Trường Sinh Bất Tử

Quyển 5 - Chương 55: Quỳ xuống xin lỗi




Thủy Vô Ngân chỉ huy đại quân tính toán cường thế xông vào. Bên mình là quân tinh nhuệ của thiên triều, đối phương là quản đội bình thường, còn không phải giống như giết lợn giết gà sao? Hơn nữa còn có cường giả Trường Sinh giói hỗ trợ.

Thần ấn? Ma Yểm quân đoàn?

ở tiền phương, lại có một tướng lĩnh tế xuất thần ấn, người Trường Sinh giới càng giết càng vui sướng, quả nhiên là tổng bộ Ma Yểm quân đoàn.

Một đám tướng lĩnh chết trong tay các cao thủ Trường Sinh giới, tướng lĩnh vừa chết liền biến thành một đống cát?

Dân chúng trong thành, nhìn thấy thần ấn kia tế xuất ra, quyết tâm thủ thành với đại quân ban đầu lập tức tán đi nhiều.

Dân tâm đã mất, công thành liền nhanh hơn rất nhiều!

Chỉ một hồi cửa thành đã bị phá, đương nhiên, không phải quân Chung gia công phá, mà là dân chúng trong thành tự mở cửa thành.

Vô số tướng sĩ xung phong liều chết đi vào, trong thánh trở thành một mảnh hỗn chiến.

Đám cường giả gần đó đều bay đến gần, lơ lửng trên không trung nhìn hồng quang quái dị trên Vụ thành?

- Đi vào!

Cường giả từ mọi phái đều bay vào trong Vụ thành, ở trong thành hai quân giao chiến, chung quanh loạn hết cả lên.

Trong đó có một đội ngũ ba mươi người do một nam tử tà dị dẫn đầu cũng tìm tòi chung quanh.

Bỗng nhiên, một người phía sau nam tử kia kêu lên:

- Hầu gia, đây là một lễ hiến tế tà ác, chỉ có hiến tế chí tà chí hung mới có thể làm ra động tĩnh lớn như vậy, quá khủng bổ, huyết sát đầy trời, hồng quang ngút trời.

- Ngươi có biết tế điện ở đâu? Nam tử tà dị kia hỏi.

- Ta từng đi theo Địa Sư một thời gian, cũng hiểu thuật phong thủy. Tế điện có lẽ ngay tại hoàng cung.

Người nọ nói.

- Đi! Mở đường! Nam tử tà dị nói.

Mọi người liền nhanh chóng bay về phía hoàng cung.

Ba mươi người quả thực mạnh mẽ, trận pháp của hoàng cung, dưới sự tấn công đồng thời của mười mấy người, ầm ầm nổ tung, một tầng rồi một tầng, trận pháp phòng ngự của hoàng triều giống như lồng thủy tinh vậy. Bị đám cường giả kia không ngừng phá vỡ.

Vô số cường giả bên trong thành nghe tiếng nổ lớn như thế, đều nhanh chóng chạy tới, trong đó bao gồm cả cường giả Trường Sinh giới, đặc biệt Băng Hiên đã rời khỏi trước đó không lâu.

Rầm rầm...

Rốt cục. Ba mươi cường giả đã oanh kích vòng bảo hộ cuối cùng, mà cường giả tụ tập xung quanh cũng càng ngày càng nhiều.

Đám người vây tới đều lộ ra vẻ kinh hãi ba mươi người này quá biến thái rồi

Đám phá trận kia cũng chỉ là mười người mà thời mười người, không ngờ toàn bộ là Hợp Thể kỳ? Không đúng, là Hoàng Cực cảnh!

Đám người vây xem, đều lộ vẻ kinh hãi, nhóm người này có lai lịch gì Băng Hiên cũng lộ ra vẻ kinh hãi bên cạnh Băng Hiên, còn có ba người, cũng là cường giả Hoàng Cực cảnh Trường Sinh giới, đều tự mang theo vài đại đệ tử tới lịch lãm. Bốn gã Hoàng Cực cảnh, nhìn ba mươi người trước mặt kia. Bốn người đều thấy được nhóm mở đường phá trận kia, toàn bộ là cường giả Hoàng Cực cảnh. Bốn người liếc nhìn nhau.

- Hầu gia, ở dưới nền đất, khẳng định có trận pháp, phá vỡ trận phép là có thể vào, người lúc trước nói với nam tử tà dị.

- Phá ra!

Nam tử tà dị nói.

- Vâng.

Mười tên cường giả Hoàng Cực cảnh phía trước lập tức đáp.

Dưới mặt đất, người của Trường Sinh giới đều ngạc nhiên nhìn về phía Chung Sơn, một cái tát liền tát chết Hoàng đế Đại Kim?

Chung Sơn đi tới, nhìn mọi người khẽ mĩm cười, cũng không giải thích gì, sau khi nhìn một vòng, Chung Sơn thấy Bi Thanh Ti.

Nhìn tháy khóe mắt Bi Thanh Ti chảy ra nước mắt vô cùng vui mừng, lại có một tia lo lắng.

