Trường Sinh Giới

Chương 182: Sướng Sảng




Tiêu Thần trở lại trong đại sảnh, thị nữ đem đếm một chén rượu ngon, màu rượu màu vàng tươi như mật, khi vào trong yết hầu lập tức giống như một ngọn lửa thiêu đốt. Sau đó hóa thành một cổ khí lưu thơm ngát theo hô hấp bay ra ngoài. Cảm giác này thật sự quá mĩ diệu đi.

Mập mập đi đến tấm tắc nói: "Mander gia tộc thật sự là giàu có mà, một ly kim mông lộ này chính là tiền sinh hoạt của một gia đình bình thường."

Hải Vân Thiên cũng đã đi đến mở miệng nói: "Hoffman đang trừng mắt nhìn ngươi kìa."

Quả nhiên Hoffman đang hung hăng ác nhìn chằm chằm nơi này.

Tiêu Thần ngẩn đầu uống cạn chén rượu này, hướng đến bên kia đi lại.

"Đừng làm loạn!" Hải Vân Thiên đề tỉnh hắn, nơi đây không phải là nơi bình thường.

Khi đến gần trước mắt thì chúng nữ tử Kanati cũng vừa đến nơi đây, khuôn mặt của Kanati tinh quái, vừa nhìn liền biết được chuyện gì đã xảy ra, ngồi cười hi hi nhìn người khác đánh nhau.

Hoffman cùng với đám thiếu gia công tử của các đại gia tộc đứng chung một chỗ , khiêu khích nhìn Tiêu Thần, miệng không ngừng mấp máy.

"…, đám tạp chủng này đang mắng người mà." Mập mạp rất tức giận.

Tiêu Thần rất bình tĩnh nhìn Hoffman biểu diễn, khẩu hình của đối phương đều là ngôn ngữ xấu xa.

"Hắn đang mắng à ? Hải Vân Thiên phiên dịch cho ta đi."

"Hắn đang mắng ngươi hổn đản, nói ngươi có bản lảnh thì cứ qua. Câu tiếp theo nói rất khó nghe." Hải Vân Thiên vô cùng khinh bỉ nhìn Hoffman.

Mọi người xung quanh đều là người trẻ tuổi, rất nhiều người chú ý đến tình huống bên này.

Tiêu Thần quay đầu lại nhìn Kanati nói: "Hoffman đang mắng ta sao ?"

"Đương nhiên, có cần hay không chúng tỷ muội chúng ta phiên dịch cho ngươi ? Không nghĩ đến ngươi ngu như vậy, ngay cả khẩu hình cũng không hiểu." Kanati vô tình đã kích hắn, sau đó cười hi hi bắt đầu phiên dịch. Nàng rất vui mừng khi Tiêu Thần phát điên lên, rất vui vẻ đổ thêm dầu vào lửa.

Kanati cùng một vài thiếu nữ của các đại gia tộc, oanh oanh yến yến mở miệng phiên dịch giúp hắn, đương nhiên có thêm mắm thêm muối vào đã kích Tiêu Thần.

"Hắn nói ngươi là tên hổn đản này, có ngon thì lại đây."

"Kẻ nhu nhược ngươi lại đây đánh ta!"

"Tiểu tử, sớm muộn gì ta cũng dạy dỗ ngươi."

"Tiểu tử, ngươi như thế nào lại sợ, như thế nào lại không dám lại đây ? Có gan cứ đến đánh ta này."

"Tiểu tử ngươi đến đánh ta nha."

Nghe đến đó Tiêu Thần cười, hướng đến dám người Hải Vân Tuyết bên cạnh vẫn chưa mở miệng mà nói lớn: "Các ngươi có ghe rõ không ? Hay là chính ta nghe lầm. Có nhiều người làm chứng như vậy, tên kia muốn ta đến đánh hắn. Chủ nhân của cổ bảo Kanati giúp ta phiên dịch đây. Tuyệt đối không thể là giả mạo được! Thịnh tình không thể chối từ được, nếu như hắn muốn vậy thì ta đành thỏa mãn nguyện vọng của hắn."

Vừa nói Tiêu Thần nhanh như lưu tinh đi đến.

"Hả ?" Người bên cạnh trợn mắt nhìn.

Mập mạp cùng Hải Vân Thiên nở nụ cười.

Kanati thét lớn: "Tiêu Thần, tên hổn đản ngươi, dám lợi dụng ta."

