Trường Sinh Đảo

Chương 130: Chương 128





Chương 128
Vẫn còn cách khác đEbểi lên đpBpảbUo.
Ủng hộ Kim Bút, ủng hộ truyện Việt

“Vết thương khỏi hẳn rồi !? Nhanh vậy sao !?” Stellar ngồi trước giườTjxng bệnh của em gái nói với giọng ngạKYEc nhiên.
“Mồ, cho xin đJri ! Đã hơn một tuầjXn rồi còn gì ! Lâu lắUm rồi đTXó !” ĐứKng trên giườing, Ren đKã mặc lạbi thườCMng phục, năng đEbộng nhảwPNy nhót mấgoy cái, làm mấmWry đplộng tác thểJr dục đpBpộ khó cao như minh chứErRng cho vết thương đWpoã hoàn toàn bình phục.
Stellar lật nhanh đPKống giấBoRy tờh trên tay, đtwmó là báo cáo kết quảcct kiểCMm tra sứtwmc khỏe gầjXn đkliây nhấUt của Ren, mọi số liệu đcctều bình thườRKng, cứkli như vết thương trí mạEJgng tuầNbPn trước còn hành hạU cô gái này chết lên chết xuống chưa từng xảwPNy ra vậy. Thực ra các vết thương đPETều có thểBoR tự lành lạEJgi, kết hợp với khoa học công nghệ tối tân của IMI thì việc hồi sinh lạohi các tế bào đKã chết cũng không có vấKYEn đPETề gì. Stellar còn tính đrCAến trườErRng hợp xấJru nhấJrt sẽ chuyểRyn dờlhi bộ não của Ren sang một cơ thểoh khác, dù sao sứpBpc mạPKnh bọn họ sử dụng đYyiều đxAến từ trườYying sinh đXảoho, chỉU cầokhn vẫn giữqX kết nối thì cơ thểqX nào cũng không thành vấxAn đplề, chỉTX có sứAHc mạlhnh cơ bắip thì phảpBpi rèn luyện lạpli từ đpBpầplu thôi.
Việc Ren bình phục nhanh như vậy đEJgúng là ngoài dự tính. Có lẽ là nhờNqE vài đTjxườcctng kiếm cắRKt đhlTứAHt toàn bộ ma khí đyeo bám và cắitt đbứtt luôn cảAH sự phát triểxAn của thương thế Shaorin chém ra hôm đUó. Phượng hoàng trườKYEng sinh kiếm nghe nói có thểgo cắklit đgoứJrt đEbược cảqX cái chết quảErR thật không phảWpoi chỉAH là hư danh.
Trong bốn bảiuo vật, thanh long hay chu tước đEbều mang năng lực liên quan điến một số quy tắmWrc thầNbPn bí vô cùng, dữi liệu trong chân lý không hề ghi lạUi, thậm chí Stellar cũng không biết đuược xuấRyt xứJr chính xác của hai bảgoo vật này, có lẽ cảEb King cũng không biết, cái này thuộc về bí mật cao cấhlTp nhấbt của trườlhng sinh đohảbo mấgot rồi, nếu không hoàn toàn làm chủ hòn đyảito, dùng nó đBoRểU mở ra thế giới thứhlT bảmWry, có lẽ không thểK tìm hiểrCAu thêm.
Có tin đuồn thanh kiếm của Shaorin và quỷ kiếm của Orochi cùng do một ngườTjxi rèn ra, nhưng ngườTjxi đNbPó là ai thì chẳng ma nào biết, có lẽ nếu bắrCAt đNbPược Orochi phảXi thử thẩEJgm vấRKn hắXn một phen. NghĩhlT đyến khảgo năng sảTjxn xuấRNKt hàng loạokht nhữqXng vũ khí như vậy, Stellar cảqXm thấEJgy có chút hưng phấlhn nhàn nhạNbPt.
Đột nhiên, màn hình lớn trong phòng bệnh tự đkliộng bật lên, làm hai ngườlhi cùng nhíu mày chú ý. Sau vài phút nhiễu nhiễu, hình ảBoRnh trong đTjxó cũng dầcctn rõ ràng.
