Trường Sinh Bất Tử

Quyển 6 - Chương 117: Lần thứ hai xuyên qua




Đoàn người Chung Sơn, Đế Huyền Sát bay ra khỏi Lam Diễm Thành không bao lâu, liền tìm được Triệu Sở Hướng!

Có Đế Huyền Sát hộ tống, dọc đường cực kỳ an toàn, hơn nữa Đế Huyền Sát là Thiên Cực Cảnh cho nên dọc theo đường đi, tuy nói có 5000 người, nhưng mà Đế Huyền Sát trong hai tháng, dẫn đoàn người về lại phuong đông Thần Châu.

Triệu Sở Hướng!

Tuy nói Triệu Sở Hướng chỉ có Hợp Thể Kỳ, nhưng sau khi Đế Huyền Sát biết Triệu Sở Hướng là quân đoàn trưởng thứ tám của Đại Tranh Hoàng triều cho nên cũng khách sáo hơn nhiều.

Trước kia Đế Huyền Sát không tự mình trải qua nhưng mà lần này, Đế Huyền Sát lại tận mắt nhìn thấy, cho dù không nhìn thấy sức chiến đấu của Chung Sơn, cũng thấy được cỗ khí phách tuyệt thế của Chung Sơn lấy thiên hạ như đánh cờ.

Thành tựu tương lai của Chung Sơn, tuyệt đối không thể đo được, thậm chí, Đế Huyền Sát còn có một loại cảm giác may mắn.

Cảm giác Lang tộc rốt cục cũng có ngày ngẩng đầu lên!

Mà Triệu Sở Hướng được Chung Sơn coi trọng như thế, thành tựu tương lai cũng khẳng định không thể đo được.

Thế lực Chung Sơn tuy rằng nhỏ bé, thực lực thấp, nhưng mà tất cả những thứ bên ngoài đều gặp may mắn! Cũng không cần bao lâu, Đại Tranh sẽ trỗi dậy.

Thái Tuế Thiên triều, quý phủ Liệt Thiên Thái tử!

Liệt Thiên Thái tử ngồi ở chỗ soái án, đang xem một đống tình báo, những người khác đứng ở hai bên chờ, cũng có khi nhỏ giọng nói chuyện với nhau.

Sắc Không hòa thượng sau khi nghe được tất cả sự việc phát sinh ở Lam Diễm Thành, hít vào một hơi thật sâu.

Sắc Không hòa thượng bây giờ đối với chuyện lúc trước mình viện cớ bị tiêu chảy làm tự hào. Nhìn đi nhìn lại, nhiều người mạnh như vậy xuất hiện, ưu thế tuyệt đối trước mặt, Chung Sơn ngay cả đánh rắm cũng không dám, chỉ biết trơ mắt nhìn một vở tuồng kịch, nhưng mà còn mang theo một tên Đan Thánh, lại có ơn với Niết Phàm Trần cùng với mang Vạn Cổ Thánh Thai trở về.

Chung Sơn quả nhiên rất tà môn, rất yêu nghiệt. May mà lúc trước mình không có xúc động, Sắc Không hòa thượng lại không khỏi cảm thán.

Đứng trước mặt chính là Vong Trần, lần này xuất chinh Lam Diễm Thành, Vong Trần cũng không tới. Xem ra Vong Trần này cũng rất tà môn, về sau vẫn ít nên trêu chọc hắn là tốt nhất.

Sắc Không hòa thượng tuy rằng thực lực không cao, nhưng mà phân tích tất cả sự việc cực kỳ tinh tế, cũng chính vì vậy mà Sắc Không từ trước đến nay đều yên yên ổn ôn, bình yên vô sự.

Liệt Thiên Thái tử sau khi nhìn tình báo một vòng, hít thật sâu một hơi.

- Phong ba nổi lên! Loạn thế sắp đến!

Liệt Thiên Thái tử hít sâu một hơi nói.

- Chủ thượng, chúng ta phải làm gì?

Một người hỏi.

- Nếu loạn thế sắp đến, tự nhiên phải san bằng thiên hạ, Niết Phàm Trần sau khi trở về, khẳng định bắt tay vào nhắm vào Thái Tuế Thiên triều, khi đó toàn bộ Thần Châu sẽ bị liên lụy, chúng ta bây giờ phải làm, chính là đóng vững đánh chắc! Từng bước xâm lược thiên hạ.

