Trường Sinh Bất Tử

Quyển 9 - Chương 126: Mục đích của thánh nhân




Ngày thứ hai, trên một đỉnh núi.

Lạc Tinh Trần đứng trước mặt năm tên cường giả, từng người cầm một thanh vũ khí, ngưng trọng nhìn về phía Lạc Tinh Trần.

- Cầm Chiêu Yêu Phiên nhanh cút đi! Lạc Tinh Trần lười nhiều lời, tay ném mạnh Chiêu Yêu Phiên ra ngoài.

Năm người quay đầu đuổi theo, nhưng còn chưa bay kịp, Chiêu Yêu Phiên đã bị người khác chặn được. Lại lần nữa bị cướp đoạt, một vòng chiến đấu tranh đoạt Chiêu Yêu Phiên mới bắt đầu.

Lạc Tinh Trần thân hình thoắt một cái biến mất tại đỉnh núi.

Trong 1 sơn cốc.

Lạc Tinh Trần nhìn về phía Chung Sơn.

- Thánh Vương, đã là cái Chiêu Yêu Phiên thứ 20! Tất cả đều đã tản ra ngoài! Lạc Tinh Trần vẻ mặt co rút nói.

Khi thấy Chung Sơn thả ra từng cái từng cái Chiêu Yêu Phiên, Lạc Tinh Trần đã biết chuyện gì xảy ra. Từ âm phủ truyền tới. Thánh Vương đúng là tài cao bắc đẩu. Loại Chiêu Yêu Phiên này không nói tới tay ai, coi như tới tay mình thì cũng phải nghiên cứu một hồi lâu mới được. Trận pháp bên trong rất phức tạp.

- Trong Nữ Oa giới, khẳng định đã đại loạn! Chung Sơn gật gật đầu nói.

- Đúng vậy, hai mươi cái Chiêu Yêu Phiên vừa ra, xung quanh đều là tiếng tranh đoạt! Lạc Tinh Trần nói.

- Ừ, Chiêu Yêu Phiên nơi này là do Nê Bồ Tát, Nam Cung Thắng và đám công bộ Tượng sư cùng luyện ra, tổng cộng có 895 cái, toàn bộ xả ra ngoài đi! Chung Sơn thản nhiên nói.

Lạc Tinh Trần vẻ mặt co rút.

Cái này, Chiêu Yêu Phiên thật sự thành rau cải trắng rồi, gần ngàn cái Chiêu Yêu Phiên?

Lạc Tinh Trần mang theo một núi nhỏ Chiêu Yêu Phiên bay ra ngoài, đảo mắt đã biến mất, dùng thân thông chạy qua tầm mắt của mọi người, quá dễ dàng.

895 trương Chiêu Yêu Phiên, lập tức bị Lạc Tinh Trần tung ra bốn phương tám hướng, hoặc là vì Thiên ý thuộc về người nào đó. Chung quanh đều là thân ảnh mang theo Chiêu Yêu Phiên chạy thục mạng. Chung quanh đều là tin tức đuổi giết Chiêu Yêu Phiên!

- Sư huynh, Chiêu Yêu Phiên xuất hiện ở phía đông! Mau đuổi theo!

- Sư đệ, ngươi nghĩ sai rồi, phía tây, ở trong tay Tây Môn Tử, đuổi phía kia.

- Ở phía đông!

- Ở phía tây!

Trong lúc hai người nọ cãi cọ, xa xa một người áo đỏ bỗng nhiên bay tới. - Sư tôn! Hai người quay sang người áo đỏ kêu lên.

- Mau, vi sư chiếm được Chiêu Yêu Phiên, chúng ta lập tức rời khỏi Nữ Oa giới! Người áo đỏ hét lớn.

Sư huynh đệ hai người: “......!”

- Sư thúc đã trở lại! Người sư đệ kia bỗng nhiên kêu lên. Xa xa một thân ảnh áo xanh bỗng nhiên xuất hiện.

- Sư thúc, sư tôn chiếm được...!

Không đợi hắn nói xong, người áo xanh kia vừa trở về bỗng nhiên nói: - Mau, ta chiếm được Chiêu Yêu Phiên, chúng ta lập tức rời khỏi Nữ Oa giới!

- Ngươi cũng chiếm được? Sư huynh đệ kinh ngạc nói.

