Trường Sinh Bất Tử

Quyển 8 - Chương 27: Mạnh mẽ nuốt Lục Tiên Kiếm




Chọc giận Diệp Khuynh Thành, một kiếm Tây Lai, mang theo vô vàn lệ khí, đâm thẳng tới Đế Huyền Sát.

Lần này, mang theo khí tức giết chóc mênh mông, xa xa cường giả vây xem, tu vi hơi yếu, chỉ vẻn vẹn bi lây dính một tia giết chóc mà trái tim ngừng đập, bị áp bách cường đại chấn nhiếp mà không dám nhảy lên.

Một kiếm này đã dốc hết toàn lực của Diệp Khuynh Thành, một kiếm mạnh mẽ chưa từng có từ trước đến nay.

Không gian đã sớm vỡ nát. Diệp Khuynh Thành muốn một kiếm phá nát Quả Thế Kim Luân, Quả Thế Kim Luân dù có mạnh mấy đi nữa, nó cũng không phải lịch cổ mười đại pháp bảo, Diệp Khuynh Thành có tự tin kia, tin tưởng Lục Tiên Kiếm nhất định có thể chặt đứt Quả Thế Kim Luân.

Lần đầu tiên hiện thế, nếu lần đầu tiên hiện thế, vậy không cần tái hiện nữa!

Lục Tiên Kiếm chém ra một kiếm chưa từng có từ trước tới nay, khí thế cường đại, không chỗ nào không có.

Đế Huyền Sát nhìn một kiếm này, cũng không có chút sợ hãi, trong nháy mắt Quả Thế Kim Luân khổng lồ cũng vọt tới Lục Tiên Kiếm của Diệp Khuynh Thành. Muốn lưỡng bại câu thương?

Diệp Khuynh Thành mang theo một tia nghi hoặc nhìn về phía Đế Huyền Sát, lưỡng bại câu thương? Ngươi tới kịp sao? Quả Thế Kim Luân bây giờ mới bắn ra, căn bản không nhanh bằng Lục Tiên Kiếm.

Diệp Khuynh Thành càng ngày càng kiên định một kiếm này, lực phá hoại cường đại, không gian vỡ nát, người bên ngoài căn bản không nhìn thấy rõ bên trong.

- Đương.................!

- Ca ca ca ca ca ca......!

Một tiếng va chạm lớn, tiếp đó là tiếng vũ khí đụng vào nhau. Tuy rằng người bên ngoài không nghe được nhưng mà bên trong hắc động này, Diệp Khuynh Thành lại mở to hai mắt nhìn.

Đỡ Lục Tiên Kiếm, vẫn là Quả Thế Kim Luân, nhưng không phải Quả Thế Kim Luân ban đầu.

Lại một cái Quả Thế Kim Luân? Trước mặt Đế Huyền Sát bỗng nhiên lại xuất hiện một cái Quả Thế Kim Luân, mà lần này, bên trong hình tròn đón đỡ Lục Tiên Kiếm, mà Quả Thế Kim Luân lúc trước nhằm về phía Diệp Khuynh Thành, bên trong hình tròn cũng ép sát Lục Tiên Kiếm.

Hai cái Quả Thế Kim Luân hợp lại, lập tức ép chặt Lục Tiên Kiếm, khiến cho nó không thể tiếp tục tiến thêm một bước!

Quả Thế Kim Luân không phải muốn nhằm về phía Diệp Khuynh Thành?

Thấy bỗng nhiên xuất hiện thêm một cái Quả Thế Kim Luân, trên mặt Diệp Khuynh Thành lộ ra vẻ kinh hãi.

Quả Thế Kim Luân, đây cũng không phải là lịch cổ mười đại pháp bảo, có thể cùng Lục Tiên Kiếm chạm vào nhau mà không bị hủy là biết nó biến thái cỡ nào rồi, Đế Huyền Sát có thể luyện ra trọng bảo như thế, nghe ra mà rợn người, nhưng mà cái này cũng chưa tính, trước mắt sao lại thế này?

- Vì sao lại có hai cái?

Diệp Khuynh Thành kinh hãi nói.

- Ta nói chỉ có một sao?

Đế Huyền Sát cười lạnh nói.

- Ái da!

Một thanh âm đột ngột vang lên.

