Trường Sinh Bất Tử

Quyển 6 - Chương 12: Không đề




Con mắt của trời xanh mở ra! Cả biển khí thế áp xuống, ánh mắt đáng sợ nhất trong trời đất này, sau ánh mắt đó, tất cả Thái Cổ thánh đô bị lún xuống gần 10 thước. Lại một đám người sợ hãi quỳ xuống lạy, càng nhiều người đi tới đi lui. Cực kỳ nhiều sát khí ở Thái Cổ thánh đô xoay quanh trên không, con mắt của trời xanh mang theo cái nhìn lạnh lùng của Cổ Thần Thông, tự dưng sẽ không lùi bước vào lúc đó. Sau khi con mắt của trời xanh nhìn rõ Cổ Thần Thông, đột nhiên con ngươi co rụt lại.

Một khối trụ ánh sáng màu tím, theo con ngươi dâng lên, giống như một tia laze dày, bắn nhanh về hướng Cổ Thần Thông.

Trụ ánh sáng màu tím đó vút qua, trong trời đất lưu lại, một đai đen thật dài, là hình hắc động, ánh sáng tím vụt qua, không ngờ xuyên thủng cả không gian, thậm chí cắt đứt, bắn thẳng đến Cổ Thần Thông. Ánh sáng tím tuy ít nhưng tập trung được hầu hết đều là tinh túy.

Cổ Thần Thông trong mắt lộ vẻ nghiêm trọng, đối mặt với ánh sáng tím này, Cổ Thần Thông lại vươn tay ra, hướng về ánh sáng tím ấy, dốc sức phá vạn pháp, Cổ Thần Thông lấy lực chống chọi với trời.

Thiên địa bốn phía lại chấn động, chỗ Cổ Thần Thông nắm tay, lập tức xoay ra một trận, bốn phía không gian ầm ầm nổ tung, xa xa biến thành một hắc động khổng lồ. Sau ba tiếng, mới lộ ra bóng dáng Cổ Thần Thông.

Từ trán Cổ Thần Thông, pháp thuật hiện ra, chỗ bàn tay cũng dùng pháp thuật, một quyền, một quyền để đánh phá trụ ánh sáng màu tím. Cổ Thần Thông thở phào một cái, nhưng ở trên cao khí huyết sát quá nặng.

Con mắt của trời xanh thấy một chiêu phải không? Chỗ con ngươi, bỗng nhiên một trụ ánh sáng không khác lắm về kích thước lao xuống, nhưng lần này cột ánh sáng là màu xanh.

Cổ Thần Thông bào chế theo đúng cách, lại lần nữa vẫy tay lên trời, trên tay thả ra ánh sáng vàng, vẫn lớn hơn lực một quyền tấn công hùng mạnh vừa nãy.

Oành!!!

Lại là một tiếng nổ lớn, phạm vi hắc động càng lớn hơn, đợi sau khi không gian khôi phục, mọi người xuất hiện, Cổ Thần Thông vẫn đứng như trước, chỉ là mới vẫy tay phải, ống tay áo không còn nữa. Bị nổ biến mất rồi. Mặc dù Cổ Thần Thông không bảo vệ được, ống tay áo bên phải rách nát, lộ ra phần thịt. Cổ Thần Thông mày nhướng lên, lúc này, lại một trụ ánh sáng màu sắc khác nhau theo con ngươi bắn ra.

Oành!!!

Sau va chạm mạnh ấy, Cổ Thần Thông lại lần nữa lộ ra, xiêm y nửa người trên toàn bộ bị nổ tung,

- Diệt thế Trụ ánh sáng càng ngày càng mạnh, Cổ Thần Thông nếu không dùng pháp thuật sẽ rất nguy hiểm!

Đế Huyền Sát nói.

Chung Sơn hai mắt hấp háy nhìn, màu tím, màu xanh, màu lam, phía dưới có phải là màu lục không? Theo quang bậc, Thất sắc diệt thế trụ ánh sáng?

