Xa xa, phía sau Diêm Trùng Chi, lão già nát rượu vừa uống rượu, vừa quan sát hướng Chung Sơn bên này. Vừa nhìn thấy Sát Phá lại cung kính với Chung Sơn như thế, trên mặt lão biến đổi không chừng. Tiếp đó, quay đầu nói gì đó với Diêm Trùng Chi.
Diêm Trùng Chi đầu tiên là tỏ vẻ kinh ngạc, tiếp đó gật gật đầu.
Trên long thai của Diêm Trùng Chi cũng đi xuống phía dưới mười người, trong đó một người đúng là lão già nát rượu kia, còn lại là chín quỷ tướng.
Đại Tấn mười người, Đại Anh mười người và quỷ, Đại Tranh chỉ có hai người, Tiên Tiên và Sát Phá.
- Ha ha... Chung Sơn! Ngươi chỉ có hai người thôi sao?
Quách Phong cười nói.
Chung Sơn nhìn Quách Phong lạnh lùng cười, không có nhiều lời.
Quách Phong tự tìm mất mặt, ánh mắt nhìn về phía Chung Sơn càng ngày càng âm lạnh.
- Các bên chọn đối thủ!
Lễ quan cao giọng nói.
Các bên chọn đối thủ, chính là mỗi triều có thể ngay từ đầu, từ bất cứ triều nào chọn một người làm đối thủ.
Một gã quỷ tướng nhìn xem hai phương, Đại Tấn Hoàng triều mười người, Đại Tranh Hoàng triều chỉ có hai người, chọn ai? Bỗng nhiên, quỷ tướng nhớ tới lời nói của lão già nát rượu nói với Diêm Trùng Chi, mặt không đổi sắc chỉ một lóng tay về phía một nam nhân của Đại Tấn Hoàng triều.
Người của Đại Tấn Hoàng triều, dường như cũng nhận được chỉ thị của nam nhân mặt máu, ngay từ đầu cũng không chạm tới Đại Tranh Hoàng triều, một gã nam nhân chỉ vào một quỷ tướng.
Đến phiên Đại Tranh Hoàng triều.
- Tên trên mặt máu thịt bầy nhầy kia, ngươi ra đi!
Tiên Tiên tuyệt không khách sáo nói.
Trên mặt máu thịt bầy nhầy? Nam nhân mặt máu lập tức trên mặt trông rất khó coi: “Mình bởi vì là Huyết Lang, cho nên sắc mặt hơi đỏ mà thôi, khi nào thì biến thành máu thịt bầy nhầy?”
- Ngươi là ai?
Nam nhân mặt máu trầm giọng nói.
- Không lễ phép chút nào! Ngươi còn chưa nói mình là ai, đã hỏi ta?
Tiên Tiên vênh váo tự đắc nói.
Nghe Tiên Tiên nói thế, nam nhân mặt máu như sắp phát điên: “Không lễ phép? Con bà nó! Ai dám nói mình không lễ phép?”
Đương nhiên, Tiên Tiên cũng không phải cố ý nhằm vào hắn, mà nàng nói đúng sự thật là thế: trước kia ở nhân gian, có người Lang tộc nào nhìn thấy nàng mà không cung kính báo tên, tiếp đó cung xưng nàng là thiếu chủ? Chẳng qua là đến âm phủ, huyết mạch của Đế Huyền Sát không có kéo dài tới đây, cho nên đám lang tạm thời không cảm nhận được sự tôn quý của nàng mà thôi.
- Huyết Tinh La!
Nam nhân mặt máu trầm giọng nói. Nói xong hai mắt nhìn chằm chằm vào Tiên Tiên.
- Huyết Tinh La? Tên này thật khó nghe!
Tiên Tiên ngẫm nghĩ một chút, không khách sáo nói.
Huyết Tinh La:
“...”
- Nhớ kỹ, ta tên là Tiên Tiên! Từ nay về sau, tất cả Lang tộc ở âm phủ, đều phải nghe ta!
Tiên Tiên nói, không khách sáo chút nào.
Nghe lời nói khoác lác của Tiên Tiên, Quách Phong trên long thai không kiêng nể gì bật cười ha hả.
- Ha ha ha...