Trong lúc giằng co kịch liệt, thình lình một tiếng vang lên, Diệp Khuynh Thành chỉ cảm thấy quanh người bỗng nhiên có thứ gì quấn quanh.

- Đây là cái gì?

Diệp Khuynh Thành trong lòng căng thẳng.

Hai cái đuôi, hai cái đuôi lớn quấn quanh Diệp Khuynh Thành, Diệp Khuynh Thành đột nhiên cả kinh, khí thế toàn thân đại phóng, muốn thoát khỏi con quái vật thình lình xuất hiện này, nhưng, lực lượng cái đuôi này quá mạnh mẽ, lại hình như có tác dụng mê hoặc lòng người, khiến cho Diệp Khuynh Thành hoảng hốt.

Diệp Khuynh Thành cắn răng một cái, cưỡng chế bối rối trong lòng, bàn tay rút mạnh lại.

Đáng tiếc, dưới Đế Huyền Sát đối diện cố gắng thi pháp, hai cái Quả Thế Kim Luân ép chặt Lục Tiên Kiếm.

- Ca ca ca ca ca ca............!

Tốc độ rút ra của Lục Tiên Kiếm vô cùng chậm, quá chậm, đây là âm mưu của Đế Huyền Sát?

Lục Tiên Kiếm nhất thời rút không ra?

Mà ngay tại lúc này, Diệp Khuynh Thành bỗng nhiên phát hiện một chuyện vô cùng kinh hãi, chính là một cái mồm to, từ phía sau táp tới.

Bất kể là mình khí thế đại phóng, cũng không bức bách được nó, bất kể Lục Tiên Kiếm phóng thích kiếm khí mạnh bao nhiêu, đều không thể lay chuyển cái mồm kia một chút.

Quá khủng bố, cái mồm lớn như vậy, đây là muốn chơi gì đây?

Ai có thể nói cho ta biết, đây là muốn chơi gì đây?

Thậm chí, Diệp Khuynh Thành giờ khắc này ở sâu trong nội tâm cảm thấy một cỗ hơi lạnh toàn thân dũng mãnh bùng lên.

Tử, là cảm giác tử vong! Loại linh giác này, tuyệt đối không sai, tử, chính là tử, nếu như tiếp tục giữ như vậy, chỉ có đường chết mà thôi.

Tử vong? Diệp Khuynh Thành theo bản năng điên cuồng giãy giụa, bàn tay rút mạnh Lục Tiên Kiếm, đáng tiếc, bị Quả Thế Kim Luân kẹp chặt nên muốn rút về, vô cùng chậm chạp.

Không còn kịp rồi.

- Rống.................!

Diệp Khuynh Thành bạo rống một tiếng, tránh thoát hai cái đuôi to, thân hình vọt ra, tránh được cái miệng rộng của Bát Cực Thiên Vĩ.

- A ô!

Bát Cực Thiên Vĩ cắn vào khoảng không, nhưng trong lúc Diệp Khuynh Thành né tránh, lại buông lỏng Lục Tiên Kiếm ra.

Chung Sơn và Đế Huyền Sát đạt được mục đích.

Quả Thế Kim Luân buông lỏng, Bát Cực Thiên Vĩ cuốn lấy Lục Tiên Kiếm.

- Vô liêm sỉ!

Thân thể Diệp Khuynh Thành cấp tốc vọt tới Bát Cực Thiên Vĩ.

Nhưng mà Đế Huyền Sát cũng không phải bài trí, thân hình nhoáng lên một cái chắn trước mặt Bát Cực Thiên Vĩ.

Giờ khắc này, hắc động không gian xung quanh cũng chậm rãi khôi phục.

Khi người bên ngoài nhìn cảnh tượng trên trời đều lộ ra vẻ kinh hãi.

Diệp Khuynh Thành đánh mất Lục Tiên Kiếm? Quả Thế Kim Luân của Đế Huyền Sát không ngờ là một đôi? Quái vật trước mặt Chung Sơn là cái gì? Biến hóa quỷ dị khiến vô số người tò mò.

Giờ khắc này, Thiên Hiểu Tử đã sớm bay lại đây.

- Chung Sơn, Lục Tiên Kiếm là sở hữu của Bất Lão Giới Diệp Khuynh Thành, hai người các ngươi cùng nhau đối phó Diệp Khuynh Thành, có phải rất không công bằng hay không? Ở trước mắt bao người thiên hạ, ngươi muốn cùng người trong thiên hạ là địch? Đưa Lục Tiên Kiếm cho Diệp Khuynh Thành!

