Trường Sinh Giới

Chương 431: Âm Dương




Ngũ Thải Thiên vương khô lâu như gió như bão. Hắn lưu lại một đạo tàn ảnh tại chỗ đó, còn bản thân vẽ ra một đạo hào quang mà vọt tới gần Tiêu Thần. Hai tay hắn kết thành thủ ấn huyền ảo phức tạp , trông thần thánh trang nghiêm vô cùng. Giống như một pho Phật Đà tỏa ra hào quang mãnh liệt , định dùng nó để chấn vỡ Tiêu Thần.

Tiêu Thần một bước thối lui khỏi hơn trăm trượng, phảng phất như là xuyên qua không gian . Hắn lộ ra vẻ mặt khó có thể tin nổi. Hỏa Chủng sinh vật ở chỗ sâu trong Tử Vong đại lục quả nhiên có điều cổ quái, không ngờ lại hiểu được Phật giáo pháp ấn chánh tông như thế, uy lực cực kì mạnh mẽ làm cho người ta thán phục.

Ngũ Thải Thiên vương khô lâu cũng không có đuổi theo.

Dao động khủng bố truyền đến, một tên Bạch Ngọc khô lâu xông đến. Chuyện làm cho người ta kinh ngạc đã xảy ra, Thiên vương cốt thể nguyên bổn trắng như tuyết lại trong chớp mắt biến đen nhánh như mực, như là Mặc Ngọc điêu khắc mà thành .

Thiên vương khô lâu quả nhiên đều không phải chuyện đùa. Hỏa Chủng sinh vật mà có thể đi tới một bước này không thể không trải qua gian nan đau khổ khó có thể tưởng tượng. Nếu không phải người có được đại nghị lực thì không thể có thành tựu hôm nay .

Mặc Ngọc Thiên vương khô lâu một thân hóa chín thân, hình thành chín đạo ô quang vây khốn Tiêu Thần ở chính giữa. Luyện hồn thần quyết tương tự Thiên Âm chữ "Đốt" rung động ra, công kích về hướng Tiêu Thần ở giữa.

Thiên Âm to lớn hoàn toàn là từ linh hồn rung động ra, trang nghiêm mà lại thần thánh, phảng phất có ngàn vạn lần thần linh niệm động thần chú chung một chỗ. Có khả năng thấy từng đạo hào quang đủ mọi màu sắc quét thẳng về hướng Tiêu Thần đang ở giữa.

Trong lúc phi thường kinh người này, Tiêu Thần hai tay vẽ ra quỹ tích thần bí huyền ảo. Thiên Bi Cổ Pháp được hắn vận chuyển tới cảnh giới cực hạn, hào quang chói lọi từ trên thân thể hắn thoáng hiện ra. Hơn một trăm huyệt đạo đã được thần hóa giống như những vì sao lóng lánh.

Bọn chúng như là căn nguyên lực lượng , bắt đầu khởi động xuất ra vô tận hào quang, hình thành một tầng hào quang giống như chiến giáp bao phủ trên thân thể của hắn.

Năm đó, Tiêu Thần lần đầu tu luyện Thiên Bi Cổ Pháp cũng đã qua tu qua Bắc Đẩu Phong Thần Quang Mạc, nhưng hiện tại không thể so sánh nổi nữa. Lúc này đã không phải nhờ đến Thất Tinh che thân, mà như là dùng đầy trời sao lóng lánh để che chắn tại các nơi then chốt của thân thể.

Quang giáp này hoàn toàn là dùng huyệt đạo thần hóa làm điểm cơ sở, nó bao trùm đến các nơi toàn thân.

Mặc Ngọc Thiên vương khô lâu không ngừng rung động thần hồn. Thiên Âm như đao như kiếm công kích về hướng địch thủ đang tỏa ra hào quang ở giữa kia. Nhưng mà thần âm vốn chém sắt như bùn mặc dù không ngừng làm suy yếu tầng quầng sáng kia. Nhưng mà bộ giáp trụ lóng lánh như sao đầy trời kia mỗi lần vào thời khắc mấu chốt đều lại trở nên sáng rực một lần nữa.

Tiêu Thần cảm giác chấn động sâu sắc rung động. Công kích như thế khiến hắn phải đón nhận áp lực đáng sợ không gì sánh bằng. Nếu như không phải vì cần xác minh thần âm thứ hai trong Bản Nguyên Bát Âm thì hắn tuyệt sẽ không mạo hiểm như thế.

