Trường Sinh Bất Tử

Quyển 8 - Chương 64: Ngũ Sắc Thần Quang VS Luân Hồi lực




- Muốn xem một chút tốc độ cực hạn sao?

Chung Sơn bỗng nhiên nói.

- Cực hạn? Ngươi cũng xứng cùng ta giảng tốc độ?

Khổng Tuyên lộ ra nụ cười nhạt.

- Dân chúng Đại Tranh nghe lệnh, trẫm nghênh địch tuyệt thế tiên nhân, vươn tay phải các ngươi ra, cho trẫm mượn lực lượng!

Chung Sơn cao giọng quát.

Vừa quát lên, số mệnh đầy trời truyền lại, lập tức truyền vào trong tai mỗi một dân chúng.

- Thánh thượng đang nghênh địch?

- Tuyệt thế tiên nhân?

............

Trong lúc mọi người nghi hoặc, nhao nhao giơ tay phải lên, lập tức, phảng phất khí lực toàn thân đột nhiên mất hết, rất nhiều người đều mệt mỏi mềm nhũn khụy xuống.

Vô tận năng lượng tụ tập đến, trên vùng trời Lăng Tiêu Thiên Đình, số mệnh không chỉ bành chướng tới 10 lần, tiếp đó, một cỗ năng lượng hình rồng nhanh chóng tiến vào trong cơ thể Chung Sơn.

Thực lực Chung Sơn đột nhiên bành trướng, một cỗ uy áp khổng lồ từ quanh người Chung Sơn tản ra, biển rộng phía dưới bị uy áp cường đại này ép cho nổi lên sóng lớn.

- Khụ khụ khụ...!

Khổng Tuyên khụ vài cái. Mắt lạnh nhìn Chung Sơn thực lực tăng vọt.

- Chẳng khác được chút nào! Nếu như thế, chết đi!

Khổng Tuyên hừ lạnh một tiếng.

Trong lúc Khổng Tuyên trừng mắt, trong hư không lập tức xuất hiện một loạt lưỡi đao sắc bén, không gian chi nhận, một cái chớp mắt đã tới trước mặt Chung Sơn, quá nhanh, phảng phất cho dù với tốc độ của ảnh thân cũng không tránh được vậy.

- Roẹt!

Chung Sơn bị một trảm thành hai nửa.

- Thánh thượng.................

Chỗ Nam Thiên Môn, quần thần sợ hãi rống lên.

Nhưng mà ngay sau đó, thân thể Chung Sơn bị chém đôi không còn, lại xuất hiện ở phương hướng khác. Vô tận số mệnh vẫn dung nhập vào cơ thể Chung Sơn.

Chung Sơn cũng không biến lớn, mà lại trở nên có chút u ám, vô cùng quỷ dị.

- Hả?

Khổng Tuyên trong mắt hiện lên vẻ ngoài ý muốn.

Không gian chi nhận không ngờ không chém được Chung Sơn?

- Vù!

Chung Sơn lại lần nữa biến mất, tiếp đó đột nhiên xuất hiện ở một hướng khác.

Chỗ Nam Thiên Môn, chúng thần đều tưởng rằng tốc độ Chung Sơn quá nhanh, cho nên mới thấy rõ Chung Sơn, nhưng mà Khổng Tuyên cũng không cho rằng như vậy, căn bản không phải như vậy. Xuyên qua không gian?

Chung Sơn biến mất tại chỗ, không hề có dấu hiệu báo trước bỗng nhiên xuất hiện ở một chỗ khác, không thể không nói, chuyện này vô cùng, vô cùng quỷ dị, mặc dù với thị lực của Khổng Tuyên, cũng không nhìn thấy Chung Sơn hành động như thế nào.

Phảng phất Chung Sơn tại chỗ đột nhiên sụp đổ, mà một chỗ khác, Chung Sơn lại đột nhiên được sinh ra.

Khổng Tuyên nheo mắt lại, loại khách bên ngoài này, đúng là có chút khác biệt.

Sau nửa nén nhang, Chung Sơn trong trời cao lại lần nữa biến mất.

- Thình thịch..........

Dưới biển rộng, rồi đột nhiên một thân ảnh lao ra.

Chung Sơn? Hắn làm sao lại di chuyển được tới biển?

