Ads
- Bệ hạ, chúng ta nên lui thôi!
Chích Hỏa lập tức lo lắng nói.
Thiên Cực Cảnh? Cho dù Thiên Cực Cảnh không hoàn mỹ cũng là tồn tại cực kỳ khủng bố.
Thân Tề Thiên?
Không chỉ Chích Hỏa, những người khác cũng lo lắng, đặc biệt Cổ Thiên U lại hiểu rất rõ, cừu hận giữa Chung Sơn và Thân Tề Thiên, một khi thực lực Thân Tề Thiên bùng nổ, sau khi diệt Kiếm Hồng, vậy thì hắn sẽ làm gì tiếp theo?
- Không cần lo lắng!
Chung Sơn lắc đầu nói.
Chung Sơn trả lời dứt khoát như vậy không khỏi khiến mọi người hơi hơi kinh ngạc, chẳng lẽ bệ hạ đã có thực lực đối mặt với Thiên Cực Cảnh? Nếu không vì sao bình tĩnh như vậy?
- Vâng!
Chích Hỏa lập tức đáp.
Triệu Sở Hướng một bên cũng cổ quái nhìn Chung Sơn. Tuy rằng Triệu Sở Hướng chưa tiếp xúc qua cường giả Thiên Cực Cảnh, nhưng mà cũng biết sự biến thái của bọn họ. Bọn họ so với mình chênh lệch tới 3 cấp bậc, cũng giống như khi mình ở Hợp Thể Kỳ đối mặt với Tiên Thiên kỳ vậy. Chung Sơn không ngờ không chút lo lắng?
Là tin tưởng Kiếm Hồng hay là tin tưởng mình?
Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu khiến Chung Sơn bình tĩnh như thế, chính là Hồng Loan Phấn Liên vẫn chưa đổi sắc.
Xa xa, Thân Tề Thiên ngón tay điểm lên mi tâm, lập tức, quanh người Thân Tề Thiên tản ra một cỗ khí tức màu xanh biếc, 1 cổ uy áp hồn phách mạnh mẽ ép tới khiến cho đám khỉ vượn bốn phía quỳ rạp, một cảm giác sợ hãi xuất hiện sâu bên trong nội tâm.
- Rống...................
Thân Tề Thiên ngửa đầu lên trời, gầm lên một tiếng. Một cỗ khí thế mênh mông thổi thẳng lên trời cao, lập tức đánh tan vô tận kiếm khí.
Thân Tề Thiên hai mắt mở lớn, khuôn mặt thống khổ mà vặn vẹo, đồng thời, xung quanh Thân Tề Thiên, vô số cát bụi nổi lên bao phủ hắn và đỉnh núi vào bên trong.
Bên ngoài, Kiếm Hồng thấy khí thế Thân Tề Thiên bạo tăng, không chút khiếp sợ, trường kiếm trong tay vũ động càng ngày càng linh hoạt. Trên người Hầu Vương và Viên Vương lúc này đã xuất hiện rất nhiều vết chém lớn. Thực lực Kiếm Hồng quá mạnh mẽ.
Nếu không phải vì Chí Tôn, hai đại cường giả Đế Cực Cảnh hận không thể lập tức rời đi, nữ nhân này quá biến thái.
Theo phong ấn thú hồn Thân Tề Thiên mở ra, trí nhớ kiếp trước, các loại hình ảnh nhao nhao xuất hiện trong đầu. Mục đích kiếp trước, toàn bộ kế hoạch kiếp trước cũng hiện ra trong óc, đồng thời, lần phong ấn thú hồn này mở ra cũng hâm nóng lại toàn bộ kế hoạch kiếp trước.
- Rống...................
Trong bụi mù truyền tới một tiếng rống phẫn nộ, thanh âm khủng bố đánh tan kiếm khí bốn phía.
- Véo...................
