run lên, mắt thấy như muốn làm ra hành động cực đoan.
Bần đạo nhanh nhạy ngăn lại, lớn tiếng nói: "Không cần, ta thề là không công kích ngươi có được không?"
"Lời thể của nhân loại các ngươi không đáng tín nhiệm đâu" Ngân Nguyệt Ác Ma mặc dù ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng lại không cắn xé Cái Thứ. Mà Cái Thứ cũng đình chỉ năng lượng cầu tiến sát gần hơn, hắn cũng không muốn đồng quy vu tận, dù sao, có thể sống hảo hảo trong nhân loại mà nói, ai lại đi nguyện ý biến thành khô lâu chứ?
"Ta đây lấy danh nghĩa Quang Minh Thần mà thề, như thế nào?" Bần đạo cười nói, nàng một khi đến được nơi này mà vẫn còn sử dụng ma lực Quang Minh hệ, ta nghĩ nàng nhất định là một tín đồ vô cùng thành kính, chỉ có nắm bắt được tâm tính này của nàng, thì không khó cởi bỏ bế tắc này.
Nhưng sự tình lại ra ngoài dự kiến của ta. Ngân Nguyệt Ác Ma tức giận mắng: "Đồ *** Quang Minh Thần, bọn này thuần dưỡng ra loại tạp chủng Điểu Nhân, không người nào là thứ tốt đẹp gì, nguyên lai ngươi là tín đồ của bọn hắn, thật đáng giận, như thế càng không thể tin tưởng được! Hay tất cả mọi người cùng chết hết đi"
"Đừng, vương bát đản ngươi mới là tín đồ Điểu Nhân" Bần đạo sợ tới mức nhanh nhạy lật lọng. Nhìn thấy Ngân Nguyệt Ác Ma sau khi nghe lời ta nói, không có tăng thêm phản ứng quá kích nào nữa, ta mới nhẹ nhõm thở ra một hơi dài. Nhưng mà cũng đã dọa cho ta xuất ra một thân mồ hôi lạnh.
"Các ngươi rốt cục là ai thế, vì cái gì muốn tới nơi này?" Ngân Nguyệt Ác Ma chậm rãi hỏi.
"Chúng ta đến từ đại lục tại Nhân Gian Giới, tới nơi này để mua một số tài liệu vật phẩm, thuận tiện bắt ít con Cốt Long trở về" Bần đạo thành thành thật thật nói: "Ngươi xem, mọi người chỉ là hiểu lầm thôi mà, vậy hay là đình chỉ đi ha, chỉ cần ngươi buông hắn ra, ta lấy danh dự của ta mà thề tuyệt đối sẽ không công kích ngươi, như thế nào?"
"Danh dự của ngươi? Hừ, ngươi năm lần bảy lượt nói dối người khác cũng có danh dự sao?" Ngân Nguyệt Ác Ma khinh thường nói.
"Ta nói dối từ khi nào vậy?" Lời lẽ bần đạo cực nghiêm khắc, nói: "Xuất ra chứng cớ đi, bằng không ta kiện ngươi phỉ báng ta"
"Ngươi vừa rồi còn nói mình là tín đồ Điểu Nhân, nhưng mà sau khi thấy thái độ của ta lập tức thay đổi, không phải nói dối là cái gì hả?" Ngân Nguyệt Ác Ma tức giận nói.
"Ta khi nào nói mình là tín đồ?" Bần đạo khinh thường nói: "Ta chỉ nói là dùng danh nghĩa Quang Minh Thần của Điểu Nhân kia thề mà thôi, chẳng lẻ như vậy mà có thể thuyết minh ta là tín đồ của bọn hắn sao? Rất cưỡng từ đoạt lý đó?"
"Ngươi, ngươi … ngươi rất giảo hoạt" Ngân Nguyệt Ác Ma tức giận đến nỗi run run, nói: "Rõ ràng ý của ngươi là như cái ý kia mà"
"Ta có cái ý tứ gì là muốn ta nói ra hết mới biết được à, ta chưa nói ra mà ngươi đã phỏng đoán đều là không đáng tin cậy" Bần đạo nhún nhún vai nói: "Được rồi, không cần thảo luận đến vấn đề không có ý nghĩa này nữa, ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi thật sự nguyện ý cứ như vậy mà tiêu vong sao? Ta từ trong ánh mắt của ngươi biết được sự ủy khuất cùng cừu hận, chỉ sợ không có được nguyện vọng đền bù bấy lâu nay, ngươi sẽ không hoàn toàn cam tâm cứ vậy mà chết đi à?"
