Trường Sinh Bất Tử

Quyển 8 - Chương 54: Oanh bạo thông đạo Luân Hồi




Thiên Lại và Chung Sơn bốn mắt nhìn nhau.

- Đánh hạ hắn!

Thiên Lại rất trực tiếp ra lệnh cho tứ tướng.

- Vâng!

Tứ tướng lĩnh lệnh, thân hình bùng lên vọt tới Xương Kinh.

Tốc độ quá nhanh, không ngờ mỗi một tên đều có tốc độ của Diệp Khuynh Thành. Tốc độ khủng bố, chỉ trong giây lát đã tới bên ngoài bức tường trong suốt.

Bốn người mỗi người lấy ra một thanh đại đao.

- Rống!

Bốn người rống to một tiếng, đều chém ra một cái thông đạo, chém phá bức tường trong suốt do Đại La Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận hình thành, vô cùng mạnh mẽ vọt tới.

Xa xa, ở cửa Bất Tử Điện, Chung Sơn đồng tử co rụt lại.

Thật là lợi hại!

Những người này chính là cường giả trong miệng Vạn Yêu lão ma sao? Cường giả không kém gì Vạn Yêu lão ma? Nếu đúng thật như thế, chỉ dựa vào Nam Cung Thắng còn bị thương, còn có những thần tử không phải là mạnh này, căn bản là tìm chết!

Nghĩ đến thực lực chênh lệch, Chung Sơn vọt thẳng lên trên, hương về phía xa xa bắn đi.

- Tự mình đưa tới cửa sao?

Xa xa, trên đỉnh ngọn núi, Thiên Lại ngoài ý muốn nói.

Tốc độ Chung Sơn rất nhanh, đảo mắt đã tới gần tứ tướng, nhưng, Chung Sơn cũng không nghênh chiến với bọn họ, mà lại nhanh chóng xông ra ngoài, bắn ra ngoài Xương Kinh.

Rất nhanh, Chung Sơn đã ra ngoài Xương Kinh, nhìn về phía Thiên Lại và Thiên Hiểu Tử.

Một bên Thiên Hiểu Tử nói với Thiên Lại:

- Ngươi cũng nên cẩn thận, ở đây gần Xương Kinh, hắn là Thánh thượng Thiên triều, có thể mượn dùng thế của thiên hạ Đại Tranh!

Thiên Lại gật gật đầu nhìn về phía Chung Sơn nói:

- Ngươi một mình đi ra, chẳng lẽ muốn đầu hàng?

- Ta chỉ là không muốn lúc chém giết ngươi, kinh động tới người của ta mà thôi!

Chung Sơn trầm giọng nói.

- Ha ha ha......!

Thiên Lại khinh thường cười nói.

- Tứ tướng, đánh hạ hắn cho ta!

Thiên Lại lại lần nữa hạ lệnh.

- Nam Cung Thắng, dùng Đại La Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận bảo vệ Xương Kinh!

Chung Sơn cũng ra lệnh một tiếng.

Trong lúc tứ tướng đánh về phía Chung Sơn, Nam Cung Thắng rất nhanh thiết trí trận pháp cường đại, lần này, toàn diện mở ra Đại La Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận, vô tận tinh quang từ trên trời giáng xuống, hình thành một cái lồng ánh sáng bảo phủ Xương Kinh vào trong đó.

Chung Sơn vẫn tiếp tục vọt mạnh về hướng xa, tứ tướng mỗi người thiếu chút nữa bắt được, nhưng vẫn không thể thành công.

- Tốc độ thật nhanh!

Thiên Lại mang theo vẻ kinh ngạc nói.

Sáu người đuổi theo Chung Sơn, khi đuổi tới một cái khe núi tràn ngập sương mù, mọi người ngừng lại, hạ xuống.

- Làm sao không chạy?

Thiên Lại cười lạnh nói.

- Ta không muốn cùng các ngươi vô nghĩa, các ngươi đã muốn chết, ta sẽ thanh toàn cho các ngươi!