Những tên chó săn của Quách Phong cũng phối hợp điên cuồng cười ầm ĩ.
Diêm Trùng Chi lộ ra vẻ trêu tức. Những người khác đều cho rằng Tiên Tiên khoác lác, chỉ là không có biểu hiện ra ngoài mà thôi.
Đại Tranh bên này, không người nào cười, mà ở hai triều đối phương cũng có hai người không cười, thậm chí lộ ra thần sắc ngưng trọng.
Một người chính là Huyết Tinh La, người kia lại là lão già nát rượu của Đại Anh Hoàng triều.
Lão già này hơi nhíu mày, còn Huyết Tinh La lại trên mặt đầy phẫn nộ.
Huyết Tinh La nhìn chằm chằm Tiên Tiên, trầm mặc một hồi lâu, cơn giận trong lòng không ngừng bốc lên, cuối cùng quá giận mà cười, nói:
- Đều phải nghe lời ngươi? Ha ha ha! Buồn cười! Ngươi đã muốn chết, vậy cũng đừng trách ta không niệm tình đồng tộc!
Huyết Tinh La thật sự nổi giận rồi! Là thủ lĩnh Huyết Lang, ai dám nói với hắn như thế?
- Sát Phá!
Tiên Tiên bỗng nhiên kêu lên.
- Có!
Sát Phá lập tức ứng tiếng.
- Ngươi coi chừng mọi người cho ta, ta muốn một mình thu phục tên xấu xí này!
Tiên Tiên tiếp tục nói.
- Dạ!
Sát Phá lập tức cung kính đáp.
Nhìn Tiên Tiên và Sát Phá người nói người đáp, lão già nát rượu ở xa xa thoáng hơi sửng sốt: cô gái này là chủ, người áo đen cường đại kia là tớ? Đây là quan hệ gì kỳ quái như vậy?
Huyết Tinh La cũng lạnh lùng nhìn một màn này.
- Bắt đầu!
Xa xa lễ quan cao giọng hô một tiếng.
Huyết Tinh La đi ra.
Bắt đầu ba tổ cùng một lúc so đấu: xa xa, hai tổ là người đấu với quỷ; bên Chung Sơn này là Tiên Tiên đối chiến với Huyết Tinh La, trận chiến giữa hai đầu lang.
Những người khác đứng ở một bên chờ, lão già nát rượu cũng như thế, ngồi ở một bên, thậm chí cũng dời ghế nằm phía sau Diêm Trùng Chi kia xuống dưới, nhìn ba tổ chiến đấu.
Ba tổ chiến đấu, trận chiến giữa người và quỷ, lão già nát rượu chứng kiến không biết bao nhiêu lần rồi, đâm phát chán, tự nhiên chuyển dời ánh mắt nhìn trận đấu giữa hai đầu lang.
Hai Lang tộc này đều đạt tới Hoàng Cực Cảnh.
Huyết Tinh La lạnh lùng nhìn lướt qua đối thủ, không có chút khinh thị, thân hình nhoáng lên một cái.
“Thình thịch...”
Hắn hóa thành một con Huyết Lang thật lớn cao 50 thước, toàn thân đỏ rực, trong mắt phát ra sát khí hung ác.
Quả nhiên, bên này có một biến thân lớn hùng tráng, lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người. Bất kể là người chủ ba triều, hay là chúng thần hạ, tiểu binh, toàn bộ tập trung nhìn về phía Huyết Lang khổng lồ cao 50 thước.
- Hừ!
Tiên Tiên hừ lạnh một tiếng, cũng không có biến thân.
Lật tay một cái, lấy ra một thanh tế đao phi thường tinh xảo, trên đao điêu khắc vô số hoa văn xinh đẹp, còn khảm rất nhiều bảo thạch, nhìn qua phi thường xinh đẹp, nói nó là một thanh hung khí, không bằng nói là một tác phẩm nghệ thuật.
- Tiểu tử kia! Ngươi vứt bỏ ưu thế để đấu cùng ta à?
Huyết Tinh La khổng lồ hừ lạnh nói.
- Ta muốn đánh đập ngươi răng rơi đầy đất!
Tiên Tiên nói.
- Hừ!
