Thiếu Phi Hầu dẫn theo tám trăm nghìn đại quân, đột ngột rút lui khỏi trung tâm quảng trường rộng lớn.
Tuy rằng mọi người không rõ về tình huống này lắm nhưng bên ngoài trung tâm quảng trường.có hàng tỉ ánh mắt đang chăm chú nhìn đoàn người ấy đi ra đột nhiên mọi người đều ồ cả lên
Tên Thiếu Phi Hầu này lại chơi trò gì phải không,lúc trước gây sự chú ý với mọi người thậm chí trong Ly Hỏa Thánh Đô, ngay trước mắt văn võ bá quan,cầu thân trước mặt thánh thượng những việc này đều làm đến việc cuối cùng tại sao đột nhiên lại bỏ ngang?
Mọi người không hiểu nhưng không ai dám nói Thiếu Phi Hầu không có khả năng, bởi vì Thiếu Phi Hầu đã từng dung trí tuệ của mình giết nhất đại đế hướng, ai dám nói Thiếu Phi Hầu không có khả năng,kẻ đó còn không có khả năng bằng Thiếu Phi Hầu
Nói như vậy Thiếu Phi Hầu rút lui chỉ có một khả năng duy nhất đó là trong đại hội võ lâm lần này Thiếu Phi Hầu tự nhận thấy mình không thể đứng đầu.Có kẻ lại khiến Thiếu Phi Hầu khiếp sợ đến thế sao?
Có kẻ như vậy sao?
Tiêu Dao Hầu? Triệu Thiên Sát? Chung Sơn?
Mọi người càng lúc càng hứng thú ngoài việc còn chút hi vọng với thuốc trường sinh bất tử,càng muốn thấy một đại hội võ lâm long trọng như thế này rốt cuộc ai sẽ dành được thắng lợi cuối cùng
Tin tức Thiếu Phi Hầu rời đi rất nhanh đã lọt tới tai của nội gián tam phương tạm thời không tìm hiểu ở bên trong trung tâm quảng trường có thể đi ra bên ngoài,ở bên ngoài đã truyền đi rồi tự nhiên dễ dàng tìm được
Phía bắc diện nhất tòa cung điện.
-Linh Nhi,quân của Thiếu Phi Hầu đã rút rồi!
Niết Thanh Thanh nói.
Rút đi thì cứ rút đi!
Thiên Linh Nhi ngẫm nghĩ chút rồi nói.chỉ cần Chung gia quân không rút khỏi,vậy không có gì phải lo lắng cả.
-Nhưng nếu thế thì Chung gia quân có thể sẽ bị tấn công bởi hai đại quân, nếu chẳng may Chung gia quân bị đánh bại thì làm sao bây giờ?
Niết Thanh Thanh nói.
-Chung gia quân không thua đâu.
Thiên Linh Nhi lập tức nói.
-Tại sao?
Niết Thanh Thanh nghi hoặc nói.
-Ta tin tưởng Chung Sơn!
Thiên Linh Nhi nói, và cầm lấy quyển tiểu thuyết.
Triệu Thiên Sát đóng quân tại đại doanh!
Triệu Thiên Sát nghe cấp dưới bẩm báo tin tức đột ngột này.
Đi? Đi rồi cũng tốt! Chung gia quân thiếu Chung Sơn như rắn mất đầu, lại thiếu Thiếu Phi Hầu chúng ta chỉ phải đối phó với Tiêu Dao Hầu! Triệu Thiên Sát cười nói.
-Đại soái, Thiếu Phi Hầu rời đi rồi nhưng chung gia quân không thể không đề phòng, lực lượng chung gia quân rất hùng mạnh, đã theo Chung Sơn chinh chiến nhiều năm đều là những binh linh tinh nhuệ.
Nhất Danh Hạ Chúc nói.
-Tinh Nhuệ là tốt nhưng thiếu chủ soái, năng lực để làm gì, ngươi cho rằng tên Lâm Khiếu kia lợi hại như thế nào?
