Trường Sinh Bất Tử

Quyển 6 - Chương 111: Nguyên nhân loạn thế




Ads Sắc Không hòa thượng không để ý tới phản ứng của mọi người liền quay đầu bỏ chạy, mà lại chạy rất quỷ dị, rất tiêu sái, cho nên dù là bên cưỡng bức hay là bên bị cưỡng bức vẻ mặt đều tối sầm lại! Mà hòa thượng đang chạy trốn cũng run lên.

Chung Sơn chỉ vẻn vẹn nhìn thoáng qua Sắc Không, cũng không nhìn lại nữa, mà lại nhìn về phía trên không trung cao kia, đó là chỗ bốn vị Thiên Cực Cảnh giao chiến!

Bốn hung nhân Thiên Cực Cảnh, người nào mà không phải là người mà mình bây giờ cũng không thể dây vào.

Niết Phàm Trần, tuy rằng cho tới bây giờ chưa từng xuất thủ qua, nhưng có thể cùng Cổ Thần Thông sáng lập Thiên triều, cùng tranh giành tình nhân với hắn, lại còn được Cổ Thần Thông đồng ý trở thành minh hữu cùng tấn công miền đất cực lạc, không thể nghi ngờ gì thực lực Niết Phàm Trần, ít nhất ở trong Thiên Cực Cảnh, coi như là tồn tại đỉnh cấp, nếu không lão thái giám Thiên Cực Cảnh kia làm sao lại tình nguyện làm nô?

Ba người khác cũng không cần phải nói, Thánh thượng một triều, Chí Tôn bộ tộc, chủ 1 Thánh địa! Không phải hạng người tuyệt thế, thì làm sao có thể ngồi được vị trí cao cao kia.

Ba tên hung nhân mạnh nhất trên đời này vây giết Niết Phàm Trần?

Hơn nữa, rất rõ ràng, Thái Tuế Thiên triều xuất động nhiều người như vậy, thậm chí còn mời Trường Sinh Giới Giới chủ đến, trong này tất nhiên có âm mưu lớn.

Là chuyên phục kích Niết Phàm Trần mà đến?

Khẳng định đúng vậy, nếu không vì một cái Vạn Cổ Thánh Thai, cần gì phải vận dụng nhiều lực lượng như thế?

Phục kích Niết Phàm Trần? Vì sao bọn họ biết Niết Phàm Trần trở về? Vì sao có thể liệu định ở trong này phục kích Niết Phàm Trần?

Những điều này đều không quan trọng, quan trọng là..., phục kích Niết Phàm Trần về sau.

Nếu phục kích Niết Phàm Trần thành công! Vậy thì sẽ ra sao?

Đại Ly Thiên triều từ đó sụp đổ! Mỗi triều sẽ tập hợp lực lượng chinh chiến Đại Ly, tuy rằng Niết Phàm Trần cũng có mấy người Thái tử, nhưng mà những Thái tử này có thể so sánh được với những Thái tử của Cổ Thần Thông sao?

Không phải nói bọn họ không có thực lực, cũng không phải nói bọn họ không có phần quyết đoán, mà là không có ưu thế như những Thái tử Cổ Thần Thông sinh ra, là Thái tử của Đại La Thiên triều chính là ưu thế lớn nhất, chính là do bọn họ có một Thánh thượng tốt, Cổ Thần Thông, đây không phải là Thánh thượng bình thường, mà là Thánh thượng khai thiên lập địa.

Chỉ về phần uy vọng này cũng đã đủ khiến cho những người muốn đánh bọn họ phải chú ý. Đế triều thì lưỡng lự, về phần những Thiên Cực Cảnh kia, phần lớn bọn họ đều hấp thu qua hồng mông tử khí, cũng coi như nợ nhân tình Cổ Thần Thông, tự nhiên sẽ không vô cớ tìm đến những Thái tử này gây phiền toái.

Nhưng mà Niết Phàm Trần thì sao? Hắn chỉ là một Thánh thượng Thiên triều mà thôi, một khi hắn chết, Đại Ly Thiên triều chắc chắn gió lửa liên hồi, tiếng giết nổi lên bốn phía, phương bắc Thần Châu nhất định đại loạn, mỗi thứ thế lực lớn nhất định sẽ phân chia một lần nữa.

Mà đây không phải là trọng yếu nhất, trọng yếu nhất là Chung Sơn lại nghĩ tới một chuyện càng sâu hơn.