Nước mắt?

Chung Sơn căng thẳng, chậm rãi đi tới, bởi vì Chung Sơn bỗng nhiên ý thức được, có thể Bi Thanh Ti nhận ra mình.

Mặt đối mặt, Chung Sơn nhìn Bi Thanh Ti, mà nhưng người Trương Sinh giới khác lại đều lộ vẻ căm thù, nếu không phải biểu hiện "Lực lượng cường thế không gì sánh, được" của Chung Sơn lúc trước nói không chừng đã có người nhảy ra.

- Rất xin lỗi, ta không nhịn được.

Bi Thanh Ti rốt cuộc không kìm nổi nước mắt nói.

ồ? Mọi người Trường Sinh giới đều ngạc nhiên, sư muội làm sao vậy? Nhưng ngay sau đó, mọi người lại lần nữa như bị hóa đá.

Chỉ thấy Chung Sơn vươn tay, đặt trên gương mặt Bi Thanh Ti, ngón tay cái nhẹ nhàng lau nước mắt, đây, đây là làm sao thế này? Sao sư muội có thể phối hợp như vậy?

- Ngươi không cẩn nhịn, là ta không đủng.

Chung Sơn thảm tình nói hiển nhiên đã vô cùng khẳng định Bi Thanh Ti nhận ra mình rồi

Tiếp đó, Chung Sơn ôm lấy Bi Thanh Ti. Bi Thanh Ti cũng vô cùng ngoan ngoãn ở trong lòng Chung Sơn khóc ồ lên.

Toàn bộ chúng nhân Trường Sinh giới đều si ngốc.

Thật sự si ngốc!

Đây là "băng mỹ nữ" của Trường Sinh giới sao? Rốt cuộc sao lại thế này? Ai có thể nói cho ta biết? Ta có phải nằm mơ hay không? Bi Thanh Ti không ngờ bị tên "xú nam tử" (nam nhân thối tha, xấu xí) này ôm, còn nghe lời như vậy? Vì sao lại như vậy, ta đẹp trai như vậy, hẳn xấu như vậy? Chẳng lẽ bởi vì hắn đã đánh bại hoàng đế Đại Kim sao? trời ạ! Chẳng lẽ hiện tại 'xú nam' được ưa chuộng sao? Ba mươi tên sư huynh, tập thể si ngốc!

Đột nhiên trong lòng mọi người đều cả kinh, lập tức từ trạng thái si ngốc khôi phục lại, cùng lạnh lùng nhìn lên phía trên.

Một tiếng nổ vang lên, đại trận bị chấn vỡ ầm ầm, đây là lực lượng mạnh mẽ cỡ nào? Tiếp đó, đồ trang trí trên nóc cũng biến mất toàn bộ.

Toàn bộ đất đá phía trên bị phá tung ra, tất cả bay hết lên trời.

Bị đám cường giả phía trên ném ra ngoài.

Lập tức, không gian dưới nên đất đều lộ ra, đồng dạng cũng thấy được một đám cường giả ở bên ngoài.

Mọi người dùng ánh mắt quái dị nhìn bên ngoài mà người Trường Sinh giới nhìn bên trong tế đàn cũng cảm thấy mờ mịt

Các rãnh trên Tế đàn tràn ngập máu. Ba cái ao thật lớn, trong một cái chứa đầy tim người, một ao không có gì, còn lại một ao chứa đầy trẻ con đã chết.

Một hoàng đế ngã trên mặt đất, một nam một nữ ôm nhau, lệ rơi đầy mặt, một đám áo trắng ngày ngốc ở bên cạnh, còn có một người mặc hắc bào đứng đỏ, tay cầm một cái bình.

Nhìn thấy Bi Thanh Ti và Chung Sơn ôm nhau, lập tức Băng Hiên phía trên tái mặt đi, con mẹ nó, khó trách bảo ta đi tìm cứu binh, mới đi một hồi liền thông đồng với tên tiểu bạch kiểm này? Ồ, không đúng, tên xú nam này!

- Bi Thanh Ti?

Rốt cục bản hầu cũng tìm được cô, ha ha ha ha!

Nam tử tà dị dẫn theo ba mươi tên cường giả kia bỗng nhiên dâm tà nói.

Biến cố đột nhiên làm cho tất cả mọi người trên Tế đàn đều kinh ngạc, Chung Sơn nhẹ nhàng buông Bi Thanh Ti ra lạnh lùng nhìn về phía nam tử đang nở nụ cười dâm đãng kia, hắn biết Bi Thanh Ti?

- Ngươi là ai?

Bi Thanh Ti lạnh lùng hỏi.

Chung Sơn có chút không ngờ, không ngờ Bi Thanh Ti lại không biết tên kia.

- Cô không biết ta? Đừng lo, ngày xưa trong triều đình Đại Ly Thiên triều, ta từng lãnh hội phong thái của cô, hậu duệ tiên nhân, khảm đinh chi thân, ha ha ha, vừa vặn bản hầu còn thiếu một nha hoàn làm ấm giường.

- Theo ta đi thôi.

