Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 365: Đại Chiến Chi Hậu





Bỉ Mông sau khi điên cuồng đề thăng lực lượng cùng tốc độ gấp mấy lền, mặc dù là rơi thẳng xuống từ độ cao vài trăm thước, hơn nữa lại là bành trướng ngày rộng tới khoảng cách mấy ngàn thước mới nặng nề nện xuống mặt đất, đem hắn hoàn toàn tạo thành một cái hố to chôn vùi xuống, tuy nhiên lại không hề có chút tổn thương nào, chỉ là có chút đầu váng mắt hoa mà thôi, ngay lập tức hướng phía cổ thần Mộc Chiến sĩ dưới mặt đất điên cuồng tấn công, hoặc nói là chà đạp thì có lẽ tốt hơn.

Dưới lực đạo lớn mạnh của Hoàng Kim Bỉ Mông Vương, thần Mộc chiến sĩ căn bản chưa kịp phản ứng thì nửa thân trên đã bị xé thành mảnh nhỏ. Nhìn thấy thần Mộc chiến sĩ bị Bỉ Mông đánh lún vào đất, Thụ Nhân xung quanh liền đem công kích hướng về phía Bỉ Mông, hơn mấy trăm Thụ Nhân chính là hơn mấy trăm cây lao ném tới, nhưng lại là ngay cả da của Bỉ Mông cũng không thể xuyên qua. Hành động này đã chọc giận hắn, vốn dĩ đã vô cùng tức giận, Bỉ Mông lúc này gầm lên một tiếng sau đó từ trong hố sâu nhảy ra, bắt đầu hướng Thụ Nhân điên cuồng chém giết.

Bỉ Mông lúc bình thường đã không phải là người Thụ Nhân có thể đối đầu, hiện tại hắn lại đang điên cuồng, hoàn toàn biến thành một cỗ máy giết chóc, mỗi một lần phất tay, đều là đánh ngã hàng loạt Thụ Nhân, nhưng là tốc độ Bỉ Mông hiện tại lại vô cùng khinh người, cơ hồ một giây đồng hồ xuất chiêu rất nhiều lần, từ phía xa nhìn lại, chỉ thấy một nhân ảnh màu xám loạn vũ bên trong một đám Thụ Nhân, nơi nào hắn đi qua liền là Thụ Nhân bị đánh cho chỉ còn những mảnh vụn.

Lúc này quầng sáng dưới chân thần Mộc chiến sĩ vẫn chưa tắt, sau khi Bỉ Mông nhảy ra ngoài, từng đạo quang mang xanh biếc không ngừng rực rỡ, nhanh chóng tu bổ thân thể thần Mộc chiến sĩ. Chỉ trong vòng thời gian vài hơi thở, thân thể khổng lồ lại một lần nữa tu bổ hoàn hảo. Thần Mộc chiến sĩ tức giận leo ra khỏi hố, nhìn thấy tràng cảnh giết hại của Bỉ Mông liền giận sôi gan, lập tức một lần nữa sử dụng pháp thuật kia.

Chỉ tiếc Bỉ Mông tuyệt đối sẽ không để hắn có cơ hội, thiên sinh cảm giác nhạy cảm đối với nguy hiểm. Ngay tại lúc thần Mộc chiến sĩ mới bắt đầu thi triển pháp thuật được một lúc hắn đã phát hiện ra, tuy rằng khoảng cách giữa hai người lên đến hai ba trăm thước, hơn nữa Thụ Nhân xung quanh cũng là liều mạng ngăn cản bước tiến của Bỉ Mông, nhưng là không ngờ Bỉ Mông lại trực tiếp tung người nhảy lên, từ trên đầu Thụ Nhân nhảy tới, vừa chạm đất liền hướng thần Mộc chiến sĩ xông tới.

Pháp thuật của thần Mộc chiến sĩ chung quy khong thể hoàn thành, buộc phải dừng lại, hắn liền chủ động hướng về Bỉ Mông nghênh đón, hai gã quái vật lại đối đầu với nhau. Lần này vì đã chuẩn bị tinh thần từ trước nên tuy rằng thần Mộc chiến sĩ vẫn rơi vào thế hạ phong nhưng không giống như lúc nãy hoàn toàn không có lực chống trả. Vẫn là có thể miễn cưỡng chống đỡ được.