"Đúng thì thế nào, ta còn có lựa chọn nào khác sao?" Ngân Nguyệt Ác Ma bất đắc dĩ nói.
"Có" Bần đạo nghiêm nghị nói: "Ngươi có thể lựa chọn tin tưởng vào nơi ta, nếu như ngươi đánh cược đúng, ngươi có thể tiếp tục sinh tồn, nếu sai lầm bất quá cũng chỉ do vận mệnh mà thôi, mà cũng sẽ không xuất hiện tình huống tệ hơn thế đâu. Làm như vậy, ít nhất ngươi còn có một đường sinh cơ"
"Hừ, ít nhất ta có thể muốn hắn chết theo" Ngân Nguyệt Ác Ma cười lạnh nói: "Ta dựa vào cái gì mà đem vận mệnh chính mình giao cho ngươi hả?"
"Giết hắn, bất quá là làm một cuộc chuyển hoán tình trạng sinh tồn mà thôi, cũng không có tiêu vong hoàn toàn, ngươi cho dù có giết hắn cũng sẽ không mang đến cái đại phiền toái gì cho hắn, chẳng lẻ ngươi cam tâm dùng sinh mệnh chính mình để đổi lấy đại giới này sao" Bần đạo cười nói: Lại nói, vận mệnh của ngươi vĩnh viễn tại chính trên tay ngươi, ta không có đoán sai lời đấy chớ, hiện tại ngươi vẫn như cũ có thể dùng ma lực tự bạo, đúng không?"
"Hừ" Ngân Nguyệt Ác Ma hừ ljanh một tiếng, liền lâm vào trầm tư thật sâu.
"Ha ha, ngươi buông hắn ra vẫn còn năng lực cùng đồng quy vu tận với chúng ta mà, cần gì phải cắn cái đầu của hắn, làm cho nhược điểm của chính mình bại lộ ra trước mặt người khác a?" Bần đạo tiếp tục khuyên nhủ.
"Hắc hắc, nàng rất thích nghe thấy mùi vị hôi thối từ trong miệng của ta đó mà" Cái Thứ hắc hắc cười xấu xa nói.
"A!" Ngân Nguyệt Ác Ma sau khi nghe xong, liền dùng tinh thần lực truyền ra một tiếng hét thê thảm, đồng thời nhanh chóng há cái miệng ra, nhanh nhanh phun cái đầu Cái Thứ đi ra ngoài. Sau đó từ trên bụng Cái Thứ nhảy xuống, lảo đảo chạy được hai bước, oanh một tiếng liền quỳ rạp trên mặt đất, thân thể cự đại bắt đầu không ngừng thút thít, phảng phất như là nôn mửa. Đương nhiên, nàng cũng không phun ra được cái gì cả.
"Ha ha!" Bần đạo và Cái Thứ cùng nhìn nhau cười ha hả. Nguyên lai nàng là người rất thích sạch sẽ a, sớm biết vấn đề này có thể giải quyết dễ như vậy, ta cũng không phí nhiều nước bọt như vậy, trực tiếp nói cho Ngân Nguyệt Ác Ma biết, Cái Thứ từ khi sinh ra cho đến bây giờ đã mấy ngàn năm chưa bao giờ đánh răng. Vậy cái vấn đề kia không phải đã giải quyết dễ dàng sao chứ.
Ngân Nguyệt Ác Ma không để ý đến tiếng cười kiêu ngạo của chúng ta, nàng sau khi thút thít khóc lóc một trận, liền im lặng quỳ rạp trên mặt đất, sau đó hai mắt nhắm lại không một điểm nhúc nhích. Bần đạo sau khi trị liệu thương thế cho Cái Thứ xong, bảo hắn nằm xuống nghỉ ngơi một hồi, sau đó đi đến trước mặt Ngân Nguyệt Ác Ma, lẳng lặng quan sát vết thương của nàng.