Thái Tuế Thiên triều vì sao phải phục kích Niết Phàm Trần? Một cái ở phía tây Thần Châu, một cái ở phía bắc Thần Châu, nói như vậy không có giao tiếp, vì sao phải phục kích Niết Phàm Trần?

Còn có, Thái Tuế Thiên triều nửa năm trước đã diệt Yên Hồng Hoàng triều và Hoàng triều phía tây, lại đánh chiếm Yên Hồng Hoàng triều, một chỗ khác nhất định cũng sẽ xuất binh.

Thái Tuế Thiên triều chẳng lẽ đã sẵn sàng ra trận, chuẩn bị chinh chiến thiên hạ?

Diệt sát Niết Phàm Trần, sau đó mưu đồ thiên hạ?

Nghĩ đến đây, đột nhiên Chung Sơn cả kinh.

Thần Châu phải đại loạn! Thần Châu yên tĩnh sắp sửa khói thuốc súng nổi lên khắp nơi, một chiến trường bao phủ ít nhất nửa Thần sắp mở màn, nửa Thần Châu? Nửa Thần Châu đều bị cuốn vào hỗn chiến, nửa Thần Châu còn lại có thể an nhàn sao? Nhất định cũng bị liên lụy, cũng chính là toàn bộ Thần Châu đều đại loạn.

Loạn thế sắp xảy ra!

Dùng diệt sát Niết Phàm Trần làm ngòi nổ, sắp sửa kéo lên loạn thế bao phủ toàn bộ Thần Châu!

Loạn thế? Chung Sơn đồng tử co rụt lại, Chung Sơn vô cùng mẫn tuệ với chuyện thiên hạ, ở đây trong, trừ những người chỉ biết tới Thái Tuế Thiên triều ra, chỉ còn lại có những người thống trị giống như Chung Sơn vô cùng mẫn tuệ với loại chuyện này, mà những người này tuyệt đối có thể đếm được.

Nghĩ thông tất cả, Chung Sơn càng thêm chú ý, càng thêm để ý với bốn tên Thiên Cực Cảnh trên trời cao.

Gần như là ánh mắt chớp cũng không chớp nhìn chằm chằm về phía đám người Niết Phàm Trần.

- Ha ha ha ha ha ha ha ha..........

Niết Phàm Trần bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười dài.

Một tiếng cười dài chấn vang trời cao. Có một cỗ khoái ý, có một cỗ khí thế tích tụ, vô cùng quỷ dị.

- Tử Kim Hồ Lô? Dương Chi Ngọc Tịnh Bình? Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến? Ha ha ha! Lục Quy Thiên, ngươi đúng là rất biết tính kế, thì ra đây là tính toán của ngươi......

Niết Phàm Trần cười dài vừa dứt, bỗng nhiên quát lạnh.

- Mặc kệ cỡ tính toán cái gì, cuối cùng ngươi còn không phải đến đây sao?

Lục Quy Thiên tự tin nói.

- Ngươi cho là, chỉ bằng các ngươi ngăn được chúng ta sao?

Niết Phàm Trần âm thanh lạnh lùng nói.

- Không là các ngươi, là ngươi mà thôi, thuộc hạ kia của ngươi, Thập Nhật Hoành Không Đại Trận là đủ rồi, về phần ngươi, nếu ba chúng ta đều đã đi ra, ngươi cho ngươi chạy thoát sao? Nơi này không phải Đại Ly Thiên triều ngươi, Vũ Cửu Thiên còn có tên thuộc hạ như hình với bóng ngươi không ở đây, ta xem ngươi làm sao mà trốn, lấy ra đi, để ta nhìn xem Sơn Hà Xã Tắc Đồ của ngươi tế luyện thế nào rồi!

Lục Quy Thiên trầm giọng nói.

Nghe Lục Quy Thiên nói vậy, phía dưới Chung Sơn đồng tử co rụt lại, từ chỗ Đế Huyền Sát, Chung Sơn đã biết tên lịch cổ mười đại pháp bảo, mà Sơn Hà Xã Tắc Đồ xem như là đứng đầu. Niết Phàm Trần không ngờ cũng luyện chế một kiện Pháp bảo vô địch.