Thừa dịp một hồi lộn xộn hiện tại, bà nội cũng chỉ huy binh sĩ bắt đầu phản kích trong phạm vi nhỏ, sau đó chạy lên núi hỏi Tiên Nhã "Bỉ Mông là cuồng hóa hay tiến hóa?"

"Cuồng hóa" Tiên Nhã lo lắng chồng chất nói "chính vì thế nên hắn sẽ kiên trì không được bao lâu, chúng ta không phải là nên thừa dịp lúc này mà phản kích hay sao? Nếu không rất có thể sẽ gặp nguy hiểm"

Cuồng hóa thông thường là trạng thái làm cho tinh thần sung mãn. Loại lực lượng này rất nhanh sẽ suy giảm, hiển nhiên là bà nội đang lo lắng Bỉ Mông còn có thể kiên trì đến thời điểm tiến hành phản kích, tận lực kết thúc chiến đấu trước khi trạng thái cuồng hóa của Bỉ Mông chấm dứt, nếu không cũng phải nhất định là cứu Bỉ Mông ra ngoài. Nhưng nếu là tiến hóa thì lại khác, nếu thật sự là tiến hóa tới cấp bậc Hoàng Kim Bỉ Mông Vương, tự mình hắn hoàn hảo có thể thu phục toàn bộ Thụ Nhân giống như một trò chơi. Nếu thật sự là như vậy, bà nội hoàn toàn không cần phải để ý.

Sau khi bà nội nghe Tiên Nhã nói như vậy liền khẽ nhíu mày, lại hướng ánh mắt về phía Giáo Hoàng. Giáo Hoàng hẳn cũng là đã có tính toán của chính mình. Nếu như cứu, hẳn nhiên sẽ bại lộ quân đội còn đang trong bí mật, nhưng là không cứu, nếu như Bỉ Mông tử trận, hiển nhiên chính mình đắc tọi với Thánh Nữ, tuy rằng thực lực Thánh Nữ suy yếu về sau sẽ có lợi cho mình, nhưng hiện tại lúc này thực lực Giáo Đình hao tổn, tự hủy đi lá chắn hoàn toàn là việc ngu xuẩ, huống chí, lấy thực lực Thiên Sứ cổ quái của Tiên Nhã, không biết chừng chỉ tốn ít thời gian là có thể thu phục một sủng vật càng mạnh mẽ hơn. Cho nên việc mất đi Bỉ Mông đối với Thánh Nữ mà nói tổn thất tinh thần so với thực tế còn muốn lớn hơn nhiều. Thật sự không đáng để trở mặt với Thánh Nữ có thực lực cường đại.

Sau khi hạ quyết tâm, cuối cùng Giáo Hoàng cũng nói "ta phong quân đoàn trưởng Thánh Quang kỵ binh đoàn ngươi quyền chỉ huy dị đoan tài phán quân đoàn, nhất định phải cứu thoát Bỉ Mông, tọa kỵ của Thánh Nữ, đại công thần của Giáo Đình." Nói xong, Giáo Hoàng đem một tín vật màu vàng giao cho bà nội.

"Vâng" bà nội tiếp nhận hoàng kim lệnh trên tay Giáo Hoàng, lập tức phi thân xuống núi hướng phía Dị đoan tài phán quân đoàn.

"Đa tạ bệ hạ" Tiên Nhã khách khí cảm ơn Giáo Hoàng.

"Không cần khách khí, chúng ta đều là người một nhà" Lão Hồ Ly miễn cưỡng bày ra một nụ cười giả tạo trên mặt. Ai, GIáo Hoàng thở dài trong lòng, cuối cùng bí mật cũng đã bại lộ.

