Trường Sinh Giới

Chương 54: Cước đạp chú sư




"Dừng tay" chú sư tóc vàng Địch Mạn Tư như một đạo thiểm điện màu vàng rất nhanh bay tới, trong miệng hắn phát ra âm tiết cổ quái, hai tay huy động chú ngữ phóng ra một con rắn lớn cao mấy thước bằng năng lượng, cuốn về hướng của Tiêu Thần.

"Vô sỉ!"

"Đê tiện!"

. . . . . .

Mọi người quan chiến có chút nhìn không thuận, lúc đầu Địch Mạn Tư tiếp nhận lời nói của Tiêu Thần, đặc biệt đã giành được tư cách quyết chiến cùng Tiêu Thần, nhưng mà bị Khải Áo cự tuyệt quát lui rồi, vậy mà lúc này hắn lại vọt đến phát động công kích. Hiển nhiên, là được Á La Đức sai khiến, vì sợ Khải Áo bị giết chết, hiện tại bọn họ đã bất chấp thể diện rồi.

"Hừ!" Tiêu thần hừ lạnh, nắm Khải Áo đang trọng thương, mãnh lực xoay vòng lên, hướng về phía con rắn lớn bằng năng lượng nọ ném đi.

"Ầm!"

Con rắn lớn bằng năng lượng tại không trung tán loạn, mà nhiều chỗ trên thân thể của Khải Áo cũng bị gãy xương , Tiêu Thần di chuyển thân thể đáp xuống đất, sau đó đem Khải Áo vứt lên rồi mãnh liệt huy quyền đánh về phía ngực của hắn.

Quyền cương sáng chói, tựa như sao chổi vạch ngang trên không, bộc phát ra thần quang chói mắt, mãnh lực kích tại ngực Khải Áo, đồng thời một đạo quang nhận lóa mắt chém về phía cổ hắn, đem hắn oanh kích bay ra xa hai mươi mấy thước, trên đường đi đụng gãy hơn mười gốc cổ mộc.

Khải Áo là một địch thủ đáng kính, nhưng địch thủ vẫn là địch thủ, vô luận là võ phẩm như thế nào, chung quy vẫn là địch nhân, gặp nhau cũng không thể ngồi xuống nâng cốc chúc mừng, mà chỉ có thể hướng đến sinh tử. Bởi vậy, Tiêu Thần không có nửa điểm nương tay, trực tiếp đem toàn lực muốn oanh sát!

Bất quá, sự tình thường thường lại nằm ngoài dự đoán mọi người, hắn cũng không có giết chết được Khải Áo.

Khải Áo đến từ Man tộc, bộ tộc này không ít cường giả trong cơ thể đều có phong ấn cổ thú hồn! Không thể nghi ngờ, trong cơ thể Khải Áo có cổ thú hồn, hơn nữa còn là hai linh hồn tăng cường thân thể, phân biệt là linh hồn thần lang và linh hồn ác hổ. Tại thời khắc này, tiềm năng của cổ thú hồn được kích phát, bộc phát ra quang mang sáng lạn ngăn chặn đại bộ phận lực lượng trong một kích của Thần Tiêu, bảo vệ tính mệnh của Khải Áo.

Bất quá, đại bộ phận xương cốt của Khải Áo đều gãy rồi, bị thương nặng khó có thể tưởng tuợng, trong vòng nửa năm chính là một phế nhân, khó có thể uy hiếp đến Tiêu Thần nữa.

Các bên liên minh xem cuộc chiến đều rầm rĩ, cường thế của Tiêu Thần đã khắc lại cho bọn hắn một ấn tượng quá sâu, rất nhiều người vô cùng sợ hãi.

Xa xa, Á La Đức hét lớn một tiếng, tiếp được Khải Áo từ trên không rơi xuống, nhìn về phía Tiêu Thần tràn ngập vô tận sát ý.

Mà bên này, chú sư Địch Mạn Tư cùng Tiêu Thần đồng thời đại chiến, chú ngữ không ngừng phát ra, tử sắc lôi điện, hắc sắc u hỏa, năng lượng cự xà, hỏa diễm thần đao … không ngừng chém xuống, điên cuồng oach tạc Tiêu Thần.

Bất quá, tất cả chú ngữ năng lượng bên trong quyền cương sáng chói của Tiêu Thần toàn bộ tan vỡ, khó có thể đả thương bản thân hắn. nguồn TruyenFull.vn

Địch Mạn Tư dần dần nôn nóng lên, vốn hắn ra thi đấu cũng đã bị người chế nhạo xem thường, giờ lại cùng một người vừa trải qua một hồi chiến đấu sinh tử, yên nhiên như thế không làm gì được, càng khiến cho hắn thấp thỏm bất an.

Địch Mạn Tư đang phi hành, độ cao càng lúc giảm xuống, hắn không thể không hạ xuống bởi vì Tiêu Thần quá cường thế rồi, mà ở khỏang cách quá xa thì chú ngữ phát ra căn bản vô pháp mảy may ảnh hưởng đến Tiêu Thần.

Bất quá làm như vậy cũng không có hiệu quả, nhưng lại thành toàn cho Tiêu Thần đánh một trận kinh điển.