Tuy nhiên, càng làm cho Chung Sơn ngoài ý muốn chính là, Trảm Tiên Phi Đao, Khai Thiên Phủ, Thái Cực Đồ, Sơn Hà Xã Tắc Đồ, những lịch cổ mười đại pháp bảo này, hình như khi mình còn trẻ cũng nghe nói qua, không phải ở Thần Châu, mà là ở trong chuyện thần thoại ở địa cầu. Tuy rằng trí nhớ có chút mơ hồ, nhưng mà tên vài món Pháp bảo này vẫn giống nhau, này......

Lật tay một cái, trong tay Niết Phàm Trần hiện ra 1 quyển trục, trên quyển trục, tản phát ra một ngọn lửa màu xanh biếc, 1 cổ khí tức mạnh mẽ tản ra khắp nơi.

Cỗ khí tức này vô cùng cổ quái, hình như có tác dụng chấn nhiếp hồn phách, khiến cho người ta dù cách rất xa củng cảm thấy linh hồn run rẩy.

- Đây là Sơn Hà Xã Tắc Đồ? Quả nhiên không hổ là lịch cổ mười đại pháp bảo, còn chưa triển khai đã có tác dụng như thế!

Lục Quy Thiên cảm thán nói.

Niết Phàm Trần không vội vã thi triển, mà lại nhìn ba người trước mặt, khóe miệng lộ ra nụ cười nhạt.

- Ba vị thật sự tưởng có thể lưu lại ta sao?

Niết Phàm Trần cười nói.

- Ba người chúng ta không thể lưu lại một mình ngươi sao?

Lục Quy Thiên cũng trầm giọng cười nói.

- Một người? Ai nói ta chỉ có một!

Niết Phàm Trần bỗng nhiên cười nói.

- Ha ha ha! Ngươi còn trông cậy vào lão thái giám kia của ngươi đi hỗ trợ ta sao?

Lục Quy Thiên cười lạnh nói.

- Ta nói không phải hắn!

Niết Phàm Trần lạnh lùng nói.

- Không phải hắn? Còn có ai?

- Đừng nghe hắn nói, hắn đang kéo dài thời gian!

Một bên, Ô Nha Chí Tôn Ô Hoàn kêu lên.

- Ta cần bỉ ổi giống như ngươi sao?

Niết Phàm Trần ánh mắt lạnh lùng nói.

- Từ Phúc, ngươi còn muốn ở đó mà nhìn sao?

Niết Phàm Trần nhìn xuống dưới kêu lên.

Từ Phúc? Nghe Niết Phàm Trần bỗng nhiên hô lên một cái tên lạ, ba Thiên Cực Cảnh đều nhướng mày, không ai hoài nghi Niết Phàm Trần bỡn cợt bọn họ, bởi vì Niết Phàm Trần không phải người như thế.

Từ Phúc? Theo ánh mắt Niết Phàm Trần, ba người cũng chuyển ánh mắt nhìn theo.

Trên Vạn Cổ Thánh Thai, Từ Phúc một thân áo bào tím, tay áo tung bay trong gió, trong tay là Dương Chi Ngọc Tịnh Bình, Tử Kim Hồ Lô, Ngũ Hỏa Thất Cầm Phiến, ngẩng đầu nhìn trời, Từ Phúc như một cây tùng xanh trên tuyết, ngạo nghễ một mình đứng đó. Bạch Nghiệp ở phía sau, cũng đã sớm bị khí thế của Từ Phúc che hết.

Từ Phúc?

Ba đại hung nhân cùng dùng thần thức tìm kiếm, tìm kiếm phía dưới, không ngờ phát hiện cả người Từ Phúc chỉ phát ra khí thế mơ hồ, không ngờ nhìn không thấu.

Nhìn không thấu, người nào mới khiến cho ba đại hung nhân bọn họ nhìn không thấu, vậy cũng chỉ có Thiên Cực Cảnh, đều là Thiên Cực Cảnh cường giả, mới có thể khiến cho ba đại hung nhân nhìn không thấu.

Lại một Thiên Cực Cảnh?

Toàn trường trở nên cực kỳ quỷ dị. Đại Tần Đan sư, Từ Phúc?

Đồng thời, mọi người đều hiểu vì sao lúc trước Niết Phàm Trần khí phách như vậy, sau khi nhìn thấy Từ Phúc, vẫn chưa mạnh mẽ lấy ra 3 bảo vật, lại dùng sự thật chuyển sự chú ý tới Vạn Cổ Thánh Thai.

Bởi vì Từ Phúc có thực lực để Niết Phàm Trần tôn trọng.

