Trường Sinh Bất Tử

Quyển 8 - Chương 92: Một búa Bàn Cổ




Ba đại năng, ba ngọc chưởng xuyên qua hàng rào hai giới, trực tiếp diệt sát Thiên Thần Tử trở thành tro bụi.

Chúng thần ngạc nhiên thán phục đồng thời hai mặt nhìn nhau, Nam Cung Thắng và Dịch Diễn liếc nhau, không khỏi hoảng sợ. Bốn hoàng hậu cũng liếc nhau.

- Tỷ tỷ, vừa rồi ta rất sợ!

Thiên Linh Nhi quay sang Bảo Nhi nói.

Chúng quan viên không biết nói gì, hoàng hậu rất sợ? Vậy lão già vừa rồi bị biến thành tro bụi có cảm tình gì?

- Không sao rồi, không sao rồi!

Bảo Nhi an ủi Thiên Linh Nhi.

Một màn kịch tính ở Lăng Tiêu Thiên Đình cũng dẫn tới trận chiến phía xa chú ý.

Khổng Tuyên đồng tử co rụt lại nhìn về phía Lăng Tiêu Thiên Đình, tiếp đó mí mắt nhảy nhảy nhìn về phía ảnh thân Chung Sơn.

- Người Đại thế giới? Ngươi không ngờ có thể cấu kết với người của đại thế giới? Khó trách, khó trách!

Khổng Tuyên ánh mắt càng ngày càng ngưng trọng. Càng ngày càng cẩn thận.

Ảnh thân Chung Sơn nhìn về phía Lăng Tiêu Thiên Đình, hai mắt híp lại, trong lòng vừa nghĩ tới mà sợ! Thiên Thần Tử, lão gia hỏa này lại không bị Doanh xử lý? Nguy hiểm thật!

- Hai cái thân thể, người nào là bản thể? Thân thể kia mượn dùng thế của thiên hạ Đại Tranh, thân thể này của ngươi thì sao? Cái loại Đại Luân Hồi lần trước này còn có thể mở ra sao?

Khổng Tuyên lạnh lẽo thử Chung Sơn nói.

- Ngươi không biết ta chẳng những có thể mượn dùng thế của thiên hạ Đại Tranh ở dương gian, mà ở âm phủ cũng có thể sao?

Ảnh thân cũng không chút úy kỵ nói.

Khổng Tuyên đồng tử co rụt lại.

- Bị thương ở dưới Đại Diễn Tước Mệnh Thuật, không có trăm năm thì thương thế của ngươi không thể khỏi được, mặc dù ngươi nuốt Hoàng Tuyền Lộ thì cũng không có khả năng hoàn toàn khôi phục phải không?

Ảnh thân cười nói.

- Ta muốn bóp chết ngươi như ngắt con kiến!

Khổng Tuyên hừ lạnh một tiếng nói.

- Phải không? Ngươi, ta đều là người thông minh, ngươi rốt cuộc nghĩ như thế nào, không cần nói cho ta biết, ngươi không giết chết được ta. Nếu ngươi không tin, vậy thì rời khỏi chỗ này đi, cho kim thân pháp tướng 18 cánh tay kia của ngươi cùng 1 cái thân thể khác của ta đánh nhau, thế nào?

Ảnh thân cười nói.

Ảnh thân biết Khổng Tuyên bây giờ do dự, Đại Diễn Tước Mệnh Thuật của Chung Huyền mang đến bóng râm tâm lý quá lớn cho Khổng Tuyên, cộng thêm vừa rồi ba đại năng từ đại thế giới bỗng nhiên xuất hiện. Khổng Tuyên bây giờ nhìn không thấu Chung Sơn.

Khổng Tuyên đối với kim thân pháp tướng 18 cánh tay tràn ngập tự tin, trước mắt có thể tránh đi được Chung Sơn có thông đạo Luân Hồi, Khổng Tuyên đã biết hắn lợi hại, hơn nữa tu vi gia tăng, lại mượn dùng thế của thiên hạ âm phủ, thực lực sẽ càng sâu hơn trước, quan trọng nhất là, Khổng Tuyên nhìn không thấu ảnh thân, nhìn ảnh thân luôn có cảm giác loại kỳ diệu.

Rời khỏi nơi đây? Khổng Tuyên tự nhiên đồng ý, bởi vì bốn phía này có vô số trận pháp, vạn nhất còn có Soán Mệnh Sư bố trí mệnh trận, vậy thì càng thêm nguy hiểm, mệnh trận, vô ảnh vô hình, căn bản khó có thể phát hiện, nếu không lần trước Khổng Tuyên sẽ không bị trúng chiêu rồi.