Liệt Thiên Thái tử trầm giọng nói.

- Vâng!

- Phương hướng của chúng ta, chính là phương hướng Lam Diễm Đế triều, cũng không cần khiêu chiến, Sắc Không, ngươi lĩnh quân đi diệt đi!

Liệt Thiên Thái tử nói.

- Vâng!

Sắc Không hòa thượng lập tức gật gật đầu đáp.

- Lúc ta không ở đây, ngoại quân do Sắc Không thống lĩnh, nội quan là do Vong Trần khống chế!

Liệt Thiên Thái tử hạ lệnh.

- Vâng!

Mọi người lập tức đáp.

- Chủ thượng, ngươi phải ra ngoài sao?

Vong Trần nhíu mày nói.

- Không sai, ta muốn gặp mặt Thần Nha Đạo Quân, là muốn cùng hắn nói chuyện một phen!

Liệt Thiên Thái tử mày hơi hơi nhíu lại nói.

- Thần Nha Đạo Quân phát hiện ra điều gì?

Vong Trần nghi hoặc hỏi.

- Không rõ ràng lắm, Thần Nha Đạo Quân này vô cùng thần bí, ta muốn đích thân gặp mặt hắn mới biết được.

Liệt Thiên Thái tử lắc đầu.

- Vâng!

Mọi người lập tức đáp.

Đại Ly Thiên triều! Trong thư phòng Niết Phàm Trần.

Trong thư phòng Niết Phàm Trần còn có mười mấy thân tín đang đứng, cũng là những người có năng lực mạnh nhất Đại Ly Thiên triều. Mà trong đó còn có Thiếu Phi Hầu.

Thiếu Phi Hầu đứng ở trung ương, bẩm báo với Niết Phàm Trần mấy việc hắn gặp ở Lam Diễm Thành.

Thiếu Phi Hầu thực lực tuy rằng không bằng Niết Phàm Trần, cũng vừa mới trở về, bởi vậy vẫn chưa biết biến cố ở Vạn Đan Đại Hội.

Thiếu Phi Hầu nhắc tới Chung Sơn mở rộng thế lực thần bí, vươn bàn tay che phủ tới cả Lam Diễm Thành, ánh mắt đám thân tín đều lộ ra vẻ kinh hãi.

- Tốt lắm!

Niết Phàm Trần lắc đầu.

Niết Phàm Trần nói vậy, mọi người đều im lặng.

- Đại Tranh Hoàng triều, sau này chính là minh triều của Đại Ly Thiên triều, trừ tai nạn và rắc rối liên quan tới triều ta ra, những việc khác chỉ làm ghi lại, cũng không truy cứu.

Niết Phàm Trần trầm giọng nói.

- Vâng!

Mọi người đều kinh ngạc gật gật đầu.

- Ngày hôm nay triệu tập các ngươi tới đây, là muốn thương thảo thiên hạ đại thế!

Niết Phàm Trần lại lần nữa lên tiếng.

Thiên hạ đại thế?

- Loạn thế sắp tới!

Niết Phàm Trần hít sâu một hơi nói.

Loạn thế sắp tới? Mọi người đều ngừng thở, loạn thế? Làm sao lại có loạn thế? Ở trong mắt Niết Phàm Trần, việc chinh chiến với Đế triều xung quanh, căn bản không tính là loạn thế, Niết Phàm Trần cho rằng loạn thế, chỉ có thể là chiến tranh bao phủ toàn bộ Thần Châu đại địa, đồng thời cũng ảnh hưởng tới Đại Ly Thiên triều.

Loạn thế sắp tới? Cả đám trí giả đều nín thở nhìn chằm chằm Niết Phàm Trần, nhìn xem Niết Phàm Trần đây là ý gì.

- Thái Tuế Thiên triều........!

Niết Phàm Trần giảng thuật một ít thiên hạ đại sự.

Mà những tuyệt thế trí giả này cũng nhanh chóng động não, vén tơ vạch kén phân tích rõ ràng tình thế thiên hạ. Tiếp đó, nhanh chóng nghiên cứu, xem ứng phó ra sao, như vậy làm sao có thể giữ được trong loạn thế, làm sao giữ được thắng lợi tuyệt đối.

Chung Sơn đến Thiên Lang Đảo!

Trên Thiên Lang Đảo thượng, Chung Sơn cũng thu được một đống tin báo đại sự thiên hạ.