Từ Phúc, từ lúc trước khi diễn ra Vạn Đan Đại Hội, chưa bao giờ nghe qua, mà ngay cả đám Thiên Cực Cảnh cũng chưa bao giờ nghe qua. Cứ như là một nhân vật thần thần bí bí, bỗng nhiên nói cho ngươi hắn là Thiên Cực Cảnh, bất kể là ai, trong lòng đều cảm thấy quái dị.

Bốn đại hung nhân, toàn bộ nhìn chằm chằm Từ Phúc. Từ Phúc cũng tươi cười.

- Đại Ly Thánh thượng, đúng là để mắt Từ Phúc ta nha!

Từ Phúc cười nói.

- Vậy ngươi hỗ trợ, hay là không hỗ trợ?

Niết Phàm Trần trầm giọng nói.

Thần Nha Đạo Quân, Lục Quy Thiên và Ô Hoàn, ba gã cường thế Thiên Cực Cảnh, sau khi nhìn ra tu vi Từ Phúc trong lòng liền trầm xuống, không thể tưởng được nơi này còn cất chứa một điềm xấu, cứ như vậy tình huống có chút không ổn.

- Từ Phúc? Đại Tần Đan sư? Ngươi nếu muốn nhúng tay vào việc hai triều Thái Tuế và Đại Ly?

Lục Quy Thiên trầm giọng nói.

- Hai triều? Thiên hạ Thiên triều là ba cái, ta vì sao phải thờ ơ lạnh nhạt?

Từ Phúc sắc mặt nghiêm túc nói.

Từ Phúc nói vậy, trong lòng mọi người liền căng thẳng, Từ Phúc xác định đúng là phải nhúng tay? Mà Niết Phàm Trần cũng lộ ra nụ cười lãnh đạm.

- Tuy nhiên, Đại Ly Thánh thượng, ta nếu giúp ngươi rời đi, không phải đem vị trí của ta đổi thành ngươi sao?

Từ Phúc nhìn về phía Niết Phàm Trần nói.

Đổi vị trí, một khi Niết Phàm Trần mà mượn cơ hội này mà bỏ chạy, vậy không phải ba đại hung nhân sẽ nhân cơ hội này trút phẫn nộ lên người Từ Phúc sao, vậy biến thành Từ Phúc dùng một địch ba.

- Vậy ngươi muốn thế nào?

Niết Phàm Trần trầm giọng nói.

- Vây công vùng đất cực lạc, ba triều đồng minh, ước hẹn hỗ trợ lẫn nhau, nếu hôm nay ta gặp chuyện, tự nhiên tuân thủ ước định của Thánh thượng, nhưng mà dù vậycũng không thể dùng cái mạng của ta thay ngươi nha, ta chỉ giúp ngươi bám trụ Ô Hoàn, hai vị khác ta sẽ không quản, tuy nhiên, trụ trong lúc ta bám, ngươi không thể trốn, ngươi trốn, ta cũng đi, bọn họ tiếp tục ngăn chặn ngươi, ta cũng mặc kệ!

Từ Phúc rất tùy ý nói.

- Ha ha ha ha, được, Doanh quả nhiên là người thủ tín, có lời này của ngươi là đủ rồi, không lâu sau hắn sẽ ra trận, đến lúc đó sẽ không cần phải làm phiền ngươi!

Niết Phàm Trần cười to nói.

Từ Phúc vi khẽ gật đầu.

- Dựa vào ngươi cũng muốn bám trụ ta?

Ô Hoàn cười lạnh nói.

Lại nói tiếp, mỗi một Thiên Cực Cảnh đều có kiêu ngạo của mình, tuy rằng cùng là Thiên Cực Cảnh, nhưng ai cũng không nhận mình kém hơn người khác, Ô Hoàn, Chí Tôn Ô Nha bộ tộc, tự nhiên cũng có kiêu ngạo của mình, mà vừa rồi Niết Phàm Trần và Từ Phúc nói chuyện, lại giống như coi hắn là một hàng hóa vậy, qua tay ai cũng được, chuyện này làm sao không khiến Ô Hoàn không tức giận chứ? Hơn nữa đối phương vẫn là một Thiên Cực Cảnh chẳng có danh tiếng gì, Ô Hoàn tự nhiên cho rằng mình mạnh hơn Từ Phúc.

- - - - - oOo- - - - -