Không phải Chung Sơn di chuyển vào trong biển, mà là Chung Sơn luôn ẩn ở trong biển, lúc trước ảnh phân thân biến mất và xuất hiện, chỉ là để kéo dài thời gian mà thôi.

Nhìn Chung Sơn, Khổng Tuyên hai mắt híp lại:

- Ta vừa rồi nói, thân thể ngươi vì sao cổ quái như vậy, thì ra chỉ là ảo giác mà thôi, không ngờ ngay cả ta đều có thể mê hoặc, ngươi quả nhiên rất đặc biệt!

Giờ phút này bốn phía Chung Sơn, đã không phải âm u, thừa nhận vô tận số mệnh Đại Tranh, dưới tình huống mượn thế của thiên hạ Đại Tranh, quanh người Chung Sơn tràn ngập hắc khí nồng đậm, nhưng mà một phương thiên địa kia lại trở nên cực kỳ âm trầm, phát ra âm khí khủng bố, bốn phía không gian lay động một hồi.

- Bảo này, trẫm cho tới bây giờ chư dùng trước mặt người khác, xem ngươi bị hao tổn thực lực, còn có thể chịu đựng được hay không?

Chung Sơn lạnh lùng nói.

Bảo? Trong mắt Khổng Tuyên không tự giác hiện lên vẻ trào phúng.

- Đại thông đạo Luân Hồi, mở.................

- Ầm ầm.................

Bốn phía không gian, đột nhiên phát sinh biến hóa lớn long trời lỡ đất, vốn đang là lúc trăng sáng, thiên địa lập tức trở nên phủ đầy ánh sáng màu lam.

Toàn bộ thế giới đều tràn ngập ánh sáng lam, đồng thời lấy Chung Sơn và Khổng Tuyên làm trung tâm, điên cuồng xoay tròn, lực xoay tròn tạo thành lực hút khủng bố, hình như ngay cả ánh sáng cũng trốn không thoát vậy.

Bốn phía lộ ra lốc xoáy khổng lồ, vô tận cương khí thô bạo điên cuồng xóa sạch tất cả xung quanh.

Rất nhiều hải đảo trên Nam Hải, trong nháy mắt bị nghiền thành bụi, nước biển cũng bị cương phong thổi tan, trong nháy mắt liền biến mất.

Luân Hồi lực khủng bố, thông đạo Luân Hồi khổng lồ.

Đại thông đạo Luân Hồi, đây là uy lực lớn nhất ảnh thân Chung Sơn có khả năng phát ra. Mượn thế của thiên hạ Đại Tranh Thiên triều, tập hợp vô tận lực lượng mở ra một cái đại Đại Luân Hồi, Luân Hồi này có thể nói là sát chiêu lớn nhất của Chung Sơn, 1 chiêu này nếu như không thể đối phó được Khổng Tuyên, vậy tất cả đều uổng công.

Đại Luân Hồi khủng bố vừa ra, Khổng Tuyên đồng tử co rụt lại, ầm ầm một cái, quanh thân bao phủ một cái hư ảnh Khổng Tước thật lớn, 5 cái lông đuôi Khổng Tước phóng ra năm loại ánh sáng mênh mông, lập tức bao phủ Khổng Tuyên ở bên trong.

- Ngũ Sắc Thần Quang? Quét sạch vạn vật? Đây là thiên địa chi bảo của ta, thiên địa Luân Hồi, ta xem ngươi còn quét sạch thế nào!

Chung Sơn gầm rú một tiếng.

Lập tức, Luân Hồi lực khổng lồ ầm ầm tăng vọt, đồng thời rất nhanh ép lên người Khổng Tuyên.

Áp lực quanh người Khổng Tuyên tăng vọt.

Ngũ Sắc Thần Quang ầm ầm bùng nổ, ánh sáng xông lên tận trời nhưng mà ở xung quanh Luân Hồi, Ngũ Sắc Thần Quang căn bản không thể đi ra được, nhưng mà dù vậy, Ngũ Sắc Thần Quang của Khổng Tuyên trong thông đạo Luân Hồi vẫn vô cùng cường thế, ngăn cản Luân Hồi lực khủng bố.

- Rống...