Ta nói tất cả các huynh đệ tỷ muội, có muốn đánh người không ? Đi cùng ta đi, không cần lo lắng gì, chính là người này muốn bị đánh mà." Nói đến đây Tiêu Thần đã đi đến trong đám công tử kia, một tát đem Hoffman đánh xuống đất, rồi sau đó bắt đầu đánh điên cuồng.

"Ngao ô…." Hoffman đau đớn phát ra âm thanh như sói tru, thê thảm vô cùng. Hắn vô luận như thế nào cũng không cho rằng Tiêu Thần dám ra tay.

"Thật sự đánh được sao ?" Hoffman bình thường rất kiêu ngạo cho nên có không ít cừu gia, cách đó không xa có một tên công tử mở miệng hói.

"Đương nhiên, tất cả mọi người ở đây có thể làm chứng!"

"Hô!" một tiếng, nam nam nữ nữ đi lên mười mấy người, điên cuồng cùng với Tiêu Thần đánh Hoffman.

Tiếng kêu bi thảm của Hoffman quả thực không hề giống tiếng người chút nào.

Các tiểu thư tham gia ẩu đả so với các nam nhân còn độc ác hơn rất nhiều. Các nàng mang theo sự hưng phấn, dường như dưới chân chỉ là một cái bao cát mà thôi. Chiếc chân nhỏ hắn hận không thể giẫm mạnh hơn. Dường như đây chính là một trò chơi thú vị vô cùng. Text được lấy tại Truyện FULL

Kanati dùng tay xoa huyệt thái dương, có chút đau đầu nói: "Người này hổn đản rồi, lại dám lợi dụng cả ta."

"Ta cảm giác được tên này rất âm hiểm"

"So với Độc cô kiếm ma còn hỗn đản hơn nhiều."

Mấy nữ tử bên cạnh Kanati bổ sung vào, bất quá giữa các nàng xuất hiện một ít phản đồ, ánh mắt hưng phấn vô cùng tiến lên tham gia hành động dánh Hoffman

"Ta ….! Lưu Lão Thất ngươi cũng dám đánh ta."

"Tiểu thiện nhân Vương gia cũng đến đây ? Muốn ta đoạn tử tuyệt tôn sao ? Ngao ô…"

Hoffman trong khi rên rỉ đồng thời cũng không quên hung hăng độc ác nói, đương nhiên nhận lấy chính là những đòn đánh hung ác hơn.

Mấy công tử bên cạnh thấy vậy sắc mặt liền biến đổi, có vài người muốn động thủ nhưng thấy Tiêu Thần giống như là một sát thần đứng đó. Đám người này lùi bước trở lại, bây giờ người nào cũng hiểu được đây là tên không dễ chọc chút nào, nếu không sẽ chết rất khó coi.

Tiêu Thần ra tay căn bản không hề lưu tình chút nào, trong phút chốc liền chặt đứt mười ba đầu khớp xương của Hoffman, sau đó thong dong đi khỏi, để các các thiếu gia tiểu thư có cừu oán tiếp tục.

Nhìn qua đám công tử bên cạnh ,tức thì đám người này tắt tiếng giống như là ve sầu. Trong lòng bọn họ Tiêu Thần so với Độc Cô Kiếm Ma còn đáng sợ hơn rất nhiều.

"Lý Đông Ba. Ngươi nợ ta hai vạn kim tệ khi nào trả lại ?" Tiêu Thần tựa cười mà không cười nhìn Lý Đông Ba đang trong đám người kia.

"A. Ta sẽ nhanh chóng trả lại." Lý Đông Ba nỗi giận và sợ hãi vô cùng.

"Không được, phải cho ta thời gian chính xác."

"Nội trong mười ngày!" Sắc mặt Lý Đông Ba thẹn quá mà đỏ bừng.

"Tốt, một lời đã định. Ta là người rất giữ chữ tín, ghét nhất là bị người ta thất tín. Hi vọng ngươi không làm ta thất vọng." Lời nói này rất lạnh lùng, đây là uy hiếp trần trụi.

" Luo Guao nợ ta ba vạn kim tệ khi nào trả ?" Tiêu Thần lại đem ánh mắt chuyển đến trên người của đường huynh của Kanati

Những công tử này đều cho rằng Tiêu Thần rất cuồng vọng, cư nhiên ngay trong cổ bảo của mạn đức gia tộc đi đòi tiền của thiếu gia nhà họ. Rất là cuồng vọng.

