Trường Sinh Bất Tử

Quyển 8 - Chương 93: Vận số khủng bố




- Là một búa Bàn Cổ? Một búa Bàn Cổ tái hiện, hắn là một phàm nhân không ngờ bổ ra một búa Bàn Cổ, không có khả năng, không có khả năng!

Khổng Tuyên trợn trừng hai mắt.

Một búa Bàn Cổ? Đây là tuyệt chiêu cường đại được Chung Sơn đặt tên là ‘Khai thiên nhất thức’. Một chiêu này tới nay cũng là Chung Sơn sử dụng lần đầu tiên.

Một chiêu này đến từ ‘vận số’, đến từ một chút một chút vận số Chung Sơn nắm giữ kia.

Ngày trước Thiên Thần Tử từng hỏi qua Chung Sơn, thiên hạ này cái gì lớn nhất, sau đó Chung Sơn đoán là mệnh, là vận số, tuy rằng chỉ đúng phân nửa, nhưng với một nửa đó, hôm nay mang đến rung động cho Chung Sơn vậy là đủ rồi.

Hào quang bảy màu trên thần tướng, khiến Chung Sơn bỗng nhiên có loại năng lực có thể kết nối thiên địa, hoặc giống như Hạo Mỹ Lệ, có thể thể hội thiên tâm.

Mà ‘Khai thiên nhất thức’ vừa rồi kia, cũng là sau khi Chung Sơn nắm giữ một tia vận số, một chiêu duy nhất thi triển ra theo bản năng, thông qua vận số, điều động lực lượng của thiên địa, là toàn bộ lực lượng của thiên địa.

Thành công rồi, một chiêu này của Chung Sơn thành công rồi.

Lực lượng của thiên địa bị điều động, hiệu quả đó khiến cho người ta sợ hãi, thế nhân cũng sợ ngây người.

Giờ phút này, toàn thân Chung Sơn phun máu, lực lượng bị điều động vừa rồi quá khủng bố, rất nhiều đều chạy qua thân thể Chung Sơn. Nếu là Thiên Cực Cảnh khác, cho dù là tiên nhân bình thường, giờ phút này cũng bị lực lượng đó bành trướng nổ tung rồi. Nhưng Chung Sơn không có, thân thể được Thiên Ma thối thể rèn luyện, giúp cho Chung Sơn kiên trì tiếp ở bên bờ hỏng mất.

Nhưng đồng thời cũng đầy người là vết thương, toàn thân đẫm máu, máu thịt bầy nhầy.

Một chiêu này Chung Sơn chém ra lực lượng của thiên địa. Một chiêu cường đại như thế, tuy là Khổng Tuyên sớm có chuẩn bị kim thân pháp tướng 18 cánh tay, cũng không nghĩ tới lại khoa trương như vậy, lực lượng cường đại như vậy, quá dọa người như vậy?

Chung Sơn chung quy không thể khống chế lực lượng này. Hư ảnh Khai Thiên Phủ cực lớn chém về phía kim thân pháp tướng, trong nháy mắt kim thân pháp tướng không địch lại, liền sợ hãi né tránh qua một bên.

Đáng tiếc, một búa này uy lực quá mạnh mẽ. Một búa bổ xuống, lập tức chém rụng bốn cánh tay hoàng kim.

Bát Cực Thiên Vĩ không dám chạm vào uy thế của Khổng Tuyên, nhưng loại bổn sự bỏ đá xuống giếng này tuyệt đối nó không bỏ qua.

Trong nháy mắt bốn đoạn cánh tay hoàng kim của Kim thân pháp tướng rơi xuống, cái miệng rộng của Bát Cực Thiên Vĩ liền sáp tới gần, há mồm hút một cái.

Bốn cánh tay hoàng kim bay vào trong miệng Bát Cực Thiên Vĩ.

“Ầm!”

Không biết từ đâu hiện ra một chưởng đánh vào đầu Bát Cực Thiên Vĩ, mới vừa nuốt vào bốn cánh tay hoàng kim bị lực lượng cực lớn kia đánh ba cái bay ra, còn lại một cái Bát Cực Thiên Vĩ chết sống không hả miệng, tiếp đó nhoáng lên một cái chui vào trong cơ thể Chung Sơn.

Bát Cực Thiên Vĩ rất nhanh tiêu hóa cánh tay hoàng kim duy nhất nuốt được, đại lượng năng lượng được nó chuyển dùng để tu bổ thể xác Chung Sơn.

