Trường Sinh Bất Tử

Quyển 9 - Chương 147: Thái sơ gặp tai ương




Thái Sơ Thánh Đình, Thanh Khâu!

Phật âm đến từ nơi nào, không thể nào tra ra được, nhưng Tư Mã gia tra ra được một chút, Tư Mã gia chủ, Tư Mã Nguyên cùng với một đống thuộc hạ của hắn, toàn bộ đều chết! Mà ở phương đông hoàng cung lại xuất hiện một bức tường màu vàng chắn lại.

Ai cũng đoán được, phật âm lúc trước chính là từ phương đông hoàng cung phát ra. Tổ Phật kia còn diệt Tư Mã Nguyên!

Cũng may cường giả tuyệt thế kia đã rời đi.

Tư Mã Nguyên đã chết, những người này chết Tư Mã Thanh cũng không có chút khổ sở nào, ngược lại lập tức thay thế địa vị Tư Mã Nguyên, trở thành Tư Mã gia chủ mới!

- Tiếp tục đánh chiếm hoàng cung, Thái Sơ đại trận? Kiên trì không được bao lâu!

Tư Mã Thanh trầm giọng quát.

- - - -

Trong hoàng cung, trước đại điện triều hội, mấy chục tên quan viên trung thành với Thái Sơ đang đứng, cầm đầu là hai người Ly tiên sinh và Si Mị Kỳ Thánh.

Nhìn đại trận trước mặt không ngừng lay động, Ly tiên sinh lộ ra nụ cười khổ.

- Thái Sơ bao la, sẽ sụp đổ sao?

Ly tiên sinh khổ sở nói.

- Thánh Vương còn chưa trở về, Thánh Vương trở về nhất định có thể ngăn cơn sóng dữ!

Si Mị Kỳ Thánh mang theo 1 chút hy vọng nói.

- Không, Thánh Vương không về được!

Ly tiên sinh lắc đầu.

- Cái gì?

- Vì ổn định lòng quần thần, ta vẫn chưa nói, Tư Mã gia tộc phản loạn, hai vương còn lại, một người trong đó bỗng nhiên biến thành người Tư Mã gia tộc, hai vương kềm chế lẫn nhau, mà Tư Mã Thanh lại cấu kết Tử Tiêu Đạo tràng, ngươi cảm thấy đây là ngẫu nhiên sao?

Ly tiên sinh lắc đầu nói.

- Ngươi là nói Tư Mã gia tộc ở thời điểm Thái Sơ vừa mới lập, cũng đã bắt đầu bày ra mưu phản?

Si Mị Kỳ Thánh cau mày nói.

- Không sai, thế lực Tư Mã gia tộc đã kéo dài đến mỗi một ngóc ngách của Thái Sơ rồi, chỉ là không mạnh mà thôi, lần này nhân chuyện Nữ Oa giới hoàn toàn bùng nổ, Thánh Vương, Thánh Vương hiện tại có lẽ cũng gặp...

Ly tiên sinh thở dài nói.

- Thái Sơ số mệnh ta vẫn còn, Thánh Vương không xảy ra chuyện gì.

Si Mị Kỳ Thánh lo lắng nói.

- Chỉ hy vọng như thế!

Ly tiên sinh khổ sở nói.

Phía sau mấy chục tên Thái Sơ quan viên nhìn lên bầu trời, mỗi người cái gì cũng chưa nói, những người này đều là cựu thần Thái Sơ. Tuy rằng nguy cơ trùng trùng, nhưng vẫn thủ vững Thái Sơ.

- Phụ vương năm đó đã đúng, kế thừa vị trí của hắn, ta thật sự không bằng tỷ tỷ!

Ly tiên sinh cười khổ nói.

- Sẽ qua thôi!

Si Mị Kỳ Thánh cau mày nói.

- Oanh.................!

Một tiếng nổ lớn vang lên, đại trận ầm ầm bị phá mở, tinh thể vỡ nát đầy trời, tinh thể rơi xuống đất tiền hóa thành tiên linh khí tiêu tán không còn.