Không thể tưởng được ta không ngờ có một ngày bị phàm nhân bẫy.

Khổng Tuyên trầm giọng quát một tiếng.

Khổng Tuyên tuy nói dùng Ngũ Sắc Thần Quang chặn Luân Hồi lực, nhưng, vốn vết rách trên sắc mặt trắng bệch đột nhiên tăng lên rất nhiều, vô số vết rạn trên mặt bạo tăng, hiển nhiên trọng thương trong người, mà thi triển thực lực ra cũng vượt qua sự chịu đựng của bản thân.

- Đại Minh Vương chớ trách, Chung Sơn bất đắc dĩ làm vậy, ở trước sinh tử, không thể yếu thế, như vậy mới đạt được một đường sinh cơ, đại thông đạo Luân Hồi, Chung Sơn có thể triệt hồi bất cứ lúc nào, chỉ cần ngài đáp ứng không truy cứu Chung Sơn, Chung Sơn sẽ triệt ngay.

Chung Sơn lập tức nói.

Nguyên nhân Chung Sơn thỏa hiệp, cũng không phải Khổng Tuyên cường đại, đại thông đạo Luân Hồi? Mượn dùng thế của thiên hạ Đại Tranh, vậy mà Đại Luân Hồi cũng không làm gì được Khổng Tuyên? Một khi càng kéo dài thời gian, chính mình sẽ bị thông đạo Luân Hồi mài chết, mở ra Luân Hồi, rất tốn lực.

- Thông đạo Luân Hồi?

Khóe miệng Khổng Tuyên lộ ra vẻ hung ác.

- Rống!

Ngũ Sắc Thần Quang xông lên tận trời, hư ảnh Khổng Tước thật lớn xoay người, 5 sợi lông đuôi đột nhiên bùng nổ ra hàng vạn hàng ngàn ánh sáng chói mắt, vô tận hào quang điên cuồng thanh tẩy thông đạo Luân Hồi.

Rất nhanh đem Luân Hồi lực ép ra ngoài.

Trong lúc nhất thời, thông đạo Luân Hồi khổng lồ rung chuyển không thôi, hình như bất cứ lúc cũng bị Ngũ Sắc Thần Quang xông phá vậy.

Vết rạn trên mặt Khổng Tuyên càng ngày càng nhiều, biết rõ như vậy sẽ có tổn thương rất lớn đối với thân thể mình, nhưng mà Khổng Tuyên vẫn không lựa chọn thỏa hiệp, ở trong tự điển của Khổng Tuyên, căn bản không có hai chữ thỏa hiệp này.

Chung Sơn ngươi muốn chết!

Mang theo một cỗ độc lệ, Khổng Tuyên cấp tốc thúc dục Ngũ Sắc Thần Quang lực. Thề tất phải khiến thông đạo Luân Hồi sụp đổ!

- Luân Hồi!

Chung Sơn trong mắt bạo thiểm, thời điểm này, quyết không thể có chút lơi lỏng, Khổng Tuyên chính là một độc nhân, từ thái độ của hắn là có thể nhìn ra, lúc này mà không ác độc thì chỉ có chết.

Quần áo Chung Sơn phần phật, hai tay ôm thành vòng tròn, trong mắt ánh sáng xanh đại phóng, thông đạo Luân Hồi, đây là chỗ dựa lớn nhất để Chung Sơn tạm thời dựa vào, phải mạnh hơn mới được.

Hai loại năng lượng khủng bố va chạm, Ngũ Sắc Thần Quang, Luân Hồi lực so đấu với nhau.

- Phá.................

Khổng Tuyên rống to một tiếng, vết rạn trên mặt lập tức như lân văn trên người ngư lân, rậm rạp, chằng chịt. Theo một tiếng rống khủng bố, Ngũ Sắc Thần Quang thanh tẩy thiên địa.

Toàn bộ thông đạo Luân Hồi đột nhiên đình chỉ, hình như bị Ngũ Sắc Thần Quang cố định vậy.

- Uỳnh.................

Ngay sau đó, thông đạo Luân Hồi ầm ầm nổ tung.

- Phốc!

Chung Sơn sắc mặt tái nhợt, phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược ra ngoài.