Vừa rồi đánh Bát Cực Thiên Vĩ, cũng là Khổng Tuyên.

Trong chớp mắt, Khổng Tuyên lại lần nữa đến phụ cận.

Trong hắc động, Khổng Tuyên cầm lấy ba cái cánh tay hoàng kim, đứng bên cạnh kim thân pháp tướng. 12 cánh tay kim thân pháp tướng và toàn thân rạn nứt, thân thể hai người đều phủ đầy vết rạn nút như mạng nhện, thật đúng là xứng đôi!

Ở đối diện Khổng Tuyên là bản thể và ảnh thân của Chung Sơn.

Khổng Tuyên kinh hãi nhìn một màn này. Một búa Bàn Cổ, uy lực của một búa này, Khổng Tuyên từng thấy qua cùng loại, không ngờ Chung Sơn nắm giữ sát chiêu khủng bố như vậy?

Khổng Tuyên vô cùng kinh ngạc, Chung Sơn này là yêu nghiệt sao? Là biến thái sao?

Chuẩn bị ở sau, với thực lực của mình tung hoành thiên hạ, cho dù ở đại thế giới cũng là tung hoành thiên hạ, mà hai lần bị một phàm nhân áp chế? Đã cẩn thận với hậu chiêu của Chung Sơn, nhưng hậu chiêu của Chung Sơn lần sau khủng bố hơn lần trước.

Lần trước ‘Đại Diễn Tước Mệnh Thuật’, lần này một búa Bàn Cổ? Hắn còn có hậu chiêu nào khác hay không? Hắn còn có con bài chưa lật khác hay không?

Khổng Tuyên có loại cảm giác phát điên, Chung Sơn, như thế nào có phàm nhân yêu nghiệt như vậy?

Phàm nhân, con bà nó còn là phàm nhân hay sao?

Khổng Tuyên biết rằng Chung Sơn đánh ra một búa vừa rồi phải tiêu hao rất nhiều, lúc này công kích không còn gì tốt hơn. Thế nhưng, hiện tại quả thật Khổng Tuyên có hơi sợ, thân thể mình đang bị trọng thương, còn có thể dùng để đánh cược với Chung Sơn sao? Nếu hắn lại có hậu chiêu khác, không phải là bi kịch của ta sao?

Hơn nữa kim thân pháp tướng bị hao tổn, bản thể Khổng Tuyên cũng bị thương nặng! Thương còn thêm thương!

Một cái hậu chiêu so với một cái hậu chiêu còn ngoan độc hơn! Đúng là yêu nghiệt? Ngươi so với ta còn yêu nghiệt hơn!

Xa xa, Đế Huyền Sát nhớ rõ lời nói của Chung Sơn: phải giết Thần Nha Đạo Quân! Vì vậy, chỉ sau một lần kinh hãi, lại lần nữa đánh cho Thần Nha Đạo Quân quần áo rách nát. Giờ khắc này, Đế Huyền Sát xuất toàn lực, 12 đạo Quả Thế Kim Luân ầm ầm phóng vọt tới.

Khổng Tuyên không thấy rõ nội tình của Chung Sơn, giờ này, mặc dù Khổng Tuyên với kiến thức rộng rãi, hiện tại cũng mờ mịt.

Chung Sơn hai mắt nhồi máu đỏ bừng nhìn chằm chằm vào Khổng Tuyên, vẫn như trước lạnh lùng như vậy, hung hãn như vậy.

Song chưởng đánh bại Khổng Tuyên, Chung Sơn thật đã nổi danh đại thế giới.

Bỗng nhiên, Khổng Tuyên biến sắc mặt.

- Đồ vô liêm sỉ...

Khổng Tuyên ngửa mặt lên trời rống giận. Kim thân pháp tướng bỗng nhiên biến mất, bị Khổng Tuyên thu lại.

Khổng Tuyên quay đầu, không còn cố kỵ Chung Sơn, phóng về hướng Trường Sinh Giới, nhoáng lên một cái rồi biến mất, chớp mắt hắn rời đi.

Tuy rằng vừa rồi Chung Sơn chiếm cứ ưu thế, nhưng muốn đuổi kịp Khổng Tuyên biến thái này, tuyệt đối không có khả năng.

Hơn nữa, vừa rồi bản thể Chung Sơn cũng hao hết tất cả lực lượng, lúc trước chỉ là miễn cưỡng cố hết sức chống đỡ. Mặc dù Bát Cực Thiên Vĩ rất nhanh chuyển hóa năng lượng chữa trị thương thế cho Chung Sơn, cũng không phải trong lúc nhất thời có khả năng thấy hiệu quả.