Tin tức loạn thế còn chưa truyền ra, tuy nhiên cũng có vài tin mà khiến Chung Sơn vô cùng để ý.

U Minh Thiên, cáo thiên hạ lệnh!

- Kiếm Ngạo muốn thiên hạ không còn khỉ.

Cổ Thiên U hít sâu một hơi kinh ngạc nói.

- Đúng vậy, với tính cách của Kiếm Ngạo đúng là làm được, thiên hạ sắp đại loạn, xem ra lần này sẽ liên lụy rất nhiều, chẳng những Thiên triều chinh chiến thiên hạ, Thánh khẳng định địa cũng phải nhúng tay vào!

Chung Sơn gật gật đầu trầm tư nói.

- Vậy không phải là cơ hội tốt cho chúng ta sao?

Cổ Thiên U cười nói.

- Ừ!

Chung Sơn gật gật đầu.

Chuyện thứ hai, chính là bốn đại Thái tử của Đại La Thiên triều cũ, Cổ Chính Nhất, Cổ Huyền, Cổ Thái Tông, Cổ Chiến Thiên.

Bốn đại Thái tử thành lập bốn đại Hoàng triều, Đại Ung Hoàng triều, Vĩnh Lạc Hoàng triều, Đại Đường Hoàng triều, Xuân Thu Hoàng triều.

Bốn đại Hoàng triều thành lập không lâu, đúng là dựa vào nội tình hùng hậu của Đại La Thiên triềuvừa mới đột phá Đế triều.

Đại Ung Đế triều, Vĩnh Lạc Đế triều, đại Đường Đế triều, Xuân Thu Đế triều!

Đối với những tin tức này, Cổ Thiên U cũng không nói gì thêm, bốn vị quân chủ Đế triều này có huyết mạch với mình, nhưng lại không có tình cảm thân thuộc, lúc mình bị oan uổng, trừ Chung Sơn ra, cũng không có ai nói giúp mình một câu.

Cổ Thiên U đối với bốn vị quân chủ Đế triều này, trong lòng vô cùng phức tạp! Không biết đối mặt làm sao cho tốt.

Chuyện thứ ba, cũng không phải là tin tức tình báo, mà là đến từ Dịch Diễn, Thủy Kính, Thủy Vô Ngân.

Là tình báo ba quân đoàn trưởng ở Thanh Châu gửi tới.

Đây chính là phân tích của ba người, bốn phía Thanh Châu, cả đám Đế triều dường như đang rục rịch, cho nên thông báo cho Chung Sơn nhanh chóng chuẩn bị.

- Bốn phía Thanh Châu, có bóng dáng Cổ Huyền bọn họ sao?

Cổ Thiên U nhíu mày hỏi.

- Tuy rằng đám người Dịch Diễn viết mơ hồ, nhưng mà chắc là vậy.

Chung Sơn khẳng định gật gật đầu.

- Ngươi không cần lo cảm thụ của ta, nên làm thế nào, ngươi liền làm thế ấy đi, ngươi ta cũng không thiếu nợ bọn họ, ta là Công chúa Đại La Thiên triều, bây giờ đã trở thành hoàng hậu Đại Tranh, cho dù ngươi đối phó bọn họ, thiên hạ cũng không vì ngươi mà chỉ trích ta.

Cổ Thiên U cắn cắn môi nói.

- Nhưng...

Chung Sơn nhăn mặt nhíu mày nói.

- Không cần lo cho ta, sớm muộn gì các ngươi đều đánh nhau!

Cổ Thiên U thở dài nói.

- Ừ!

Chung Sơn gật gật đầu.

- Vậy ngươi sẽ theo Chính nhi cùng tới âm phủ đi, nhắm mắt làm ngơ!

Chung Sơn nói.

- Ừ!

Cổ Thiên U gật gật đầu!

Âm phủ.

Ảnh thân Chung Sơn mang theo đoàn quan viên quan trọng của Đại Tranh Hoàng triều, lại lần nữa trở lại Âm Dương Điện.

Diêm Trùng Chi hơi hơi ngoài ý muốn khi nhìn Âm Dương Điện này, bỗng nhiên, một thân ảnh áo bào đen xuất hiện ở trước điện.

- Ra mắt bệ hạ!

Quân Vương xương khô, Vương Khô cung kính khom người với Chung Sơn.

