Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 52: Lên đường quay về





Bởi vì không có đan dược Quang hệ và Ám hệ cho nên đấu giá chỉ vài ngày là kết thúc, nhưng cự long đi tìm di thể của Long Hoàng vẫn còn chưa trở lại, ta nhất thời rảnh rỗi liền dẫn theo Tiên Nhã đi kết giao bằng hữu với các cự long ở xung quanh. Thông thường Long tộc chỉ có cảm giác đối với người có thực lực cường đại, nếu không thì cho dù là Quốc vương ở trước mặt bọn họ thì bọn họ cũng không thèm để ý tới. Cũng may ta có Cái Thứ làm sủng vật, hơn nữa bởi ảnh hưởng từ các cuộc đấu giá đan dược mà bọn họ đối với ta đều cực kỳ nhiệt tình, mặc dù so ra thì nhiệt tình đối với đan dược còn cao hơn ta một chút. Chớp mắt bần đạo đã hòa mình cùng với rất nhiều cự long ở cùng một chỗ, mặc dù hiện tại không thể kiếm được chỗ tốt gì từ chỗ bọn họ nhưng là nói đến sau này, trợ lực cực mạnh như vậy nhất định sẽ có chỗ dùng đến. Ta phát hiện bọn họ đối với chuyện bên ngoài không biết nhiều lắm, nếu như không phải tổ mẫu của ta là Long kỵ sĩ thì bọn họ cũng không biết đến ta, bất quá bọn họ lại biết Long gia chúng ta, bởi vì gia tộc chúng ta không chỉ có lịch sử thâm sâu mà còn vì đã từng xuất hiện hai Kiếm Thần, toàn đại lục cũng chỉ có hơn tám Kiếm Thần, bây giờ chỉ còn lại duy nhất một người.

Ta cũng biết quan hệ của Long tộc và Tinh linh rất xấu, bởi vì từ bà ngoại từng chứng kiến không ít tài liệu trên thân thể của Long tộc, sợ rằng là do bà đồ long mà có được, nếu thủ đoạn của bà không sạch sẽ, lỡ bị Long tộc biết thì không phải là ta tự tìm kích thích sao? Cho nên ta vẫn chưa từng cho Tinh linh Uy Na lộ diện ra, mấy lần yêu cầu của nàng đều bị ta dùng mật đường đánh lui trở về, sau khi đã đáp ứng hàng loạt hiệp ước không bình đẳng, ôi …, cũng vì trợ lực cường đại thôi, chỉ là để điều chỉnh quan hệ giữa bọn họ thật đúng là làm cho người ta đau đầu mà!

Qua vài ngày nữa thì cuối cùng cự long được phái đi mang di thể của Long Hoàng cũng trở về, một bộ xương cực lớn không thể tưởng tượng nổi, toàn thể Long tộc đều xuất động, tràng diện thật là hoành tráng, hơn hai ngàn đầu long không ngừng bay lượn gầm rú ở trên trời. Âm thanh bi thảm thê lương làm cho bần đạo là một ngoại nhân mà cũng cảm giác trong lòng đau xót. Xem ra đây là nghi thức tang lễ của bọn họ!

Sau một ngày náo loạn, hài cốt của Long Hoàng do mấy trưởng lão đưa vào trong Long chi mộ địa. Chờ khi mọi việc được xử lý xong hết, Đại trưởng lão Ti Tạp Uy Đặc tự mình tới tìm ta. Lúc này hắn hóa làm hình người, bộ dáng tựa như một lão nhân hiền lành.

"Rất cảm tạ ngươi đã đem tin tức đến cho chúng ta, ngươi đã được nhận tình hữu nghị của Long tộc!" Nói xong, hắn đưa cho ta một cái hào giác tinh xảo, "Xin mời nhận lễ vật hồi báo của chúng ta!"

"Đa tạ!" Bần đạo cầm lấy quan sát cẩn thận, cái hào giác này được chế tạo từ sừng của loại động vật nào đó, dài một thước, màu sắc tinh khiết, tính chất như ngọc, trên bề mặt không có bất cứ dấu vết chạm khắc gì, tất cả đều là hoa văn thiên nhiên. Nhìn thì không có cảm giác gì nhưng khi tay của ta chạm vào nó liền cảm thấy được ba động ma lực mênh mông mãnh liệt ở bên trong. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Ti Tạp Uy Đặc nhìn thấy bộ dáng nghi hoặc của ta liền cười cười giải thích: "Đây là "Hữu nghị của Long tộc", âm thanh của nó có thể truyền ra rất xa, tùy theo ma lực của ngươi mà định, trình độ hiện tại của ngươi có thể truyền ra được mấy chục dặm đấy."

"Tác dụng ra sao?"

