Trường Sinh Bất Tử

Quyển 6 - Chương 124: Kế hoạch lưu manh của Chung Sơn




Ads Tình thâm của Chung Sơn khiến cho trái tim Bi Thanh Ti run lên, trong nháy mắt tràn ngập hạnh phúc.

Môi run run như muốn nói gì, muốn ngăn cản Chung Sơn nhưng mà khi nhìn thấy ánh mắt kia, cuối cùng làm thế nào cũng không mở miệng được.

- Ừ!

Bi Thanh Ti nghĩ thông tất cả, lộ ra nụ cười si ngốc.

- Nói cho ta nghe kế hoạch của bọn họ một chút đi, có người nào ở đó?

Chung Sơn trịnh trọng hỏi.

- Băng Hiên, Đế Cực Cảnh! Huyền Vũ Chí Tôn, Quy Thọ! Nô Thanh Huệ Đạo Quân! Kinh Tuyết Thần, Đế Cực Cảnh! Hai vị trưởng lão khác của Thủy chi nhất mạch, Đế Cực Cảnh! Còn cường giả Hoàng Cực Cảnh ít nhất có tới hơn 20 người!

Bi Thanh Ti nhíu mày nói.

- Hai gã Thiên Cực Cảnh? Bốn gã Đế Cực Cảnh? Hoàng Cực Cảnh 20 người? Ồ, đúng là để mắt Chung Sơn ta!

Chung Sơn lộ ra nụ cười lạnh.

Đúng vậy, trận thế này quá mạnh mẽ! Hai đại Thiên Cực Cảnh, bốn đại Đế Cực Cảnh, đủ để quét ngang tất cả Đế triều thiên hạ, những người này, không ngờ chỉ vì muốn phục kích Chung Sơn mà đến? Chỉ vì phục kích một quân chủ một Hoàng Triều mà đến?

Quân chủ Hoàng triều thiên hạ, có người nào có trận thế này?

- Còn có, thanh Tuyệt Tiên Kiếm đang ở trong Tàng Kiếm Điện! Tuyệt Tiên Kiếm quá mạnh mẽ, nó cùng với Tru Tiên Kiếm, Lục Tiên Kiếm, Hãm Tiên Kiếm được gọi là bốn đại thần kiếm, cũng được xưng là một bộ Tru Tiên Kiếm Trận, là một trong Thần Châu lịch cổ mười đại pháp bảo, cường thế vô địch, tương truyền, Đế Cực Cảnh cầm kiếm này, thực lực có thể trực tiếp kéo lên Thiên Cực Cảnh!

Bi Thanh Ti bỗng nhiên lại nhíu mày nói.

- Thiên Cực Cảnh? Đó chính là nói, tương ứng có ba Thiên Cực Cảnh phục kích ta?

Chung Sơn lộ ra vẻ quái dị nói.

Trường Sinh Giới thật đúng là ra cả vốn lẫn gốc, nhưng lại chỉ đối phó mình, đáng giá sao?

- Đương nhiên, có lẽ còn che giấu lực lượng, những chuyện này ta không biết!

Càng nói, Bi Thanh Ti lại càng thêm lo lắng.

Nhưng mà nhìn thấy ánh mắt quyết tuyệt của Chung Sơn, lo lắng của Bi Thanh Ti ngược lại hóa thành nhu tình, Bi Thanh Ti vô cùng tin tưởng Chung Sơn, tin tưởng trí tuệ của Chung Sơn, tin tưởng Chung Sơn nhất định sẽ có biện pháp, cho dù cuối cùng bị đám người Băng Hiên chế phục, Bi Thanh Ti cũng đã làm tốt chuẩn bị tự tử cùng Chung Sơn.

- Chờ một chút!

Chung Sơn bỗng nhiên mày nhướng lên.

Bi Thanh Ti kỳ quái nhìn về phía Chung Sơn.

- Vừa rồi nàng nói gì? Tàng Kiếm Điện? Đó là có ý gì? Tuyệt Tiên Kiếm không ở trên người ai?

Chung Sơn lộ ra vẻ nghi hoặc hỏi.

- Ừ, khí tức Tuyệt Tiên Kiếm quá hung ác, cho dù là Đế Cực Cảnh cũng không dám mang theo thời gian dài, mà thần kiếm Thủy chi nhất mạch, tự nhiên không chịu giao vào tay Nô Thanh Huệ, càng không giao vào trong tay Quy Thọ, bởi vậy, mới đặt nó vào trong một cái đại điện mới kiến tạo.

Bi Thanh Ti nói.

- Ồ? Đại điện mới kiến tạo? Không sợ người khác trộm sao?

Chung Sơn ngoài ý muốn hỏi.