Kiếm Hồng một kiếm đối mặt với Viên Vương mạnh mẽ chém xuống, Đế Cực Cảnh cường đại như Viên Vương, không ngờ bị Kiếm Hồng chém thành hai đoạn. Đồng thời trường kiếm múa lên, ngay cả nguyên thần Viên Vương cũng hoàn toàn bị chém nát.
Rút kiếm chém về phía Hầu Vương, Hầu Vương thấy Viên Vương chết thảm như vậy, bị dọa sợ sắc mặt tái nhợt, vốn còn tưởng có thể bám trụ một hồi, nhưng mà kiếm đạo của Kiếm Hồng cũng quá biến thái rồi.
Chạy về chỗ Thân Tề Thiên, nhưng Kiếm Hồng sẽ cho hắn chạy sao? Vừa mới một kiếm giết chết Viên Vương, bây giờ áp lực giảm đi, tự nhiên Hầu Vương phải chết.
Trường kiếm múa ra, một đạo kiếm cương vạn trượng hung hăng chém về phía Hầu Vương.
Trong lòng Hầu Vương cả kinh, cự côn đưa lên chống đỡ, dù sao Kiếm Hồng cũng ở bên ngoài mấy ngàn trượng, chỉ vẻn vẹn bằng vào kiếm cương cũng không làm khó được mình.
Nhưng ngay lúc Hầu Vương nghênh đón kiếm cương, không ngờ Kiếm Hồng với một loại tốc độ quỷ dị, trong giây lát đã tới trước mặt Hầu Vương. Một kiếm đâm thẳng tới Tử Phủ của Hầu Vương.
Trong lúc Hầu Vương hai mắt mở lớn, vẻ mặt khó tin, một kiếm đã xuyên tim, tiếp đó trường kiếm cắt ngang một cái, chặt đứt nguyên thần, chặt đứt thân thể, sau đó ném về phía Thân Tề Thiên.
Ngay khoảnh khắc kia, Thân Tề Thiên đã khôi phục trí nhớ kiếp trước, vẻ mặt cực kỳ thâm trầm. Lúc hắn nhìn thấy Kiếm Hồng một kiếm đâm đến Hầu Vương, nhưng mà cuối cùng vẫn chậm một bước, chưa kịp lên cứu, Hầu Vương đã bị Kiếm Hồng một kiếm chém chết.
Thi thể bị ném tới trước mặt Thân Tề Thiên, một cảm giác nhục nhã bỗng nhiên xuất hiện.
- Ngươi là Thân Tề Thiên?
Kiếm Hồng nhìn chằm chằm Thân Tề Thiên trước mặt nghi hoặc hỏi.
Quanh người Thân Tề Thiên tản ra 1 cổ khí tức khủng bố. Không phải sợ thực lực mạnh mẽ của Thân Tề Thiên, Kiếm Hồng nghi hoặc chính là khí tức của hắn, khí tức của Thân Tề Thiên cùng với khí tức của Thân Tề Thiên trước đó mình đuổi giết hoàn toàn khác nhau.
Thân Tề Thiên nhìn qua vô cùng trầm ổn, sắc mặt vô cùng âm trầm, nhìn chằm chằm Kiếm Hồng, hai mắt trào ra cỗ lửa giận.
- 3000 năm, ta mưu đồ 3000 năm mới chiếm được lần phong hồn chuyển thế đó, không ngờ bị ngươi phá hủy, Kiếm Hồng? Ngươi tốt lắm, đã rất lâu không ai khiến ta phẫn nộ như vậy rồi.
Thân Tề Thiên lạnh giọng nói.
- Ngươi quả nhiên là Thân Tề Thiên!
Kiếm Hồng lập tức xác định thân phận Thân Tề Thiên.
Trong nháy mắt xác nhận thân phận Thân Tề Thiên, Kiếm Hồng vung trường kiếm, 1 kiếm đâm thẳng tới Thân Tề Thiên.
Một kiếm linh hoạt sắc bén, đi qua không khí phát ra tiếng bén nhọn chói tai.