"Oanh" một tiếng. Chín đạo bóng dáng Mặc Ngọc Thiên vương khô lâu hợp lại làm một. Ô quang phóng lên cao. Rồi sau đó Thiên Âm to lớn tăng vọt gấp hàng chục lần, nó cứ thế quét toàn diện về phía Tiêu Thần.

"Phanh "

Màn hào quang trên người Tiêu Thần cũng không chịu nổi nữa. Nó giống hệt đúng như bộ giáp trụ thực sự mà cứ thế vỡ vụn. Nhưng mà hắn đã như quỷ mỵ, hóa thành một làn khói nhẹ rồi tức tốc tránh né biến đi.

Trong lúc không một tiếng động, tại chỗ hắn đứng chỉ lưu lại một cái hắc động sâu không thấy đáy. Nó như để ghi nhớ uy lực khó có thể tưởng tượng của Thiên Âm kia.

Xoẹt

Cuối cùng từ một phía khác , Bạch Ngọc khô lâu kia bắt đầu xông đến. Hắn thay cho Mặc Ngọc Thiên vương khô lâu để tấn công Tiêu Thần.

Đây là một Bạch Cốt khô lâu đích thực, chứ không phải một kẻ siêu cấp Tiến Hóa nào cả. Hắn có thể đi tới tình trạng hôm nay thế này, có thể nói phi thường không dễ dàng. Vì vậy từ ý nghĩa nào đó mà nói, so sánh với Thiên vương khô lâu thì hắn còn đáng sợ hơn.

Cốt trảo trắng như tuyết giống như thiên binh Thần Kiếm, chém sắt như bùn, nó phát ra cương phong trực tiếp xé rách hư không, va chạm chung một chỗ cùng Thượng Thương Chi Thủ của Tiêu Thần, nó nện cho cánh tay Tiêu Thần đều tê dại một hồi.

" Tử Vong Luân Hồi!"

Bạch Cốt khô lâu quả nhiên phi phàm. Vào lúc đang đánh nhau chết sống cùng Tiêu Thần khoảng cách gần thì, đột nhiên hắn lấy thần thức quát lớn như thế . Cùng với thần thức của hắn dao động, một mảnh Hư Vô không gian liền bao phủ Tiêu Thần vào bên trong, lực lượng có tính hủy diệt bùng phát ra trong khoảnh khắc, như thể sẽ nghiền nát Tiêu Thần.

"Bạo!"

Chung quanh Tiêu Thần hiện ra Bát Tướng Thế Giới, lấy lực lượng của thế giới Bản Nguyên thật sự làm cứng đờ rồi thu nhỏ không gian lại. Tám cánh cửa thần bí bỗng nhiên mở rộng.

"Oanh "

Tiêu Thần thân như tia chớp tức thì chạy ra khỏi Tử Vong không gian, tránh né điều không hay phải bỏ mạng về luân hồi. Hắn không thể lại không xem kỹ ba khối Thiên vương khô lâu này. Cái nọ so sánh cái kia càng cường đại hơn. Nhất là khối Bạch Cốt khô lâu cuối cùng này càng làm cho người ta có cảm giác sâu không lường được .

Tu vi đạt tới cảnh giới Chí Nhân Thiên vương, ngay cả là Hỏa Chủng sinh vật cũng hoàn toàn có khả năng sử dụng các loại thần thông chiến kỹ, nhưng ngoại trừ không có huyết nhục , nó cũng không có khác biệt quá lớn so cùng nhân loại.

Lại mặt đối mặt với nhau, ba khối Thiên vương khô lâu có chút ngoài ý muốn đứng nhìn Tiêu Thần. Ngũ Thải khô lâu Thiên vương hỏi: "Thực lực như thế, vì sao không muốn góp sức cho Y Thiên Trung Quân Vương?"

"Ta nói, ta không thuộc về bất cứ thế lực nào. Ta đang du ngoạn thiên hạ mà thôi."

"Không suy xét lại sao?" Mặc Ngọc khô lâu hỏi.

"Không có gì có khả năng suy nghĩ lại." Tiêu Thần đáp lại rất dứt khoát.