Lúc này, cuộc chiến đã diễn ra hai ba canh giờ, phía dưới thánh sơn, quân thủ hộ cũng đã nhận được tin tức, ào ào tiến đến trợ giúp, mấy chục vạn đại quân từ dưới bắt đầu tiến công lên trên, bọn họ tuy người đông thế mạnh, nhưng là thực lực lại chẳng có bao nhiêu, chỉ có thể từng chút một đánh lùi binh sĩ Thụ Nhân, muốn dựa vào bọn hắn cứu thoát Bỉ Mông tuyệt đối là không có khả năng. May mắn là ở phía sau, bà nội cũng đã nhanh chóng lãnh đạo Dị đoan tài phán quân đoàn tiến về chiến trường, tập hợp cùng với đoàn cao thủ phía trước, đặc biệt là ba trăm tu sĩ khổ tu, hướng về phía Thụ Nhân toàn lực phản công.

Cái gọi là Dị đoan tài phán quân đoàn thật ra là dị đoan tài phán sở, những tên này vốn dĩ là xuất ngũ chăm sóc người già, bọn hắn hầu hết đều là những tên thối tha, lợi dụng tên tuổi dị đoan sở tài mà muốn làm gì thì thì làm, gây nên sự căm hận, bị phán trọng tội, sau đó liền trốn đến đây. Trên danh nghĩa là là bị tù nhưng thực chất là phụng dưỡng người già, hiển nhiên là cũng có nhiều nội tình. Lai lịch bọn họ tuy rằng không giống nhau, nhưng đều là từ trong thây người mà đi ra, hoặc là phản đồ bị phán xử, hoặc là dị giới cải trang bị xét xử, bọn chúng thân đều trải qua trăm trận, thực lực phi phàm, nếu không Giáo Đình cũng sẽ không phí công nuôi dưỡng bọn hắn.

Dị đoan tài phán quân đoàn luôn luôn là tồn tại tối cơ mật của Giáo Đình, nếu không phải là vạn bất đắc dĩ sẽ tuyệt đối không xuất động một đám cường nhân dị thường. Nhân số tuy rằng chỉ có mấy ngàn, nhưng sức chiến đấu thật sự cường hãn. ĐIiển hình là ma vũ song tu, một tên sử dụng Quang hệ pháp thuật để hộ thể, phục hồi và gia trì, một bên lại vận dụng Thánh hệ đấu khí để tiến hành đánh giáp lá cà. Từ nhỏ đã nhận sự huấn luyện nghiêm khắc, lại thêm vô số lần chiến đấu mài dũa kỹ năng chiến đấu. Thụ Nhân trước mặt hắn hoàn toàn không chịu nổi một kích, chỉ vẻn vẹn vài hiệp một Thụ Nhân đã bị chém ngã.

Phải biết rằng ma vũ song tu hoàn toàn là giấc mộng của bao người, có thể thực hiện được cũng chỉ có Giáo Đình Thánh hệ pháp thuật đấu khí cùng với Vong Linh tộc vong đấu khí cùng vong ma pháp mới có thể thực hiện được. Kỳ thật nguyên tố pháp thuật cùng với đấu khí không hề liên quan đến nhau, cho nên hiện tại vẫn là không có ai có thể luyện được. Mà Giáo Đình đối với bí mật ma vũ song tu luôn giữ kín chặt chẽ. Chính là bà nội ta cũng bởi vì nguyên nhân sau khi lập gia đình sẽ khó giữ được bí mật mới phải biến mất để có thể tu tập, còn có một phương pháp mà ai cũng không thể luyện được. Dát dát, cha ta thật sự là biến thái, đánh bậy đánh bạ lại có thể luyện thành, chỉ tiếc là chính cả hắn cũng không thể truyền thụ cho người khác.

Có một đám cao thủ như vậy gia nhập, còn được sự giúp đỡ của đại quân, hơn nữa là Bỉ Mông phát huy mạnh mẽ, kiềm chế quân chủ lực Thụ Nhân giúp cho binh sĩ nhân loại bắt đầu chiếm thế thượng phong. Nhưng mặc dù vậy, thời gian tiêu diệt toàn bộ Thụ Nhân cũng phải đến hết buổi chiều ngày thứ hai. Cuối cùng vẫn là do thần Mộc chiến sĩ quá mức biến thái, Bỉ Mông mặc dù đã hao tổn hết lực lượng cuồng hóa vẫn không thể làm hắn cạn kiệt ma lực. Sau khi Bỉ Mông rút lui, Thần Mộc chiến sĩ chỉ huy mấy trăm Thụ Nhân tinh nhuệ còn sót lại mạnh mẽ dây dưa suốt mười mấy giờ với đại quân Giáo Đình.