Bên ngoài hoàng cung, thây chất thành núi máu chảy thành sông, vô cùng thê thảm. 10 vạn cung tiễn thủ cường đại bay lên trời, mỗi một người đều giương cung, nhắm thẳng vào phương hướng hoàng cung.

- Phá, đại trận phá!

- Thánh Vương còn chưa có trở lại, làm sao bây giờ?

...

Đám quan viên sợ hãi, nhưng vẫn kiên định đứng sau lưng Ly tiên sinh.

Tại long đạo phía nam, Tư Mã Thanh chậm rãi xuất hiện trước mặt chúng thần.

Tư Mã Thanh một thân cửu long hoàng bào, phía sau đi theo rất nhiều 'Quan viên', từng bước từng bước đi tới phương hướng triều hội.

- Tư Mã Thanh, loạn thần tặc tử ngươi, ngươi dám mặc long bào, đi long đạo?

Một cái quan viên bỗng nhiên nhảy ra ngoài, phẫn nổ mắng chửi Tư Mã Thanh.

Tư Mã Thanh lạnh lùng nhìn thoáng qua.

- Hưu!

Một mũi tên ầm ầm vọt tới.

- Ầm!

Trước mặt tên quan viên bước ra, Si Mị Kỳ Thánh một tay bắt được mũi tiễn kia.

Trong mắt tên quan viên kia lóe lên vẻ sợ hãi, không dám nói nữa.

- Si Mị Kỳ Thánh, ngươi đại biểu Hồ tộc sao, đây là chuyện Thái Sơ triều, ngươi cũng muốn quản? Vận triều Thanh Khâu nhiều lần sóng lên sóng xuống, nhưng Hồ tộc chưa bao giờ nhúng tay. Chỉ cần Hồ tộc ngươi cuối cùng là quốc thú là được, chẳng lẽ ngươi lần này muốn vi phạm tổ huấn?

Tư Mã Thanh nói.

Si Mị Kỳ Thánh lắc lắc đầu nói:

- Thái Sơ đại biểu chính là Hồ tộc, vẫn luôn vậy! Mà ta không tin ngươi!

- Đã như thế, vậy thì đắc tội!

Tư Mã Thanh nói.

Trong lúc nói chuyện, phía sau Tư Mã Thanh bỗng nhiên đi ra 1 nam nhân áo bào xanh.

- Trung Dũng Vương, ngươi thân là một trong tam vương Thái Sơ, ngươi cũng muốn làm phản?

Si Mị Kỳ Thánh nheo mắt.

- Tam vương toàn bộ làm phản?

Các quan viên kinh hãi nói.

Thái Sơ tam vương, Tư Mã Nguyên là một người, thứ hai là Uy Võ Vương, là một Vương gia chi nhánh Tư Mã gia tộc đổi tên, thời điểm Tư Mã gia tộc làm phản, trực tiếp đứng về phía trận doanh Tư Mã gia tộc, chống lại một Vương cuối cùng, Trung Dũng Vương!

Nhưng, Vương gia cuối cùng này của Thái Sơ Vương gia cũng làm phản?

- Thái Sơ Thánh Vương đã sớm chết rồi, nếu như là lão Thánh Vương, ta còn trung thành với hắn, nhưng mà bây giờ là tiểu nha đầu kia cầm quyền, bổn vương không phục, hơn nữa lão Thánh Vương lúc chết, vì sao không báo cho chúng ta biết? Si Mị Kỳ Thánh, đắc tội!

Trung Dũng Vương nói xong, thân hình vọt lên, bắn thẳng đến Si Mị Kỳ Thánh.

- Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên, Si Mị Kỳ Thánh và Trung Dũng Vương một lần va chạm, tiếp đó thân hình hai người thoắt một cái xông lên trời, chiến đấu ở trên không trung.

- Tốt lắm, người Cổ Tiên cuối cùng cũng không ra tay, người đâu, giam lại những tiền thần tử này.