Thiên Hiểu Tử kêu lên.

- Hừ a!

Chung Sơn cười lạnh khinh thường.

Đuôi Bát Cực Thiên Vĩ giờ phút này há có thể buông ra, ở dương gian, thời điểm đối mặt với Hãm Tiên Kiếm, liền đã bị lỡ mất cơ hội một lần, bây giờ làm sao có thể tiếp tục buông ra?

Không chút do dự, Bát Cực Thiên Vĩ nhanh chóng 1 ngụm nuốt luôn Lục Tiên Kiếm.

Ha ha ăn, nhìn thấy Lục Tiên Kiếm, Bát Cực Thiên Vĩ đã hưng phấn không cách nào hình dung được.

- Ngươi!

Thiên Hiểu Tử trong mắt giận dữ.

Diệp Khuynh Thành cũng lộ ra nụ cười lạnh, ăn? Chất liệu của Lục Tiên Kiếm, ai có thể ăn?

- Lục Tiên, về.................!

Diệp Khuynh Thành thúc dục một cái pháp quyết, muốn mạnh mẽ triệu hồi Lục Tiên Kiếm về, cũng giống như lão quái vật trong Trường Sinh Giới ở dương gian, cách không triệu hồi Tru Tiên Kiếm vậy.

- Ô ô ô!

Thân thể Bát Cực Thiên Vĩ không ngừng rung lên, nhìn ra bên trong khóe miệng Bát Cực Thiên Vĩ có một vật thể hình thành kiếm điên cuồng rung chuyển, nhưng, Bát Cực Thiên Vĩ sống chết không buông.

Đồ ngon tới miệng, há có thể để nó chạy mất chứ?

Diệp Khuynh Thành không tin quái vật này có thể ăn Lục Tiên Kiếm, đó là bởi vì hắn không biết Bát Cực Thiên Vĩ.

- Đế Huyền Sát, Diệp Khuynh Thành này không thể lưu, Bất Lão Giới đã diệt, người này phải chết, hắn không thể ở lại trên đời này!

Chung Sơn nói.

- Ta hiểu rồi!

Đế Huyền Sát gật gật đầu.

Bên cạnh Đế Huyền Sát, hai cái Quả Thế Kim Luân khổng lồ lại nhanh chóng xoay tròn.

Thiên Hiểu Tử mắt thấy một màn này. Vung tay lên, từ bốn phía đột nhiên có tám gã cường giả Thiên Cực Cảnh bay tới. Đúng là cường giả Thiên gia.

- Chung Sơn, ngươi thật quá đáng!

Thiên Hiểu Tử lạnh lùng nói.

Chung Sơn đưa mắt nhìn lại, nhìn tám gã cường giả bốn phía vây tới được, tất cả đều là người từng gặp qua ở Tĩnh Ba Trì.

- Ngươi thật muốn đối địch với ta?

Chung Sơn hỏi.

- Không phải ta muốn đối địch với ngươi, mà là ngươi...!

Thiên Hiểu Tử nói.

Nhưng mà Chung Sơn làm sao lại chịu nghe lý do thoái thác của Thiên Hiểu Tử. Lật tay một cái, trong tay đại đao Ngạc Mộng tái hiện.

Thiên Ma Thối Thể Đại Pháp tầng thứ sáu!

Thiên Điều, 1000 Trọng Lãng!

Chung Sơn nói là chém ngay, một đao chém xuống, bốn phía cuồn cuộn nổi lên sóng lớn, không gian bốn phía lập tức vỡ nát.

- Oanh.....................

Thiên Hiểu Tử vội vàng lấy ra một tấm thuẫn thủy tinh, đón đỡ một đao cường thế vô địch của Chung Sơn.

Một tiếng nổ rung trời, tấm thuẫn thủy tinh vỡ nát, Thiên Hiểu Tử bị sóng xung kích này bay mạnh xuống dưới.

- Gia chủ.................!

1 đám người bay tới kinh hoảng kêu lên.

- Thình thịch............!

Thiên Hiểu Tử bị một đao chém vào trong Hắc Hải.