Trên màn ảokhnh là một chàng trai trẻ, dáng vẻ tươi cườii rấpBpt tùy ý. Cậu ta mặc bộ đKYEồ màu trắjXng, mái tóc điuen đmWrược cắlbt tỉria gọn gàng, màu da trắTXng nõn như con gái, nhưng cũng không ảWponh hưởng đBoRến vẻ nam tính toát ra từ đWpoôi lông mày khá rậm, cặp mắJrt sáng như sao. Sống mũi thẳng cùng cái miệng luôn đriểit nụ cườEJgi nửa mép.

“Yo, lâu lắPKm không gặp ! Cô Stellar !” Ngườrii lạEb mặt này lên tiếng.
“A... là ngươi !!!” Ren la lớn, mắht chữkli A mồm chữRy O chỉxA lên màn hình, dáng vẻ đYyiầpBpy kinh ngạCMc.
“Ừm, dạRNKo này vẫn khỏe chứgo !? Ren tiểbu thư !?” Cậu ta cườbUi đpláp.
“Hans !?” Stellar nhíu mày nói.
“Cô có vẻ không thích tôi lắTXm thì phảti !?” Hans làm bộ ngớ ngẩKYEn hỏi.
“Mỗi lầlhn thấRNKy mặt ngươi đmWrều có một đWpoống phiền phứErRc kéo đqXến, hơn nữqXa, má trái của ta vẫn còn thấokhy đKau lắNqEm !” Stellar xoa xoa gò má cao ngấitt của mình, đWpoáp với vẻ khó chịlhu. Hồi tưởng mình từng bịxA con ngườEJgi này đKấcctm một cú vào mặt, cảKYEm giác thật sự rấbUt ứlbc chế.
“Ah ha... chuyện cũ rồi, nhắhlTc lạiti làm gì cho nhau khó xử !” Hans vung vẩEby bàn tay, toát mồ hôi chối bay chối biến, rồi đtột nhiên cậu ta nghiêm giọng lạjXi nói:
“Quan trọng hơn, có mấrCAy việc phảbi báo với các cô đbUây !”
“Chuyện gì ?!” CảYyi hai cô gái nhìn nhau rồi đqXồng thanh hỏi.
“Mườccti phút trước, tôi vừa mấRNKt kết nối với cậu ta !”
“Cái gì !?” Hai ngườmWri nghe cùng biến sắNqEc.
“Đúng là vậy đXấrCAy ! Các cô cũng biết, từ lúc bịbU kẹt trong chân lý, tôi luôn có thểX kết nối đokhược với tấRNKt cảit nhữyng ngườKYEi sử dụng nó, nhưng vài phút trước, truy cập của tôi đTXến cậu ta bịit chặn hoàn toàn, giống như gửi tiền từ thiện qua báo lá cảNbPi vậy !”

“Sự việc nghiêm trọng đitấNbPy ! King chỉtwm mấNqEt kết nối với chân lý khi cậu ta đbã chết, hoặc là... hoàn toàn làm chủ đplược chân lý, có thểX tùy ý khống chế quyền truy cập của nó, dạErRng như phảgon khách vi chủ ấgoy !”
“Dù việc sảlby ra theo hướng nào tôi nghĩh với các cô cũng là đhlTạqXi sự cảJr ! Nếu như cậu ta lấrCAy lạmWri đTXược cảRNKm xúc thì cũng phiền phết đWpoấby, chúng ta đEbã quen cậu ta như vậy rồi, chỉRK cầYyin không trở ngạwPNi đkliến việc cậu ta muốn làm, tấitt cảoh cùng sống khỏe, chứKYE có lạyi cảPETm xúc rồi thì dễ lạUi thành làm bạlhn với vua như chơi với hổ ấKy !”
“Cá nhân tôi thì thích cậu ta cứlh như bây giờErR hơn, dễ thương, dễ dụ mà cũng dễ bảEJgo nữtwma !” Hans cườhi khì khì nói.
Stellar trầNqEm ngâm một lúc rồi nói:
“Khảpl năng thứEb hai có lẽ cao hơn. Nếu King chết thì bọn tôi đlhã bịoh đTXá ra ngoài trườring sinh đPKảbo rồi, còn cậu, chân lý sẽ đErRóng kín, cứpBp ở đió suốt đPETờqXi với Lilith đKYEi !”
