Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 204: Thu phục tọa kỵ





Diện mạo Thiết Giáp Thú như một con thằn lằn phóng đại vậy, không giống như chân của Địa Hành Long, nó có móng vuốt, hơn nữa là năm vuốt sắc bén, mỗi chân đều có năm con lợi trảo sắc bén, thủ đoạn công kích chủ yếu của nó là xé rách, không phải dùng móng vuốt sắc bén xé ra thì cũng dùng hàm răng sắc nhọn như cá sấu kia cắn xé! Cái miệng bự kia tuyệt đối có thể dễ dàng nuốt một người vào! Riêng răng nanh cũng đã dài cả thước. Ta từng thử qua, cho dù dùng thiết thuẫn dày cả tấc đập vào thì nó cũng có thể dựa vào 2 dạng lợi khí này dễ dàng xé rách!

Bị phụ thân đánh lật người lại xong nó cũng bắt đầu cuồng nộ, móng vuốt lần lượt chụp vào người phụ thân, cả cái đuôi to của nó vô cùng linh hoạt, như sợi roi da vậy, vừa nhanh vừa hiểm, đánh vào cái gì thì vỡ ngay cái đấy! Phụ thân né khỏi công kích của nó thì đất đá dưới chân như đậu hủ vậy, bị phá tung tóe, trên chiến trường toàn là bụi với đất, ảnh hưởng đến tầm mắt của chúng ta!

"Mau gọi mưa!" Ông nội nói.

"Ok!" Tạp Lạp đáp ứng, vung tay lên, trên trời rơi xuống một trận mưa to! Đối với một Đại Ma Đạo Sư như hắn mà nói, loại ma pháp nhỏ như Bạo Vũ Thuật này thật sự chỉ là một chút lòng thành! Bất quá, mưa to qua đi, bụi đất thì không thấy nữa nhưng thấy cha ta càng chật vật hơn! Vừa rồi bị lửa thiêu, trên người còn mảng đen mảng trắng, giờ lại bị mưa tạt, lập tức trở thành ướt sũng! Dù trong lòng rất bất mãn nhưng hắn cũng không dám mắng à! Dù là Tạp Lạp hay ông nội cũng không phải là người hắn dám đắc tội! Vì vậy người đầy lửa giận cũng chỉ có thể trút lên Thiết Giáp Thú mà thôi!

"Nha! Người xem hắn bị mưa làm cho chật vật biết bao? Nếu hắn lâm bệnh thì sao giờ?" Hiển nhiên mẫu thân không quá vừa lòng với thực hiện của ông nội!

"Ít ra cũng so với việc bị che khuất tầm mắt tốt hơn chứ?" Ông nội cười khổ nói: "Nếu lúc chúng ta không nhìn thấy mà hắn lại trúng đòn nặng thì không còn là chuyện chật vật hay không rồi!"

"Úc!" Mụ mụ thè lưỡi nói nhỏ: "Người ta hiểu lầm ngài!"

"Không sao cả!" Ông nội lơ đểnh nói: "Chỉ cần không mần thịt lão đầu tử ta thì ngươi muốn giày vò kiểu gì chẳng được!"

"Ha ha!" chúng ta cùng nở nụ cười.

Khi chúng ta ở trên này nói giỡn thì phụ thân ở dưới lại lâm vào một hồi khổ chiến! Hắn thật sự không ngờ Thiết Giáp Thú lại mạnh đến vậy! Trước kia khi hắn du lịch ở Tinh Linh Chi Sâm kỳ thật đã nhìn thấy qua Thiết Giáp Thú! Nhưng lúc ấy hắn biết người ta với hắn căn bản không cùng một cấp bậc nên té chạy rất xa nên cũng không có ấn tượng sâu lắm! Hơn nữa, sau khi hắn đạt được Long Lân Giáp thực lực tăng mạnh, tâm tính có điểm cuồng ngạo, bắt đầu không để Thiết Giáp Thú vào mắt!

Hôm nay xem như vì sự cuồng vọng của mình mà trả giá đắt! Mặc dù hắn dùng hết sạch pháp thuật mà mình có, nhưng vô luận hắn chém thứ này bằng cách gì đi nữa cũng không có hiệu quả là mấy làm hắn tức giận đến nỗi muốn trực tiếp chọc thanh kiếm vào trong miệng Thiết Giáp Thú, xem thử đầu lưỡi của nó có cứng rắn như vậy không! Nhưng vừa nghĩ đến cái đống lửa trong cổ họng nó liền lập tức đánh mất ý tưởng này! Bị ngọn lửa của Thiết Giáp Thú trực tiếp phun vào người, phỏng chừng dù hắn có Long Lân Giáp bảo hộ không bị đốt thành than thì cũng chín 8-9 phần a!

Một người một thú cứ vậy đánh hơn một giờ vẫn còn hăng hái không thôi! Cha ta có "Quang Minh Lễ Tán" thêm vào, thể lực hao phí ít, nhưng con Thiết Giáp Thú lại sử dụng khí lực của chính mình, sao vẫn còn sung quá vậy?

"Tạp Lạp Đại Ma Đạo Sư!" Mụ mụ nhịn không được hỏi: "Người xem đến bao giờ thì mới có thể đánh cho con Thiết Giáp Thú phục đây?"