"Thật sự thật đáng tiếc, chỉ có thể để Hỏa chủng của ngươi bị tắt ngấm." Bạch Ngọc khô lâu dao động thần thức rất lợi hại, rất kiên quyết, như là đang ban hình phạt vậy.

Ba đạo bóng dáng lướt tới nhanh như chớp giật, trong khoảnh khắc bắt đầu xông lên thì không hề có bất cứ lời nói nào, cứ như vậy điên cuồng tấn công Tiêu Thần. Chúng xuất thủ vô tình, nơi nào đi qua, cương phong bắt đầu khởi động, mặt đất hóa thành sa mạc.

Ngũ Thải khô lâu tướng mạo trang nghiêm, giống như một pho tượng Phật Đà. Hai tay không ngờ bắt chéo tạo thành Minh Vương Bất Động Ấn! Thân hình cao lớn của Minh Vương hiển linh ra ở phía sau hắn, như là một quả núi cao, hai mắt mở to đầy phẫn nộ, Phục Ma Thủ chụp xuống, lập tức kéo theo âm thanh long trời lở đất.

Những vết nứt ra cực lớn dài hai mươi mấy dặm xuất hiện ở trên bình nguyên Tử Vong. Chúng hoàn toàn là do một kích này gây nên, pho tượng Minh Vương kia phảng phất như sống lại một nửa, dần dần hợp nhất cùng Ngũ Thải khô lâu nên lực lượng càng ngày càng mạnh. Bàn tay to lớn không ngờ lại lộ ra trong Bát Tướng Thế Giới để công kích Tiêu Thần.

Mà thân thể Mặc Ngọc khô lâu phảng phất như biến mất ở trong thiên địa. Mỗi lần từ trong chỗ bí mật xuất hiện thì đều là chín thân cùng xuất hiện. Chúng chia ra công kích vào chỗ hiểm của Tiêu Thần, làm cho người ta khó lòng phòng bị.

Bạch Cốt khô lâu là đáng sợ nhất. Hắn sử dụng đủ loại bí pháp thần thông tầng tầng lớp lớp, cuối cùng không ngờ còn hóa thân làm tử thần, trong loáng thoáng có thể mơ hồ thấy như là hắn đã huyết nhục trọng sanh. Rất khó đích thực thăm dò đó là hư ảo hay đúng là chân thật. Nhưng mà cây lưỡi hái tử thần trong tay hắn thì tuyệt không phải hư ảo, lưỡi liềm sáng như tuyết cắt qua hư không, chấn vỡ đại địa, âm thanh ngàn vạn ác quỷ kêu khóc vang vọng khắp bình nguyên Tử Vong , áp chế Tiêu Thần khiến cảm giác mệt mỏi của hắn tăng mấy lần.

Đối mặt Thiên vương khô lâu cường đại như thế, Tiêu Thần không có khả năng chống chọi trực diện. Hắn lấy Bát Tướng Cực Tốc để lượn quanh bọn họ, hắn muốn xác minh âm thanh thứ hai trong Bản Nguyên Thiên Âm , vì vậy nên mạo hiểm lưu lại quyết đấu.

Trên đại bình nguyên Tử vong, bốn đạo bóng dáng như là bốn tia chớp đan vào chung một chỗ. Nó đánh mặt đất màu đỏ sậm bị cày lên văng tung tóe, mảng lớn sa mạc hiện ra.

Cuối cùng, Tiêu Thần bắt đầu trốn tránh, đương nhiên cũng không phải đích thực hắn đã đến tuyệt cảnh. Nếu như hắn muốn chạy trốn thì hoàn toàn có khả năng dùng Bát Tướng Cực Tốc để bỏ chạy.

Vì muốn tu thành Thiên Âm chữ "Đốt" mà giờ phút này hắn hoàn toàn là đang đùa với lửa, nguy hiểm lớn lao lúc nào cũng bao phủ hắn.

Kịch chiến hơn nửa ngày, lại trốn tránh hơn một canh giờ, Tiêu Thần mới chính thức thoát khỏi bọn họ.

Ở trong một hẻm núi im lặng mà lại hắc ám , hắn ngồi xếp bằng trên mặt đất, cẩn thận suy nghĩ về Thiên Âm chữ "Đốt" huyền bí.