Tiêu thần nhạy bén chớp lấy thời cơ chiến đấu, thân hình cao to rắn rỏi tựa như lướt qua, tại mặt đất lưu lại một tàn ảnh. Tiêu thần hóa thành một đạo quang mang, xông lên một gốc cổ thụ cao chọc trời, sau đó nhảy vọt lên.

Trong ánh mắt của đông đảo thanh niên anh kiệt đang quan chiến đều toát ra vẻ bất khả tư nghị, Tiêu Thần cước đạp hư không, tại không trung thần tốc hóa thành một đạo quang mang, lưu lại vài đạo tàn ảnh, bước lên trên thân thể của Địch Mạn Tư, sau đó hai chân dùng sức giẫm lên, Địch Mạn Tư kêu la thảm thiết, chịu áp lực từ Tiêu Thần rơi xuống.

"Ầm!"

Khi rơi xuống mặt đất thì, toàn thân xương cốt của chú sư tóc vàng Địch Mạn Tư gãy hơn phân nửa, Tiêu Thần tay phải nhẹ nhàng hướng về phía sau vung lên, cũng không quay đầu lại rất nhanh rời đi, một đạo thần quang sáng lạn đảo qua, đầu của Địch Mạn Tư lăn xuống, tiên huyết mạnh mẽ phun ra.

Cái này thực sự quá chấn động rồi, có thể nói là một trận chiến kinh điển. Một chú sư có thể ngự không phi hành, lại bị một gã võ giả đạp từ trên không xuống, quả thật bất khả tư nghị, sẽ trở một tài liệu học tập kinh điển cho võ giả khi đối kháng với chú sư.

Đông đảo người đang xem cuộc chiến không kìm được phát sinh một trận kêu hô, rất nhiều liên minh đều đối Tiêu Thần sinh ra ý mời chào, không ít người đã chuẩn bị cùng hắn trò chuyện với nhau.

Một hồi chiến đấu sáng chói đã hạ màn, rất nhiều người đều đang bàn luận về tràng chiến đấu hợp pháp đầu tiên sau khi liên minh thành lập này, một trận chiến cực kỳ đặc sắc. Tiêu Thần không thể tránh khỏi danh tiếng lan truyền tại trên Long Đảo.

Không ít người hướng hắn muốn chiêu lãm, thế nhưng đều bị Tiêu Thần dùng lời nói nhẹ nhàng cự tuyệt, hắn không muốn bị ràng buộc tại bất kỳ một liên minh nào.

Hắn đã hoàn toàn hiểu được sự tình đã xảy ra gần đây. Hắn biết kế tiếp Long Đảo sẽ rất đặc sắc, nhưng cũng sẽ rất tàn khốc.Đơn cử cá nhân hắn mà nói, thực lực nếu như đủ cường đại, may ra có thể đạt được mọi thứ, nhưng nếu thực lực kém, khả năng sẽ gặp tràn ngập các loại hung hiểm.

Hắn nghe nói rằng có những mỹ nữ tu luyện giả tư dung xuất chúng tự hiến thân cho những kẻ thành lập liên minh. Hôm nay hắn được đích thân trải nghiệm mùi vị đó. một nữ tu giả quyến rũ tự động "đánh tiếng" với hắn.

Tiêu Thần chỉ là một nam nhân bình thường với nữ nhân xinh đẹp đồng dạng có lực mê hoặc, thế nhưng hắn đã cự tuyệt, hắn rõ ràng minh bạch hiện tại nên làm gì. Tại trên Long Đảo nguy cơ trùng trùng, trước hết là hắn phải nổ lực đề thăng tu vi của chính mình, còn về những việc khác …. Sau này còn có nhiều cơ hội.

Đại chiến qua đi nhưng Tiêu Thần rất bình tĩnh, trên Long Đảo tràn ngập hung hiểm cùng kích thích đích đối với hắn mà nói cũng không quá đáng sợ, trái lại tràn ngập kỳ ngộ và khiêu chiến. Có người vui mừng, đương nhiên cũng có người căm phẫn. Lúc này, Á la Đức, người sáng lập Tự Nhiên liên minh, có thể nói một mảnh nộ oán. Mà thụ nhân cốc đồng dạng như vậy, Triệu Lâm Nhi như thế nào có thể vui mừng đây chứ!

Tại bên trong Bất Tử liên minh, Lan Đức tràn ngập kinh ngạc khi nghe nói đến tin tức sau đó, hắn cùng với Yến Khuynh Thành cũng không có xem tràng chiến đấu nọ, hắn một chút không tin được Khải Áo lại thảm bại nặng nề trong tay Tiêu Thần. Phong tư tuyệt thế Yến Khuynh Thành đứng phía trước thác nước hùng vĩ, cũng lộ ra một tia kinh ngạc, thực lực của Tiêu Thần đã vượt qua dự liệu của nàng.

Trên mặt mỹ nam tử tóc vàng Lan Đức dần dần hiện lên một tia tiếu ý băng lãnh, nói: "Tên gia hỏa này thật có ý tứ, ta muốn đích thân đi thử bản lĩnh của hắn!"

"Không nên tùy tiện hành sự, theo như lời đồn mà xem, ngươi mặc dù bản lãnh hơn hắn cũng sẽ rất gian khổ, hắn rất biết cách che giấu tu vi đích thực của mình." Yến khuynh Thành dung nhan tuyệt thế, tựa như ảo mộng đáp.

"Hừ, hắn muốn che giấu, ta cũng có thể bảo lưu mà!"