Triệu Thiên Sát miệt thị nói.
-Vậy còn Tiêu Dao Hầu?
-Tiêu Dao Hầu? Giang hồ đồn đại là rất lợi hại, nhưng mấy tháng nay ta và hắn thường xuyên gặp mặt, hắn không bằng ta!
Triệu Thiên Sát tự tin nói.
-Chúc mừng đại soái!
Tiêu Dao Hầu đóng quân đại doanh bên trong.
Tiêu Dao hầu đang ở yến khách! bên trong đại điện là hai mươi chín danh hoàng cực cảnh cường nhân
-Đại soái, sao phải mang nhiều binh sỹ như vậy? Có những người như chúng ta là đủ rồi.
Nhất Danh Hạ Chúc cười nói.
-Đúng đấy, đại soái Chung Sơn không tới Thiều Phi Hầu lại đi rồi giờ đây không phải chúng ta là mạnh nhất sao? Chúng ta chắc chắn sẽ thắng.
-Hơn nữa Thi Tiên Sinh cũng không tới, hai mươi chín danh hoàng cực cảnh chúng ta có thể quét sạch toàn bộ.
Tiêu Dao Hầu hài lòng nhìn mọi người, phải, hoàng cực cảnh, hai mươi chín vị hoàng cực cảnh là tồn tại những lỗi sợ hãi nhất, ở đường kính cách trung tâm quảng trường ngàn dặm, không lâu sau sẽ đánh bại hai đại quân.
-Qua những ngày này đại soái mang mỹ nhân cùng trở về có thể làm Chung Sơn nhục nhã một phen, ha ha ha!
Ta nghe nói Chung Sơn và Linh Nhi công chúa đã là vợ chồng, nếu đại soái mang mỹ nhân trở về, đâu chỉ làm nhục nhã Chung Sơn, muốn làm cho hắn sống không bằng chết!
-Chúc mừng đại soái!
-Ha ha ha ha ha ha ha!
Tiêu Dao Hầu khoái trá cười.
Chung gia quân bên trong đại doanh.
Lâm Khiếu ngồi ở chỗ của đại soái.
Trước mặt Thủy Vô Ngân và Liễu Vô Song đang chờ đợi.
Hai tháng trước thỏa thuận của Chung Sơn khiến Thủy Vô Ngân thật không thể hiểu nổi. Chủ soái thay đổi vì Lâm Khiếu? Có ý gì? Mà các tướng khác cũng không phục vì mọi người tin tưởng Thủy Vô Ngân, dù sao Thủy Vô Ngân cũng là tướng lĩnh đưa họ trải qua bao nhiêu trận chiến, Lâm Khiếu bỗng nhiên đi ra. Nếu không phải đại soái chỉ bảo, Thủy Vô Ngân phối hợp, tướng và binh lính cũng không thể nghe lệnh như thế.
Lâm Khiếu nhìn trung tướng thở dài nói:
-Các vị tướng quân, Lâm Khiếu chỉ là tạm thời lĩnh mệnh, sau sẽ không chen chân vào chung gia quân, ta biết những người ngồi đây nhiều người không phục! Không phục cũng không sao, chỉ cần nghe lệnh là được rồi, nhớ kĩ, các ngươi là quân của chung đại soái, mệnh lệnh của chung đại soái chính là thiên mệnh!
-Vâng!
Mọi người ngẫm nghĩ chút rồi lập tức đáp.
- Đúng vậy, Thủy Vô Ngân dù chinh chiến nhiều năm vẫn là thuộc hạ của đại soái, chúng ta là chung gia quân, không phải thủy gia quân.
-Lần này ta hy vọng sẽ không có kẻ nào bỡn cợt, tầm quan trọng của trận chiến lần này,ta nghĩ các vị đều quá rõ rồi,phía bắc cung điện là nơi ở của thê tử chung đại soái,nhất chiêu thác loạn, miễn kể ai thua,nếu kẻ nào làm kẻ thất bại cuối cùng Lâm Khiếu ta nhất định chém không tha!