Đột nhiên. lại một trụ ánh sáng hạ xuống, quả nhiên là màu lục, so với lúc trước uy lực càng mạnh, hướng vào Cổ Thần Thông ầm ầm va chạm.

Mắt thấy Cổ Thần Thông đang liều mạng.

Rốt cục Cổ Thần Thông đã dùng tới pháp thuật, Cổ Thần Thông ra tay.

Oành!!!

Trụ ánh sáng màu lục chạm tới chỗ Cổ Thần Thông, bỗng nhiên bị bắn ngược lại, bay lên ngút trời, bắn về phía con mắt trời xanh!

Con mắt trời xanh giận dữ, trụ sáng màu vàng gấp rút được thả xuống, ầm ầm dội vào trụ ánh sáng màu lục và tiếp tục lao xuống phía dưới. Vừa rồi bắn ngược lên con mắt trời xanh, Là trong tay Cổ Thần Thông bỗng nhiên xuất hiện một vũ khí, một thanh phủ.

Phủ đao cực kỳ lớn, nhìn trông vô cùng hung hãn, chỗ chuôi phủ, cũng là rất nhiều các ký hiệu quái dị, đột ngột chuyển động, nhìn rất thần diệu, vừa rồi chính thanh phủ này đưa trụ ánh sáng màu lục dội ngược trở về, giờ trụ ánh sáng màu vàng hướng thẳng xuống, Cổ Thần Thông giơ lên nhát búa dũng mãnh, nhát búa hướng lên trời.

Búa rất to, ánh sáng ở đao phủ bay lên ngút trời, ầm ầm đụng vào trụ sáng màu vàng.

- Khai Thiên phủ!?

Chung Sơn kinh ngạc nói!

Khai Thiên phủ không ngờ lại có uy lực như thế này? Trụ sáng màu vàng kia có uy lực mạnh như thế nào? Hầu hết tất cả mọi người trong lòng đều hiểu rõ, cho dù là Thiên Cực cảnh cường nhân cũng khó ngăn cản trụ sáng rất mạnh này, không ngờ lại bị cái búa nhẹ này tiêu diệt? Cổ Thần Thông cuối cùng cũng phải nhận ra? Chỉ thấy toàn thân Cổ Thần Thông bị trụ sáng hủy long bào, lại hiện ra lần nữa, là Cổ Thần Thông dùng pháp thuật ngưng.

Thánh thượng, không chỉ là thực lực, địa vị, mà là một hình tượng, một loại hình tượng cao nhất, không để cho hình tượng vẩn đục, sao có thể chiếu sáng cánh tay?

Con ngươi huyết sắc nhìn chằm chằm Cổ Thần Thông, ngẩn ra, y phục đã được phục hồi lại, lại bắn ra một trụ ánh sáng màu cam. Trụ ánh sáng màu cam hướng thẳng xuống, giống với lúc trước, trụ sáng vút qua, thiên địa lại xuất hiện một hắc động thật dài, bắn thẳng đến Cổ Thần Thông. Khai Thiên phủ lại một búa ngút trời., phủ khí nghênh ngang lướt qua.

- Phù

Phủ khí bay đi, ánh sáng da cam thẳng hướng Cổ Thần Thông!

Oành!!

Ánh sáng da cam va chạm phía trên đao phủ, lập tức hủy diệt hàng tỷ ánh sáng vàng bên trong, vẫn còn cản xuống dưới.,

Chung Sơn hiểu rõ màu sắc của trụ ánh sáng mỗi lần thay đổi một màu, uy lực lớn hơn lúc trước gấp cả chục lần. hết lần này đến lần nọ, giờ đang ứng với màu đỏ. Quả nhiên, con mắt của trời xanh theo đó cũng nổi lên, cuối cùng trụ ánh sáng màu đỏ hướng thẳng xuống.

Trụ ánh sáng màu đỏ bốn phía đầy huyết sát khí, dù bên ngoài người xem nhìn thoáng qua, cũng cảm thấy mắt bị đau, mạnh quá!

- Hưu!