"Trong mười ngày trả lại cho ngươi." Nói xong Luo Guao o quay đầu rời đi.

"Ngao ô… đau muốn chết được…." Âm thanh của Hoffman đã vượt qua phạm vi của tiếng người, giống như là quỷ khóc sói tru.

Động tĩnh nơi đây sớm đã kinh động đến những người trong đại sảnh, bất quá nhiều người đều cho rằng đây là chuyện không liên quan đến mình. Ngay khi chủ nhân của Mander gia độc được mới vội vàng đi đến cản lại.

Đúng là cha của Kanati và Tề Lạp Áo, là một trung niên nhân có thần thái uy nghiêm. Đồng dạng cũng có mái tóc xanh, mặc dù đã đến tuổi trung niên nhưng vẫn rất anh vũ và tiêu sái.

"Dừng lại, đây là chuyện gì ?"

Mãi đến bây giờ cơn ác mộng của Hoffman mới kết thúc, cả người hắn huyết nhục mơ hồ, một bộ dạng không giống người, thê thảm vô cùng.

Những người của Reagan từ khu khách quý chạy đến thấy thảm trạng như vậy liền có một trung niên nhân giận dữ nhìn bốn phía nói: "Là người nào ? Dám đem yến hội của Mander gia tộc náo loạn như vậy, không xem mặt mũi của Mander gia tộc sao ?"

Hắn thoáng cái liền đem Mander gia tộc che ở phía trước, liền muốn Mander gia tộc giải quyết vấn đề này, nghiêm trị hung thủ.

Lúc này không ít nhân vật lão bối đang bàn bạc về đấu thú đại tái trong khu khách quý cũng đã đi ra.

"Không trách người khác, chỉ trách chính Hoffman thôi, chính là hắn muốn bị đánh mà." Một công tử trong đám người nhỏ giọng nói.

"Ngươi nói cái gì ? Đứng ra đây mà nói!" Người kia của Reagan gia tộc chính là thúc thúc của Hoffman, như thế nào lại không tức giận đây.

"Quả thực chính là Hoffman muốn mọi người đánh hắn mà!" Lại có một tiểu thư nhỏ giọng nói.

"Quả thực như vậy!"

"Đúng như vậy!"

"Chính là yêu cầu của hắn!"

Tất cả mọi người tham gia đánh nhau đều kêu gọi lẫn nhau, sau lưng những người này đều là các gia tộc có thế lực, tuy từng bị Hoffman ám toán nhưng nhiều người như vậy cũng không sợ gia tộc bọn họ.

"Nếu như không tin có thể hỏi tiểu thư của Mander Gia tộc, thân là nữ nhi của chủ nhân yến hôi, ta nghĩ nàng ta sẽ không có nói dối."

Có người đem Kanati đẩy ra phía trước.

"Kanati ngươi lại đây, rốt cuộc đây là chuyện gì ?" Cha nàng uy nghiêm nhìn một cái.

Kanati buồn bực đi qua, quay đầu lại nhìn thoáng qua liền phát hiện ra Tiêu Thần giống như là người ngoài, nân cao chén rượu đang ở đám người xung quanh làm trò, không có chút ý tứ nào tham gia vào. Thật sự làm cho nàng không có chút biện pháp nào, bây giờ không thể đem chuyện nàng đại náo nói lại, tốt nhất bây giờ thừa dịp Hoffman hôn mê vội vàng hòa giải, lấy tốc độ nhanh nhất kể lại.

"Hoffman trúng tà rồi! Cho nên mới muốn người đánh hắn!" Âm thanh trong trẻo thốt ra, nhất thời vang lên một tràng cười.

"Đem tên bất tài đó trở về cho ta!" Thức thúc của Hoffman quát hai thủ hạ một tiếng, sau đó quay đầu đi vào trong khu khách quý.

"Yến hội tiếp tục, hy vọng mọi người không vì chuyện vừa rồi mà không thoải mái!" Cha của Tạp Na Ti nói.

"Vừa rồi vui vẻ vô cùng!" Không thể không nói những người tham gia quần ẩu đều là những nhân tài, đối đáp lại như thế nhất thời khiến cho mọi người vui vẻ hơn nhiều, không khí khẩn trương hoàn toàn biến mất.

Âm nhạc bắt đầu vang lên, những ngọn đèn trong đại sảnh mờ nhạt hơn. Chỉ có mọi người vui vẻ nhảy múa.