Chung Sơn cười lạnh một tiếng nói.

- Hửm?

Thiên Lại lộ ra vẻ khinh thường.

- Thông đạo Luân Hồi, mở...................

- Vù!

Hoàn cảnh xung quanh thình lình biến đổi, 1 cỗ khí tức khủng bố từ bốn phương tám hướng truyền tới.

Chung Sơn vừa ra là mở ra thông đạo Luân Hồi cường đại.

Chung Sơn tu vi đã là Thiên Cực Cảnh, cho nên lĩnh ngộ quỹ tích vận hành thông đạo Luân Hồi càng mạnh hơn, giờ phút này, thông đạo Luân Hồi, so với trước kia không chỉ mạnh hơn gấp trăm lần.

Nhưng mà nhóm người này là ai? Tuyệt thế hung nhân như Vạn Yêu lão ma có thể nói là cùng một cấp bậc với bọn chúng, nhưng hắn lại cùng Đế Huyền Sát đối chiến hai ngày hai đêm, tuy rằng hai người đều vẫn chưa hết sức, nhưng mà như vậy cũng có thể nhìn ra đám người này mạnh như thế nào, cường giả như thế, nếu như ngay từ đầu không xuất ra sát chiêu, thì sẽ cực kỳ nguy hiểm.

Thông đạo Luân Hồi khủng bố vừa ra, bốn phương tám hướng mọi người, đột nhiên bị vô tận ánh sáng bao phủ. 1 cổ lực hút cường đại trực tiếp hút tới mọi người.

Lực hút khủng bố, còn có lực nén, còn có va chạm, chẳng những xé rách thân thể, còn có thể xé rách hồn phách.

Hoàn cảnh quỷ dị.

- Đây là trong thông đạo Luân Hồi?

Thiên Lại lộ ra vẻ kinh hãi.

Mọi người ngẩng đầu nhìn trời, quả nhiên, trên không trung, một cái miệng hình tròn xuất hiện, rất nhiều núi sông, đất đá bị hút vào trong đó, nhưng, chỉ cần vào trong đó, nhất định bị lực hút cường đại nén thành bột mịn.

Áp lực cường đại, cho dù tứ tướng cũng chịu không nổi.

- Đi ra ngoài!

Tứ tướng điên cuồng hét muốn bay lên không trung.

Mọi người đều là tuyệt thế hung nhân, không ngờ vào thông đạo Luân Hồi còn có thể kiên trì được, đồng thời từng người gân xanh ứa ra hướng bên trên bay lên.

Chung Sơn hai mắt ngưng lại.

- Thông đạo Luân Hồi!

Chung Sơn quát lạnh một tiếng, dòng khí quỷ dị bên trong thông đạo Luân Hồi xoay tròn càng ngày càng nhanh, lực hút khủng bố lần nữa gia tăng.

- Rống!

Tứ tướng điên cuồng hét lên giãy giụa, nhưng chỗ cơ thể bành trướng vẫn liên tục xuất hiện vết, vừa rồi còn chậm rãi bay lên được, nhưng mà bây giờ lại trực tiếp bị kéo xuống, càng xuống dưới, lực xé rách càng lớn.

Trên mặt tứ tướng lộ ra vẻ sợ hãi, đồng thời phát ra cường lực, tiếp tục liều mạng bay lên không trung.

Mà Chung Sơn trán cũng đầy mồ hôi lạnh, nhóm người này biến thái như vậy?

Thiên Hiểu Tử, giờ phút này, toàn thân Thiên Hiểu Tử xuất hiện rất nhiều vết nứt, máu thịt bầy nhầy, nhưng lại có một cỗ lực nâng nâng hắn lên trên, bên ngoài cơ thể hắn ra từng tia sáng đen.

- Thình thịch

Một đôi cánh lớn mở ra, đó là Côn Bằng cánh, Côn Bằng lại thu nhỏ nấp trong quần áo Thiên Hiểu Tử, tiếp đó đột nhiên phóng lớn 10 trượng, nâng Thiên Hiểu Tử từng chút từng chút bay lên trên.