“UầYyiy, đAHừng dọa nhau thế chứt ! Thực ra ở đkliây cũng không tệ, muốn cái gì thì cứRNK tưởng tượng ra là có cảt ! CảEbm giác như mình là sáng thế thầjXn vậy. ChỉX là thỉohnh thoảAHng muốn về gặp ngườTjxi nhà lạgoi phiền toái chút thôi !” Hans gãi đplầokhu gãi tai đbUáp.
“Được rồi, cứTjx ngồi đpBpây điuoán cũng chẳng điược việc gì, sao các cô không thử tự đNqEi tìm hiểtu xem sao !? “
“Cậu nói dễ nghe nhỉu, cậu biết thực nghiệm đXảKo cách đxAây bao xa không !? Tôi phảii mấCMt một năm mới làm đwPNược truyền tống trận mini đEbểiu đRyưa King tới đtwmó đlbấby !” Stellar nhướng mày đitáp.
“Đó là do cách cô làm quá cổ đgoiểitn, nhìn điti nhìn lạii, không phảCMi gầtn đRyây cô mới gửi ngườRNKi tới đhó lầhn nữpla hay sao !?” Hans bĩitu môi nói.
“Cậu theo dõi chúng tôi !?” Stellar trầPETm giọng.
“Tôi đpBpã nói tấXt cảCM nhữJrng ai liên quan đKến chân lý đitều kết nối với tôi mà !” Hans chẳng mấiy quan tâm đTXáp.
Stellar biết tranh luận vấNbPn đgoề này sẽ chẳng đJri tới đuâu, đBoRành nói tiếp:

“Cách điuó không đTjxược, thánh nữCM lên cơn rồi, giờK cô ta chạmWry tới xó nào tự kỉTX tôi cũng không biết nữbUa, muốn bảBoRo cô ta xây lạbUi trận pháp chắxAc cô ta sẽ cườNbPi tôi như con đuiên mấit, phảTjxi đTjxợi một thờiti gian nữTjxa mới lừa cô ta tiếp đKược !”
[Cô nghĩlb ngườEbi ta ngu lắYyim hảErR !?] Hans toát mồ hôi thầwPNm nghĩokh nhưng cũng không nói ra mặt, ngườbUi phụ nữjX này nổi bão rấklit đtwmáng sợ, trước đplây cậu ta cũng từng lĩklinh giáo một lầRyn rồi.
“À, về cái trận pháp đjXó, tôi có thểjX mô phỏng đWpoược !” Hans ngẫm nghĩkli một chút rồi nói ra tin tứohc kinh ngườrCAi, sau cùng dưới vẻ mặt khó tin của cảrCA hai cô gái, cậu ta giảwPNi thích:
“Nhìn vậy làm gì !? Tôi không có hứkling thú với vợ bạmWrn đpBpâu ! Chỉpl là chân lý có khảmWr năng phân tích cực mạgonh, mấiy ngày qua cũng đNqEủ đuểPK hiểJru điuược 90% trận pháp rồi, chỉJr có một thứKYE khó khăn thôi.”
“Là năng lượng, thứWpo đxAó dùng thầpln lực làm nhiên liệu khởi đlbộng, nên chúng ta không xài đlhược ! Nếu như cô bắRNKt vài tên thầqXn về đhlTây đuểgo chiết xuấmWrt ra thầwPNn lực, giống như cúng tế ấRNKy là trận pháp lập tứxAc chạTXy đkliược ngay. Còn nếu không đlhược, thì chờNbP một lúc nữba, Lilith đitang tìm phương trình chuyểtn hóa nguồn năng lượng của nó, tìm cách quy đuổi về đTXơn vịEJg Cube, nếu đwPNược, chỉWpo cầTjxn mô phỏng bước sóng năng lượng đpló là Ok !”
“Lilith cũng đtwmã cảNbPi tạio lạbi phương trình gia tốc trong trận pháp, chậm nhấYyit là nửa ngày nữccta, hai cô có thểEJg tới thực nghiệm đhlTảho, thu dọn đuồ đKYEạUc điui, các ngườKYEi đwPNẹp !”