- Không, nếu không ta mang thần tử này của ngươi đi xem, đến đó, ngươi sẽ biết!

Bi Thanh Ti nói.

- Nàng còn có thể tùy tiện đi lại sao?

Chung Sơn ngoài ý muốn hỏi.

- Ta bị phong bế tu vi, bọn họ sẽ không xen vào ta nữa, chỉ cần ta không ra khỏi hoàng cung, không ai cản trở ta, dù sao, ta và người của Trường Sinh Giới vẫn chưa xé rách da mặt.

Bi Thanh Ti nói.

- Cũng tốt, ngươi đi trước, che mắt mọi người, Vương Khô sẽ xuất hiện ở trước mặt ngươi!

Chung Sơn cổ quái nói.

- Ừ!

Bi Thanh Ti gật gật đầu.

Bi Thanh Ti làm ra vẻ mặt ác nghiệt mặt, dưới 1 đám cung nữ hộ tống đi tới cái gọi là Tàng Kiếm Điện kia!

Tàng Kiếm Điện vô cùng đồ sộ! Bên ngoài có lượng lớn thị vệ! Tuy nhiên, lại quỷ dị mặc cho Bi Thanh Ti ra vào, còn dưới yêu cầu của Bi Thanh Ti đóng cửa lại!

Cửa lớn đóng lại, bên trong có rất nhiều Dạ Minh Châu chiếu sáng.

Lúc này, Vương Khô cũng bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt Bi Thanh Ti, đồng dạng, ở xa xa, Chung Sơn cũng được Vương Khô thi triển hình chiếu cảnh tượng nơi đó.

Một thanh trường kiếm màu đen phong cách dị thường cổ xưa, chỉ cắm 1 nửa trên mặt đất Tàng Kiếm Điện.

Một cỗ khí tức hung ác ép tới hướng bốn phương tám hướng, khiến cho người nhìn thấy kiếm này người tự nhiên sinh ra cảm giác khiếp sợ. Thậm chí khí tức hung ác còn ảnh hưởng môi trường xung quanh, khiến cho bốn phía xuất hiện một cỗ hàn ý. Trong nháy mắt toàn thân giống như đông cứng vậy.

Ở khe núi xa xa, Chung Sơn nhìn thấy hình chiếu do Vương Khô thi triển ra mà còn có cảm thụ như thế, có thể thấy được người chân chính ở trước mặt nó sẽ bị ảnh hưởng tới mức nào.

Khó trách, khó trách kiếm kia ngay cả Đế Cực Cảnh đều chịu không nổi!

Tru tiên tứ kiếm, đệ nhất thiên hạ kiếm! Kiếm đúng như tên, khi nhìn thấy kiếm này, Chung Sơn còn có cảm giác vô địch. Đây không phải là ảo, trước kia, Chung Sơn chưa từng nghĩ tới lại có một thanh kiếm lại có khí tức mạnh mẽ tới vậy, vẻn vẹn chỉ một thanh kiếm đã khiến cho người nhìn thấy cảm thấy lạnh lẽo, có thể thấy được sự cường hãn của nó.

Lịch cổ mười đại pháp bảo quả nhiên cũng không phải là hư danh, Chung Sơn có thể khẳng định, Tuyệt Tiên Kiếm này so với Pháp bảo cửu phẩm còn mạnh hơn! Đúng vậy, Khai Thiên Phủ của Cổ Thần Thông, nếu nói nó còn mạnh hơn Tiên khí, ai không tin? Tuyệt Tiên Kiếm này và Khai Thiên Phủ cùng một cấp bậc, nhất định cũng có năng lực vượt qua Tiên khí, khó trách chỉ cần Đế Cực Cảnh cầm kiếm là thực lực liền đạt tới Thiên Cực Cảnh.

Kiếm này, quá mạnh mẽ!

Đồng thời, lúc này xung quanh kiếm lại có sương mù quỷ dị lởn vởn.

Tổng cộng ba loại, màu trắng, màu đen, màu lam!

Ba loại sương mù mờ nhạt, vòng quanh Tuyệt Tiên Kiếm chậm rãi xoay tròn, phảng phất bảo hộ Tuyệt Tiên Kiếm vậy.

- Bên ngoài Tuyệt Tiên Kiếm có ba đại cấm chế, phân biệt là pháp cấm mạnh nhất của Trường Sinh Giới Thủy chi nhất mạch, pháp cấm của Nô Thanh Huệ Đạo Quân, pháp cấm của Quy Thọ. Có ba đại pháp cấm này, ai cũng không lấy được.

Bi Thanh Ti thở dài nói.

- Ồ? Vương Khô, ba cái pháp cấm này ngươi phá được không?

