Trường Sinh Giới

Chương 59: Tối hậu nhất nhân (một người cuối cùng)




Tiêu Thần bước nhanh tiếp cận tới, khắp sơn lâm cũng theo đó mà run rẩy, hắn giống như một cư nhân nặng trĩu, cường đại uy áp khiến ba người Cổ La cực kỳ khiếp sợ, đều đã nhanh không thở được nổi.

Cổ La trong lòng sợ hãi vô cùng, hắn đã dự đoán đến khả năng sinh mệnh sẽ bị cáo chung, thế nhưng vẫn như cũ như thú cùng đường đem hết toàn lực giãy dụa!

Thân thể của Tiêu Thần thấu phát ra thần quang sáng ngọc, tại trong rừng lưu lại một đạo tàn ảnh, tránh né công kích của linh sĩ Lý Lăng Phong và chú sư Tạp Đặc, liên tục xuất hiện khắp nơi xung quanh Cổ La, hai tay chém ra quang mang sáng lạn, sớm đem Cổ La oanh kích khiến miệng phun máu không ngừng, khó có thể chống đỡ được.

"A……" Cổ La rống to, hướng Tiêu Thần bổ tới, cây rừng xung quanh tại trong sát na tan vỡ, hắn đem lực lượng đề thăng đến cực hạn, muốn khiến Tiêu Thần bị thương nặng.

Thế nhưng, theo một đạo thần quang sáng ngọc phóng lên cao, tất cả nỗ lực của Cổ La đều đã thất bại, cánh tay Tiêu Thần như thiên đao mãnh lực chém ra, thần quang sáng chói dài mấy thước ngang trời mà qua, tại trong sát đảo nghiêng qua thân thể của Cổ La, chéo vai hắn liên tục bị chặt đứt! Nữa phần trên thân thể bay ra khoảng hơn mười thước, huyết hoa bám một tảng lớn, cuối cùng hai đoạn thi thể rơi tại chỗ đám lá héo tàn.

Sinh mệnh của Cổ La bị cáo chung! Người sáng lập của Phục Cừu liên minh đã ngã xuống, Tiêu Thần một người khiêu chiến một liên minh đã thắng lợi!

Phía trên sơn cốc bộc phát ra một mảnh kinh hô, đây là một hồi chiến đấu tàn khốc lại kịch liệt, tất cả mọi người đã cảm giác được sự cường đại và đáng sợ của Tiêu Thần, phát ra hàng loạt tiếng hô.

Thế nhưng chiến đấu cũng chưa kết thúc, chiến đấu giữa Tiêu Thần cùng linh sĩ Lý Lăng Phong và chú sư Tạp Đặc còn đang tiếp tục.

Vùng trời phía trên mảnh đất rừng oanh hạ một quang mang sáng lạn, lôi điện, quang nhận, u minh hắc hỏa…. Các loại chú ngữ công kích không ngừng, Tạp Đặc dốc hết khả năng, năng lượng cuồng bạo từng đạo tiếp nối từng đạo.

Linh sĩ Lý Lăng Phong cũng không triển hiện ra dị năng của bản thân, sau khi cầm cố thuật thất bại hắn dùng cường đại tinh thần lực tại trong sơn cốc tạo ra các loại ảo cảnh, muốn đem Tiêu Thần dẫn nhập vào tình cảnh nguy hiểm, càng là khống chế linh lực hóa ra một kiếm quang thật lớn, tại trong sơn cốc hoàng phách thụ trảm (chém loạn xạ ^^)

Trận đấu này giằng co trong thời gian rất lâu, Tiêu Thần đánh ra từng đạo pháp ấn huyền bí khó dò, tinh thần chi quang sáng chói lóng lánh khắp thân thể, một mảnh tinh thần đồ hình sáng lạn hình thành một màn che ánh sáng không gì phá nổi, giúp hắn hoàn toàn chặn công kích đến từ không trung.

Về phần các loại ảo giác tinh thần đối với Tiêu Thần tâm chí cường đại mà nói, cũng không có ảnh hưởng quá lớn.

Khi Tiêu Thần đem lực lượng Thuế Phàm tứ trọng thiên đề thăng tới ngũ trọng thiên, thì kiếm quang sáng lạn phóng lên cao, Tiêu Thần từ hai tay kích phát ra thần quang sáng chói, kiếm quang vô cùng tại sát na xuyên ngang trời mà qua thân thể của chú sư Tạp Đặc, mà một đạo kiếm quang ánh ngọc khác trực tiếp đem thân thể của linh sĩ Lý Lăng Phong chặt đứt. Hai cổ thi thể rơi xuống, chiến đấu kịch liệt kết thúc.

Lực lượng của Thuế Phàm ngũ trọng thiên, có ưu thế áp đảo, bất ngờ thi triển đòn sát thủ, thì khó lòng phòng bị, lập tức giải quyết hai đại cường địch, đông đảo tu giả trên sơn cốc một trận kinh sợ không nói gì, sau đó là một mảnh rầm rĩ.

Tiêu Thần đã một mình đấu một liên minh thành công!

Điều này làm cho nhiều liên minh trên sơn cốc đều giật mình không ngớt, có rất nhiều người quan chiến như lạc vào cảnh giới kỳ lạ, cảm giác nhiệt huyết sôi trào, phảng phất bọn họ tự mình trải qua một hồi nhiệt huyết đại chiến, một người khiêu chiến liên minh thành công!