Đánh bại? Vẫn không được? Trong mắt Chung Sơn vô cùng bất đắc dĩ, Khổng Tuyên quá mạnh mẽ!

Mặc dù mượn thế của thiên hạ Đại Tranh, mặc dù dùng thông đạo Luân Hồi mạnh nhất đánh lén, mặc dù bản thân Khổng Tuyên bị trọng thương, nhưng mà vẫn không địch lại Khổng Tuyên.

Đánh bại, lần này thật sự bị đánh bại! Xông phá gông xiềng Luân Hồi, Khổng Tuyên này là tồn tại đáng sợ cỡ nào? Lăng Tiêu Thiên Đình còn có thể giữ được sao?

Rút lui? Trong đầu Chung Sơn trăm điều ý niệm lóe lên.

Nhưng, mấy tức qua đi, sự tình vẫn chưa giống Chung Sơn tưởng tượng.

Thông đạo Luân Hồi bùng nổ, vô tận lãnh thổ Nam Hải lập tức hóa thành hắc động khổng lồ, Lăng Tiêu Thiên Đình cũng bởi vì ngay từ đầu Chung Sơn cố ý tránh đi, cộng thêm đại trận của Nam Cung Thắng cho nên không bị thương tổn nhiều lắm.

Nhưng, Khổng Tuyên lại không tiếp tục ra tay. Cũng không như Chung Sơn tưởng tượng sát khí xông lên tận trời.

Trong hắc động khổng lồ, một cây cột hình như trong suốt phong tỏa Khổng Tuyên ở bên trong, Khổng Tuyên trợn tròn mắt, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

Mà ở trung tâm chiến trường giữa Chung Sơn và Khổng Tuyên, bỗng nhiên lại xuất hiện thêm một người, một nam nhân áo bào đen.

Nam nhân áo bào đen tay cầm một cái ngọc quy, đối diện Khổng Tuyên trong cây cột bên trong suốt.

- Ngươi là ai?

Khổng Tuyên lạnh lùng nhìn người áo bào đen.

Hình như vừa rồi lại thêm một lần đánh mạnh, khiến cho vết thương trên người Khổng Tuyên lại gia tăng, Khổng Tuyên cũng không thể lập tức xông được ra ngoài cây cột.

Chung Sơn cũng nhìn về phía người áo bào đen, trong nháy mắt nhìn thấy người áo bào đen, Chung Sơn nhíu chặt này, bóng dáng này rất quen thuộc?

Người áo bào đen vẫn chưa trả lời Khổng Tuyên.

- Đại Diễn Tước Mệnh Thuật!

Người áo bào đen quát lớn một tiếng.

Theo một tiếng quát của người áo bào đen, hắc động bốn phía, lập tức xuất hiện ngàn vạn ánh sáng hình đại đao, tiếp đó hình như bị trung tâm hấp dẫn, trong nháy mắt đâm vào chỗ Khổng Tuyên ở trung tâm.

...!

Không có một chút thanh âm.

- Rống.................

Khổng Tuyên thống khổ rống to một tiếng.

Thống khổ? Khiến cho Khổng Tuyên thống khổ?

- Đại Diễn Tước Mệnh Thuật, Chung Sơn, ngươi, ngươi........!

Khổng Tuyên tự nói.

Tiếp đó, Ngũ Sắc Thần Quang khổng lồ lại lần nữa bùng lên, Khổng Tuyên lại lần nữa không để ý thương thế thúc dục Ngũ Sắc Thần Quang bùng lên, dưới thế công khổng lồ, cây cột trong suốt bao phủ Khổng Tuyên lập tức xuất hiện rất nhiều vết rạn, mà vết rạn trên mặt Khổng Tuyên cũng càng ngày càng sâu, nhìn qua vô cùng dữ tợn.

- Tước mệnh!

Người áo bào đen thúc dục ngọc quy lại lần nữa kêu lên, vô số hư hình đại đao lại lần nữa đâm tới Khổng Tuyên.

- Rống............

Khổng Tuyên rống to một tiếng, rốt cục sử dụng Ngũ Sắc Thần Quang phá vỡ cây cột trong suốt. Sau khi tránh được ngàn đao vạn quả, toàn bộ tay trái cũng bởi vì thương thế đột nhiên khô quắt hóa thành đất cát biến mất.