Huyết Tinh La hừ lạnh một tiếng, mở ra cái miệng khổng lồ, phóng tới phía Tiên Tiên.
“Rống...”
Một tiếng rống to, mang ra một khí thế bàng bạc, đè ép tới hướng Tiên Tiên. Khí thế cường đại thổi ra một trận cuồng phong, cát bay đá chạy, giống như một con lốc nhỏ bức thẳng tới Tiên Tiên.
Tế đao trong tay Tiên Tiên chém tới một đao từ trời xuống.
“Thình thịch...”
Một đao chém ra một luồng sáng trắng cường đại, lao thẳng tới Huyết Tinh La.
“Ầm...”
Luồng sáng trắng thế như chẻ tre, bổ thẳng tới hướng Huyết Tinh La, lập tức va chạm mạnh vào cuồng phong từ tiếng rống của Huyết Tinh La đang vọt tới. Một kích cường thế! Một tiếng nổ vang dội, không ngờ công kích của Huyết Tinh La bị bắn ngược trở về.
“Thình thịch...”
Trên mặt đất xuất hiện một cái hố cực lớn, Huyết Tinh La sợ hãi nhảy ra.
- Pháp bảo cửu phẩm?
Huyết Tinh La cả kinh kêu lên.
Tác phẩm nghệ thuật của Tiên Tiên xuất ra kia, không ngờ là Pháp bảo cửu phẩm? Này, này, Huyết Tinh La bị Pháp bảo cửu phẩm dọa cho hoảng sợ.
Huyết Tinh La hoảng sợ; ở xa xa Diêm Trùng Chi và Quách Phong cũng hoảng sợ: Pháp bảo cửu phẩm, đó chính là Pháp bảo mạnh nhất dưới Tiên khí! Nói đúng ra, chỉ có cường giả Thiên Cực Cảnh mới có, hoặc là nói người chủ Thiên triều mới có Pháp bảo cửu phẩm, nhưng trước mắt đây là chuyện gì xảy ra?
Chung Sơn? Một thuộc hạ của hắn mà được trang bị Pháp bảo cửu phẩm xa xỉ như vậy? Chung Sơn này rốt cuộc có lai lịch gì?
Huyết Tinh La kinh ngạc nhìn thanh tế đao trong tay Tiên Tiên, trong mắt căng thẳng lộ ra một loại tham lam: bảo bối tốt!
Huyết Tinh La uốn mình một cái, quanh thân bỗng nhiên tản ra một luồng sóng gợn màu máu, bắn vọt về phía Tiên Tiên.
Tiên Tiên như trước chém tới một đao.
“Ông...”
Hình như chém trúng khoảng không, hoàn toàn không có chém trúng vật gì. Luồng sóng gợn màu máu lại kéo dài lên trên tế đao, tế đao đột nhiên run rẩy một trận.
Tiên Tiên thiếu chút nữa vuột tay, rất nhanh ổn định cầm chắc tế đao. Đúng lúc này, Huyết Tinh La thân kinh bách chiến đột nhiên hiện ra cách Tiên Tiên không xa, rất nhanh chụp tới một trảo về phía Tiên Tiên.
Tiên Tiên mới vừa ổn định tế đao, hoàn toàn không kịp phản kích, chỉ có thể vừa nhảy ra, vừa phòng ngự.
Huyết Tinh La chụp ra một trảo cũng không chỉ có công kích thân thể đơn giản như vậy, mà còn kèm theo một luồng sương mù đỏ tươi, lao thẳng tới Tiên Tiên. Trong sương mù đó dường như có năm ánh đao lấp lóe, đó là năm móng vuốt sắc của Huyết Tinh La.
“Thình thịch...”
Tiên Tiên bị đánh bay ra ngoài, hiển nhiên bị thương nặng.
Xa xa người của Đại Tấn Hoàng triều không ngừng trầm trồ khen ngợi, mà Sát Phá cũng không có ý can thiệp. Chung Sơn cũng không ra tay.
Huyết Tinh La một chiêu được thế, lại lần nữa phóng vọt tới.
Hình như biết nếu còn tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cũng xong đời, nên ngay lúc Tiên Tiên bị đánh bay ra, thân hình nàng lắc một cái, hóa thành một con lang trắng thật lớn cao 50 thước.