Tư Mã Thanh kêu lên.

- Loạn thần tặc tử, ngươi chết không được tử tế!

Chúng quan kêu lên, đáng tiếc, phía sau Tư Mã Thanh còn có một tên Cổ Tiên, một Vương gia khác của Thái Sơ, Uy Võ Vương!

Uy Võ Vương ra tay, tự nhiên ai cũng trốn không thoát. Ly tiên sinh cũng không phản kháng nữa, trong nháy mắt, hoàng cung đổi chủ.

Tư Mã Thanh từ trong ánh mắt phẫn nộ của chúng thần Thái Sơ chậm rãi bước tới đại điện, nhìn cái Cửu Long Thiên Ỷ kia, Tư Mã Thanh trở nên hưng phấn, chậm rãi đi tới, ngăn long bào ngồi xuống.

Ngồi lên trên long ỷ, Tư Mã Thanh có một loại có cảm giác chỉ trích thiên hạ. Rất thoải mái.

- Oanh.................!

Bầu trời số mệnh Thanh Khâu điên cuồng bốc lên, dường như phản ứng trên long ỷ không phải Thánh Vương vậy. Đáng tiếc, Thánh Vương không ở đây, tất cả đều vô bổ.

- Bắt đầu hôm nay, trẫm lập triều Tấn. Đại Tấn Thiên triều!

Tư Mã Thanh cất cao giọng nói.

Thiên triều, Tư Mã Thanh hiện tại chỉ có thể thành lập Thiên triều, không có khả năng mới vừa khai triều chính là Thánh đình, điều này cần rất nhiều điều kiện.

- Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!

Thuộc hạ Tư Mã Thanh tự nhiên hô to vạn tuế, ngồi ở trên long ỷ, Tư Mã Thanh nhắm mắt, vô cùng hưởng thụ.

Thái Sơ Thánh Đình, những quan viên bị phong bế tu vi kia đều giận dữ trừng mắt nhìn Tư Mã Thanh.

- Thánh Vương trở về, nhất định phải tru diệt cửu tộc bọn ngươi!

Một tên quan viên bị phong cấm cả giận nói.

Tư Mã Thanh căn bản không để ý tới bọn họ, mà lại vô cùng hưởng thụ ngồi trên long ỷ.

- Vù vù vù!

Xa xa, một đạo lưu quang vọt đến hoàng cung.

Đại lượng tướng sĩ chuẩn bị chặn lại, nhưng Tư Mã Thanh ngồi ở trong đại điện phảng phất có thể nhìn thấy bên ngoài vậy, thản nhiên nói:

- Lui ra!

- Vâng!

Đám tướng sĩ nhao nhao tránh ra.

- Vút!

Một đám người đáp xuống quảng trường.

Tư Mã Thanh từ trên long ỷ đứng dậy đi ra.

Hạ xuống quảng trường chính là Tử Tiêu Đạo tràng Trình Bạch Y, ngoài ra còn có hai người áo bào tím đi theo Trình Bạch Y, mà ở phía sau ba người, là một cái lồng giam hình cầu to lớn.

Lồng giam tản phát ra ánh sáng hơi hơi đen, bên trong có hai nữ tử, Thái Sơ Thánh Vương và Cửu Vĩ Quận chúa, nhị nữ ngồi xếp bằng, quanh người hình thành vòng bảo hộ, chống lại hắc khí lồng giam ăn mòn.

- Thánh Vương!

Đám quan viên bị bắt cả kinh kêu lên.

Trình Bạch Y cười nhìn Tư Mã Thanh nói:

- May mà ta cũng không tới muộn.

- Trình huynh, cực khổ!

Tư Mã Thanh lập tức tiến lên cười nói.

- Ta thì không có gì, chủ yếu là hai vị trưởng lão Tử Tiêu Đạo tràng ta, phải hao gần năm năm, còn phải dùng thiên la địa võng, mới vây khốn được hai con hồ ly tinh này!

Trình Bạch Y nói.