Trường Sinh Bất Tử

Quyển 7 - Chương 94: Huyết chiến Thiên Hạ Phong




Hai tên Địa Tiên lại lần nữa khôi phục Địa Tiên kiêu ngạo, vênh váo tự đắc nhìn về phía Thiên lão. Thiên lão vẻn vẹn chỉ là Thiên Cực Cảnh tầng thứ hai mà thôi, căn bản không thấy lọt vào mắt xanh của hai tên Địa Tiên.

Thiên lão lạnh lùng nhìn thoáng qua hai tên Địa Tiên, cũng không tiếp tục để ý tới nữa, lại lần nữa nhìn về phía Huyễn Đồ Long.

- Nguyên soái, ngươi nói thế nào?

Thiên lão trầm giọng nói.

Huyễn Đồ Long nhìn lại bản đồ, lắc đầu nói:

- Thiên Hạ Phong là một cái cứ điểm, là điểm mấu chốt để chúng ta đánh vào Đại Tranh Đế triều, hai triều đô đều đã đóng quân ở trong này, Đại Tranh một khi thất thủ, nhất định sẽ tổn thất thảm trọng. Chúng ta không thể bỏ qua cơ hội này.

Huyễn Đồ Long cự tuyệt, khiến cho tâm tình Thiên lão rất không tốt. Lạnh lùng nhìn thoáng qua Huyễn Đồ Long, Thiên lão đạp bước ra khỏi lều lớn.

Hai bên Thiên Hạ Phong đều có quân đội chiếm đóng, quân đội Đại Tranh, quân đội Đại Ung, hai quân bất cứ lúc nào cũng xung phong liều chết.

Chủ soái hai triều sau khi trải qua chiến tranh một năm, lần đầu tiên chặm mặt trên chiến trường.

Đại Ung chủ soái, Huyễn Đồ Long!

Đại Tranh chủ soái, Triệu Sở Hướng!

Đều vì tranh đoạt yếu địa Thiên Hạ Phong. Chủ soái hai triều đối với Thiên Hạ Phong đều là tình thế bắt buộc. Ai cũng không chịu nhường lại.

Đại doanh Đại Tranh, đại điện trung quân.

Nê Bồ Tát nhìn về phía Triệu Sở Hướng.

- Triệu tướng quân, sát khí thật nặng, mấy chục năm này, thu hoạch lớn nhất ở Bách Thế Động Thiên chính là Triệu tướng quân nha!

Nê Bồ Tát cảm thán nói.

- Được bệ hạ chiếu cố, thần mới có ngày hôm nay.

Triệu Sở Hướng không kiêu không nóng nảy.

- Bệ hạ bảo ta tiện thể nhắn cho ngươi!

Nê Bồ Tát nói.

Triệu Sở Hướng lập tức cung kính thi lễ.

- Bệ hạ nói, Triệu tướng quân bây giờ sát tâm đã dậy, sát tính chưa đủ, không bằng Đại Tần Bạch Khởi, đây là thứ không phải ở Bách Thế Động Thiên có thể bù lại, Bạch Khởi giết người ít nhất hơn trăm ức, đây cũng là khiếm khuyết duy nhất của Triệu tướng quân, hy vọng Triệu tướng quân nắm chắc mỗi lần chiến địch.

- Trăm ức?

Triệu Sở Hướng mày nhướng lên.

- Ta không biết bệ hạ lấy số liệu này từ đâu ra, nhưng mà, ta nghĩ bệ hạ không cần phải báo ra số liệu giả!

Nê Bồ Tát nói.

- Ừ!

Triệu Sở Hướng gật gật đầu, trong mắt hiện lên vẻ trầm mặc.

- Qua một tháng nữa, hai quân chính thức giao phong, ngươi phụ trách quan sát kỹ Phong Thủy Sư của quân địch!

Triệu Sở Hướng nói.

- Ừ!