Trường kiếm chỉ thẳng Thân Tề Thiên, cừu hận ngập trời, toàn bộ hóa thành một kiếm này. Một kiếm này nhất định phải đâm chết hắn.
- Oanh...................
Một kiếm của Kiếm Hồng bị cự côn đánh bật trở ra, phát ra từng vòng gợn sóng, không gian xung quanh vặn vẹo.
1 côn của Thân Tề Thiên lập tức bức lui Kiếm Hồng.
Đồng thời, Thân Tề Thiên tay nhấc lên, trường côn vẽ lên một đường cong đập tới Kiếm Hồng.
Trường côn đột nhiên biến lớn vô hạn, một đại côn vạn trượng hung hăng đập xuống Kiếm Hồng, trường côn vạn trượng không phải côn cương, mà là thực thể, một cây côn có thể biến lớn nhỏ đập tới Kiếm Hồng.
Tốc độ nhanh vô cùng, mặc dù mạnh mẽ nhưu Kiếm Hồng cũng không thể tránh được, chỉ có thể bằng cường lực một kiếm cản lại.
- Oanh...................
Kiếm côn chạm nhau, hai người đều là tuyệt thế cuồng nhân, Thân Tề Thiên tự không thể nói, kiếp trước là Chí Tôn, tu vi Thiên Cực Cảnh khủng bố, lại vô cùng hung hãn, không có nhân tính. Kiếm Hồng thì đã sớm triển lộ ra sự mạnh mẽ của mình.
Thân Tề Thiên tuy rằng chưa khôi phục thực lực kiếp trước, nhưng Tử Kim Văn Long Côn trong tay cũng có thể phát ra toàn bộ uy lực.
Một con đánh xuống, giống như mang theo thiên uy, một đạo tử mang xẹt qua bầu trời hung hăng nện lên hắc kiếm của Kiếm Hồng.
Kiếm cương vừa tiếp xúc lập tức tan nát, lực lượng cường đại căn bản không phải Kiếm Hồng mới bước vào Đế Cực Cảnh có khả năng chống đỡ được, hơn nữa lúc trước Kiếm Hồng còn bị trọng thương, cánh tay trái còn chưa khôi phục.
- Oanh..........
Kiếm Hồng bị nện lún sâu vào đất, thân thể tạo thành một cái hố không biết sâu bao nhiêu.
Mà Tử Kim Văn Long Côn cũng mượn thế này, hung hăng xuống mặt đất.
- Oanh...................
Mặt đất rung lên, không gian bốn phía cũng chấn động. Mặt đất xuất hiện một cái hố lớn sâu nghìn trượng, là do Thân Tề Thiên 1 côn đập ra.
Hố sâu không chỉ cho thấy sự cường đại của Thân Tề Thiên mà càng cho thấy tai ương của Kiếm Hồng, mặc dù Kiếm Hồng chui vào trong lòng đất tránh được một kiếp, nhưng Thân Tề Thiên một côn này đánh vào mặt đất, mang tới chấn động mạnh cỡ nào, người ở trong lòng đất khẳng định bị chấn động cực mạnh, bản thân cũng bị trọng thương.
Thân Tề Thiên cười lạnh 1 tiếng, một côn lại vung lên.
Ngay trong nháy mắt 1 côn vung lên, trước mặt cách Thân Tề Thiên không xa, mặt đất ầm ầm một tiếng, một bóng đỏ từ mặt đất phóng ra, Kiếm Hồng kinh nghiệm phong phú biết bao, trước khi Thân Tề Thiên hết lực vừa vặn xông về phía trước, khuôn mặt hiên lên vẻ điên cuồng, chấn động vừa rồi, khiến cho quần áo Kiếm Hồng bị xé thành vô số mảnh. Cả người Kiếm Hồng đẫm máu, hình như muốn cùng Thân Tề Thiên đồng quy vu tận vậy.
- Ngươi dám!
Thân Tề Thiên rống giận một tiếng.
- Véo...................
Kiếm Hồng một kiếm đã hung hăng cắt về phía bả vai Thân Tề Thiên.