Có lẽ nhìn thấy đã qua phút nguy cơ, nhất thời Chung Sơn buông lỏng ý niệm, bản thể Chung Sơn mềm nhũn, đổ sụp xuống. Ảnh thân ở ngay khoảnh khắc bản thể hôn mê kia, liền nhanh chóng hợp thể với bản thể, bởi vì bản thể hôn mê, ảnh thân cũng nhất định sẽ rơi vào trạng thái hôn mê.

Hắc động ở chung quanh Chung Sơn đã được không gian bổ khuyết, Hạo Mỹ Lệ là người thứ nhất vọt lên.

- Chung Sơn! Lực xung kích này là huynh làm ra hay sao? Quá xuất sắc!

Hạo Mỹ Lệ nhảy tới kêu lên.

Uy lực của một búa kia tạo thành, đâu chỉ là xuất sắc, mà uy lực giống như thần!

Tuy rằng người khác không biết bên trong hắc động vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn theo hướng Chung Sơn đã đối mặt ngay từ đầu cũng có thể biết, lực đạo xung kích khủng bố kia là đến từ Thánh thượng Chung Sơn.

Đang lúc Hạo Mỹ Lệ vô cùng hưng phấn, lại thấy Chung Sơn xụi lơ ngả xuống, rất nhanh ôm cổ hắn.

- Chung Sơn! Huynh làm sao vậy?

Hạo Mỹ Lệ cả kinh kêu lên.

Nhanh chóng kiểm tra, phát hiện Chung Sơn chỉ là hôn mê mà thôi, Hạo Mỹ Lệ lập tức lại nở nụ cười.

Hạo Mỹ Lệ ôm Chung Sơn bay về hướng Lăng Tiêu Thiên Đình, không ai dám ngăn chặn nàng, người dám ngăn chặn nàng đều đã chết.

Hiện giờ chiến trường chỉ còn lại duy nhất Đế Huyền Sát và Thần Nha Đạo Quân, những cường giả Trường Sinh Giới khác đều đã giải quyết.

Hạo Mỹ Lệ bay về phía Lăng Tiêu Thiên Đình, mọi người ở cửa Tây Thiên môn cùng nhau bay lên.

- Chung Sơn...

Các hoàng hậu hoảng sợ hét lớn.

Với Bi Thanh Ti tốc độ nhanh nhất, thoáng cái đến gần. Mọi người đều lo lắng Chung Sơn bị Khổng Tuyên giết chết.

- Không có việc gì, Chung Sơn quá mệt mỏi, hắn đang ngủ!

Hạo Mỹ Lệ nói.

Đang ngủ? Là hôn mê sao?

Mọi người bay tới vây quanh một trận không nói gì, đồng thời hoan hô một tràng.

Khổng Tuyên bị đánh lui, địch nhân cũng chết sạch. Số mệnh trên Lăng Tiêu Thiên Đình càng ngày càng nhiều, chỉ có hào quang bảy màu trên đỉnh đầu thần tướng của Chung Sơn biến mất.

Thiên hạ lập tức thống nhất, Đại Tranh Thiên triều!

- Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế...

Quần thần tung hô vạn tuế.

- Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế...

Toàn bộ dân chúng Lăng Tiêu Thiên Đình cùng tung hô.

- Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế...

................. Tiếng tung hô không ngừng vang lên, Đại Tranh thắng lợi, rốt cục Đại Tranh càn quét bát hoang thiên hạ, thắng lợi rồi!

Thánh thượng lại đánh cho cao thủ đệ nhất của Trường Sinh Giới thất bại bỏ chạy, thiên hạ không còn người nào là địch! Thiên hạ vô địch!

Hai ngày sau Chung Sơn thức tỉnh.

Vây quanh giường, bốn hoàng hậu chờ đợi lo lắng; quần thần đứng ở ngoài đại điện.

Chung Sơn vừa mở ra hai mắt.

- Chung Sơn! Lão gia tỉnh rồi! Thật tốt quá, lão gia tỉnh rồi!

Thiên Linh Nhi ánh mắt đỏ ửng kêu lên.

- Linh Nhi chờ một chút hãy kêu, để lão gia chậm rãi tỉnh thần!

Bảo Nhi khuyên nhủ.

Thiên Linh Nhi lập tức ngậm miệng, đầy mặt mừng rỡ nhìn Chung Sơn.