Sau cùng thần Mộc chiến sĩ bị chiến thuật biển người mạnh mẽ làm cho cạn kiệt ma lực mới chịu cảnh chết thảm trong tay dị đoan tài phán quân đoàn. Nhưng là lúc này, bà nội cùng với mấy trăm tu sĩ khổ tu trong số các tuyệt đại cao thủ cũng đã tiêu hao hết toàn bộ lực lượng. Chỉ tính riêng số quân tinh nhuệ của Giáo Đình chết trong tay Thần Mộc chiến sĩ cũng đã lên tới mấy vạn, có thể thấy được hắn biến thái tới mức độ nào. Nếu là Giáo Hoàng không ra lệnh xuất động di đoan tài phán quân, chỉ sợ thắng bại còn khó đoán được.

Thượng cổ Thần Mộc chiến sí sau khi chết, quầng sáng trên người hắn vẫn không biến mất mà ngược lại là từ từ bay lên, tại giữa không trung hóa thành một hư ảnh Thụ Nhân thật lớn, thản nhiên nói "Hiện tại chỉ là một cảnh cáo nho nhỏ, đáng tiếc là không thể tìm được thân thể thích hợp, bằng không, ta đã có thể làm tốt hơn. Hy vọng là các ngươi không tiếp tục bức hại tín đồ của chúng ta, nói cách khác, lần sau ta đến sẽ không phải chỉ là một người, còn có nữ thần đã muốn tức giận phóng hỏa thiêu đốt mảnh đất rộng lớn này, hướng tới các ngươi trừng phạt, trong vòng một trăm năm, các loại sinh mạng tự nhiên hoàn toàn không thể sinh trưởng được.

Sau khi nói xong, hắn liền dần biến mất trên không trung, hiển nhiên là bị Tự Nhiên nữ thần triệu về. Trên thực tế, bằng vào thực lực bản thân của cổ Thần Mộc chiến sĩ mà nói, rất ít khả năng có thể dây dưa với Bỉ Mông trong một thời gian dài như vậy mà vẫn còn biểu hiện rất đáng sợ, vấn đề mấu chốt chính là tại vòng ánh sáng kia, có tác dụng khôi phục sức khỏe một cách mạnh mẽ, mới có thể giúp cho hắn kiên trì thời gian lâu như vậy. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Tống tiễn đối thủ cường hãn, tâm lý Giáo Hoàng cuối cùng cũng tạm thời yên ổn, hắn hiện tại phi thường rõ ràng, hiện tại trên Thánh Sơn mới chỉ là một Thần Mộc chiến sĩ, nếu như là có cả hai người tên thần mộc chiến sĩ, hắn cũng chỉ có thể chật vật mà chạy trốn khỏi Thánh Sơn. Hơn nữa một khi Thánh Sơn bị dị giáo chiếm đóng, Giáo Hoàng hắn sợ cũng chỉ có thể lấy cái chết tạ tội.

Một hồi sau chính là thu dọn chiến trường, và chăm sóc người bị thương. Giáo Hoàng cũng lập tức hạ lệnh, tạm dừng tất cả mọi hành động nhắm vào Tự Nhiên Thần Giáo, tiếp đó mới thực hiện thống kê tổn thất, nhìn con số tổn thất được báo cáo lên, toàn thân Giáo Hoàng là run rẩy kịch liệt. Hồng Y giáo chủ chết hai người, khổ tu sĩ chết hơn bốn mươi, Ngân Phi Mã Kỵ sĩ chết mấy ngàn, còn lại các chủng binh sĩ đều là thương vong nặng nề. Đặc biệt là không những không có sức chiến đấu trên Thánh Sơn, người nhà cao tầng lãnh đạo hoặc là tôi tớ, cùng với nhân viên công tác tại Giáo Đình vân vân, chết lại càng thảm trọng hơn nữa. Sau cùng tổng kết thương vong lên đến hơn ba mươi vạn người, Có thể nói đây là lần thương vong thảm trọng nhất kể từ lúc ma tộc xâm lấn đến nay.