Thì ra Côn Bằng vẫn luôn ở trên người Thiên Hiểu Tử. Lực lực nâng khủng bố, Thiên Hiểu Tử hướng phía trước bay lên, nhưng mà trên mặt Thiên Hiểu Tử đã sớm bị xé rách rồi.

Thông đạo Luân Hồi, Chung Sơn nắm giữ càng ngày càng khủng bố, mà đây không phải mở ra cửa vào thông đạo Luân Hồi, mà trực tiếp đem môi trường xung quanh chuyển hóa vào bên trong thông đạo Luân Hồi, lực xé rách khủng bố.

Đây mới là sự khủng bố của thông đạo Luân Hồi, càng đi xuống lực đạo càng lớn. Cho dù Thiên Tiên cũng phải chết không thể nghi ngờ!

- A...................

Thiên Hiểu Tử ngửa mặt lên trời rống dài một tiếng, theo một tiếng rống này, tràn ngập vẻ không cam lòng, không muốn, Thiên Hiểu Tử không phục a, oán khí xông lên tận trời, ngửa mặt lên trời rống dài.

- Thình thịch!

Thiên Hiểu Tử lập tức hóa thành một đoàn sương máu, nổ tung ra.

Thông đạo Luân Hồi quá khủng bố.

- Vù!

Thiếu sự trói buộc của Thiên Hiểu Tử, Côn Bằng mở cánh ra, mang theo nỗi sợ hãi bay trên trời cao, không ngờ mang theo vết nứt đầy người bay lên.

Côn Bằng cường đại! Cũng là Thần thú đầu tiên chạy trốn khỏi thông đạo Luân Hồi của Chung Sơn.

- A!

Một tên trong tứ tướng, một người yếu nhất cũng không kiên trì được nữa, lập tức bị hút vào trong chỗ sâu, sớm đã bị thông đạo Luân Hồi nghiền thành bột phấn.

Thiên Lại, Thiên Lại cũng kinh hãi chống đỡ, nhưng mà Thiên Lại vẫn chưa cố sức như những người khác, bởi vì hắn không bị trầm xuống.

Đầu đầy đổ mồ hôi nhìn Chung Sơn, lật tay một cái, trên tay phải chậm rãi xuất hiện một đoàn ánh sáng vàng, một cái quyền sáo bao lấy tay phải hắn.

Trên quyền sáo có rất nhiều phù văn phong cách cổ xưa.

Thiên Lại trợn mắt, trong mắt hiện lên vẻ hung ác, một quyền hung hăng đánh lên không trung.

Có lẽ nắm tay dùng sức, thân thể cũng bị giật lại một chút, Thiên Lại hơi hơi trầm xuống.

Nhưng mà một quyền này cũng tràn ngập một cỗ khí tức bạo động khổng lồ.

- Phá...................

Một quyền khủng bố tới cực điểm đánh ra, nắm tay không thả ra ánh sáng, nhưng lại là một loại quy tắc hỗn loạn, pháp tắc hỗn loạn, Chung Sơn có cảm giác quanh quẩn trong óc hắn.

- Rắc, rắc, rắc...

- Thình thịch...................

Từng tiếng nứt nẻ vang lên, dưới thế công khủng bố, thông đạo Luân Hồi không ngờ bị một quyền này đánh cho xuất hiện vết rạn mênh mông, theo một tiếng nổ, thông đạo Luân Hồi nổ tung ra.

- Oanh...................

Thông đạo Luân Hồi bùng nổ, lực nổ khủng bố, Chung Sơn vẻ mặt tái nhợt. Bốn phía đã không còn thông đạo Luân Hồi, chỉ còn có một hắc động, hắc động khổng lồ đến cực điểm.

Trong hắc động chỉ còn lại bốn người.

Chung Sơn, Thiên Lại, còn có hai thuộc hạ của Thiên Lại.

Người hai bên vẻ mặt đầy khiếp sợ nhìn đối phương.