Không hề nghi ngờ, pháp quyết luyện hồn của thế giới Tử Vong phi thường gần gũi với Thiên Âm, nó đã dành cho hắn gợi ý rất lớn.

Lần này ngồi xuống chính là lâu hơn nửa năm mà hắn vẫn không nhúc nhích, tựa như là một pho tượng thông thường.

Tiểu Thú Kha Kha chán đến chết, cuối cùng nó trốn vào trong Thất Nhạc Viên của mình mà ngủ khì khì.

"Đốt "

Đến một ngày sau nửa năm, Tiêu Thần đột nhiên mở mắt. Hắn quát nhẹ một tiếng, dãy núi đá ở khe núi phía nam lập tức bị nện đến chia năm xẻ bảy, ầm ầm sụp đổ.

"Cuối cùng đạt tới ngưỡng cửa." Mặc dù vẫn chưa đích thực lĩnh hội được nghĩa lý sâu sắc, nhưng mà Tiêu Thần đã biết nên tu luyện thiên âm thứ hai này như thế nào .

Thất Nhạc Viên tức thì mở rộng ra, Tiểu Thú đã bị giật mình tỉnh lại. Nó ôm một quả trái cây cực to, vô cùng cao hứng chạy ra rồi đưa cho Tiêu Thần.

Tiêu Thần cười nhận lấy, hắn cắn một cái. Miệng đầy hương thơm, một luồng tinh khí lập tức ùa vào tứ chi bách huyệt.

Mấy ngày sau, Tiêu Thần lại một lần nữa xuất hiện ở đại bình nguyên Tử Vong cách đó khoảng năm nghìn dặm. Hào quang trong mắt của hắn vô cùng sắc bén, mục tiêu chính là tòa thành lớn phía trước .

Khi tới gần thành thì hắn không có bất cứ lời nói nào, trực tiếp tản mát ra thần thức cường đại. Ngũ Thải Thiên vương khô lâu trong thành quả nhiên lập tức cảm ứng được , trong phút chốc hắn phóng lên cao, bay ra ngoài thành.

"Lại là ngươi!"

Tiêu Thần không hề trả lời, trực tiếp bắt đầu công kích. Thượng Thương Chi Thủ lại thêm Nghịch Long Thất Bộ để đối chọi Ngũ Thải Thiên vương.

Đại chiến giằng co hai canh giờ, Mặc Ngọc khô lâu cùng Bạch Cốt khô lâu Thiên vương nhận được tin tức đồng thời xuất hiện. Rồi cùng tái hiện cảnh tượng hôm trước, tam vương bắt đầu truy sát Tiêu Thần.

Đại chiến đuổi giết giằng co hơn nửa ngày, Tiêu Thần mới hoàn toàn thoát khỏi ba người. Hắn lại một lần nữa bắt đầu bế quan, ở trong một khe núi nứt lớn bí ẩn lại tìm hiểu âm thanh thứ hai trong Bản Nguyên Thiên Âm .

Lại là thời gian suốt nửa năm rồi hắn mới tỉnh dậy. Đến khi trong miệng quát ra Thiên Âm chữ "Đốt" , khắp Đại Hạp Cốc hoàn toàn chôn vùi .

Hắn mang theo Kha Kha phóng lên cao.

Rồi sau đó, lại bắt đầu đi khiêu khích đám người Ngũ Thải Thiên vương.

Cứ như thế, thời gian giằng co ròng rã suốt ba năm. Trong lúc này , đám người Ngũ Thải Thiên vương khô lâu lại còn hẹn mấy vị Thiên vương vây quét hắn, nhưng mà đều bị hắn tránh né đi trước. Thực sự hắn chỉ thăm dò luyện hồn thần quyết của bọn họ.

Ba năm sau, Tiêu Thần hoàn toàn đạt tới ngưỡng cửa lối đi, tìm hiểu ra được gần một nửa nghĩa lý sâu sắc của Thiên Âm chữ "Đốt". Lực lượng của Thiên Âm này lại đại biểu ---- Âm Dương!

Điều đó có thể nói chính là lực lượng của Sáng Tối, cũng có thể nói đó là lực lượng thực cùng hư. Âm Dương luân phiên, có thể giúp thêm tất cả, những cũng có thể làm suy yếu tất cả, tuyệt sát Âm Dương tương hợp này , đó chính là điều trước mắt mà hắn có thể nắm giữ .