Vương Khô đột nhiên xuất hiện, khiến cho Diêm Trùng Chi trong lòng căng thẳng. Người này xuất hiện như thế nào?

- Vương Khô, còn có ba gã Quỷ Tượng sư các ngươi, đi vào Âm Dương Điện, theo Nê Bồ Tát đi tới dương gian!

Chung Sơn nói.

- Vâng, bệ hạ!

Năm người lập tức đáp.

Tiếp đó, Nê Bồ Tát mang theo mọi người đi vào Âm Dương Điện!

Mọi người đều ở ngoài điện chờ.

Diêm Trùng Chi nhíu mày nhìn. Bệ hạ nói đều là thật? Đi tới dương gian?

Sau khi kiên nhẫn đợi 1 nén nhang.

- Oanh..........

Cửa Âm Dương Điện ầm ầm mở ra.

Mà lúc này, từ bên trong lại đi ra bốn gương mặt mới.

Một nữ nhân tuyệt mỹ, ba nam nhân quần áo quý phái.

Trong nháy mắt cửa lớn mở ra, bốn người khẽ nhíu mày, tiếp đó dần dần thích ứng.

- Con bái kiến phụ hoàng!

Lên tiếng đầu tiên là nam nhân áo trắng. Chung Chính!

- Bái kiến bệ hạ!

Hai nam nhân khác cũng cung kính bái chào.

- Mới vừa ra mắt, không cần đa lễ!

Chung Sơn cười nói.

Phụ hoàng? Nam nhân kia gọi Chung Sơn là phụ hoàng?

- Bái kiến Thiên U hoàng hậu!

Thi tiên sinh lập tức cung kính nói.

Hoàng hậu? Nàng kia là hoàng hậu?

- Bái kiến hoàng hậu thiên tuế, bái kiến Thái tử điện hạ!

Mọi người lập tức cung kính bái.

Xuyên qua Âm Dương Lộ lần thứ hai, vẫn là chín người, phân biệt là Nê Bồ Tát, Vương Khô, ba gã tượng sư đặc thù Quỷ tộc, Cổ Thiên U, Chung Chính, hai thành viên Đại Vinh Thương Hội.

- Đại Vinh Thương Hội dương gian đã đi vào quỹ đạo, Đại Vinh Thương Hội bây giờ mở rộng xuống âm phủ!

Chung Sơn nói.

- Vâng, phụ hoàng!

Chung Chính lập tức gật đầu đáp.

- Thi tiên sinh, lưu lại một Cương thi Thiên Cực Cảnh làm bạn với Sát Phá Lang Vương, tạm thời thủ hộ Âm Dương Điện này.

Chung Sơn lại lần nữa hạ lệnh nói.

- Vâng!

Mọi người lập tức đáp.

- Những người khác, theo ta hồi triều!

Chung Sơn nói.

- Vâng!

Dương gian.

Sau khi Nê Bồ Tát mang theo bốn người khác đi ra, vừa đi ra bốn người đều vô cùng quái dị đánh giá hoàn cảnh xung quanh.

Đặc biệt Quân Vương xương khô, Quân Vương xương khô hình như rất hiếu kỳ, đi ra đại điện liền ngẩng đầu nhìn trời, nhìn phía vầng thái dương rực rỡ trên không trung kia, nhưng lại không sợ ánh mặt trời, về phần ba tên quỷ tượng kia, lại phải dấu mặt trong áo bào đen, vô cùng sợ hãi ánh mặt trời.

Đồng thời, bốn tên tử linh cũng lập tức nhìn về phía Chung Sơn.

Chỗ này lại còn một bệ hạ?

- Bệ hạ, đây là Thực Não Thú!

Nê Bồ Tát đưa ra Thực Não Thú ngày đó bắt được cho Chung Sơn.

Chung Sơn nhẹ nhàng tiếp nhận, gật gật đầu.

- Vô Song!

Chung Sơn kêu lên.

- Có thần!

Cẩm y vệ tổng chỉ huy sứ Liễu Vô Song lập tức đáp.

- Mang mọi người tạm đi nghỉ, chờ ta trở lại triệu kiến các ngươi.

Chung Sơn nói.

- Vâng!

Mọi người lập tức đáp.

Tiếp đó, Chung Sơn cầm bình Thực Não Thú kia, nhanh chóng bay về phía hướng đông chỗ Đế Huyền Sát ở.

- - - - - oOo- - - - -