Điều xúi quẩy nhất chính là thủ hộ quân đoàn, lực lượng chính của chúng chỉ là nhị lưu binh sĩ, hơn nữa phương thức chiến đấu của Thụ Nhân lại vừa vặn khắc chế bọn hắn, lại càng làm cho cơ hồ toàn bộ lực lượng bảo hộ đều bị diệt sạch. Ngay cả bản thân người thủ hộ là Đông Ni cũng trọng thương nghiêm trọng. Còn quân đoàn cung binh lại là quân sĩ buồn bực nhất, bọn hắn dựa vào cung tên mà thành danh nhưng lại hoàn toàn không thể làm tổn hại Thụ Nhân. Cũng may mắn bọn hắn cũng có tính cơ động, thấy tình thế không ổn bèn nhanh chân bỏ chạy, thương vong không quá mức nghiêm trọng, chỉ một nỗi tổng bộ của bọn hắn đã bị san bằng.

Lực lượng cuồng tín giả có khổ tu sĩ trấn giữ, hơn nữa tự bản thân cũng có sức kháng cự nên thương vong không quá lớn, nhưng tổng bộ lại cũng bị hủy, hiệu suất đả thương Thụ Nhân của bọn hắn có phần không được cao. Về phần Kỵ sĩ đoàn lại có phần may mắn, một mặt có bà nội là Kiếm Thần trấn thủ, mặt khác có thêm Khách Thu Toa, cho nên tòa nhà tổng bộ xem như được bảo vệ, các phần kiến trúc còn lại cũng bị hủy hoàn toàn.

Khách Thu Toa bản thân vốn là Bạch Long, là loài có linh mẫn với trời đất, cho nên khi Tự Nhiên nữ thần vừa bắt đầu trừng phạt, nàng liền có cảm ứng, đem nói cho bà nội, nói thần nổi giận khiến nàng sợ hãi. Bằng vào nhiều năm thông hiểu lẫn nhau. Bà nội đối với năng lực của Khách Thu Toa rất tin tưởng, lập tức ra lệnh phòng bị. Sau đó tại lúc đại chiến, Khách Thu Toa kiên quyết không tham chiến, gần như chỉ ngồi đợi trong đại lâu.

Mà lúc Thụ Nhân tiến hành công kích, không ngờ cũng cố ý tránh chỗ tổng bộ của Khách Thu Toa. Hiển nhiên khí tức của Bạch Long khiến cho Thụ Nhân cảm thấy thân thiết, cũng sẽ ko công kích đại lâu. Bà nội rất nhanh đã phát hiện ra điểm khác lạ, liền lập tức lệnh cho nhân viên cùng thương binh tạm lánh tại đó, vô tình Khách Thu Toa đã cứu rất nhiều mạng người.

Tổng bộ của Ma Đạo quân đoàn cũng được bảo vệ, dù sao đó cũng là nơi Pháp sư tập trung. Thụ Nhân lại phân tán, mặc dù Thụ Nhân lúc mới xuất hiện tập kích đột ngột bắn chết hơn chục pháp sư, nhưng là rất nhanh lúc sau pháp sư đã tổ chức đánh trả đem Thụ Nhân tiêu diệt sạch. Nhưng là một số pháp sư không khống chế tốt pháp thuật, vô tình phá hỏng kiến trúc cũng là khó có thể tránh. Trong trận này, ma đạo quân đoàn so với Thụ Nhân còn là phá hủy nhiều hơn khiến cho Mễ Tác Lạp như muốn tức chết. Nhưng là, khi đối mặt với Thụ Nhân, ngươi không đánh Thụ Nhân, kiến trúc cũng không giữ được, chi bằng cùng đem kiến trúc và Thụ Nhân hủy diệt. Đây cùng là rơi vào bước đường cùng mà thôi.