...
Cùng lúc đPKó, Trung Thành cũng đmWrã tỉlbnh lạPETi.
HắXn vốn bịkli thương cực nặng, dù cơ thểpl có khảgo năng chữlba trịEJg chầmWrm chậm, nhưng vết thương nặng như vậy không nằgom vài ngày thì không xong, cứi miễn cưỡng cử đbộng chỉqX sợ sẽ có di chứAHng. Nhưng với nhữitng tiếng nổ đErRì đPETùng trên thực nghiệm đUảrio, kết hợp với cảhnh tượng phòng ốc tan nát tơi bờYyii, dùng đqXầiuu gối cũng biết là thờbi gian của hòn đRNKảto này không còn nhiều nữhlTa.
Mặt đmWrấKt dưới chân đTXã bắPETt đkliầXu nứqXt toác ra, nếu có cái ống nhòm công xuấyt cao chỉNqE sợ sẽ nhìn xuyên tới mặt bên kia của hòn đTXảEJgo. Rốt cuộc thầun thánh phương nào dỗi việc chạply tới đWpoây phá banh hòn đtwmảhlTo này ra như vậy !? Câu hỏi tò mò hiếm hoi lóe lên trong đTjxầNqEu anh lính trẻ, nhưng bước vài bước là hắXn chẳng quan tâm nữita. Trước giờTX hắiun vẫn vậy, chỉK biết nhữXng gì mình nên biết, tính tò mò gầxAn như bằung không.
Lê tấum thân tàn tạTjx đRNKi quanh nhữEbng gian phòng đxAổ nát, cái đRyập vào mắKt nhiều nhấwPNt là vết đKỏ lan tràn của nhữyng vũng máu còn tươi mới, nóng hổi, vô số đNqEoạokhn tàn chi không biết của ngườui hay tử đpBpồ bịPK vùi dưới đlhống đPETổ nát, đpBpã chẳng thểpBp nào phân biệt đXược nữrCAa.
Dù sao chết rồi thì điuều như vậy, màu da tái nhợt, chỉJr còn mỗi mấxAy mẩErRu tay chân thì phân biệt ngườgoi hay tử đwPNồ làm gì nữhlTa !? ĐằhlTng nào cũng là ngườKi chết cảh, chỉcct cầqXn mấTXy cái xác này không đCMịhnh bật dậy cắlhn hắiun, Trung Thành cũng lườokhi quảKn. Sống trong quân ngũ nhiều năm đtã khiến hắqXn miễn dịych với xác chết.
Đột nhiên Trung Thành dừng bước, hắJrn thở ra nặng nhọc vài hơi, sau đuó ho dữt dội một trận và phun ra vài ngụm máu. Phổi bên trái đxAã bịhlT một súng cuối cùng của Lee Ji Won bắwPNn thủng, với khảU năng hồi phục của cơ thểpBp thì miễn cưỡng hô hấyp điược, nhưng cứK thở mạRNKnh là không xong, phun ra vài ngụm máu là vẫn còn rấcctt nhẹ nhàng. NgẩBoRng đbầRyu lên, cố gắhlTng ổn đTXịwPNnh nhịpBpp thở, anh lính trẻ lạNqEi tiếp tục cấitt bước cho đUến khi nhìn thấNbPy một bóng ngườui nhỏ nhắBoRn trên mặt đCMấpBpt hắiun mới dừng lạrii, nghi hoặc đNqEánh giá một hồi.
Máu mấRKt nhiều làm thịKYE lực giảXm sút, Trung Thành phảbi chống tay vào tườtng mới miễn cưỡng nhận đKược phương hướng, bảyo hắJrn nhận mặt một ai đrCAó trong hoàn cảitnh này đKYEúng là làm khó ngườhi khác.

CứNbP đTjxứbng chống tay vào tườBoRng một lúc như vậy, rốt cuộc tầbUm nhìn đpBpã ổn đEJgịklinh hơn một chút, đplủ đEJgểlb nhận ra cái bóng nằPKm dưới mặt đEJgấpBpt vẫn còn đrCAang rên nhẹ kia là ai.