"Như thế nào? Muốn đổi ý sao?" Ngân Nguyệt Ác Ma thân thể cũng không nhúc nhích, chỉ dùng tinh thần lực khinh thường hướng ta nói: "Chỉ biết ngươi là một tên nhân loại giảo hoạt không đáng tin cậy, nếu như không sợ chết thì đến đây đi, lấy năng lực tự bạo hiện tại của ta mà nói, phỏng chừng có thể đem hai người các ngươi nổ thành tro bụi, ngay cả tư cách làm Vong linh cũng không đảm bảo được nữa là"
"Ha hả, ngươi còn thổi phồng làm gì?" Bần đạo buồn cười nói: "Ma lực của ngươi trải qua tràng chiến đấu vừa rồi đã sớm không còn lại bao nhiêu, ngay cả ba khối cao dược cực độc ở sau lưng áp chế cũng không được, làm sao còn dư thừa ma lực mà tự bạo chứ? Ngươi hiện giờ có bản lãnh hãy thử tự bạo cho ta nhìn một cái xem sao?"
Ngân Nguyệt Ác Ma hé ra một con mắt ra, trợn trừng nhìn ta, sau đó hối hận nói: "Nguyên lai ngươi sớm đá biết tất cả mọi sự của ta, chỉ là làm ra cái bộ dáng sợ hãi ta để lừa gạt ta thôi. Chờ cho ta buông ra tên ngu ngốc kia, mất đi lợi thế cuối cùng trên tay, lập tức ngươi sẽ hiện ra bộ mặt dữ tợn chân chính. Buồn cười nhất là ta tự xưng là người anh minh mã vẫn bị ngươi là tên nhân loại ti tiện lừa gạt! Hừ… " Nói xong, không ngờ nàng thương tâm liền khóc rống lên.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn"Đừng khóc … đừng khóc, ta mặc dù vì muốn bảo hộ của tọa kỵ ta mà vận dụng một chút thủ đoạn không quang minh chính đại, nhưng mà con người ta thì luôn giữ lời, ta nhắc lại lần nữa a" Bần đạo nhìn nàng nói cực kỳ nghiêm nghiêm túc: "Ta cùng với tọa kỵ của ta tuyệt đối sẽ không công kích ngươi đâu"
"Thật sao" Ngân Nguyệt Ác Ma lập tức ngừng bi thống lại, hơn kinh ngạc nói: "Ngươi như thế nào trở thành thành tâm vậy? Không phải là đang có âm mưu gì đó chứ?"
"Tuyệt đối không có mà" Bần đạo vội vàng giải thích: "Ngươi yên tâm đi, bản thân ta là người tu hành, rất côi trọng hành vi thường ngày của mình, nếu ta làm chuyện thẹn với lòng thì đối với tu hành ngày sau của ta rất chi là ảnh hưởng"
"Vậy hả, ta đây sẽ tin tưởng ngươi một lần đi" Ngân Nguyệt Ác Ma nhắm mắt trở lại, bình tĩnh nói: Trên thực tế, hiện tại ta cũng không có năng lực phản kháng, ngươi nói như thế nào thì làm như thế đó đi"
"Ha ha! Ta đã nói là không công kích ngươi, thì nhất định sẽ giữ lời" Bần đạo nhìn nàng cười, nói: "Chẳng qua, hắc hắc, thương thế của ngươi rất nặng a, nếu trị liệu trễ trong lời nói, có vẻ ngươi sẽ không có khả năng sống lâu được! Ít nhất sợ là sẽ bức cho thân thể xong đời
"Không riêng gì thân thể, linh hồn cũng giống như vậy" Ngân Nguyệt Ác Ma bất đắc dĩ nói: "Đây là một thứ rất ác tâm, là Độc thủy đến từ Địa Ngục cự độc thâm uyên, thứ này được Vu Yêu Hoàng đáng giận sau khi áp súc thành tinh hoa. Bản thân Độc thủy này ngoại trừ có thể ăn mòn vật thể ra, chỗ biến thái nhất của nói chính là có khả năng ăn mòn linh hồn, ta đã không cẩn thận nên cũng bị dính vào"
Đột nhiên, nàng hơi tức giận nhìn ta nói: "Đều là do hai người các ngươi, nếu không có đánh một trận với tên gấu kia, ta đã sớm ngăn chặn được độc tính lan tràn đi, làm sao mà giống như hiện tại được cơ chứ, chỉ là kéo dài hơi tàn chờ chết mà thôi"
"Hắc hắc" Bần đạo ngượng ngùng biện giải, nói: "Trận đánh nhau này là do ngươi khơi mào trước mà? Ngươi không có việc gì làm sao lại đi vũ nhục tổ tiên của hắn chứ?"
