Trường Sinh Bất Tử

Quyển 9 - Chương 105: Bất hủ phong bi phá




Đứng trên không trung, Chung Sơn lạnh lùng nhìn đám người xung quanh, nhìn vào ánh mắt này, trong lòng mọi người không khỏi phát lạnh. Không dám nhìn thẳng.

Quá khứ cho rằng Chung Sơn là kẻ yếu, giờ phút này trong lòng lại lạnh lẽo vô cùng, nếu như này còn yếu, vậy mình như thế nào?

Mấy ngàn đệ tử Nho môn, hai tên Cổ Tiên, không tới thời gian uống cạn chun trà, đều bị diệt hết? Người như vậy đâu chỉ có cường hãn?

Chung Sơn quá khủng bố.

- Đi!

Chung Sơn trầm giọng nói. Mang theo hai người tìm một phương hướng cấp tốc vọt đi.

Cho tới tận khi Chung Sơn rời đi, đại bộ phận người vây xem mới âm thầm thở phào một hơi. Đây là Đại Tranh Chung Sơn?

Hắn mạnh như vậy? Tại sao phải phụ thuộc Thái Sơ Thánh Đình?

Xa xa trong một ngọn núi, thấp thoáng thấy ba người đứng, Doanh, Bạch Khởi và Quỷ Cốc Tử.

- Đại Tranh Chung Sơn, rốt cục cũng khôi phục khí phách của hắn rồi, như vậy mới là Chung Sơn mà ta biết ở tiểu thế giới chứ!

Bạch Khởi gật gật đầu nói.

- Không, hắn vẫn là Chung Sơn kia, chỉ là trước kia có quá nhiều thứ phải lo, thực lực của hắn còn chưa đủ để biểu hiện ra vẻ bá đạo.

Doanh thản nhiên nói.

- Không đủ để biểu hiện ra vẻ? Chẳng lẽ hơn 100 năm này, Chung Sơn đã có thực lực đó? Hắn đã không cần cố kỵ?

Bạch Khởi kinh ngạc nói.

- Biểu hiện của hắn nói rõ hết thảy, hắn không cần cố kỵ, Đại Tranh ngày trước đã trở lại!

Doanh thản nhiên nói.

- Thánh Vương, ý của ngươi là, Chung Sơn sắp trở về Lăng Tiêu Thiên Đình, một lần nữa chủ trì Đại Tranh?

Bạch Khởi cau mày nói.

- Đây là tất nhiên!

Một bên áo bào đen Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói.

- Tiên sinh, Bát Cực Thiên Vĩ của Chung Sơn ngươi nhìn ra gì không?

Doanh mờ nhạt hỏi.

- Còn không, tuy nhiên thần có thể đoán, nó có thể nằm trong Thần thú bảng xếp hạng top 18!

Quỷ Cốc Tử vô cùng khẳng định nói.

- Thần thú bảng xếp hạng top 18? Nhưng thực lực căn bản không có...!

Bạch Khởi híp mắt nói.

- Bởi vì Bát Cực Thiên Vĩ còn chưa đạt tới đỉnh phong!

Quỷ Cốc Tử trịnh trọng nói.

- Chung Sơn đúng là may mắn, ở tiểu thế giới đã thu phục được con thú này!

Bạch Khởi gật gật đầu nói.

- May mắn? Nếu chỉ là may mắn, Chung Sơn không có khả năng đi tới một bước như ngày hôm nay!

Doanh lắc đầu.

- Vâng!

Bạch Khởi cung kính nói.

- Đi thôi!

Doanh thản nhiên nói.

Ba người đạp bước, biến mất tại chỗ.

Chung Sơn chiến một trận, có lẽ nói là trận chiến đầu tiên ở Nữ Oa giới, trừ Doanh chú ý Chung Sơn ra. Tại một khe núi khác còn có một người đứng.

Một lão nhân râu tóc bạc trắng. Tuyết Mai lão tổ.