- Đi!

Khổng Tuyên, ảnh thân chớp mắt một cái biến mất tại chỗ, vọt về phương tây mà đi.

Kim thân pháp tướng 18 cánh tay đối chiến bản thể Chung Sơn.

Với Khổng Liệt Thiên chiến đấu, chỉ có thể xem như là 1 cái bắt đầu, chiến đấu chân chính vừa mới bắt đầu.

Đối với Kim thân pháp tướng của Khổng Tuyên, Chung Sơn không dám có chút sơ suất, kim thân pháp tướng này chính là Thánh nhân Chuẩn Đề sáng chế, uy lực tuyệt luân, 18 cánh tay, đại biểu 18 loại lực lượng cực đoan.

Hơn nữa, giờ phút này Chung Sơn trừ song chưởng ra thì cũng không dám dùng bất kỳ Pháp bảo gì, Phương Thiên Ngọc Tỉ, đại đao Ngạc Mộng, Phong Thần Bảng, những cái này đều không thể dùng, ai biết kim thân pháp tướng này có thể có Ngũ Sắc Thần Quang hay không?

- Khai Thiên Phủ, chỉ có chút uy lực như vậy sao?

Kim thân pháp tướng lớn nghìn trượng hạ xuống trầm giọng nói.

- Thử lại đi thì biết!

Chung Sơn đồng tử co rụt lại nói.

Phù văn vây quanh song chưởng, so với luc trước thì nhiều hơn gấp bội, uy lực cũng gia tăng. Thân thể Chung Sơn cũng đạp mặt đất biến lớn, trong nháy mắt đã tăng lên nghìn trượng, ít nhất ở trên đầu, thế của thiên hạ mượn Đại Tranh, Chung Sơn sẽ không yếu hơn bất luận kẻ nào.

Cổ Thần Thông có thể đỉnh thiên lập địa, Chung Sơn cũng có thể, chỉ là không cần thiết.

Một chưởng lúc trước, Chung Sơn chỉ dùng ba thành lực lượng, mà Khổng Tuyên cũng nhìn ra được Chung Sơn dùng ba thành lực lượng, mà chỉ ba thành lực lượng này, lại phảng phất khiến cho Khổng Tuyên nhìn không thấu bản chất của Chung Sơn vậy.

Hiện tại Khổng Tuyên hoàn toàn tin tưởng, cho dù Chung Sơn dùng mười thành lực lượng, cũng không làm gì được kim thân pháp tướng, tiểu thế giới, không có khả năng có người nào có thể làm gì được kim thân pháp tướng, trừ phi là Doanh lúc trước.

Nhưng mà Doanh đã đi rồi, Chung Sơn hiện tại, cho dù có được Khai Thiên Phủ, cũng không có khả năng là đối thủ của kim thân pháp tướng18 cánh tay.

Khổng Tuyên nghĩ thì tốt lắm, hai cái thân thể của Chung Sơn, chỉ cần kim thân pháp tướng tiêu diệt một cái, một cái khác mặc kệ có năng lực lớn bao nhiêu, ở dưới tình huống 2 chiến 1 thì cũng nhất định thất bại.

Mặc dù kim thân pháp tướng có nắm chắc tất thắng, nhưng mà giờ phút này vẫn vô cùng ngưng trọng, thử thăm dò điểm mấu chốt của Chung Sơn, vô số tiền lệ đã sớm chứng thật, con bài chưa lật của Chung Sơn luôn có thể ngoài dự đoán của mọi người, mỗi lần bại lộ ra đều luôn long trời lở đất.

Khổng Tuyên tuy rằng khinh thường bí mật Chung Sơn bại lộ trước kia, nhưng mà ai có thể cam đoan mình không chịu thiệt trên tay Chung Sơn lần nữa? Lần trước không phải chịu thiệt sao?

Bởi vậy, kim thân pháp tướng của Khổng Tuyên vân vô cùng cẩn thận.

Chung Sơn nghìn trượng, song chưởng dựng lên, lại một lần nữa hung hăng bổ về phía kim thân pháp tướng.

Song chưởng Chung Sơn oanh kích ra, trong hư không đột nhiên xuất hiện một cái hư ảnh lưỡi búa lớn vạn trượng, hung hăng chém tới kim thân pháp tướng.