Hind El Hinnawy.
BịNqE sóng xung kích từ nhữohng cú giao tranh của Richard và Queen thổi bay, cô ta không chết cũng mấKYEt nửa cái mạiung. Một giới hoàng toàn lực ra tay thì hủy một lục đTXịxAa cũng không phảYyii chuyện gì khó, cận giới hoàng tuy kém hơn nhiều nhưng cũng chẳng phảPETi cơ thểokh ngườqXi thườCMng có thểBoR chịiu đwPNược. Dẫu là sóng xung kích hay nói dễ nghe một chút chính là tên bay đuạin lạyc cũng đriủ đhểpl Hind El chết lên chết xuống mấjXy lầbUn. Nếu không phảBoRi có lớp quỷ khí của Orochi từ bứiuc tranh quỷ dạAH hành bảYyio vệ, chỉu sợ vài mảhnh cặn bã cô ta cũng chẳng còn nguyên vẹn.
Trâu bò đuánh nhau ruồi muỗi chết chính là như vậy.
Trung Thành nhận ra ngườErRi này. Ấn tượng của cô gái đAHiên không nói đKạRNKo lý này hắKYEn vẫn ghi nhớ rấXt sâu, cải tên cuồng sát Tanker đlhối mặt với cô ta cũng ăn thiệt thòi không ít. Ngẫm nghĩK một chút, Trung Thành khó nhọc đTjxưa khẩiu Airgun duy nhấhlTt còn sót lạpBpi của mình lên, ngắErRm chuẩNqEn, bóp cò.
Toác.
Vốn còn thoi thóp, Hind El vẫn còn rên rỉbU đqXược mấlhy tiếng yếu ớt, nhưng khi đkliầpBpu cô ta như một trái dưa hấBoRu bịPK thanh niên trên biểYyin thi đAHập bểEJg thế này, cái xác chỉb còn giật giật lên vài đTXườNqEng cơ bảin rồi nằTXm im không nhúc nhích.
Trung Thành lên thực nghiệm đJrảxAo là một trong nhữtng ngườii yếu ớt nhấpBpt, gầWpon như không có gì cảWpo ngoạwPNi trừ mấRNKy khẩNqEu súng tùy thân và lựu đEJgạPETn, nhưng nhữTXng ngườjXi hắlbn giao thủ qua hay bịK hắKn hấokhp thụ, không ai không phảXi sừng sỏ một phương, đkliều là nhữbUng hạxAt giống chói sáng trên chiến trườyng: Dịi năng giảb hệ đjXiện ngườPKi Úc, Minamoto Takeshi – thứitc thầklin sư ngườohi Nhật BảEJgn, Tanker – kẻ cuồng sát châu Mỹ, Hind El Hinnawy – thiên tài tinh thầcctn hệ của Hy Lạup – ngườiui có năng lượng tinh thầJrn mạEbnh đRKến mứTjxc ảinh hưởng đgoược cảu cận giới hoàng.
TấJrt nhiên phầKn nhiều là yếu tố may mắbn, nhưng may mắNqEn cũng là một phầRyn của thực lực, theo một nghĩBoRa nào đTXó.
Giết ngườbUi trên thực nghiệm điuảio chính là cách chữqXa thương nhanh nhấht, đohiểcctm này Trung Thành có đlbược qua một phầAHn trí nhớ của Tanker. Thật hiếm thấKYEy kiến thứJrc nào có ích từ thằjXng đpBpiên não có bệnh đCMó, hắNqEn lẳng lặng chờTjx đKợi tinh hoa huyết nhục của Hind El Hinnawy bay đWpoến, bù đNbPắbUp các vết thương của mình, đlhợi một lúc là lạlhi long sinh hoạRNKt hổ ngay.
Thế nhưng Trung Thành đBoRợi mãi, đUợi mãi vẫn không thấRyy gì cảy.
Đơn giảPETn là vì anh lính trẻ chưa biết, quy tắrCAc trên thực nghiệm đhảklio đyã bịAH Richard cườKYEng hoành đBoRập vỡ từ khuya rồi.