Không ít nam nữ trẻ tuổi đã có kết quả.

Tiêu Thần không thích ứng lắm, hắn đến từ Nhân Gian Giới. Lễ giáo của nam nữ bị ảnh hưởng rất lớn, bây giờ hắn nhìn thấy các nam nữ thân mật nhảy múa quả thực có chút không chân thật.

"Tên gia hỏa ghê tởm kia, có dũng khí khiêu vũ với ta không ?" Kanati kiêu gạo tựa như một tiểu phượng hoàng, cố gắng vươn bầu ngực đầy đặn đi đến khiêu khích nhìn Tiêu Thần. Vóc người nàng nhỏ nhắn nhưng lại có những đường cong đầy lả lướt, cả người hoạt bát, đôi mi dài với đôi mắt trong như nước. Chỉ là thần thái rất kiêu ngạo.

"…." Tiêu Thần không biết phải nói gì. Điều này có gì lại không dám đây ? Hắn trực tiếp kéo tay nàng, dựa theo tập tục ở Nhân Gian Giới mà nói thì hắn không hề có thiệt hại nào.

Bất quá kỹ thuật nhảy múa của Tiêu Thần khiến cho người ta không dám khen ngợi, suýt chút nữa đã làm văng đi Kanati

"Ngươi muốn chết sao ? Giống như là một dã thú!" Đi đến giữa sân, Kanati nở một nụ cười đầy giảo hoạt: "Tiêu Thần nếu như ta hô to ngươi vô lễ thì không biết người khác nghĩ như thế nào đây ?"

"Ta không cho rằng ngươi lại nhàm chán như vậy." Dưới ánh sáng mờ nhạt, Tiêu Thần mang theo một bộ dáng không có vấn đề gì."

"Nếu như có an bài nghiêm trọng hơn thì sao ?" Kanati nở nụ cười không chút hảo ý.

Trong lòng Tiêu Thần phát sinh ra sự cảnh giác. Nếu như cùng với thiếu nữ này dính dáng vào thì hắn chật vật không chịu nỗi. Một đạo nguyên khí tinh thuần trong nháy mắt đi theo hai tay hắn đi vào thân thể của nàng, cầm cố khả năng nói chuyện của nàng cũng trói buộc luôn thân thể của nàng, hoàn toàn do Tiêu Thần điều khiển nàng nhảy múa.

"Ai, nếu như ngươi muốn phá hỏng danh tiếng của ta không bằng trước tiên giúp ngươi hoàn thành đi vậy!" Tiêu Thần không chút hảo ý dùng lực nhéo mạnh lên trên kiều đồn của nàng, đau đớn khiến cho Kanati suýt chút nữa rơi nước mắt.

Nàng rất biết rõ kiều đồn của nàng bị xanh tím rồi, mà rõ ràng tên hỗn đản Tiêu Thần này lại viết lên trên kiều đồn của nàng mấy chữ "Thị nữ của Tiêu Thần".

Kanati muốn phát điên lên.

Ăn trộm gà không được ngược lại còn bị mất nắm thóc, đêm nay quả thực nàng chịu thiệt thòi không ít, cảm giác này không thể tả được, không giống với ca ca nàng giảng giải.

Buồn bực nhất chính là bây giờ không cách nào lên tiếng được.

Gia hỏa này quá hỗn đản rồi, cư nhiên lại dám nhéo nàng. Không, là "sờ"!

Cảm nhận được mùi hương trên cơ thể của người ngọc trong ngực. Đây chính là cô gái muốn tính kế với mình, Tiêu Thần không phải là đầu gỗ, cho nên đạt được chút lợi ít thành ra hắn không khách khí chút nào.

Ngay lúc này thì cha của Kanati bỗng nhiên đi đến nơi đây, vừa lúc gặp phải Kanati cùng với Tiêu Thần lập tức khuôn mặt tối đen lại.

Tay tiểu tử ngươi đang để chỗ nào ? Ngay trên mông của con gái ta rồi. Lại ngay nơi này, quả thực là chán sống rồi sao ?"

Cứ việc cho tính tình của Belli rất hiền lành nhưng nhìn thấy loại tình cảnh này cũng muốn nói ra những lời thô tục, tiểu tử này quá hổn đản rồi, , lại đem tiểu bảo bối của Mander gia tộc ra đùa giỡn như vậy. Quả thực là có gan lớn vô cùng. Còn nữa, gia đầu Kanati này sao lại kì cục như vậy ? Có thể dung túng hắn đến vậy sao ?