Dưới lưỡi búa khổng lồ, hư không vỡ nát, Phá ý cường đại mang theo một cỗ khí thế không thể đỡ, hung hăng tấn tấn công về phía kim thân pháp tướng.

Vẫn là một bàn tay màu vàng như trước, bàn tay cầm một cái Định Phong Châu, nghênh đón lưỡi búa khổng lồ này.

- Oanh...............!

Lại là 1 cỗ tấn công kinh khủng, hắc động khổng lồ đột nhiên mở rộng đến hai mươi vạn dặm, khủng bố đến cực điểm.

Chấn động khủng bố chấn cho Chung Sơn khí huyết cuồn cuộn, bạo lui vạn trượng, sắc mặt đỏ lên, thiếu chút nữa phun ra một ngụm nghịch huyết.

Lực phản chấn quá lớn.

Nhưng mà trong khoảnh khắc dừng lại kia, Chung Sơn lại kinh hãi phát hiện, kim thân pháp tướng của Khổng Tuyên, không hề nhúc nhích dù chỉ 1 chút. Chung Sơn đánh ra một chưởng cường thế như thế, không ngờ không thể lay chuyển được mảy may? Nên biết rằng, vừa rồi một chưởng kia, đã đạt tới uy lực khai thiên của Cổ Thần Thông rồi.

Vẫn không được?

- Còn chưa đủ!

Kim thân pháp tướng lắc đầu, giọng điệu có chút khinh thường.

- Ta không tin!

Chung Sơn hét lớn một tiếng, lại lần nữa bay vọt lên.

Thiên Ma thối thể, tầng thứ bảy!

Tám lần lực lượng, toàn thân Chung Sơn bành trướng lên, lực lượng khủng bố trong cơ thể phát ra khiến gân xanh lộ ra.

Cũng tư thế ấy, cũng chiêu thức ấy, Chung Sơn dùng tám lần lực lại lần nữa oanh kích đến.

- Bí pháp kích phát tiềm lực của mình? Không được, cho dù lực lượng bạo tăng gấp mười lần, cũng không có khả năng đả thương được kim thân của ta, kỹ của ngươi chỉ như thế sao, vậy thì ngươi xong rồi!

Kim thân pháp tướng lạnh lùng nói.

Bây vọt lên, Chung Sơn dùng tám lần lực lượng, Chung Sơn biết, hiện tại tám lần lực lượng tự nhiên còn chưa đủ, nhưng mà Chung Sơn còn có một bí tàng, giờ này khắc này có thể dùng.

- Khai thiên nhất thức!

Chung Sơn quát to.

Cùng lúc đó, biển mây số mệnh trên Lăng Tiêu Thiên Đình sau khi dung vận số, thần tướng cả triều đều bắn ra hàng ngàn, hàng vạn ánh sáng vàng, đặc biệt là thần tướng đứng đầu, thần tướng kia chính là Chung Sơn, chẳng những ánh sáng vàng bắn ra bốn phía, trên đầu lại lóe ra ánh sáng bảy màu.

Ánh sáng vàng bảy màu phảng phất như có thể nối liền thiên địa vậy, trong nháy mắt bùng lên, tiếp đó, đột nhiên trời đất u ám, bốn phía thiên địa bỗng nhiên gió nổi mây phun.

Đối với tu sĩ mà nói, một chút gió nổi mây phun ấy thì không tính gì, nhưng gió nổi mây phun này bao phủ phạm vi rất rộng lớn, rộng lớn đến mức độ làm cho người ta sợ hãi, không chỉ là bốn phía Lăng Tiêu Thiên Đình, mà là bốn phía thiên địa, tất cả ranh giới bốn phía Đại Tranh, tất cả ranh giới bốn phía Thái Tuế, bốn phương tám hướng Thần Châu, thậm chí bốn phía tứ Hải, toàn bộ thiên hạ, khắp chốn tiểu thế giới này đều đột nhiên xuất hiện gió nổi mây phun.

Thiên biến khủng bố, bao phủ toàn bộ thiên hạ, bao phủ khắp chốn thiên hạ.

Mức độ bao phủ làm cho người ta sợ hãi.

Khổng Tuyên và ảnh thân chiến đấu cùng 1 chỗ, bỗng nhiên nhìn thấy thiên biến, lập tức mở to hai mắt nhìn, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi.

- Không tốt!

Khổng Tuyên bỗng nhiên hét lớn.

Không tốt, đúng là không tốt, kim thân pháp tướng đúng là không tốt.