"Ta cũng không rõ lắm!" Tạp Lạp cười khổ nói: "Đây cũng là lần đầu tiên là nhìn thấy giống này chiến đấu! Trước kia ta thấy nó liền trốn ở xa xa!"

"Phụ thân đại nhân người thì sao?" Mụ mụ lại hỏi gia gia.

"Chắc phải vài tiếng nữa!" Ông nội cũng không chắc chắn nói. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

"Xỉu!" Mẫu thân trợn mắt nói: "Khi đó chỉ sợ hắn bị Thiết Giáp Thú đánh thắng trước thì có!"

"Ha ha! Thật sự có thể đó!" Ta cười nói.

"Đi đi! Đừng thêm phiền toái!" Mẫu thân bất mãn nói: "Không phải ngươi có nhiều chủ ý sao? Mau nghĩ một biện pháp giúp phụ thân ngươi cho ta!"

"Nếu chúng ta có thể ra tay giúp thì không phải ta đã sớm động thủ rồi sao?" Ta nói với Tạp Lạp Đại Ma Đạo Sư: "Phải không? Tạp Lạc các hạ!"

"Không sai!" Tạp Lạp nói: "Nếu không phải tự mình đánh thắng ma thú, một hồi nữa ký kết khế ước rất dễ thất bại! Nếu không ta đã sớm động thủ rồi!"

"Ta đã nói mà!" Ta bất mãn nói: "Ta từng khuyên phụ thân rồi, bảo hắn dùng một ít thủ đoạn nhỏ, hắn lại không tin tà, muốn đánh một trận với Thiết Giáp Thú, nói cái gì mà kỵ sỹ tín ngưỡng! Ta khinh! Nhìn xem đồ bỏ đi Thạch Nguyên Nhị Lang đi, nhìn là biết cái thứ kỵ sĩ tín ngưỡng chó má gì đó không đáng tin rồi! Bây giờ thì hay rồi! Tự tìm khổ mà!"

"Ừ! Xin hỏi! Ngươi vừa bảo một ít thủ đoạn nhỏ tỷ như thủ đoạn nào vậy?" Tạp Lạp nghi hoặc hỏi.

"Đơn giản thôi! Tỷ như hạ thuốc xổ cho Thiết Giáp Thú, để nó 'đi ngoài' vài ngày hay bỏ đói nó vài hôm cũng được. Như vậy lúc đánh nhau với nó chẳng phải thoải mái hơn không? Ngươi nhìn thử mà xem con Thiết Giáp Thú này được nuôi tốt béo như vậy, có thể không đầy sức sống được sao?" Ta nói với Tạp Lạp.

"A, cái này không khỏi quá xấu a!" Tạp Lạp cười khổ nói.

"Gớm! Đạt được mục đích là được, thủ đoạn chỉ là chuyện nhỏ, đúng không? Ông nội!" Ta cười hỏi ông nội.

"Có đôi khi đúng là như vậy!" Ông nội không chắc nói: "Vấn đề này có điều thâm ảo, sau này rồi nói đi! Ngươi nhìn xem phụ thân ngươi kia, dường như ở vào hạ phong lâu lắm rồi, có thể nghĩ một cái biện pháp nào đó giúp hắn không? Ta cũng không muốn hắn lại đánh thêm vài lần nữa đâu!"

"Đúng đúng!" Mụ mụ cũng nhanh nói: "Lần này tính sai rồi, không công tổn thất nhiều đá phiến như vậy, biết thế bắt bọn hắn để vùng hoang dã mà đánh nhau rồi! Thêm vài lần nữa thì mụ mụ cũng nghèo mất!" Mồ hôi, lúc này còn băn khoăn về điểm tổn thất đá phiến này à? Lão mẹ của ta quả thật cường đại!

"Để ta nghĩ thử xem!" Ta bắt đầu tự hỏi, Thiết Giáp Thú này quả thật không thể chê được, quá mạnh mẽ! Lúc trước là dựa vào tên siêu cấp biến thái Cái Thứ mới bắt được nó nên cũng không ước lượng được thực lực của nó, bây giờ xem ra nếu đường đường chính chính mà giúp cũng không được, giờ phải giúp một cách thực bí ẩn, còn muốn làm nó chịu ảnh hưởng thật nghiêm trọng, thật đúng là hao tổn tâm trí a!

"Đúng rồi! Tạp Lạp đại sư!" Ta xoay người hỏi: "Ta có một vật có thể ảnh hưởng đến tâm tính của Thiết Giáp Thú, cái này có tính là ăn gian không?"

"Là kiện Thần Khí ngươi dùng ở Thánh Đô để đánh bại Dã Man Nhân trọng trang bộ binh sao?" Tạp Lạp kích động hỏi.

Kỳ thật hắn đã sớm muốn hỏi thăm ta về thứ đồ chơi có thể làm ma thú phát cuồng kia là thứ gì rồi! Nhưng mà cái loại như Thần Khí này là thứ rất không dễ tuyên truyền, làm cái đích nhắm của mọi người. Hắn không tiện trực tiếp hỏi bí mật của người khác nên mới nhịn đến hôm nay, bây giờ ta chủ động nói ra thì đương nhiên hắn phải cao hứng rồi!

"Ừ! Đúng vậy!" Ta chỉ có thể thẳng thắn nói: "Là một kiện đồ chơi không sai mà thôi, có thể phát ra uy nghiêm của Long Tộc làm ma thú sợ hãi! Người xem thứ này hữu dụng sao?"