Chung Sơn hỏi.

Vương Khô lắc đầu nói:

- Ba cái pháp cấm này uy lực đều bất phàm, lúc này ta đúng là có thể phá vỡ, nhưng mỗi lần phá vỡ 1 cấm chế phải mất 1 canh giờ, nhưng mà chỉ cần ta vừa động vào ba cấm chế này, người bố trí cấm chế nhất định sẽ phát hiện.

- Nói như vậy, ngươi căn bản không mang được kiếm này đi?

Chung Sơn chau mày nói.

- Vâng, thuộc hạ không mang kiếm này đi được!

Vương Khô lắc đầu thở dài nói.

- Ba đại pháp cấm này phảng phất giống như ba cái khóa mạnh nhất, khóa chặt Tuyệt Tiên Kiếm ở trong, căn bản không mang đi đươc!

Bi Thanh Ti lắc đầu thở dài nói.

Chung Sơn trầm tư một hồi.

- Có ba đại pháp cấm này, Tuyệt Tiên Kiếm tuyệt đối an toàn, cho nên đám người Kinh Tuyết Thần mới để mặc cho ta tùy ý ra vào, cho nên bọn họ mới yên tâm đem Tuyệt Tiên Kiếm để ở trong này, bởi vì có ba cái khóa này, ai cũng không thể trộm được, ai cũng không thể đoạt được!

Bi Thanh Ti lắc đầu nói.

- Không!

Bỗng nhiên Chung Sơn mắt sáng lên, khóe miệng lộ ra nụ cười tà dị.

- Ách?

Bi Thanh Ti hơi hơi kinh ngạc.

Vương Khô cũng quái dị nhìn về phía hình chiếu Chung Sơn.

Không? Bệ hạ căn bản không hề ở nơi này, nơi này chỉ có mình và Bi Thanh Ti, chúng ta đều nói không mang đi được, không có khả năng trộm được, chẳng lẽ bệ hạ còn có biện pháp?

Mang theo một tia cổ quái, hai người đều nhìn chằm chằm Chung Sơn.

- Ba cái khóa mạnh nhất?

Chung Sơn lộ ra nụ cười quái dị.

- Thì tính sao?

Bi Thanh Ti hỏi.

- Đã có 3 cái khóa mạnh nhất, vậy thì cũng không quản nhiều thêm một cái.

Chung Sơn cười quái dị nói.

- Ách?

Vương Khô và Bi Thanh Ti đều kinh ngạc, tiếp đó cố nén cảm xúc nhìn về phía Chung Sơn.

Trong lòng hai người đều cảm thấy quái dị, cũng cảm thấy buồn cười. Phương pháp này, rất lưu manh! Rất xấu xa!

Ngươi không để cho ta trộm, ta cũng không cho ngươi lấy?

Bi Thanh Ti và Vương Khô quay sang nhìn nhau, cuối cùng đều lộ ra vẻ cười quái dị.

- Bệ hạ yên tâm, ta nhất định thiết trí một cái cấm chế mạnh nhất của tộc ta, ta cam đoan, không có ba canh giờ, tuyệt đối không phá được cấm chế này, thậm chí, trước khi lấy kiếm, người khác cũng không phát hiện được cấm chế của ta.

Vương Khô quỷ dị cười nói.

- Ừ!

Chung Sơn gật gật đầu.

Mang theo nụ cười quái dị, Bi Thanh Ti nhìn Vương Khô thi triển cấm chế, hoàn thành kế hoạch lưu manh Chung Sơn đặt ra!

Có thể tưởng tượng, khi cả đám cường giả ở thời điểm quan trọng nhất, cởi bỏ cấm chế của bọn họ, muốn dùng Tuyệt Tiên Kiếm, nhưng mà bỗng nhiên lại phát hiện có thêm một cái chấm chế, vậy cái cảm giác giống như nuốt phải ruồi bọ kia, là chuyện làm người kích động cỡ nào!

Đợi Vương Khô hoàn thành cấm chế, Bi Thanh Ti và Vương Khô lại trước sau trở lại cung điện lúc trước.

- Ngươi muốn chuẩn bị ra sao? Ta phải làm gì để phối hợp với ngươi?

Bi Thanh Ti nhìn về phía hình chiếu Chung Sơn hỏi.

- Dựa theo kế hoạch đám người Kinh Tuyết Thần, bọn họ cố ý để đội ngũ đón dâu tiết lộ tin tức với ta, giờ phút này toàn bộ hoàng cung, nhất định cũng đã làm ra mai phục. Như vậy liền ủy khuất cho ngươi hơn một tháng, làm cho bọn họ mỏi mệt, chờ đợi ngày đại hôn, ta sẽ giết vào Băng Phong Thành!