Đứng phía sau Tuyết Mai lão tổ là hơn mười đệ tử. Cùng nhau cung kính nhìn Tuyết Mai lão tổ.

Tuyết Mai lão tổ khẽ bấm ngón tay. Bật một cái, tay phải buông ra, nhíu mày khe khẽ thở dài.

- Sư tôn, Thái Ất và Nhan Hồi, đều đã chết rồi sao?

Một gã đệ tử nhíu mày hỏi.

- Đã chết, hung thú thật là lợi hại!

Tuyết Mai lão tổ cảm thán nói.

- Thật đã chết rồi? Đó chính là hai Cổ Tiên a, không tới thời gian uống cạn chun trà?

Đệ tử kia kinh hãi nói.

- Thần thú kia đúng là Thần thú kỳ lạ, có lẽ là một trong Thần thú bảng xếp hạng top 18!

Tuyết Mai lão tổ cảm thán nói.

- Thần thú Top 18? Chung Sơn này, thật, thật...

Đệ tử kia kinh hãi rồi.

- Sư tôn, vừa rồi biển máu kia là cái gì? Vì sao lại nhiều vận đen như vậy, thật là nặng à!

Lại một đệ tử cau mày nói.

- Phiền Não Trọc trong Thiên địa ngũ trọc!

Tuyết Mai lão tổ khẳng định nói.

- Ồ?

- Sẽ không sai, ngày trước ta từng đi qua âm phủ, cũng bôn tẩu qua Thập Điện, đây là Phiền Não Trọc, Chung Sơn này không đơn giản!

Tuyết Mai lão tổ híp mắt nói.

- Chung Sơn mạnh như vậy, hắn sẽ không ảnh hưởng đến mục đích lần này của sư tôn ngài chứ?

Lại một đệ tử nói.

- Hắn? Còn không đến mức!

Tuyết Mai lão tổ lắc đầu.

- Vậy thì tốt!

- Đi thôi, nên nhìn xem Nữ Oa giới một chút.

Tuyết Mai lão tổ nói.

- Vâng!

Mọi người thân hình thoắt một cái biến mất tại chỗ.

Chung Sơn mang theo Tô A Phật và Cửu Vĩ Quận chúa chọn một phương hướng cấp tốc bay đi.

Tìm được một khe núi yên lặng, Chung Sơn bế quan một canh giờ, hai tên Cổ Tiên, hai cái Cổ Tiên khí bị Bát Cực Thiên Vĩ nuốt. Tu vi Chung Sơn lại lần nữa tăng trưởng.

Dần dần có vu thế bão hòa.

- Ầm!

Thiên Tiên tầng 10, Thiên Tiên đại viên mãn!

Chung Sơn nhíu mày, bởi vì Chung Sơn phát hiện một sự tình vô cùng rối rắm, lần này Bát Cực Thiên Vĩ nuốt vào tương đương với 4 món Cổ Tiên khí a, hơn nữa những Cổ Tiên khí này cũng là loại Cổ Tiên khí tuyệt đối cường thế, nhưng dù như vậy, cũng khó khăn lắm mới tăng lên được 1 tầng, vô cùng trùng hợp, hoặc là nói thiếu chút nữa thì không thăng cấp được.

Chuyện này biểu thị, từ nay về sau, ăn Cổ Tiên khí tu vi cũng sẽ không tiếp tục tăng nữa.

Chung Sơn không khỏi toát mồ hôi, Cổ Tiên khí hiện tại đều vô dụng?

Một canh giờ bế quan, Chung Sơn đạp bước ra khỏi cung điện, lật tay thu hồi lại, nhìn về phía hai người trước mặt.

Tô A Phật và Cửu Vĩ Quận chúa giờ phút này không còn hưng phấn như lúc trước nữa, thay vào đó hai người nhíu mày. Giống như đầy tâm sự.

- Chung Sơn, ngươi, ngươi có phải muốn đi hay không?