- Chuyện gì vậy? Sư thúc không rõ lắm.

“...!” - - -

Tại một khe núi trong Nữ Oa giới!

Trước mặt Doanh cũng có một cái Chiêu Yêu Phiên. Quỷ Cốc Tử cầm Chiêu Yêu Phiên, hắc khí trong tay tiến vào bên trong.

- Bụp!

Chiêu Yêu Phiên rồi đột nhiên sụp đổ, hoàn toàn tán loạn.

- Giả! Quỷ Cốc Tử thản nhiên nói.

- Nghe đồn đây là Chung Sơn đưa ra, tiên sinh không phải nói Chiêu Yêu Phiên sẽ trải qua tay Chung Sơn sao? Bạch Khởi vô cùng nghi ngờ nói.

- Chung Sơn không thể làm giả sao? Quỷ Cốc Tử thản nhiên nói.

Bạch Khởi: “......!”

- Ngươi nói về cảm thụ lúc trước bị khống chế đi! Doanh bỗng nhiên mở miệng nói.

- Vâng, lúc ấy căn bản không có cảm giác nào, không phản ứng chút nào đã trực tiếp bị khống chế, cho tới tận lúc Chung Sơn quát lên, ta mới hơi hơi thanh tỉnh! Bạch Khởi lập tức nói.

- Ồ, nói cách khác, mặc dù trên người ngươi có thể che lấp thiên cơ thì cũng bị khống chế? Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói.

- Vâng! Thiên cơ căn bản không phản ứng chút nào, thần đã luyện đến tầng thứ năm, đến cực hạn rồi, nói cách khác, cho dù Thánh nhân muốn ăn mòn ý thức của ta, ta cũng không có khả năng không biết! Bạch Khởi cau mày nói.

- Không, có một Thánh nhân có thể trong lúc ngươi bất tri bất giác ăn mòn ý thức của ngươi! Doanh bỗng nhiên mở miệng nói.

- Thánh Vương nói là, Di Thiên Thánh nhân? Quỷ Cốc Tử hỏi.

- Không sai, Thiên Cơ Đồ lúc trước chính là Di Thiên Thánh nhân để lại ở tiểu thế giới, đây vốn chính là công pháp của hắn, hắn muốn ăn mòn Bạch Khởi, thiên cơ làm sao có thể ngăn trở? Doanh trầm giọng nói.

- Di Thiên Thánh nhân? Lại tới một tên Thánh nhân nữa! Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói.

- Mặc kệ đến bao nhiêu Thánh nhân, lần này, dựa theo kế hoạch cũ tiến hành! Doanh trầm giọng nói.

- Vâng! - - - Bốn phía đều vì Chiêu Yêu Phiên tranh cãi ầm ĩ không ngừng, mà Chung Sơn lại ngồi một mình trong khe núi nhỏ.

Một đám Chiêu Yêu Phiên phỏng chế, làm cho Nữ Oa giới mưa máu gió tanh, tuy rằng nhìn như rất loạn, nhưng Chung Sơn biết, bởi vì đám Chiêu Yêu Phiên phỏng chế này, cho nên khiến cho không khí căng thẳng của Nữ Oa giới đè xuống.

Vô số Chiêu Yêu Phiên xuất hiện, đến lúc đó xem cái nào thật cái nào giả! Cho dù các Tổ Tiên cũng không đoán ra được.

Trong lúc Chung Sơn đang vui sương uống trà, trong sơn cốc bỗng nhiên lóe lên một bóng đen.

Ma Cô bỗng nhiên đến!

- Xà Hậu Giáo chủ? Chung Sơn đứng lên nói.

[CHARGE=3]Ma Cô đi đến trước mặt Chung Sơn, nhìn Chung Sơn, vô cùng nghiêm túc nói: - Chung Sơn, còn nhớ rõ mấy tháng trước ta nói không?

Chung Sơn khẽ nhíu mày nói: - Ta đã đáp ứng ngài, chỉ cần không vi phạm ý nguyện của ta, ta có thể tận khả năng giúp ngươi.

- Vậy là tốt rồi! Xà Hậu Giáo chủ lập tức thở phào một hơi.

- Ngươi nói đi, chuyện gì? Chung Sơn vào thẳng chủ đề, Ma Cô đến là muốn Chung Sơn thực hiện lời hứa sao?