Khai thiên nhất thức?

Đây là khai thiên nhất thức?

Song chưởng Chung Sơn bổ ra, hư không lại lần nữa xuất hiện một cái hư ảnh Khai Thiên Phủ khổng lồ đến cực điểm, tuy nhiên, lần này Khai Thiên Phủ rất khoa trương, to tới vạn dặm, lớn đến nỗi không còn nói rõ được điều gì, mấu chốt là lực lượng.

Lực lượng Khai Thiên Phủ tăng vọt với tốc độ cực kỳ khoa trương, cổ lực lượng này không phải đến từ bản thân Chung Sơn mà là lực lượng từ bốn phía thiên địa, từ bốn phía thiên địa hội tụ đến.

Mượn lực lượng của thiên địa? Một loại hội tụ khủng bố, một loại hội tụ khó tin, làm sao có thể? Hắn chỉ là một phàm nhân, vì sao thiên địa cho hắn mượn lực? Thiên địa cho mượn lực?

Điều này sao có thể?

Kim thân pháp tướng 18 cánh tay lộ ra vẻ kinh hãi, lần đầu tiên lộ ra vẻ kinh hãi.

Quả nhiên, Chung Sơn không lên tiếng thì thôi, vừa lên thì con mẹ nó quá kinh người, con bài chưa lật này giấu cũng quá sâu, cũng quá lớn đi, phàm nhân làm sao lại có lực lượng lớn như vậy? Có lớn năng lực như vậy?

Kim thân pháp tướng 18 cánh tay kinh hãi phát hiện, giờ phút này chính mình không ngờ bị một búa màu tím trên hư không kia khóa chặt, thậm chí không thể động đậy.

Kim thân pháp tướng 18 cánh tay lập tức lóe lên ánh sáng vàng vạn trượng, hóa thành kim thân trăm vạn trượng khổng lồ, toàn bộ 18 cánh tay phát ra ánh sáng khác nhau, cũng phóng ra lực lượng mạnh nhất.

- Bất Động Minh Vương...............!

Con mắt thứ ba của kim thân pháp tướng lóe lên ánh sáng bảy màu, vẻ mặt trở nên vô cùng trang nghiêm, dùng lực lượng mênh mông, cường đại nghênh đón một búa tím khổng lồ của Chung Sơn.

- Oanh.....................!

Chung Sơn một búa tím chém qua, thần chắn sát thần, phật chắn sát phật, thế không thể đỡ, hiếm có sức mạnh nào sánh bằng, một cái hắc động khổng lồ, từ chỗ chiến trường kéo dài về hướng tây, kéo dài vô tận mà đi, xuyên qua Tuế Mạt Thành, Tuế Mạt Thành ầm ầm trở thành hắc động, tiếp tục hướng về phía tây mà đi, nơi nó đi qua, tất cả không gian đều vỡ nát, hắc động tới mấy ức dặm mới đình chỉ, nhưng mà, lực tấn công khủng bố cũng không ngừng lại, một đường hướng thẳng phía tây, thậm chí hai ngày sau, toàn bộ Tây Hải đều cuồn cuộn nổi lên sóng thần ngập trời.

Một búa tím này tạo thành hiệu quả, quét ngang khoảng cách 1 nửa Thần Châu.

Trên Lăng Tiêu Thiên Đình, chúng thần nhìn mà choáng váng, từng người cằm muốn rơi xuống.

Bên cạnh, trên chiến trường Thiên Cực Cảnh chiến đấu cũng ngừng lại. Từng người dường như đều choáng váng nhìn về phía Chung Sơn, bọn họ cũng là Thiên Cực Cảnh, cho dù Đế Huyền Sát và Thần Nha Đạo Quân chiến đấu hắc động hình thành nhiều nhất cũng chỉ có đường kính vạn dặm.

Nhưng mà hắc động Chung Sơn và kim thân pháp tướng 18 cánh tay hình thành, dài đến mấy ức dặm? Phương diện này hai người bọn họ, còn mẹ nó còn là người sao?

Quá biến thái!

Ảnh thân và Khổng Tuyên chiến đấu tại một chỗ, giờ phút này hai mắt cũng mở lớn.

- Là một búa Bàn Cổ? Một búa Bàn Cổ tái hiện, một phàm nhân như hắn, không ngờ bổ ra một búa Bàn Cổ, không có khả năng, không có khả năng!

Khổng Tuyên hai mắt trợn trừng.

- - - - - oOo- - - - -