Trong giây lát khi đó, đến trước mặt Cổ Thần Thông. Khai Thiên phủ đón lấy ánh sáng phía trên.

Oành!!!

Lần này, Khai Thiên phủ không đỡ được, hắc động lớn tản đi, Y phục trên người Cổ Thần Thông lại bị rách nát đến hơn nửa. Thậm chí mũi Cổ Thần Thông còn bị cháy xém đi một chút. Cổ Thần Thông đã tới giới hạn cao nhất rồi sao? Nhưng ở thời khắc này, vừa vặn để kháng cự lại đòn tấn công cuối cùng của con mắt trời xanh, sinh lực ngang nhau?

Con mắt của trời xanh không chắc là ngang với cẩu lực này, nhìn xoáy vào Cổ Thần Thông. Bỗng nhiên, bên góc con mắt của trời xanh lại bắn ra rất nhiều trụ ánh sáng màu đỏ, trụ ánh sáng màu đỏ vẫn chưa nhằm hướng Cổ Thần Thông, như đang che chở con mắt trời xanh khổng lồ, bảo vệ bên góc con mắt trời xanh!

Trụ ánh sáng màu đỏ làm cho Cổ Thần Thông không thể chịu đựng được, giờ mấy ngàn trụ ánh sáng đang bảo vệ bên góc con mắt trời xanh, khiến cho con mắt trời xanh được an toàn tuyệt đối, che kín các mạch máu đỏ chỗ lòng trắng mắt, đột nhiên phun ra cực nhiều sương máu, bao phủ khắp cả con mắt trời xanh.

Cái thế này, rất rõ ràng, con mắt của trời xanh càng có những chiêu thức mạnh hơn, uy lực càng mạnh thêm trong việc chống chọi lại. Dùng trụ ánh sáng màu đỏ bảo vệ chính mình, ấp ủ uy lực, thì chính là nói con mắt của trời xanh này có chút suy yếu.

Phương bên dưới, y phục trên người Cổ Thần Thông lại lần nữa dùng uy lực khôi phục, nhìn thấy cảnh tương này trên bầu trời, ở khóe miệng thầm lộ ra một ánh cười, chờ đợi chính là ngươi chuẩn bị.

Cổ Thần Thông mở trừng hai mắt, đứng thẳng người.

- Thần dân Đại La thiên triều, bây giờ giơ hai tay các ngươi lên, cho trẫm mượn toàn bộ sức mạnh!

Cổ Thần Thông bỗng nhiên nói.

Giọng của Cổ Thần Thông không to, nhưng điều kỳ quái là khắp thiên hạ, chỉ cần là người của Đại La thiên triều, mọi người đều nghe rõ âm thanh này, là tất cả mọi người của Đại La thiên triều, năm tỷ người, bất kể ngươi ở gần Thái Cổ thánh đô, hay ở đảo phía ngoài đều nghe được giọng nói của Cổ Thần Thông.

Con ngươi Chung Sơn bỗng co rụt lại, bỗng nhiên nghĩ tới trong “Chú thiên đình” ghi lại, dựa vào mệnh của Thánh thượng tập hợp toàn lực trong thiên hạ.

dựa vào mệnh của Thánh thượng tập hợp toàn lực trong thiên hạ.? Trước kia Chung Sơn vẫn không thể hiểu nổi nó có nghĩa là gì, giờ phút này Chung Sơn đã biết, Thánh thượng? Thánh thượng không ngờ lại có thể cùng tất cả mọi người trong triều đối thoại trong lòng người?

Chẳng trách lúc trước khi Cổ Thần Thông rút hết tất cả khí công của Đaị la thiên triều, mình có một chút cảm ứng, không chỉ có mình mà cả Đại La thiên triều khắp thiên hạ dân chúng đều cảm nhận được mối liên hệ không rõ ràng. Hóa ra là Cổ Thần Thông? Là hắn?