Chung Sơn sắc mặt tái nhợt, nhìn quyền sáo trong tay Thiên Lại, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi, quyền sáo thật là lợi hại, đây là quyền sáo gì? Không ngờ đánh vỡ thông đạo Luân Hồi?

Thông đạo Luân Hồi? Đó chính là thông đạo Luân Hồi a! Hơn nữa Chung Sơn cảm thụ rõ ràng, một quyền kia đánh xuống, trực tiếp quấy phá vô tận quy tắc, pháp tắc, pháp tắc bên trong thông đạo Luân Hồi bị quấy phá, ầm ầm nổ tung!

Còn có ba tên cường giả tuyệt thế nữa, Chung Sơn híp mắt nhìn.

Đối diện, ba người cũng kinh hãi nhìn về phía Chung Sơn, đặc biệt hai tên thuộc hạ của Thiên Lại, bởi vì vừa rồi còn có hai tên có thân phận giống như bọn họ, hoàn toàn bị nghiền nát bấy.

Thông đạo Luân Hồi? Trong lòng hai người vẫn còn sợ hãi.

Thiên Lại cũng kinh hãi nhìn về phía Chung Sơn, vốn chỉ nghĩ hắn là cường giả tiểu thế giới, cho dù có mạnh mấy đi thì thế nào? Thiên Cực Cảnh tầng thứ mười hai? Cho dù như vậy, cũng chẳng là gì, nhưng, không thể tưởng được, không thể tưởng được hắn không ngờ biến thái như thế.

Sờ sờ quyền sáo trên ngón tay, trên trán Thiên Lại chảy xuống mồ hôi lạnh, nếu không có Pháp bảo này, lần này trừ mình ra, hai tên thuộc hạ còn lại cũng nhất định bị thông đạo Luân Hồi nghiền nát.

- Thông đạo Luân Hồi? Ngươi là đệ tử Luân Hồi Thánh nhân? Ngươi không phải đệ tử gia chủ Thiên gia dương gian?

Thiên Lại lạnh lùng nói.

- Đại Tiên khí?

Chung Sơn nhìn chằm chằm quyền sáo trong tay Thiên Lại hỏi.

- Kiến thức không tồi, ngươi đã là đệ tử Luân Hồi Thánh nhân, như vậy, nói cho ta biết Thiên Lệnh ở đâu? Nếu không...!

Thiên Lại lạnh lùng nói.

Nhưng, lúc đang nói được một nửa, bốn phương tám hướng, đột nhiên xuất hiện một cái lưới lớn, đem đám người Chung Sơn, Thiên Lại bao phủ vào trong đó.

Thiên Lại lộ ra nụ cười tà, hiển nhiên Chung Sơn vừa rồi đánh lén một lần, lần này Thiên Lại cũng đánh lén một lần.

- Cho dù ngươi là đệ tử Luân Hồi Thánh nhân, cũng đừng mơ tưởng chạy thoát khỏi thiên la địa võng của ta, hừ!

Thiên Lại vẻ mặt giận dữ. Bay ra khỏi tấm lưới lớn hình cầu, tấm lưới lớn hình cầu như cái lồng giam thật lớn bao bọc lấy Chung Sơn.

Bay ra thiên la địa võng, Thiên Lại cười lạnh một tiếng, nhưng mà ngay sau đó, Thiên Lại sắc mặt lại cứng đờ.

Chung Sơn không ngờ giống như hắn, dưới tình huống hình như không va chạm vào thiên la địa võng, đột nhiên đi ra.

Đi ra, Chung Sơn nhìn qua cũng không thoải mái, vừa rồi mở ra thông đạo Luân Hồi tiêu hao quá lớn, Thiên Lại trước mắt, hình như đã đến gần Cổ Thần Thông. Đối mặt với một cường giả như vậy, làm sao có thể thoải mái đây? Phía sau hắn còn có hai cường giả cấp bậc Diệp Khuynh Thành. Thậm chí còn có Pháp bảo cường thế kia.

Đại Tiên khí a!

- - - - - oOo- - - - -