Ma Cô gật gật đầu, lật tay một cái, giữa bàn tay bỗng nhiên xuất hiện một cây cờ xí nhỏ cỡ bàn tay.

- Chiêu Yêu Phiên? Chung Sơn ngoài ý muốn nói.

Xà Hậu Giáo chủ lấy ở đâu ra? Không biết có phải là một trong số đám sản phẩm giả mạo kia của mình không?

- Đây là do ta từ trong tay đám Tổ Tiên trong lúc lơ đảng đoạt được! Bọn họ bây giờ còn đang tranh đoạt Chiêu Yêu Phiên giả! Xà Hậu Giáo chủ nói.

- Ách? Chung Sơn hơi hơi kinh ngạc.

Có ý gì? Trừ mình ra, Xà Hậu Giáo chủ cũng làm giả?

- Đây là thật, chuyện ta muốn ngươi làm chính là trả lại Chiêu Yêu Phiên cho Thanh Khâu, trả lại cho Hồ tộc, đây vốn là vật của Thanh Khâu! Ma Cô trầm giọng nói.

- Bên ngoài bây giờ đã loạn tháo bất tao, ngươi thừa khả năng tự mình đi tới Thanh Khâu a, vì sao muốn ta giúp chuyện bình thường này? Chung Sơn nghi ngờ nói.

- Loạn? Ma Cô nhất thời không rõ.

- Ừ, hiện tại ngươi ra ngoài hẳn không có bất kỳ vấn đề gì! Chung Sơn gật gật đầu.

Lắc đầu, Ma Cô lộ ra vẻ khổ sở.

- Không còn kịp rồi, ta đã thôi tính qua, đại nạn của ta sắp tới rồi! Ma Cô khổ sở nói.

- Đại nạn? Chung Sơn không rõ, bởi vì Chung Sơn từ trên người Ma Cô cũng không nhìn thấy bóng dáng thiên nhân ngũ suy a.

- Ta bị Thánh nhân theo dõi! Vừa rồi lúc thoát khỏi đám Tổ Tiên, Thánh nhân này cũng giúp ta một tay, nhưng ta biết, hắn hỗ trợ cũng là vì hắn muốn tính mạnh ta! Ma Cô khổ sở nói.

Chung Sơn cổ quái nhìn về phía Ma Cô, thật lâu không nói gì.

- Yên tâm đi, Chiêu Yêu Phiên này, chúng Thánh nhân bây giờ còn không nhúng tay vào! Ta chỉ xin ngươi mang trả lại cho Hồ tộc, đưa cho Cửu Vĩ Thiên Hồ đương nhiệm! Đây vốn là vật của Hồ tộc! Ma Cô nói.

- Sẽ không nhúng tay? Thánh nhân vì sao không nhúng tay vào Chiêu Yêu Phiên? Vậy bọn họ đến đây làm gì? Chung Sơn lập tức hỏi. Đây cũng là điều mà Chung Sơn không hiểu, Thánh nhân sao không ra tay, còn có Doanh vì sao phải vứt bỏ Chiêu Yêu Phiên.

- Bởi vì, cuối cùng Chiêu Yêu Phiên sẽ mang theo người cầm Chiêu Yêu Phiên đến chỗ phần mộ Nữ Oa! Bọn họ muốn thấy chính là phần mộ Nữ Oa. Ma Cô nói.

- Phần mộ Nữ Oa? Vì cái gì? Chung Sơn vẫn không hiểu.

- Bởi vì nơi đó có một pháp bảo khiến cả Thánh nhân thiên hạ đều động tâm, cũng là vật bồi táng duy nhất của Nữ Oa! Ma Cô nói.

- Vật bồi táng của Nữ Oa? Duy nhất? Vậy cái đó còn quan trọng hơn Thánh nhân chí bảo? Không đúng, Nữ Oa lúc ấy biết mình sắp chết, bảo vật lợi hại hơn nữa cũng vô dụng, trừ phi là thứ có giá trị kỷ niệm, là cái gì? Chung Sơn lập tức phân tích nói.

- Ngươi nói không sai, Nữ Oa duy nhất không bỏ được thứ đó, chính là di vật của phu quân nàng lưu lại! Ma Cô nói.

- Phu quân Nữ Oa?