Tại phía sau núi, Dị đoan tài phán sở được bảo toàn hoàn hảo, về cơ bản không có tổn thương gì quá lớn, tuy rằng nơi đây cũng xuất hiện khá nhiều Thụ Nhân. Nhưng những kẻ thực lực biến thái so với Thụ Nhân còn muốn nhiều hơn, tất nhiên không thể xảy ra việc gì. Lại càng không phải nhắc đến Thánh Nữ cung, Thụ Nhân còn chưa kịp làm gì đã bị Bỉ Mông cùng Nhất Kiền tinh nhuệ tiêu diệt hoàn toàn.

Giáo Hoàng cung lại là bất đắc dĩ, nếu như hoa viên phía sau không có khỏa cổ thụ kia, bình thường cũng không có khả năng một tràng kiến trúc bị hủy diệt. Cũng chỉ có thể coi là Giáo Đình xui xẻo, phỏng đoán từ nay về sau, Giáo Hoàng tuyệt đối sẽ không để chuyện này lập lại một lần nữa, chỉ sợ trong hoàng cung cũng sẽ không còn dù là một cây non nho nhỏ. Tuy rằng bề mặt kiến trúc đã bị hủy, nhưng kiến trúc ngầm khổng lồ phía dưới Giáo Hoàng cung hoàn hảo không bị tổn hại gì, nơi đây mới chính là điểm hội tụ tinh hoa của Giáo Hoàng cung, cho nên cũng có thể tính nguyên bản Giáo Hoàng cung tổn thất không lớn.

Càng làm cho Giáo Hoàng có chút vui mừng chính là lần này may mắn chỉ là Thụ Nhân, nếu như Hỏa Nhân, có lẽ toàn bộ Thánh Sơn đã bị hỏa táng, so ra tổn thất còn nặng nề hơn bội phần. Thụ Nhân dù sao cũng không chứa lửa, cho nên mặc dù phần lớn kiến trúc Thánh Sơn đều sụp đổ, nhưng điển tịch, châu báu và các vật quý bên trong vẫn còn có thể dùng được, tổng kết lại, lần tổn thất này vẫn còn trong phạm vi Giáo Đình có thể chịu được, không tệ đến mức chỉ một lần đã trở về với thời nguyên thủy.

So ra, uy danh của Giáo Đình trên đại lục tổn thất lại càng thêm nặng nề, Giáo Hoàng mời dự họp hội nghị khẩn cấp suốt đêm, bàn luận đối sách. Lần hội nghị này là do Thánh Nữ cung tổ chức, tiếc thay cho đường đường là Giáo Hoàng, tình cảnh hiện tại suy bại tới mức lại chỉ có thể tá túc tại Thánh Nữ cung.

Đầu tiên, Giáo Hoàng đem chi tiết cụ thể sự tình hướng mọi người nói qua một lần, sau đó hắn phiền não nói "Sự tình chính là ở chỗ này, hiện tại đối phương đã đánh đến tận cửa, chỉ có thể nói Tự Nhiên Thần Giáo Thần Ngữ đã đản sinh, hơn nữa có thể liên lạc với Tự Nhiên Thần Nữ. Việc khẩn cấp trước mắt là phải nhanh chóng tìm ra biện pháp như thế nào hướng dân chúng giải thích về sự tình này"

"Nếu như không nói là tà giáo đã xuất hiện trở lại, chúng ta chỉ cần ầm thầm xử lý Thần Nữ kia, mọi chuyện đều có thể giải quyết" Đông Ni ngoan độc nói. Đệ tử con cháu hắn thương vong rất thảm trọng, ngay cả người nhà cũng bị thương không ít, hiển nhiên đối với Thần Nữ vô cùng phẫn hận.