Dân chúng Đại La thiên triều, đang chờ đợi mệnh lệnh của Cổ Thần Thông, lập tức giơ tay lên, hơn nữa còn có thông điệp của tam đại thiên triều, Tam đại thánh địa, sẽ không lo lắng có người sẽ tấn công mình trong lúc này. Chung Sơn giơ hai tay lên.



Đột nhiên, Chung Sơn có cảm giác lực khắp toàn thân mình bỗng nhiên biến mất, cả người suýt nữa là ngã xuống đất. Biến mất? Sao lại thế được? Sức lực của ta? Toàn bộ không còn nữa?

Chung Sơn lê cái thân thể suy yếu của mình, lập tức kiểm tra thân thể. Đúng vậy, hầu như toàn bộ không còn, Nguyên thần suy yếu vô cùng, Bên trong cơ thể như bị rút ra hết, chỉ còn trạng thái khô cạn, tất cần một thời gian tĩnh dưỡng mới hồi phục được. Chung Sơn lập tức lấy ra linh thạch, mau bổ sung vào lượng tiêu hao trong cơ thể. Sao lại như thế này? Năng lượng biến mất thật không bình thường, không thể giải thích nổi, sao đột nhiên không còn nữa.

Không chỉ Chung Sơn, tất cả người Đại La thiên triều, bên sườn Chung Sơn, rất nhiều người Đại La thiên triều giơ tay lên. Rồi những cánh tay tê liệt mềm yếu lại hạ xuống, tất cả sinh lực đều bị rút hết đi.

Nhìn thấy có người giơ tay ngã gục xuống, có một số người chần chừ do dự, nhưng chỉ do dự được trong một khoảng thời gian ngắn liền nghe thấy những người bị ngã xuống đất nói ra phản ứng không tốt, hiện, ngoại trừ phải tĩnh dưỡng một khoảng thời gian, nếu không có thương tổn gì, rồi, tất cả đều giơ tay lên, cánh tay nối tiếp cánh tay ngã xuống đất.

Chỉ có người của Đại La thiên triều giơ tay mới có tác dụng, nếu là người từ ngoài đến, tự mình giơ tay sẽ không có chút phản ứng nào, bởi vì hắn không phải là người Đại La thiên triều.

Năm tỷ, năm tỷ kẻ tu luyện của Đại La thiên triều, tất cả đều giơ tay lên, năm tỷ người nào? Năm tỷ người toàn bộ đều là những kẻ tu luyện, mà không phải là kẻ phàm, năm tỷ kẻ tu luyện, toàn bộ lực tập hợp vào Cổ Thần Thông? Ngẫm lại con số này liền biết lực đã thay đổi như thế nào? to lớn như thế nào?

Trước mắt Chung Sơn, Cổ Thần Thông tay cầm Khai Thiên phủ, đứng ở phía trên Thái Cổ thánh đô, toàn thân bỗng nhiên phóng ra hàng tỷ ánh sáng vàng, rồi, quầng sáng hung mạnh ấy bao phủ quanh người hắn, loáng thoáng chỉ có thể thấy một thân hình mơ hồ.

Mà cái thân hình mơ hồ đấy, giờ phút này đang có những biến động kỳ lạ, tất cả những người bên ngoài đều mở trừng mắt không tin được, cái này, cái này sao có thể như thế được?

Chỉ thấy xa xa trong quầng sáng hình dáng mơ hồ của Cổ Thần Thông, đột nhiên biến thành to, càng dần càng to, càng dần càng to, càng dần càng to, to, to, to! Thân Cổ Thần Thông càng lúc càng cao, mười trượng, trăm trượng, nghìn trượng, vạn trượng, một trăm ngàn trượng.

Thân thể Cổ Thần Thông nhanh phình ra, không bao lâu, to đến, mức giống như đầu đội trời chân đạp đất, bàn chân khổng lồ đạp tới Thái Cổ thánh đô, chỗ đỉnh núi nơi mọi người đang đứng, độ cao chỉ tới chỗ bàn chân Cổ Thần Thông! Hì.

Vô số người kinh hãi trừng mắt nhìn!