- Phục Hi!

- Phục Hi?

- Đúng, là di vật của Phục Hi, ngày trước là đệ nhất thiên hạ Soán Mệnh Sư, hắn lưu lại một tấm Tiên Thiên Bát Quái Đồ. Đây là bảo vật duy nhất mà Nữ Oa để ý!

- Tiên Thiên Bát Quái Đồ?

- Đúng, tờ đồ này tụ tập tâm huyết cả đời của Phục Hi, thậm chí ngày trước Hồng Quân cũng từng mượn Nữ Oa Tiên Thiên Bát Quái Đồ đọc qua. Ma Cô nói.

- Khó trách, khó trách! Chung Sơn gật gật đầu.

Khó trách Quỷ Cốc Tử bọn họ lại buông bỏ Chiêu Yêu Phiên, thì ra mục đích của bọn họ là chí bảo của Soán Mệnh Sư kia, Tiên Thiên Bát Quái Đồ?

- Lời đã nói, ta không biết Chiêu Yêu Phiên cuối cùng sẽ lọt vào tay người nào, nhưng ta tính tới người cuối cùng là ngươi, chính là ngươi, ta chỉ hy vọng, nếu cuối cùng còn ở trong tay ngươi, làm phiền ngươi đưa đến Thanh Khâu! Ma Cô nói.

- Tốt, ta đáp ứng ngươi! Chung Sơn gật gật đầu.

- Cảm ơn! Đây cũng là một chuyện cuối cùng ta làm cho Hồ tộc! Ma Cô khổ sở nói. Nhìn Ma Cô một cái thật sau, Chung Sơn nói: - Ta muốn biết ngươi là ai?

- Ta là ai cũng không quan trọng, bởi vì ta sẽ lập tức chết, ta có thể cảm nhận được ánh mắt của hắn, Thánh nhân kia đang nhìn chằm chằm vào ta! Ma Cô khổ sở nói.

Nói xong, đưa Chiêu Yêu Phiên cho Chung Sơn.

Lúc Chung Sơn tiếp nhận, lại lần nữa hỏi: - Ngươi là người Hồ tộc, Cửu Vĩ Thiên Hồ đời trước?

Ma Cô khổ sở cười, quay đầu bay trên trời.

Dưới chân đột nhiên hiện ra một con rắn xanh lớn.

Bay khỏi chỗ Chung Sơn, Ma Cô ngửa mặt lên trời kêu.

- Di Thiên, ngươi xuất hiện đi, lén lén lút lút, còn là Thánh nhân sao? Ma Cô lớn tiếng nói.

Rống to một tiếng, các cường giả đang chiến đấu xung quanh bỗng nhiên yên tĩnh lại.

Gần như mọi người đều nhìn về phía Ma Cô, Xà Hậu Giáo chủ này bị gì vậy?

Di Thiên, ai là Di Thiên?

Rất nhanh, có người nghĩ tới ai là Di Thiên. Di Thiên Thánh nhân?

Thánh nhân hơn trăm năm trước đạt được Thánh vị cũ!

Thánh nhân cũng tới? Mọi chiến đấu đều đình chỉ, đánh? Đánh cái rắm à, ở trước mặt Thánh nhân, ngươi còn muốn đoạt Chiêu Yêu Phiên!

Cũng lạ, năng lực làm giả của Nam Cung Thắng và Nê Bồ Tát quá mạnh mẻ, đến bây giờ còn rất nhiều người không phân rõ thật giả.

Ma Cô phẫn nộ nhìn thương thiên. Mọi người lẳng lặng nhìn Ma Cô. Đúng lúc này, trên đỉnh đầu Ma Cô, đột nhiên xuất hiện một thiếu niên áo bào trắng.

- Là hắn? Chung Sơn trong lòng nhảy dựng lên.

Thiếu niên áo trắng này không phải là thiếu niên áo trắng trước khi tiến vào Nữ Oa giới gặp sao? Không nhìn rõ khuôn mặt, Thánh nhân! Hơn nữa lúc ấy hắn không chỉ nhìn Ma Cô, còn có Cửu Vĩ Quận chúa Tô Nhu Nương! Hắn đang chọn Cửu Vĩ Hồ? Cuối cùng lại chọn Ma Cô? Chung Sơn hít một hơi khí lạnh.