Cửu Vĩ Quận chúa thử dò hỏi.

Chỉ một canh giờ vừa rồi, Cửu Vĩ Quận chúa và Tô A Phật trò chuyện với nhau một thời gian, lần này Chung Sơn đại hiển thần uy dường như là một dấu hiệu báo trước, một cái dấu hiệu báo trước không còn trầm mặc trở lại, kể từ đó Chung Sơn còn ở Thái Sơ làm con tin sao?

- Thái Sơ Thánh Đình, bất kể như thế nào, ở thời điểm ta cần nhất Thái Sơ đứng ra, Chung Sơn ta tự nhiên sẽ không làm cái chuyện trở mặt thành thù, Thái Sơ Thánh Vương ta sẽ không động vào hắn, thậm chí nếu có cần, ta cũng sẽ tận lực giúp hắn, về phần lần sau khi rời khỏi Nữ Oa giới, có lẽ ta phải trở về Lăng Tiêu Thiên Đình, các ngươi nếu có hứng thú, có thể tới Lăng Tiêu Thiên Đình ở một thời gian!

Chung Sơn cười nói.

Đối với kết quả này, tuy rằng hai người thất vọng, nhưng kết cục như vậy cũng là tốt nhất.

- Thái Ất lão nhân kia thật đã chết rồi sao?

Cửu Vĩ Quận chúa hỏi.

- Đã chết, ta nghĩ, hiện tại Thái Ất Thánh đình đã thiên hạ đại loạn rồi, Thái Ất chỉ thích hợp tu tích âm đức, hắn không rất thích hợp tu công danh!

Chung Sơn khẳng định nói.

Thái Ất? Chung Sơn có thể khẳng định, Thái Cực Thánh Vương nhất định đã ở chỗ vừa rồi, chỉ là Thái Cực Thánh Vương vẫn không ra tay. Lòng dạ này so với Thái Ất cao hơn không ít.

- - - -

Phong Trủng Cương Vực, phương nam, triều đô Thái Ất Thánh đình.

- Oanh.................!

Bầu trời nổ vang một tiếng, gần như mọi người đều nhìn về phía triều đô.

- Grào.................!

Trên vùng trời biển mây Số mệnh, bỗng nhiên phát ra một tiếng Kim Long rên rỉ truyền vào trong tai khắp Thái Ất Thánh đình, dân chúng Thái Ất Thánh đình trong lòng đột nhiên sinh ra buồn thảm. Dường như có thứ gì quan trọng bị mất đi vậy.

- Oanh.................!

Biển mây số mệnh nổ vang. Số mệnh đang điên cuồng trôi đi.

- Thánh Vương!

Quan viên, dân chúng triều đô đều quỳ lạy, nhìn số mệnh chậm rãi tiêu tán, mọi người đều biết, Thánh Vương đã băng hà.

Phong Trủng Cương Vực, phía đông bắc, Thanh Khâu.

Trong Tư Mã vương phủ.

Tư Mã Thanh cầm lấy cầm một căn thẻ mệnh bài, cau mày nhìn bầu trời, trong lòng bồn chồn mãnh liệt.

Một gã nam nhân đứng trước mặt Tư Mã Thanh, mày khóa sâu lại.

- Thiếu chủ, Thái Ất Thánh Vương đã chết, ngươi xem?

Nam tử kia lo lắng nói.

- Nữ Oa giới, rất hung hiểm, lần này mới là ngày đầu tiên mở ra, Thái Ất đã chết?

Tư Mã Thanh gật gật đầu.

- Gia chủ cũng đi vào, có thể hay không?

Nam tử kia lo lắng nói.

- Không cần lo lắng, phụ thân sẽ không bị gì đâu, mệnh bài còn hoàn hảo không tổn hao gì!

Tư Mã Thanh nói.

- Vâng!

- Việc cấp bách là Thanh Khâu này, bát thúc, Tư Mã gia ta xoay xở nhiều năm như vậy, lúc này không thể lầm lỗi!