Đương nhiên điều này khẳng định rất oang uổng cho Kanati. Bởi vì có những người nhảy múa khác ngăn cản tầm nhin đến Belli không thể nào nhìn thấy rõ hình dáng lúc này của Kanati.

Ngay khi khuôn mặt Belli bắt đầu đen lại thì Tiêu Thần thoải mái buông Kanati ra.

Trong sát na Kanati được tự do liền giương nanh múa vuốt phóng đến. Kết quả nhìn thấy gương mặt khiêm khắc của cha mình nhất thời xấu hổ suýt khóc lớn lên.

"Tiêu Thần ngươi đi với ta đến khu khách quí." Belli bỗng nhiên nói ,xong liền quay đầu đi thẳng.

Kanati ở phía sau kêu lên: "Cha giúp ta giáo huấn hắn, là hắn khi dễ ta!"

"Hừ!" Bellibỗng nhiên nghiêm mặt hừ một tiếng, ngay cả quay đầu cũng không quay lại.

"Thông minh thì đừng làm loạn. Cũng không xem thử đây là trường hợp nào, chờ ta quay trở lại." Tiêu Thần biết Belli hiểu lầm rồi,lập tức theo đó mà làm tới luôn, biểu hiện ra một bộ dáng rất cưng chiều.

"Đi chết đi! Đi chết đi!" Nhìn vẻ mặt cười cợt của Tiêu Thần khi rời đi, Kanati muốn đánh một cái lên không trung hung tợn hô to lên: "Họ Tiêu kia ta chờ ngưoi quay lại, ta sẽ không để yên cho ngươi đâu."

Sau khi đi vào trong khu khách quý. Belli bổn nhiên không cấp cho Tiêu Thần ánh mắt dễ nhìn chút nào, lạnh lùng vô cùng nói: "Ta biết ngươi có được một con long vương, hiện tại ta chỉ biết ngươi có hay không muốn tham gia vào đấu thú đại tái ?"

"Ta còn chưa quyết định được. Tiểu quật long của ta là đồng bọn, không muốn đi ngược lại ước muốn của nó. Không biết nó có nguyện ý hay không tham gia vào đấu thú đại tái."

Mặt Belli không chút thay đổi đưa cho Tiêu Thần một khối ngân bài nói: "Phàm là thánh thú đều không cần phải tham gia thi đấu đào thải, trực tiếp tiến vào chung cực vương chiến. Tham gia hay không tùy ngươi. Trước tiên ngươi đem ngân bài này đi đi. Nếu không muốn tham gia thì có thể vứt bỏ nó."

Rất hiển nhiên, sắc mặt rất khó coi của Belli hiện tại không muốn nói nhiều với Tiêu Thần, xong việc công trực tiếp hạ lệnh trục khách.

Tiêu Thần hắc hắc cười, cũng không nói nhiều, cầm ngân bài rời khỏi. Đương nhiên hắn trực tiếp rời khỏi từ cửa sau, tránh không gặp mặt nha đầu bảo bối của Mander gia tộc.

Trở lại chổ ở, Kha Kha cũng đã trở về. Tiểu tử kia đêm nay có sứ mệnh trọng yếu chính là dò xét thú vương đấu thú cung của Mander gia tộc. Sau khi trở lại liền hưng phấn vẻ lại một bức tranh với Tiêu Thần, nói cho hắn nghe những điều nó nhìn thấy. Tiêu Thần chăm chú lắng nghe.

"Tiểu quật long ngươi có muốn tham gia đấu thú đại tái không ?"

Tiểu quật long cao ngạo gật gật đầu.

Kha Kha cũng cố gắng vỗ vỗ cái bụng tròn của chính mình, sau đó kiêu gạo cố gắng ưỡn ngực lên.

"Ngươi cũng muốn tham gia ?"

"Y nha!" Kha Kha nghiêm túc gật đầu.

Thời gian vội vã trôi qua, Tiểu quật long ngày ngày đều cùng Thanh long vương đấu đá nhau. Đồng thời lợi dụng long tộc thần thông trợ giúp Thanh long vương khôi phục thần trí

Đấu thú đại tái cũng đã bắt đầu khai mạc, trong Thiên Đế Thành ồn ào vô cùng, mỗi ngày đều có thú chiến rất đặc sắc.