Đương nhiên, hai chữ Âm Dương bao hàm rất nhiều, hắn còn xa mới hoàn toàn lĩnh hội được hết.

Cùng với dần dần tìm hiểu Thiên Âm chữ "Đốt" , Thiên Âm chữ " Ông" vốn đã tu thành lại cũng tịnh tiến thêm một tầng, lực lượng mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Thiên Âm chữ " Ông" đại biểu Sinh Tử, Thiên Âm chữ "Đốt" đại biểu Âm Dương. Có thể nói nếu phát triển đến mức tận cùng thì đều là lực lượng phép tắc thần thông khó có thể tưởng tượng . Còn sáu âm nữa đại biểu cái gì? Giờ phút này hắn căn bản vô phương thăm dò suy đoán.

Trong nửa năm tiếp theo, Tiêu Thần ngoài việc củng cố Thiên Âm chữ "Đốt" ra thì bắt đầu hành động, tìm kiếm mồi săn. Hắn tiêu diệt từng tên trong đám Ngũ Thải Thiên vương khô lâu, Mặc Ngọc Thiên vương khô lâu, Bạch Cốt Thiên vương khô lâu.

Rồi sau đó một mạch đi về hướng xứ sở do thiếu nữ Quân Vương thống trị.

Trong nửa năm sau đó , hắn lại giết chết bốn vị Thiên vương khô lâu, tổng cộng thu hoạch được bẩy khối Thiên vương Hỏa Chủng. Nhưng mà sau khi hắn hấp thu thì phát hiện cũng không có hữu hiệu như trong tưởng tượng, tu vi tựa hồ cũng không có tăng mảy may.

Cho đến lúc này hắn mới hiểu được, vì sao số lượng Quân Vương có hạn, vì sao cảnh giới Thiên vương khó có thể đột phá. Sau khi đạt tới cảnh giới này , việc nuốt chửng Hỏa Chủng đã không có hiệu quả. Chính mình tích lũy, đột phá là lối thoát duy nhất.

Năm thứ năm, hắn rốt cục tiến vào xứ sở do thiếu nữ Quân Vương thống trị. Một mạch hướng về tòa cự thành hào hùng trung tâm nhất. Ước chừng đi đến mười vạn dặm, có khả năng tưởng tượng xứ sở do một vị Quân Vương thống trị rộng lớn đến đâu.

Từ xa nhìn lại, bức tường thành cao lớn kia giống như dãy núi non trùng điệp hùng vĩ liên miên. Nó hoàn toàn là dùng những tảng đá lớn màu đỏ sậm để xây nên. Nào đâu có thấy như một tòa thành trì, mà rõ ràng như là một dãy núi lớn nguy nga sừng sững. Nó phát ra một cỗ lực lượng kỳ dị, làm ngay cả là cường giả Thiên vương đều bị ảnh hưởng đến .

Tiêu Thần phỏng đoán, tòa thành hùng vĩ này khẳng định được phong ấn bởi sức mạnh to lớn không thể tưởng tượng nổi. Cao thủ cấp Thiên vương chỉ sợ khó có thể làm gì mảy may.

Tòa thành to lớn mà lại bao la hùng vĩ, giống như vị thần khổng lồ ngủ say , làm cho lòng người sinh ra kính sợ.

Thấy Tiểu Thú có dáng vẻ hưng phấn, Tiêu Thần nhéo nhéo cái tai xù lông của nó. Hắn sợ tiểu tử kia không phân tốt xấu mà xông bừa vào, kết quả dẫn đến Tiểu quỷ hồi lâu đều không thèm nhìn hắn.

Kiểm tra vào cổng của tòa thành lớn này quả nhiên rất nghiêm khắc, đến khi thấy Tiêu Thần là người có máu có thịt đến gần liền càng thêm cẩn thận. Khi phát hiện ra hắn đã đạt tới cảnh giới Chí Nhân thì Hỏa Chủng sinh vật canh cửa thành liền trực tiếp bẩm báo với cường giả bên trong .

Mất một thời gian dài, Tiêu Thần mới nói rõ ra được ý đồ đến đây, làm cho Hỏa Chủng sinh vật kiểm tra mình tin tưởng, rằng hắn muốn tấn kiến thiếu nữ Quân Vương.