"Long tộc khi nghe được âm thanh liền sẽ cấp tốc tới trợ giúp ngươi, đương nhiên là có một ít hạn chế, tỷ như trong lúc chiến tranh, có thể cứu mạng ngươi nhưng chúng ta sẽ không tham dự chiến tranh của nhân tộc các ngươi! Còn nữa, ngươi có thể sử dụng vô thời hạn nhưng sau khi ngươi chết thì chúng ta phải thu hồi."

Ha ha! Bần đạo là thần tiên bất tử, cái này đúng là dùng bánh bao thịt đánh chó, một đi không trở lại rồi! Bần đạo cười nói: "Ở trên đại lục tổng cộng các người có bao nhiêu, cho dù ta có là Pháp Thần thì cũng sợ rằng thổi không được xa lắm đó! Tìm không được các người thì không phải thứ này trở thành vô dụng à?"

"Nó là do Bạch Long Vương khi còn sống đoạn giác để chế tạo, là pháp trượng Quang Minh hệ tốt nhất, hơn nữa lúc nó được làm ra đã được đưa một một pháp thuật có phạm vi cực lớn là "Quang Minh lễ tán"!"

"Trời! Pháp thuật cấp mười, ma đạo khí có thể phong tồn pháp thuật cấp mười không phải là thần khí sao?" Bần đạo kinh hỉ hỏi, "Quang Minh lễ tán" cũng không phải muốn là dùng được, chỉ có mục sư tối thuần khiết mới có thể sử dụng, có khi dù là Hồng Y giáo chủ cũng không thể, trong Quang Minh giáo hội chỉ có mười mấy người có thể sử dụng, "Quang Minh lễ tán" có thể làm cho người thụ thuật đề cao gấp đôi lực lượng cùng tốc độ, có được thể lực gần như vô tận cùng năng lực tự lành cực kỳ biến thái, dù ngực bị đâm một kiếm, chỉ cần không trúng tim thì cũng có thể từ từ khôi phục lại như lúc ban đầu, thật sự là pháp thuật thủ tuyển trên chiến trường!

"Lúc vị Bạch Long Vương kia đoạn giác cơ hồ đem tất cả ma lực trong cơ thể tập trung tại trên long giác, nhưng lại bị địch nhân nhân cơ hội chém đứt long giác, sau long giác này được Long Hoàng của chúng ta tự mình dùng mật pháp của Long tộc cải tạo lại, dùng để đưa cho người có đại ân đối với Long tộc, đương nhiên là thần khí!"

"Sao ta chưa từng nghe qua vậy?"

"Bởi vì người là chủ nhân đầu tiên của nó!"

"Ặc, vậy sao! Hèn gì, nó còn có công năng gì khác không?"

"Nó còn có chứa pháp thuật "Long uy", chỉ cần nghe được âm thanh của nó thì cho dù là ma thú cấp chín cũng nhũn ra như bún. Ý nghĩa chính của nó là, chỉ cần ngươi có nó ở trong tay thì hễ ai dám giết chết người của ngươi thì đều bị Long tộc đuổi giết!"

"Ha ha! Nói đúng ra là ta được Long tộc bảo hộ? Nhưng mà có ai biết hả?"

"Chúng ta sẽ chuyển cáo cho cả đại lục biết!"

"Thôi đi, ta cũng không muốn sống cuộc sống dựa vào các người! Ta không muốn mọi người biết quan hệ của chúng ta, được không?"

"Tại sao?"

"Nếu mỗi người đều sợ ta, đối với ta kính nhi viễn chi thì cuộc sống không có ý nghĩa nhiều a!"

"Được rồi! Chúng ta tôn trọng lựa chọn của ngươi!"

"Ngài xem ta đến đây đã lâu như vậy, nghĩ muốn trở về nhanh một chút,nhưng đồ vật linh tinh của ta nhiều lắm, không gian giới chỉ cũng trang bị không nổi, có thể xin ngài phái một cự long đưa ta trở về không?"

"Đương nhiên có thể rồi, ta biết khó khăn của ngươi, cho ngươi cái này, xem như là lời cảm ơn của cá nhân ta!" Đại trưởng lão đưa cho ta một cái giới chỉ.

"Không gian giới chỉ!" Bần đạo nhận ra ngay, "Trân quý quá, ta nhận không nổi đâu!"

"Cầm đi, bên trong chỉ có "Long linh thảo" Quang Minh hệ mà ngươi muốn! Không gian lớn nhất của nó là 1000 mét khối đó!"

"Vậy thì xin đa tạ!" Bần đạo tiếp nhận, vừa nhìn vào bên trong, một không gian cực rộng chỉ có hai cây tiểu thảo phát ra bạch quang đang bay lơ lửng.

"Ta sẽ phái một cự long Phong hệ đưa ngươi đi! Đi đường cẩn thận nhé!"