Thân Tề Thiên tránh né rất nhanh, nhưng trên người vẫn phun ra rất nhiều máu tươi. Một kiếm đạt được hiệu quả, nhưng không chém đứt được Thân Tề Thiên, mà Kiếm Hồng một kiếm này lại phải trả giá bằng sinh mệnh của mình.
Thân Tề Thiên 1 côn ầm ầm xuất hiện trước mặt Kiếm Hồng.
- Thình thịch...................
Tử Kim Văn Long Côn ầm ầm biến dài, 1 côn đập tới trái tim Kiếm Hồng, Tử Phủ Kiếm Hồng bị phá huỷ. Cả người Kiếm Hồng lập tức bị bắn mạnh về tít xa, nhưng mà phương hướng bay đi lại vừa vặn là chỗ đám người Chung Sơn.
- Nương...................
Con trai Kiếm Hồng nhìn thấy vậy không khỏi hoảng sợ đánh tới.
Có lẽ là Thân Tề Thiên rất nổi giận, không thể tưởng được mình đường đường là Thiên Cực Cảnh cũng bị thương trong tay nàng, hơn nữa bây giờ thân thể yếu ớt, lại càng không chịu được thương thể. Tử Kim Văn Long Côn biến cực dài, đánh tới Tử Phủ của Kiếm Hồng, cũng phát ra 1t cổ năng lượng cường đại, đánh lên người Kiếm Hồng. Cả người Kiếm Hồng máu tươi điên cuồng phun ra, lần này bị thương rất nặng, tuyệt đối có thể lấy mạng Kiếm Hồng.
Có lẽ là Thân Tề Thiên cố ý làm vậy, có lẽ, ở trong tiềm thức của Thân Tề Thiên, sau khi thu thập xong Kiếm Hồng, mục tiêu kế tiếp chính là Chung Sơn, bởi vậy mới đánh cho Kiếm Hồng bị trọng thương bắn mạnh về phía đám người Chung Sơn.
Chung Sơn ánh mắt lạnh lùng, trường côn của Thân Tề Thiên thu lại, thân thể Kiếm Hồng đã bị bắn ngược về đây.
Chung Sơn vung tay một cái, ôm lấy thân thể Kiếm Hồng.
Giờ phút này, bộ dạng Kiếm Hồng cực kỳ thảm thiết, tay trái tàn phế, toàn thân xuất hiện vô số vết nứt, máu tươi điên cuồng phun ra, tóc tai tán loạn còn đọng lại máu tươi, trái tim đã bị hủy, Tử Phủ bị hủy diệt, nguyên thần bị thương nặng, chết là cái chắc.
Đường đường là Cung chủ của Kiếm Thần Cung, không ngờ cuối cùng rơi vào kết cục như thế.
Nhưng dưới thương thế thảm thiết như thế, Kiếm Hồng chẳng những không sợ hãi, ngược lại còn lộ ra nụ cười xinh đẹp, khóe mắt chảy lệ trong suốt.
Không thể báo thù cho Tiêu Vong, nhưng mà có lẽ có thể đi gặp được Tiêu Vong.
Chung Sơn không đành lòng nhìn hồn phách của Kiếm Hồng ngưng tán, lập tức ngón tay hiện ra 3 giọt Ngưng Hồn Dịch, đánh vào trong trong cơ thể Kiếm Hồng.
- Nương...................
Đúng lúc này, con trai của Kiếm Hồng và Tiêu Vong bay lại, ôm lấy cổ nàng.
Mà trên người Thân Tề Thiên phát ra một vầng sáng bảy màu, sau đó thương thế khôi phục lại toàn bộ, một chân đập tới vọt thẳng tới Chung Sơn.
Mọi người không khỏi khẩn trương, Chung Sơn vung tay lên, chấn an mọi người.
Chung Sơn đạp bước tiến lên, sừng sững đối không (đứng đối diện trên không trung) với Thân Tề Thiên.
- - - - - oOo- - - - -