Chung Sơn toàn thân vẫn còn đau nhức, khai thiên nhất thức uy lực quá bá đạo, lúc ấy đang thời điểm chiến ý ngang trời, Chung Sơn không cảm thấy gì, hiện tại mới phát hiện toàn thân giống như tan ra, Bát Cực Thiên Vĩ trừ hấp thu cho chính nó, một bộ phận chuyển hóa làm năng lượng thích hợp cho Chung Sơn, toàn bộ dùng vào tu bổ thân thể Chung Sơn.

Toàn bộ hao hết để tu bổ, Thiên Cực Cảnh tầng thứ chín vẫn như trước là Thiên Cực Cảnh tầng thứ chín. Tuy nhiên, giờ phút này là Thiên Cực Cảnh tầng thứ chín đỉnh phong, thiếu chút nữa có thể đạt tới Thiên Cực Cảnh tầng thứ mười.

Chung Sơn dần tỉnh thần lai, thấy mọi người vây quanh ở bốn phía, trên mặt lộ ra một tia ấm áp.

- Ta không sao!

Chung Sơn cười nói.

- Không có việc gì? Thật tốt quá!

Thiên Linh Nhi lập tức cầm lấy tay Chung Sơn.

Ngoài điện quần thần chúc mừng, trong điện bốn hoàng hậu đều mừng rỡ.

- Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế...

Ngoài điện truyền vào tiếng tung hô chúc mừng.

Chung Sơn được bốn nàng nâng đỡ, chậm rãi đi ra ngoài đại điện.

Ở ngoài đại điện, chúng thần nhìn Chung Sơn sùng bái. Giờ phút này Chung Sơn chính là một vị Thần ở trong lòng mọi người, lực hướng tâm của Đại Tranh càng thêm ngưng tụ.

- Đế Huyền Sát giết được không?

Chung Sơn nhìn về phía Đế Huyền Sát.

Khổng Tuyên chạy rồi, Chung Sơn đoán chừng hắn trở về Trường Sinh Giới, duy nhất chỉ có Thần Nha Đạo Quân không bỏ chạy.

Đế Huyền Sát vỗ vỗ tay, bên ngoài hai gã thị vệ nâng một cái hồ lô lớn đưa đến trước mặt Chung Sơn. Là Pháp bảo trảm tiên hồ lô của Thần Nha Đạo Quân, chỉ là, giờ phút này trảm tiên hồ lô đã quy văn nổi lên bốn phía, vô số vết rạn nứt.

- Trảm tiên hồ lô ở đây, Thần Nha Đạo Quân đã hình thần câu diệt! Xem ra, là ta không tạo ra thần thoại được rồi. Một chiến dịch này, có thể lưu lại thần thoại, chỉ có ngươi!

Đế Huyền Sát nói với nụ cười hiếm thấy.

Chung Sơn có hơi suy yếu, nhưng vẫn cười gật gật đầu, ngẩng đầu nhìn xem biển mây số mệnh trên thần tướng của mình.

Trên đỉnh đầu thần tướng của mình, vầng hào quang bảy màu kia đã không còn, đại lượng vận số bị tiêu hao, không thể tiếp tục câu dẫn nối liền thiên địa, khai thiên nhất thức, trong thời gian ngắn tuyệt đối không thể chém ra nữa, phải chờ sau này tích lũy lại nhiều vận số mới được.

- Dịch Diễn! Tình huống bên ngoài thế nào?

Chung Sơn nhìn về phía Dịch Diễn.

- Biển mây số mệnh của Thái Tuế Thiên triều tán loạn, Thái Tuế Thiên triều bị huỷ diệt, rất có thể Khổng Liệt Thiên đã chết! Thiên hạ không còn ai uy hiếp triều ta, không lâu sau, Thánh thượng có thể thống nhất thiên hạ!

Dịch Diễn nói.

- Nằm trong dự kiến, chỉ đáng tiếc là không có tự tay giết hắn! Tuy nhiên Pháp bảo Nguyên Thủy Phiên cấp quan trọng như vậy, sớm hay muộn sẽ còn xuất hiện. Chỗ Trường Sinh Giới sao rồi?

Chung Sơn lại nhìn về phía Dịch Diễn hỏi tiếp.

- Trường Sinh Giới không còn, nhưng nhiều ra một ít biến số: Nhân Tôn nắm giữ Hỗn Độn Chung, còn có Vong Trần. Cũng không có đi theo hướng phát triển của chúng ta!

Dịch Diễn nhăn mặt nói.

- Sao?