"Bảo trọng!"

๑๑۩۞۩๑๑

Tâm tình gần đây của Đại Hán Quốc vương cực kỳ phiền muộn, Thạch Nguyên Vương phi đối với hắn tiến hành oanh tạc gào ba khóc bốn làm cho đầu óc hắn muốn bùng nổ, khi không tài nào chịu đựng nổi nữa liền dứt khoát đem nàng ta đưa đến chỗ Thạch Nguyên gia. Đối với Vương phi thì hắn còn dễ nói, nhưng với Đại giáo chủ thì hắn cũng không có biện pháp, dù sao sau lưng Đại giáo chủ là Giáo đình, đó là tồn tại không nên trêu chọc đến, nếu không bận tâm thực lực của nhà chúng ta thì hắn thật muốn thả cả nhà Thạch Nguyên gia ra. Hiện tại chuyện đầu tiên hắn làm mỗi ngày là cầu khẩn thần minh --- "Phù hộ cho hài tử của Long gia xuất hiện an toàn! Chỉ cần hắn trở về ta sẽ lập tức phong tước cho hắn, cho hắn phong địa tốt nhất lớn nhất để hắn cách ta thật là xa!"

Cả Đại Hán Quốc đô vì chuyện của ta mà bận rộn, binh lính và cảnh sát ở khu vực xung quanh Vương Đô đều bị phái ra ngoài tìm ta, khắp phương viên vài trăm dặm đều là người người tìm ta, có thể nói mỗi phiến địa phương đều bị vài nhóm người tìm kiếm mấy lần. Khiến cho lòng người hoang mang, tiếng oán than khắp nơi. Ở biên cương phương Bắc, vì chuyện của ta, Huyền Vũ quân đoàn đều đã tập kết đợi lệnh, chỉ cần người Thạch Nugyên bị giết thì dòng binh lính của Thạch Nguyên gia chắc chắn sẽ tạo phản. Để đối phó, hai quân đoàn của nhà ta, Thanh Long và Chu Tước cũng tập kết xong, tùy thời chuẩn bị tiến công nơi dừng chân của Huyền Vũ quân đoàn. Đại chiến chỉ cần một mồi lửa là bùng nổ ngay!

Cái này cũng không phải lợi hại nhất, ngày hôm qua, hai phong thơ với ngôn từ cực kỳ nghiêm khắc thông qua ma pháp sứ giả bằng một tốc độ nhanh nhất đã được đặt tới trước mặt Quốc vương, ý của tổ mẫu cùng bà ngoại của ta cũng không khác lắm, nếu ta có chuyện gì thì Thạch Nguyên gia phải bị trừng trị, nếu không các bà ấy không ngại tìm tới Quốc vương để hỏi thăm sức khỏe. Quốc vương bệ hạ đã phiền não càng thêm phiền não. Trời ơi! Nhắc tới cái chữ nội chiến này làm hắn đau lòng không thôi. Một khi mất đi Huyền Vũ quân đoàn, ai đi ngăn cản dã man nhân ở phương Bắc tứ lĩnh? Thành lập một quân đoàn mới cần phải tốn bao nhiêu tiền bạc và thời gian? Còn đột nhiên mất đi Đại thần tài chính thì tài chính của Vương quốc ít nhất cũng sẽ hỗn loạn rất lâu, tổn thất của Vương quốc ai gánh chịu? Đặc biệt là các quốc gia chung quanh có thừa cơ hội xâm lấn hay không? Quan hệ của bọn họ và mình cũng không được tốt lắm, nhất là Tạp Đặc Vương quốc bị Thạch Nguyên gia gây họa, nghe nói binh lính của bọn họ đang tiến hành tập kết nơi biên cảnh, tùy thời mà tiến công. Nghĩ đến đây Quốc vương càng thêm bất an, ngắn ngủi hơn mười ngày mà hắn đã sụt đi vài ký.

Lúc Quốc vương đáng thương chịu đựng đủ dày vò thì tin tức bần đạo bình yên trở về giống như là đấng cứu thế quang lâm.

Bần đạo ở ngoài thành cáo biệt với cự long Phong hệ đưa đến, lúc này trời đã tối rồi, chúng ta thảnh thơi cưỡi Cái Thứ đi tới cửa thành, sau khi người trên thành biết là ta trở về thì liền bùng nổ một trận hoan hô nhiệt liệt, làm cho bần đạo ngơ ngơ ngác ngác. Bần đạo từ khi nào lại được hoan nghênh như vậy? Sau nghe được tiếng hoan hô của bọn họ liền hiểu được nguyên nhân!

"Trời ơi! Phần thưởng 1 vạn kim tệ đang chạy tới chỗ mình kìa!"

Mịa! Chán thật! Lão tử chẳng lẽ chỉ trị giá chút tiền ấy!