Một tháng sau, bên cạnhThiên Hạ Phong.

Thiên Cơ Tử ẩn nấp khí tức, đứng ở một đỉnh núi xa xa nhìn.

- Phần mộ tổ tiên Thiên gia? Hoạt Tử Nhân Mộ? Ta dẫn quân hai triều dụ tới đây giao chiến, nhìn xem hậu nhân Thiên gia dương gian ngươi có hiếu tâm hay không, nhìn thấy phần mộ tổ tiên huyết sát đầy trời, các ngươi còn có thể thờ ơ hay không?

Thiên Cơ Tử híp mắt nói.

Xa xa, dưới Thiên Hạ Phong, trên một chiến trường rộng lớn.

1 nam 1 bắc mỗi bên có một đội quân khổng lồ.

Phía bắc, vạn hổ rít gào, quân đội Đại Ung Thiên triều đằng đằng sát khí. Một bộ giống như quyết sống chết chiến đấu.

Huyễn Đồ Long đứng ở trên đầu một con hổ lớn cầm đầu, tay cầm một thanh đại đao màu vàng, nhìn về phía xa xa.

Mỗi bên đứng trên đầu một đầu hổ lớn, hai tên Địa Tiên theo Huyễn Đồ Long lược trận.

Đối diện là quân đội Đại Tranh.

Vạn con đại lang dậm đất, vạn lang kỵ sĩ cầm thương mà đứng, phía sau là rất nhiều tướng sĩ áo giáp.

Triệu Sở Hướng một tay cầm thương, vẻ mặt anh khí nhìn chằm chằm Thống soái Huyễn Đồ Long của đối phương. Mà ở trong vạn quân, lại có một nam nhân vô cùng dã tính. Người này là Chí Tôn Hổ tộc đến từ âm phủ, Dần Lạc Nhật.

- Triệu Sở Hướng?

Huyễn Đồ Long quát.

Triệu Sở Hướng trường thương thay đổi tư thế, nhưng vẫn chưa đáp lời.

- Cả đời chiến tích bình thường, không ra được chút màu sắc nào, ngươi xứng đối địch với ta?

Huyễn Đồ Long cao giọng hỏi.

Không phải Huyễn Đồ Long tự đại, mà là nói cho toàn trường hai quân giao chiến, hai quân giao chiến, chủ soái không thể phân tâm, nếu như bị ngôn ngữ của đối phương quấy nhiễu, vậy thì hắn sẽ có được thu hoạch lớn, cho dù không thể, cũng có thể ủng hộ sĩ khí của quân mình.

- Miệng lưỡi vô dụng! Đến đây đi, để ta kiến thức một chút, Thống soái Thiên triều rốt cuộc là loại mặt hàng gì?

Triệu Sở Hướng trả lời.

Đạp chân một bước, Triệu Sở Hướng bay lên trời. Triệu Sở Hướng ngạo khí đầy trời, không ngờ muốn một mình đấu với Huyễn Đồ Long.

Loại chủ soái đối chiến, rất nhiều chiến trường đều sử dụng, nói như vậy, chủ soái chi chiến, ai chiếm thượng phong, sĩ khí sẽ đại thịnh, ai chiếm hạ phong, sĩ khí sẽ đại giảm.

Triệu Sở Hướng bay lên là khiêu khích Huyễn Đồ Long.

Thấy một màn như vậy, Huyễn Đồ Long hơi hơi kinh ngạc. Tư liệu về Triệu Sở Hướng, Huyễn Đồ Long đã tra đắc rõ ràng, ít nhất trước khi đầu nhập Đại Tranh vô cùng rõ ràng, ở Lam Diễm Đế triều, vẻn vẹn chỉ là Nguyên Anh Kỳ, mà còn chưa tới trăm năm, một tên Nguyên Anh Kỳ mà dám khiêu khích với mình?