Chung Sơn ánh mắt hiện lên vẻ lạnh lùng nói.

- Ta sao lại cảm thấy ủy khuất chứ? Ngươi đến đây, vậy là đủ rồi!

Bi Thanh Ti lắc đầu cảm động nói.

5 ngày sau! Trong một gian đại điện hoàng cung Băng Phong Thành!

Bên trong bao gồm Huyền Vũ Chí Tôn, Quy Thọ! Huyền Vũ thiếu chủ! Kinh Tuyết Thần! Băng Hiên Đại đế!

Một ít tưỡng lãnh đại quân đón dâu và Huyễn Ngôn cùng nhau tiến vào hoàng cung.

- Ngươi nói là sự thật?

Quy Thọ nhíu mày nói.

- Mỗi câu đều là thật!

Huyễn Ngôn mạnh mẽ gật gật đầu.

Cả đám tướng lãnh đón dâu cũng nhao nhao gật đầu, ánh mắt vẫn còn rất là sợ hãi.

- Chung Sơn không ngờ mạnh mẽ như thế!

Quy Thọ nhíu mày nói.

- Có lẽ là hắc bào nhân phía sau hắn thì sao? Có thể là Đế Huyền Sát hay không?

Kinh Tuyết Thần nhíu mày nói.

- Không sai, Chung Sơn trăm năm trước mới chỉ là Kim Đan Kỳ, trăm năm ngắn ngủi làm sao có thể có được Thiên của mình? Khẳng định là Thiên Lôi Biến của hắn tham nhập năng lực của hắc bào nhân kia nữa!

Băng Hiên lập tức phân tích.

Mọi người gật gật đầu, đúng vậy, nếu nói Chung Sơn là Thiên Cực Cảnh, mọi người làm sao cũng không tin tưởng.

- Cũng không có khả năng là Đế Huyền Sát, Đế Huyền Sát có Thần Nha Đạo Quân canh chừng, làm sao có thể?

Kinh Tuyết Thần nhíu mày nói.

- Có lẽ là cường giả Chung Sơn tìm tới, tuy nhiên, mặc kệ thế nào, chúng ta cũng đủ giết chết Chung Sơn rồi, huống chi còn có bọn họ.

Băng Hiên trầm giọng nói.

- Ừ!

Mọi người nhao nhao gật đầu.

- Bảo mọi người chuẩn bị tinh thần, mọi lúc phòng bị Chung Sơn!

Kinh Tuyết Thần nói.

- Ừ!

Băng Hiên gật gật đầu.

- Lão tổ tông, có các ngươi đủ rồi, ta không muốn tiếp tục đợi ở trong này, ta về Huyền Vũ cung trước.

Huyền Vũ thiếu chủ mặt nhăn mày nhíu nói.

- Ồ? Được rồi!

Quy Thọ mặt nhăn mày nhíu gật gật đầu.

- Chí Tôn, ta hộ tống thiếu chủ trở về!

Huyễn Ngôn nói.

- Cũng tốt!

Quy Thọ gật gật đầu.

Mọi người ở lại tiếp tục nghĩ âm mưu nhằm vào Chung Sơn, Huyền Vũ thiếu chủ và Huyễn Ngôn ra khỏi đại điện, nhanh chóng bay ra khỏi thành.

Ngoài thành, trên đường.

- Thiếu chủ, thuộc hạ cũng không muốn dựa vào Trường Sinh Giới, nguyện là Thiên Lôi để thiếu chủ sai đâu đánh đó!

Huyễn Ngôn tại một nơi hẻo lánh nói.

Huyền Vũ thiếu chủ nhìn thẳng Huyễn Ngôn, mày nhướng lên nói:

- Sao, ngươi muốn phản bội Chí Tôn?

Yêu thú các tộc, phản bội Chí Tôn, đó là việc cực kỳ đại nghịch bất đạo, nhưng mà trong lời Huyễn Ngôn lại không chút lộ ra một tia bất mãn.

- Thuộc hạ chỉ suy nghĩ vì Huyền Vũ tộc, Chí Tôn thọ nguyên sắp hết, hoặc diệt hoặc phi thăng, mà gánh nặng Huyền Vũ tộc còn phải đặt lên vai thiếu chủ, ta có thể nhìn ra thiếu chủ và ta giống nhau, không làm sao được, chỉ có thể cho thấy lòng trung thành của ta với thiếu chủ! Nguyện cùng thiếu chủ nhanh chóng bắt đầu gánh nặng Huyền Vũ bộ tộc!

Huyễn Ngôn thở dài nói.

- - - - - oOo- - - - -