Lâm Khiếu nghiêm mặt nói.
- vâng
mọi người giật mình nói
Nhìn chung tướng,Lâm Khiếu khẽ mỉm cười nói:
- Đương nhiên,chiến thắng sẽ thuộc về chúng ta,đại soái giờ không ở đây,giao nhiệm vụ quan trọng như thế này cho chúng ta nếu cuối cùng thất bại sẽ thật nhục nhã, diệt phong thước đại bại lan quân, ta tin tưởng nhất định chiến thắng,các ngươi có tin sẽ làm tốt việc này,làm cho chung gia quân vang danh khắp Đại Ly thiên triều?
-Có!
Mọi người lập tức kêu lên.
Hiển nhiên cây tốt sẽ cho trái ngọt,Lâm Khiếu làm cho mọi người tin tưởng sẽ không chịu thua
-Ta không nghe thấy!
Lâm Khiếu quát
-Có!
Chúng tướng lại hô vang lần nữa
- Ta vẫn không nghe thấy!
Lâm Khiếu lại nói.
-Có
Chung tướng lại hô vang,làm chấn động cả cung điện. Mọi người đều hết sức phấn khởi
Thủy Vô Ngân nhíu mày nhìn,thấy các thuộc hạ đã được thấy Lâm Khiếu thổi bừng khí thế như thế này,trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc
-Tốt,các vị cứ theo sự sắp xếp của ta lúc trước,giờ đi thôi,Thủy Vô Ngân ở lại!
Lâm Khiếu nói.
-Vâng!
Mọi người lập tức đáp
Thủy Vô Ngân ngạc nhiên vì phải ở lại.
Bên trong đại điện chỉ còn Lâm Khiếu và Thủy Vô Ngân.
Nhìn Thủy Vô Ngân,Lâm Khiếu cười nói:
-Thủy Vô Ngân,ngươi cảm thấy đại soái lâm trận có phải suy xét không đủ chu đáo hay không!
Thủy Vô Ngân nhíu mày,nhưng vẫn lắc đầu nói:
- Cách của đại soái chắc chắn là đúng, Lâm phó soái mạnh hơn ta nhất định không thể sai được.
Nhìn Thủy Vô Ngân Lâm Khiếu khẽ mỉm cười:
-Ha ha, Vô Ngân,ngưoi không cần phải uể oải như thế,ngươi là người được đại soái trọng dụng,đại soái sao có thể cho rằng ngươi không được?
-HảThủy Vô Ngân hơi ngờ vực.
- Ngươi đã đánh thắng nhiều trận,cũng là danh tướng dưới tay đại soái, nhưng ngươi cho rằng ngươi so với dịch diễn ngày trước sẽ như thế nào?
Lâm Khiếu hỏi.
- Dịch Diễn? hắn ư? Vô Ngân như đang tự hỏi.Dịch Diễn là kẻ duy nhất có thể chống lại đai soái trong vài năm gần đây.
Thủy Vô Ngân lập tức nói.
-Dịch Diễn bây giờ cũng giống ta!
Lâm Khiếu nói.
-Và? giống với ngươi?
Thủy Vô Ngân há hốc miệng ngạc nhiên,môt dáng vẻ không thể tin được.
-Đúng thế,khả năng của đại soái tung hoành khắp trời đất,ngươi không trải qua nhiều nên không thể thấy rõ,bất kê là quân,hay là tướng, đại soái đều là giỏi nhất.Ngươi có tố chất đại soái mới trọng dụng ngươi ta cũng sẽ giúp ngươi.Trận chiến kế tiếp,ngươi không phải tham chiến,cứ quan sát,ta sẽ truyền cho ngươi cách lãnh binh,quan sát đại thế địch,cách chỉ huy trăm vạn binh,dự liệu thời gian chính xác,mượn thiên thời địa lợi.Dụng tâm để học.Ngày trước lúc lập giang sơn,rất nhiều kế sách đã được dùng ai cũng cảm thấy không thể thành,rất nhiều lần chiến tranh.Có người nói rằng đại soái may mắn nhưng mọi người đều không biết đại soái đã phải tính bao nhiêu kế sách,không từ bỏ vận khí,đại soái tại sao tất thắng,trong đó có rât nhiều nguyên nhân,ta và ngươi tạm thời không thể đoán hết được
Lâm Khiếu nói.