Lúc mình thành danh, gia gia Triệu Sở Hướng còn không biết bú sữa mẹ ở đâu?

Chiến đấu như thế, Huyễn Đồ Long vì sao không muốn?

Đạp chân một bước, Huyễn Đồ Long bay trên trời cao, hai người không mang theo tọa kỵ, dù sao hai người chiến đấu khẳng định vượt qua năng lực chịu đựng của tọa kỵ.

- Mời!

Triệu Sở Hướng nói.

- Mời?

Huyễn Đồ Long lộ ra vẻ trêu tức.

Trăm vạn đại quân chờ chủ soái trở về.

Triệu Sở Hướng trường thương điểm ra, lập tức, vô số thương khí phảng phất mưa sao sa từ trên trời giáng xuống, dùng tốc độ khủng bố, đâm thẳng tới Huyễn Đồ Long.

Thương khí đầy trời, chỉ một màn này, tướng sĩ Đại Tranh nhiệt huyết sôi trào.

Huyễn Đồ Long nhướng mày, cảm giác không đúng, thực lực của Triệu Sở Hướng so với tư liệu thì cách xa lắm.

Vung đao, trên mặt đất, lập tức vô số đao khí lao ra, vọt thẳng lên trời, phảng phất như phía dưới chính là một cái đao trủng vậy.

- Oanh...................

Trường thương của Triệu Sở Hướng ngưng thành thương cương 500 trượng đâm tới Huyễn Đồ Long, Huyễn Đồ Long cũng hung ác một đao chém xuống.

Thời điểm va chạm, bắn ra vô số thương khí, đao thí bay múa.

Sau khi hai người đánh ra một kích, lại nhanh chóng một lần nữa đánh tới đối phương.

- Rầm rầm rầm rầm............

Trong giây lát đã không nhìn thấy thân ảnh hai người, quá nhanh, hai người chiến đấu đều dựa vào tốc độ, dùng một loại tốc độ khủng bố phát ra vô tận sát khí, vô tận đao khí và tràn nhập thương khí khiến người ta không thấy rõ hai người bên trong.

Khí thế màu vàng của Huyễn Đồ Long, khuấy động bốn phía tạo thành bộ dạng hùng hồn.

- Rống...... Rống... Rống......

Quân đội Đại Ung rống to trợ uy cho Huyễn Đồ Long.

- Giết.................

Trung tâm đao khí, Triệu Sở Hướng cao giọng quát một tiếng, một đạo sát khí khủng bố màu trắng xông lên tận trời, lập tức phá tan khí thế của Huyễn Đồ Long đi hơn phân nửa.

- Rống... Rống... Rống... Rống......

Tướng sĩ Đại Tranh cũng bị cỗ nhiệt huyết này châm ngòi, cũng cùng nhau rống to lên.

Hai Thống soái đều có sức ảnh hưởng mãnh liệt, dưới chiến đấu say sưa, sĩ khí toàn bộ tướng sĩ đều bị ảnh hưởng, mỗi người hai mắt đỏ rực, hận không thể xông lên phía trước.

Hai người chiến một trận suốt hai canh giờ, lúc này, tướng sĩ hai quân đều đã đạt tới chiến ý đỉnh phong.

Lúc này, Phó Thống soái hai bên gần như cùng lúc vung cờ lên.

Đại quân xuất chiến.

- Rống.................!

Vạn lang hét lên điên cuồng, đại quân bắt đầu tiến lên.

- Giết.....................!

Quân đội Đại Tranh đằng đằng sát khí bắt đầu xông phía trước.

- Rống.................!

Vạn hổ cũng hét lên điên cuồng, quân đội Đại Ung cũng bắt đầu tiến lên.

- Giết...................

Quân đội Đại Ung điên cuồng xông lên đánh tới quân đội Đại Tranh.

Xa xa, hai tên Địa Tiên không hề động thủ mà lại liếc mắt với nhau.