Ngay khoảnh khắc Bạch Lang xuất hiện, một cổ khí tức cường đại tuôn ra.
Lang tộc, chỉ dùng bản thể công kích mới có thể phát huy ra thực lực mạnh nhất.
“Thình thịch...”
Hai con lang vung cự trảo va chạm giữa không trung, phát ra ánh sáng trắng chói mắt, rồi nhanh chóng tách ra. Đứng thẳng ở hai bên chiến trường, nhìn chằm chằm vào đối phương.
“Rống...”
“Rống...”
Một trắng một đỏ hai đầu cự lang đối mặt rống lên một tiếng.
Trên thân Tiên Tiên rõ ràng có năm vệt máu, là vừa rồi do Huyết Tinh La tạo thành. Tiên Tiên dùng thần thức khống chế hung đao cửu phẩm bay vòng trên đỉnh đầu, trợn mắt nhìn Huyết Tinh La ở đối diện như nhìn kẻ sắp chết.
Nhị lang đối mặt rống một tiếng, thân hình nhảy dựng lên, lại lần nữa phóng về phía đối phương.
Giữa không trung, ánh sáng đỏ quanh thân Huyết Tinh La phát sáng, giống như có vô số sương mù đỏ tươi bao phủ, nhìn qua khí thế hùng hùng hổ hổ, mà quanh thân Tiên Tiên, cũng là vô số sương mù sáng trắng.
“Thình thịch...”
Sương trắng, sương mù đỏ va chạm nhau, lập tức cuốn lên một lốc xoáy mãnh liệt.
Xa xa hai trận chiến đấu kia đã ngừng lại.
Tu vi của hai tổ người và quỷ, đều là Hợp Thể Kỳ. Hợp Thể Kỳ dù có chiến đấu mãnh liệt mấy, cũng không bằng Hoàng Cực Cảnh.
Toàn bộ quảng trường Âm Mê, ở trong trận chiến giữa hai con lang, vô số cự thạch bị chấn nát, lại tiếng động rầm rầm không ngừng, làm cho binh sĩ và quỷ binh tu vi thấp ở bên ngoài đều không chịu nổi.
Hoàng đế ba triều vẫy tay một cái, đại quân mang theo long thai thối lui về phía sau.
Trận đấu cường thế, khắp trường đấu đều là thân ảnh của Tiên Tiên và Huyết Tinh La, vô số dư ba chấn cho mặt đất quảng trường Âm Mê hoàn toàn biến đổi.
Sương mù đỏ máu rơi xuống đất, mặt đất phía dưới lập tức bị ăn mòn một tầng, tất cả cỏ cây đều héo rũ. Ngay từ đầu sương mù trắng của Tiên Tiên không có hiệu quả này, nhưng dần dần, sương trắng cũng có hiệu quả y vậy.
“Thình thịch...”
Vang lên tiếp một tiếng va chạm, hai con lang đột nhiên tách ra. Trên thân Huyết Tinh La xuất hiện vô số vết nứt; còn chỗ nứt trên thân Tiên Tiên, làm cho trên thân màu trắng, tức thì bị máu tươi nhiễm đỏ hơn phân nửa, hung đao cửu phẩm trên đỉnh đầu cũng bị máu tươi nhuộm đỏ.
- Như thế nào có thể? Đây là năng lực cùa Huyết Lang tộc ta mới có, huyết dơ bẩn, ngươi như thế nào cũng sẽ? Không có khả năng!
Huyết Tinh La cả kinh kêu lên.
Giống lang khác nhau năng lực không giống nhau, loại huyết dơ bẩn này chỉ có Huyết Lang mới có, Tiên Tiên là một Bạch Lang, như thế nào cũng có loại năng lực này?
- Hừ!
Tiên Tiên hiện tại toàn thân là thương tích, đang vô cùng phẫn nộ đâu thèm quan tâm tới?
Bốn chân đạp một cái, lại lần nữa phóng vọt lên, hung đao cửu phẩm dưới thần thức khống chế, lại tản phát ra khí tức hung ác lãnh liệt.
- - - - - oOo- - - - -