Tư Mã Thanh trầm giọng nói.

- Thiếu chủ yên tâm!

Nam nhân trịnh trọng nói.

- Ừ!

- - - -

Cùng thời khắc đó, Phong Trủng Cương Vực, Đại Tranh, Lăng Tiêu Thiên Đình.

Triều đình Trường Sinh Điện!

Trường Sinh Điện Cửu Long Thiên Ỷ không người nào dám ngồi vào, bởi vì cái ghế kia, chỉ có một người có thể ngồi, cũng chỉ có nhân tài kia mới có tư cách.

Ở bậc thềm kế tiếp Cửu Long Thiên Ỷ có đặt một cái bảo tọa màu tím.

Quần thần cung kính đứng. Trên bảo tọa màu tím, giờ phút này có một gã nam nhân mặc long bào màu tím, trên long bào, rồng chỉ có 4 trảo, đây là tượng trưng cho Vương gia. Đại Tranh Thánh đình, Tử Thần Vương, Thủy Vô Ngân.

Thủy Vô Ngân ngồi ở trên bảo tọa màu tím, hai mắt không giận mà uy, thay mặt Chung Sơn dẫn dắt Đại Tranh thiên hạ, giờ phút này khí thế toàn thân cũng tăng lên rất nhiều.

Trái phải hai hàng, đứng đầu hàng trái là Thừa tướng Thủy Kính. Đứng đầu hàng phải là Đại tướng quân Lâm Khiếu.

- Khởi bẩm Tử Thần Vương, 8 khối Bất Hủ Phong Bi bốn phía Đại Tranh 10 đều bị phá, đại quân tứ phương đang từ từ tiến vào lãnh thổ Đại Tranh, đại quân rất nhiều, lai giả bất thiện!

Thủy Kính lo lắng nói.

Quần thần đều cau mày.

- Mọi người nghe đây, bắt đầu ngày hôm nay, mỗi ngày mới bắt đầu đều phải ngẩng đầu nhìn biển mây số mệnh Đại Tranh ta một lần, đây là kiêu ngạo của Đại Tranh ta, Thánh Vương đang phù hộ chúng ta, số mệnh Đại Tranh ta ngày nào chưa diệt, chúng ta đều là chúng thần cao ngạo nhất Đại Tranh, Bất Hủ Phong Bi bị phá hủy? Đại Tranh ta mỗi một tướng sĩ đều là một khối Bất Hủ Phong Bi sống, Đại Tranh vĩnh viễn không suy, phàm là người muốn giẫm lên Đại Tranh, chúng ta sẽ cho bọn họ trả giá thật lớn!

Thủy Vô Ngân trầm giọng nói.

- Vâng!

Quần thần trịnh trọng nói.

- Thánh Vương sẽ trở lại, tiểu thế giới, chúng ta vượt qua bao nhiêu gian nan, lần này cũng không ngoại lệ. Lâm Khiếu!

Thủy Vô Ngân nói.

- Có!

Lâm Khiếu đáp.

- Ngươi nắm binh mã thiên hạ Đại Tranh, lần chiến trận này do ngươi chỉ huy, muốn ai, ta đều cho ngươi, bất luận kẻ nào cũng đều có thể, thậm chí Thừa tướng, thậm chí ta! Chỉ cần có lợi đối với Đại Tranh, chúng ta đều nghe ngươi điều hành!

Thủy Vô Ngân trịnh trọng nói.

- Vâng!

Lâm Khiếu cung kính gật gật đầu.

Đại Tranh thiên hạ, binh nhung tứ kỳ, Bất Hủ Phong Bi bị phá, từ nay về sau mỗi thành trì lớn không thể không toàn lực phản kích xâm lược.

Đồng thời, gần như trong lòng mọi người đều nghĩ đến Thánh Vương, Thánh Vương khi nào mới trở về?

- - - - - oOo- - - - -