- Ngươi có phát hiện ngọn núi này cổ quái hay không?

Một tên Địa Tiên nhíu mày nói.

- Không sai, ở góc ngọn núi kia, ta nhớ rõ ràng, vừa rồi đã bị Huyễn Đồ Long một đao chém vỡ, nhưng mà bây giờ sao lại khôi phục lại như cũ?

Một tên Địa Tiên khác cũng ngạc nhiên nói.

Trong lúc hai tên Địa Tiên ngạc nhiên, hai quân đều đã vọt tới trung tâm chiến trường, đảo mắt đã có thể giao binh.

- Rống.................

Lại là một tiếng hổ gầm lên, mà một tiếng hổ gầm này, hình như át hết tiếng hổ phía bên kia. Hơn nữa một tiếng hổ gầm này không ngờ đến từ bên trong quân đội Đại Tranh Đế triều.

Hổ tộc đang xung phong liều chết, cả người khựng lại. Vạn hổ bỗng nhiên dừng bước?

Đây là điểm chết người, trong lúc mấu chốt nhất, Hổ tộc đột nhiên mất đi khống chế.

Vạn lang bên phía quân đội Đại Tranh, cũng chưa tấn công Hổ tộc, mà lại không ngừng tiến lên phía trước.

Đối với kỵ binh mà nói, bọn họ không cần nhiều sức chiến đấu, cũng không cần giết địch bao nhiêu, mục đích của bọn họ chỉ có một, chính là vọt vào ở chỗ sâu quân địch, làm rối loạn trận hình quân địch, khiến cho đại quân 1 thể biến thành chia năm xẻ bảy, biến đổi lộn xộn.

Vạn lang tiến lên, quả nhiên mang tới hiệu quả, vạn lang tuyệt không ham chiến, chỉ là không ngừng tiến lên, làm rối loạn quân đội Đại Ung, sau đó quân đội Đại Tranh đuổi theo, lại vô cùng có tổ chức xung phong liều chết.

Kể từ đó, chiến cuộc liền xảy ra kịch biến, vốn là lực lượng ngang nhau, thậm chí Đại Tranh hơi chiếm thế bất lợi nhưng mà đảo mắt biến thành Đại Ung rối loạn, sĩ khí đại giảm, mà sĩ khí Đại Tranh tăng vọt.

- Giết.....................!

Chiến tranh mở ra, giết chóc bắt đầu.

Xa xa trên đỉnh núi, Thiên Cơ Tử lộ ra nụ cười lạnh.

Hai tên Địa Tiên nhìn Thiên Hạ Phong, càng ngày càng ngưng trọng.

- Không thích hợp, ngọn núi này không thích hợp!

Một tên Địa Tiên nhíu mày kêu lên.

- Thiên lão đâu? Hắn làm phản? Vì phần mộ tổ tiên của hắn, hắn làm phản

Tên Địa Tiên còn lại ánh mắt lóe lên sát khí.

- Ngọn núi này rất có thể là một cái Phong Thủy Trận, phải nhanh phá hủy.

- Ta đi!

Một tên Địa Tiên bay trên trời cao, vượt qua phạm vi vô số thương khí và đao khí, tay cầm 1 thanh trường kiếm, một kiếm hung hăng chém tới Thiên Hạ Phong.

Một kiếm cường thế hiện lên, gần như mọi người đều cảm thấy lóa mắt, kiếm quang quá chói mắt, mà một kiếm này uy lực cũng quá lớn, một kiếm này chém ra mang theo toàn bộ lực lượng của Địa Tiên kia.

- Mở cho ta............!

- Oanh.....................!

Một tiếng nổ vang lên, chung quanh ngọn núi đều bị chấn cho lay động, tên Địa Tiên kia bay ngược ra, nhưng mà Thiên Hạ Phong lại bình yên vô sự.

Bình yên vô sự?

Thiên Cơ Tử đồng tử co rụt lại.