"Không được nói bậy." Giáo Hoàng tức giận quát "Thần Ngữ giả có thân phận đặc biêt, chính là sứ giả của thần, ai có gan đụng đến nàng? Hơn nữa, thực lực của nàng không hề thua kém ta, ai có thể ám sát đây? Ngàn vạn lần không được chọc tức Tự Nhiên Nữ Thần thêm nữa, lần Thần Phạt này nàng đã hạ thủ lưu tình. Sự cường đại của Thần không phải là thứ chúng ta có thể đối đầu, ngay cả là Thần Giới cũng không dám nhúng tay vào. Chúng ta lại có thể hồ đồ như vậy sao, tuy rằng Giáo Đình sẽ không bị hủy diệt, nhưng những người chúng ta tại đây hiển nhiên sẽ bị hủy diệt. Lời vừa nãy nhất quyết không thể nói ra"

"Vậy chẳng lẽ chúng ta cứ mặc cho chúng khuếch trương hay sao?" Một vị Hồng Y giáo chủ cẩn thận hỏi.

"Ít nhất là trước khi Thần Ngữ Giả chết đi, chúng ta nhất định phải ẩn nhẫn" Giáo Hoàng nói "Bất quá, việc phát triển tín đồ cũng không thể một sớm một chiều có thể đạt được, chỉ cần Tự Nhiên Thần Giáo vừa xuất hiện, chúng ta phải âm thầm quấy rối, luôn có biện pháp khiến bọn chúng không thể phát triển, dù sao cũng không phải là xung đột trực tiếp, Tự Nhiên Nữ Thần cũng kiêng kỵ Quang Minh Thần chúng ra, sẽ không đến mức đối phó chúng ta một cách trắng trợn"

"Nhưng mà sẽ phải giải thích với bên ngoài thế nào đây?" Một vị Hồng Y giáo chủ khác hỏi.

"Ân, muội muội, ngươi có rất nhiều ý đồ xấu, ngươi có hay không một biện pháp?" Giáo Hoàng hướng bà nội nói. Quả thật việc tìm cớ không khó khăn lắm, chính là Giáo Hoàng vẫn còn do dự về thân phận, chuyện tình nói dối không thể để liên quan đến mình, những người khác cũng chính là cố ý giả vờ không muốn nói, Giáo Hoàng cũng phải đành để bà nội phải chịu một phen ủy khuất.

"Hừ" Bà nội bất mãn nhìn Giáo Hoàng, nói "Sự việc lần này là do một tên dị giới Ma Vương tàn ác mở ra cánh cửa không gian, ý đồ muốn triệu xuất quân đội hung ác, chiếm lĩnh đại lục, giết hại nhân dân, nhưng không ngờ cửa không gian lại rơi trúng Giáo Đình tổng bộ trên Thánh Sơn, bị chúng ta nỗ lực đánh tan tác"

"Hảo. Việc này quả rất tốt" Một vị Hồng Y giáo chủ nói "Nhân tiện giải thích luôn nguyên nhân tại nơi chúng ta không còn một ngọn cỏ, nói là bị Ma Vương nguyền rủa, như vậy có thể một bước đề thăng hình tượng của Giáo ĐÌnh, thật sự là vừa mới nhận ra a"

"Ân, nhưng là theo lời ngươi nói, liệu có chọc giận Tự Nhiên Nữ Thần hay không?" Giáo Hoàng khó xử nói

"Chúng ta ầm thầm truyền bá tin tức, mặt ngoài lại nói thần răn dạy chúng ta phải khiêm tốn. Ngoài ra một mực bảo trì trầm mặc không đề cập đến. Ta nghĩ Tự Nhiên Nữ Thần cũng sẽ không vì một vài lời đồn đãi trong nhân gian mà lại thực hiện thêm một lần Thần Phạt đối với chúng ta đâu" Bà nội bất đắc dĩ nói. Nàng nói xong lời này cũng tự cảm thấy đỏ mặt.

"Đúng vậy, như vậy còn có thể chứng tỏ chúng ta không kiêu ngạo, phẩm chất khiêm tốn. Hay, thật sự rất hay" Mọi người sôi nổi tán dương. Một lời nói dối lại cứ như thế được tán dương, bà nội tại lúc này thiếu chút nữa là buồn bực đến chết.