"Tại ta nghĩ đến hai người các ngươi không có hảo tâm chứ?" Ngân Nguyệt Ác Ma ủy khuất nói: "Chẳng lẻ nói các ngươi thật sự là chỉ đến xem ta thôi sao?"
"Điều này ư, thật sự là ta chỉ tò mò mà thôi! Dù sao Cốt Long có thể sử dụng ma lực Quang Minh rất không thể tưởng được" Bần đạo nghiêm trang nói "Chẳng qua, ngươi mạnh mẽ như vậy, bọn họ như thế nào đem thứ này hắt lên trên người của ngươi?"
"Bọn họ đem thứ độc này cất chứa trong bình, thừa dịp ta đang ngủ mà đánh lén đột ngột, trực tiếp đánh vỡ ma pháp Hộ Bích của ta, bọn nó sau đó ném thứ này trên người của ta" Ngân Nguyệt Ác Ma tức giận nói: "Mấy tên gia hỏa này nhất định dùng một loại Ma đạo khí đặc biệt nào đó, nói cách khác, sau khi tiếp cận đến gần ta nhất mà không bị ta phát hiện?"
Bần đạo lập tức nghĩ tới tên Vu Yêu Vương Phác Ba Y kia sử dụng áo choáng ẩn thân, ngay cả ta khi mà hắn đến gần mấy chục thước mới phát giác được, có thể thấy được công năng hành tung bí mật đó rất cường đại, chỉ sợ bọn người Phác Ba Y đánh lén đắc thủ cũng là nhờ công lao của nó? Bần đạo lập tức cắt đứt tạp niệm này, ngược lại hướng Ngân Nguyệt Ác Ma nói đến chuyện chính sự.
"Ngươi có nghĩ đến trị liệu thương thế của chính mình không?" Bần đạo cười hỏi. Cạc cạc, tuy rằng ta không thể dùng cường công đón đánh để thu phục nàng, nhưng ta có thể dùng một loại phương thức khác để đạt được mục đích này! Tỷ như nói, giúp nàng trị liệu hết cái bệnh phải chết này.
Ngân Nguyệt Ác Ma đột nhiên mở to mắt ra, sau đó lạnh lùng nói: "Vì cái gì mà ta thấy nụ cười của ngươi lại đặc biệt nham hiểm như thế?"
"Có sao? Sao ta lại không cảm giác được, hay là ngươi đang ảo giác a?" Bần đạo giang hai tay ra làm bộ dáng bất đắc dĩ.
"Có mà, ngươi rất là âm hiểm" Ngân Nguyệt Ác Ma khinh thường nói: "Trách không được ngươi chủ động buông tha công kích đến ta, nguyên lai là đánh tới cái chủ ý như vậy. Hừ, đã có thủ đoạn uy hiếp đến sinh mệnh của ta, đương nhiên ngươi thoải mái mừng rỡ rồi. Thật sự là một tên gia hỏa giảo hoạt"
"Ai! Ngươi vì cái gì luôn hiểu làm ta vậy?" Bần đạo bất đắc dĩ nói: "Tốt lắm, ta cũng không quản ngươi nữa! Ta hiện tại bỏ của chạy lấy người, ngươi tự sinh tự diệt đi? Như vậy ngươi vừa lòng rồi chứ?" Bần đạo nói xong, liền xoay người bước đi.
Nhưng, ta vừa sải bước có mấy bước, Ngân Nguyệt Ác Ma nhịn không được, dù sao đây là tia hy vọng sinh tồn cuối cùng của nàng, nàng vô luận như thế nào cũng không dễ dàng buông tha, cho nên nhanh chóng hô lên: "Ngươi quay lại, có điều kiện gì chúng ta cứ chậm rãi thương lượng đi".