Cuối cùng, hắn được dẫn vào thành, đến ở trong một tòa phủ đệ to lớn.

Một Thất Thải lão khô lâu tiếp kiến hắn. Mặc dù lão không có huyết nhục, nhưng mà cũng lại có cảm giác tuổi già sức yếu, lưng còng còng, thân thể run rẩy giống như tùy thời sẽ ngã sấp xuống.

Tiêu Thần phi thường giật mình, đây là Thất Thải Khô Lâu Hoàng đã đạt cảnh giới Triệt Địa!

Thuế Phàm, Thức Tàng, Ngự Không, Niết Bàn, Trường Sinh.Năm đại cảnh giới này là điều tu giả tầm thường có thể biết được. Cùng với tu vi tăng lên, Tiêu Thần từ từ hiểu rõ được vài đại cảnh giới mà người thường không biết. Ở trên Trường Sinh còn có năm cảnh giới nữa, đó là Ngư Dược, Chí Nhân, Triệt Địa, Thông Thiên, Tổ Thần.

Trong đó , cảnh giới Thông Thiên - Thông Thiên Chi Cảnh là cảnh giới Bán Tổ, cũng là cảnh giới Quân Vương.

Cảnh giới Chí Nhân là một cửa ải khó có thể vượt qua. Nó như là lạch trời từ cổ chí kim ngăn chặn vô số nhân kiệt, khiến cường giả cảnh giới Triệt Địa cùng Bán Tổ tựa như của quý hiếm, cực kì thưa thớt.

Từ ý nghĩa nào đó mà nói, người thường trong mắt cường giả cảnh giới Triệt Địa so sánh Bán Tổ còn thưa thớt hơn nữa. Bởi vì một khi đạt tới cảnh giới này, mọi người ai cũng bắt đầu bế quan, đều muốn đánh sâu vào cảnh giới Thông Thiên Quân Vương.

Ngoại trừ đại kiếp ngụy thần ra, khi Tiêu Thần đã gặp mấy vị cường giả cảnh giới Triệt Địa, cơ hồ hắn vẫn còn chưa từng gặp qua các cao thủ Triệt Địa khác.

Trước mắt, không ngờ hắn lại thấy một vị Thất Thải Khô Lâu Hoàng cảnh giới Triệt Địa, làm sao có thể không sợ hãi.

"Ngươi muốn gặp Quân Vương của chúng ta?" Thất Thải Khô Lâu Hoàng trong hốc mắt có vẻ thâm thúy vô cùng, phảng phất có khả năng hiểu rõ tất cả thế gian.

"Đúng vậy."

"Ngươi có chuyện gì không?" Quanh thân lão khô lâu lượn lờ Thất Thải hào quang, cốt thể trong suốt Như Ngọc điêu khắc, không có khí tức âm u chút nào. Trái ngược lại trông lão như là một vị thần linh vậy.

Đây tuyệt đối là cường giả đáng sợ có cùng cảnh giới với Thần Tộc lão nhân Lý Mục.

"Cái này. . ." Tiêu Thần trong lúc nhất thời thật sự không thể nói lý do đến đây, nên đành hỏi: "Có thể nói cho ta biết danh hiệu của Quân Vương bệ hạ hay không ?"

"Chủ nhân ta thức tỉnh chẳng qua mấy chục năm mà thôi, cũng không đặt cho mình bất cứ danh hiệu nào." Thất Thải lão khô lâu ngồi ở trên ghế bằng xương, bình tĩnh trả lời.

"Không có danh hiệu. . ." Tiêu Thần rất kinh ngạc, hỏi tiếp: "Thuộc hạ của Quân Vương có thể có ba vị cường giả tên là Tần Quảng Vương, Diêm La Vương, Luân Hồi Vương không?"

"Không có." Thất Thải Khô Lâu Hoàng trả lời rất dứt khoát.

"Không có. . ." Tiêu Thần cảm giác phi thường thất vọng, chẳng lẽ hắn thật sự đã đoán sai sao?

Nhưng vào lúc này, lão Khô Lâu Hoàng lại nói một câu khác, lập tức khiến hắn giật mình vô cùng.

"Không có tam vương, trái lại có tam đại chiến hoàng là Tần Quảng Hoàng, Diêm La Hoàng, Luân Hồi Hoàng."