Có tiếng hoan hô, có tiếng rống tiếng huýt gió, cũng có âm thanh hò hét…… Phía trên sơn cốc một mảnh rầm rĩ.

Tiêu Thần cũng không có rời khỏi sơn cốc, mà là hướng về chỗ sâu trong sơn cốc đi đến. Nhiều liên minh trên sơn cốc đều chú ý, tất cả mọi người cảm giác rất kỳ quái, bất quá rất nhanh nghĩ đến Phục Cừu liên minh còn có một người chưa chết đã tiến nhập vào chỗ sâu trong sơn cốc.

Một tiểu nhân vật mà thôi, phải dùng đến diệt sát sao? Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Rất nhanh, mọi người đều giật mình phát hiện sai lầm rất lớn của mình, người nọ tuyệt đối không thể là một tiểu nhân vật!

Đại chiến kịch liệt bạo phát!

Ban đầu tiến nhập phiến sơn cốc này cùng bọn Cổ La chiến đấu, thì Tiêu Thần lại phát hiện người nọ tựa hồ không tầm thường, hắn diệt sát mấy người khác tu vi hơi yếu, duy độc người này chạy thoát được.

Quả nhiên, giải quyết xong những người khác, sau đó tiến nhập vào chỗ sâu trong sơn cốc thì phát hiện người nọ đã chờ hắn từ lâu.

Không cần phải nói nhiều lời dư thừa, đại chiến đã kịch liệt bạo phát, người nọ dĩ nhiên là một gã chú sư đáng sợ! Sau đó, Tiêu Thần giật mình phát giác, gã này tóc tai bù xù che khuất hơn phân nữa mặt, dĩ nhiên là Lan Đức ở cùng một chỗ với Yến Khuynh Thành.

Hắn đã dùng than tro nhuộm những sợi tóc màu vàng thành màu đen, gương mặt như ngọc cũng dùng nước cây cỏ nhuộm thành màu đỏ thẫm, thêm vào đó là tóc tai bù xù che đi bộ mặt, trước Tiêu Thần xác thực không có chú ý tới là hắn, hơn nữa cũng chưa từng có nghĩ đến là hắn sẽ ra tay.

Một mỹ nam tử tóc vàng như ánh mặt trời chói gắt lại có thể đem bản thân hóa trang thành cái dạng này.

"Lan Đức ngươi vì sao hướng ta xuất thủ?"

"Ta nguyện ý! Ta thích!" Lan Đức vẫn như cũ cao ngạo vô cùng, phi thường tự phụ, chẳng thèm giải thích nhiều.

"Hừ, hy vọng khi chiến đấu kết thúc thì ngươi vẫn còn có thể tự phụ như vậy!"

Tiêu Thần không có gì e ngại, nếu Lan Đức tìm tới cửa, vẫn tự phụ như trước, mà còn có thái độ miệt thị, như vậy lúc này còn có gì nói được nữa, cần phải làm là dùng vũ lực tuyệt đối đem hắn áp chế xuống, đánh nát tâm tính cao ngạo và tự phụ của hắn.

Thần quang sáng ngọc tại trong đất rừng bạo phát, quang mang sáng lạn như là biển nộ cuồn cuộn, một tảng lớn sơn lâm nhanh chóng tan vỡ, vô tận quang mang đã bao phủ nơi đó.

Năng lượng ba động kia quyết không là tu giả Thuế Phàm tam trọng thiên có thể bộc phát ra!

Thuế Phàm tứ trọng thiên đã ngoài cao thủ đại chiến!

Nhiều liên minh, đông đảo cao thủ quan chiến, tất cả đều ăn không tiêu.

Đại chiến phi thường kịch liệt!

Trong sơn cốc loạn thạch xuyên không, cự mộc không ngừng đổ, quang mang chói mắt liên tiếp bạo phát, lại càng có những gốc cự mộc bị nhổ tận gốc, nghịch không mà lên, tại giữa khoảng không tan vỡ!

Một người cuối cùng của Phục Cừu liên minh mới là nhân vật linh hồn chân chính, hắn mới là cao thủ đáng sợ nhất, cư nhiên cùng Tiêu Thần đại chiến liên tục, khiến sắc mặc của mọi người quan chiến ngưng đọng vô cùng.

Bất quá, Lam Đức bày ra quá lớn rồi, đại chiến phía dưới chưa xong thì hắn từ trên cao không ngừng hướng mặt đất lao xuống, dùng năng lượng chú ngữ cuồng bạo ở khoảng gần oanh sát Tiêu Thần, khắp bầu trời đều là quang mang ánh ngọc, năng lượng đáng sợ trùng trùng điệp điệp xuống, phiến đất rừng này toàn bộ bị thần quang bảo phủ, cây rừng hầu như đều bị phá hủy!

Mà lúc này, Tiêu Thần bày ra toàn bộ thực lực, đem lực lượng trực tiếp đề thăng tới cảnh giới ngũ trọng thiên, ánh sáng hủy diệt cuồng phách nghịch không mà lên, quang mang sáng lạn dĩ nhiên đem Lan Đức cuộn sạch xuống dưới!