Thủy Vô Ngân Vẫn nhíu mày nghe,sau khi Lâm Khiếu nói tới Dịch Diễn,Thủy Vô Ngân chỉ biết mình vẫn xem thường sự sùng bái đại soái! Hắn còn nhiều bí mật mình không thể biết,
-Tuy nhiên ngươi không phải lo lắng quá,vì ngươi có một ưu thế,ta đã từng nghe đại soái nói đến,ngươi có một ưu thế,là ta,Dich Diễn …đều không cần phải chuẩn bị cho nên,sớm muộn gì cũng có một ngày ngươi sẽ đến thần châu đại điện
Lâm Khiếu nói.
-Ta?
Thủy Vô Ngân kinh ngạc nói
Lâm Khiếu mạnh thế nào cũng không rõ,nhưng Thủy Vô Ngân so với Dịch Diễn thì kém hơn rất nhiều,nhưng nghe những lời nói vừa rồi của Lâm Khiếu,làm cho Thủy Vô Ngân có cảm giác không thành thật.
-Không sai,là ngươi!,ngươi thiếu kinh nghiệm trong suy nghĩ,nhưng Thiếu Phi Hầu đã đi rồi,ta thiếu kẻ địch.sẽ không có nguy hiểm gì trong trận chiến này.không giải thích cho ngươi nhiều nữa.
Lâm Khiếu thở dài nói
-Lâm phó soái,ngươi có tự tin đối phó với 2 đại quan còn lại không? bên này có quân hoàng cực cảnh tham chiến,đặc biệt có Tiêu Dao Hầu,29 vị hoàng cực cảnh,chúng ta chỉ có Chích Hỏa và Thanh Hồng mà thôi
Thủy Vô Ngân nhíu mày nói.
- Ha ha,chiến tranh không phải thi võ.ngươi phải nhớ kỹ tám trăm ngàn đại quân của ta,không phải là tám trăm ngàn người,mà là một phần lực lượng một phần tám trăm ngàn lần.
Lâm Khiếu nói.
-Vâng
Thủy Vô Ngân gật đầu.
-Hơn nữa,ở đây, không thể bay,lại không thể dùng thần thức,những kẻ hoàng cực cảnh đó vẫn là hoàng cực cảnh sao? Chỉ là một lũ rác rưởi mà thôi!Lâm Khiếu cười nhạt nói.
Rác rưởi ư?
Thủy Vô Ngân mặt dãn ra
Giờ dần!
Bên trong khu rừng rậm tối đen lập tức nổi lên một tiếng nặng nề, âm thanh truyền tới trung tâm quảng trường kèn nổi lên tỷ thí võ công bắt đầu.
Bên trong ba doanh trại, ba chủ soái đồng thời ngẩng đầu lên.
- Bắt đầu rồi!
Lâm Khiếu, Triệu Thiên sát, Tiêu Dao hầu đồng thời nói.
Trời còn chưa sang,bốn phương mây kéo lên! Dưới mệnh lệnh của ba chủ soái,hướng về bốn phương tám hướng.Đại chiến bắt đầu
Bên ngoài vô số người xem tập trung cao độ nhìn
Dĩ nhiên cũng có vài kẻ đánh cược, đặt cược tiền cho ba đại quân
Ai sẽ dành thắng lợi cuối cùng? Triệu Thiên Sát?Tiêu Dao Hầu? Hay là vị chủ soái chung gia quân không tới?