Mà giờ khắc này, Lục Tiên Kiếm trong miệng Bát Cực Thiên Vĩ cũng không tiếp tục rung động nữa.

- Đế Huyền Sát, giết!

Chung Sơn quát lên một tiếng.

Tiếp đó, Bát Cực Thiên Vĩ đột nhiên bành trướng lên trăm trượng, Chung Sơn nhanh chóng khoanh chân ngồi trên đỉnh đầu Bát Cực Thiên Vĩ.

Chung Sơn nhắm mắt, hình như đang tu luyện vậy, tám cái đuôi lớn của Bát Cực Thiên Vĩ không ngừng vũ động trên không trung, không gian bốn phía rung chuyển không chịu nổi, thậm chí mỗi một lần rung lên, đều chấn nát không gian một phía.

Trong Hắc Hải, Thiên Hiểu Tử chạy vọt ra, miệng ộc ra một ngụm máu tươi.

Mà xa xa vô số người vây xem, bị một màn này khiến cho ngây người.

Chung Sơn mạnh như vậy? Hoàng đế Đế triều có thể chém vỡ không gian?

Còn con quái vật kia muốn làm gì? Chung Sơn bây giờ muốn làm gì? Hắn đang tu luyện? Hắn tu luyện lúc này?

Nhìn tám cái đuôi to, tâm thần mọi người lay động một trận, đây, đây, đây là quái vật gì?

- Trợ giúp Diệp Khuynh Thành, ngăn cản Đế Huyền Sát!

Thiên Hiểu Tử vừa vọt ra quát lên.

- Vâng!

Các cường giả Thiên gia lập tức đáp.

Phía dưới vô số cường giả, giờ phút này cũng không ngừng nhíu mày, nhìn tình thế đột biến, muốn làm một chút gì, nhưng mà lại không biết nên giúp ai? Giúp Chung Sơn? Đúng không? Muốn đối nghịch với Chung Sơn, đúng không?

Xa xa, tám đại cường giả Thiên gia và Hồng Kiếm Đạo Quân cùng nhau nhằm về phía Đế Huyền Sát, trợ giúp Diệp Khuynh Thành cùng nhau đối phó Đế Huyền Sát.

Đế Huyền Sát một chống mười! Cường thế quyết đấu.

Thủ lĩnh mỗi một thế lực lớn đều nghĩ mình nên làm thế nào cho phải, mà một ít tán tu trong mắt hiện lên vẻ kích động, nhiệt huyết sôi trào.

Mười Thiên Cực Cảnh, đối chiến một Thiên Cực Cảnh?

Người kia tên là Đế Huyền Sát? 1vs10? Cường giả, hung nhân!

Bên này, Thiên Hiểu Tử cùng với nữ Thiên lão cũng nhìn về phía Chung Sơn.

Nhìn Chung Sơn, Thiên Hiểu Tử vô cùng kinh ngạc. Một đao vừa rồi Chung Sơn bổ ra ký ức vẫn còn mới mẻ. Mà tấm thuẫn vừa rồi, cũng không phải là Pháp bảo cửu phẩm, mà là Tiên khí, tuy rằng là Tiên khí kém cõi nhất, nhưng mà dù sao cũng là Tiên khí a, một đao chém nát?

Trong mắt hung ác, Thiên Hiểu Tử trừng mắt Chung Sơn ngồi trên Bát Cực Thiên Vĩ một cái, giơ tay bắt một cái pháp quyết, bỗng nhiên đánh vào trong Hắc Hải.

Pháp quyết thình lình đánh ra, khiến cho rất nhiều người đều lộ ra kinh ngạc, Thiên gia chủ muốn làm gì?

Đang lúc mọi người nghi hoặc, trong Hắc Hải, đột nhiên nước đen cuồn cuộn, không ngừng cuồn cuộn, hình như nước biển bị nấu sôi vậy, rất nhiều nước biển Hắc Hải đội lên.

Mọi người kinh hãi nhìn về phía Hắc Hải, Hắc Hải sao lại thế vậy? Nước đen này có tính ăn mòn cường đại, càng có thể ngăn cách thần thức, nhưng mà đó chỉ là nước đen mà thôi, chẳng lẽ chỗ đó còn có cổ quái

- Phía dưới Hắc Hải có cái gì đó!

Không biết là ai bỗng nhiên cả kinh kêu lên.

- - - - - oOo- - - - -