Nam tử kia cười dâm nói.

Chung Sơn hai mắt lạnh lùng, tất cả mọi người Trường Sinh giới trợn mắt nhìn, mặc kệ Bi Thanh Ti và Chung Sơn có quan hệ gì. Bi Thanh Ti ở trong lòng mọi người vẫn giống như nữ thần, nữ thần sao có thể bị nam nhân dâm tà này ô nhục?

- Đồ khốn khiếp.

Chung Sơn gầm lên một tiếng.

Sau một tiếng gầm, Chung Sơn chắn trước mặt Bi Thanh Ti, lạnh lùng đối diện Hầu gia.

Thịch, thịch, thịch.

Liên tiếp nhưng tiếng nhảy xuống đất, nam tử tà dị đối diện và đám thủ hạ nhảy xuống, mà bên cạnh Chung Sơn, đồng dạng cũng có rất nhiều đệ tử Trường Sinh giới nhảy xuống, Chích Hỏa Lang tướng cũng tới bên cạnh Chung Sơn.

Rất nhiều cường giả vây xem ở bên ngoài.

- Ngươi là ai? Vừa rồi không ngờ lại dám ôm nàng? Nam tử tà dị nhìn chằm chằm vào Chung Sơn hỏi.

Nam tử tà dị hỏi xong, tất cả mọi người nhìn về phía Chung Sơn, đặc biệt Băng Hiên, trong mắt Băng Hiên lạnh như băng, lạnh lùng không chỉ đối với nam tử tà dị, đồng thời cũng đối với Chung Sơn.

- Đại soái ba mươi tên kia, ít nhất có mười năm người là cường giả Hoàng Cực cảnh, Chích Hỏa Lang tướng lập tức bẩm báo.

Chích Hỏa Lang tướng đang nhắc nhở Chung Sơn cẩn thận, nhưng Chung Sơn cũng không để ý.

- Nàng là nữ nhân của ta, ngươi định làm gì Chung Sơn phi thường khí phách nói.

Chung Sơn vừa nói trong mắt Băng Hiên liền toát ra vẻ âm hàn.

- Ha ha ha ha. Bản hầu duyệt người vô số. Sồ (non, gà con) hay không sồ, sao có thể không nhìn ra? Tiểu tử ngươi có gan đấy! Dám cùng bản hầu đoạt nữ nhân?

Nam tử tà dị tà cười nói.

- Nói nhảm nhiều quá!

Chung Sơn lạnh giọng nói.

Nam tử tà dị đang đắc ý kiêu ngạo. Bị Chung Sơn nói thành nói nhảm, làm hắn nghẹn giọng, mà mọi người Trường Sinh giới và đám cường giả xem bên ngoài đều lộ vẻ chê cười.

Nam tử tà dị sắc mặt vặn vẹo, lạnh lùng nhìn đám người bên ngoài cả giận nói:

- Đại Ly thiên triều làm việc, tất cả không thể xen vào, cút cho ta!

Nam tử tà dị giận dừ, tất cả mọi người bên ngoài đình chỉ tiếng cười, một đám nhíu mày lại.

- Có kẻ dám gây trở ngại Đại Ly Thiên triều làm việc, giết! Nam tử tà dị dàng lên sát khí nồng đậm nói.

- Vâng!

Mấy người phía sau nam tử tà dị lập tức đáp.

- Hầu gia, mời nói.

- Nguyên Anh kỳ? Ha hả, vậy giết cho ta, không, ta tự tay chém hắn rồi cho chó ăn, nam tử tà dị nhìn Chung Sơn lạnh giọng nói.

Chung Sơn lạnh lùng nhìn nam tử vô cùng kiêu ngạo kia, hừ lạnh một tiếng nói:

- Ngươi là người Đại Ly thiên triều? Hiện tại ta cho ngươi một cơ hội quỳ xuống xin lỗi Thanh Ti!

Quỳ xuồng xin lỗi? Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn về phía Chung Sơn, xú nam này sẽ không bị dọa đến ngu chứ?

Tuy không biết nam tử tà dị là ai, nhưng mọi người từ đội ngũ của hắn có thể thấy được có bao nhiêu hùng mạnh? Từ hơn mười cường giả Hoàng Cực cảnh lúc trước đã có thể thấy được, về phần nhưng tên khác không ra tay, mọi người càng không rõ ràng lắm, có lẽ nhưng tên không ra tay có địa vị càng cao, tu vi cũng sẽ càng cao?

Nếu thật sự là như thế, nhóm người này có thể nói là biến thái đến cực điểm rồi ngoại trừ nam tử tà dị kia, hơn hai mươi cường giả Hoàng Cực cảnh, cũng đủ quét ngang cả hoàng triều, xú nam này có bối cảnh gì Nguyên Anh kỳ? bên cạnh có một con sói Hoàng Cực cảnh, Trường Sinh giới cũng có bốn Hoàng Cực cảnh, nhưng người ta sẽ giúp ngươi sao? Ngươi bắt nam tử tà dị kia xin lỗi? Không, quỳ xuống xin lỗi?

- Quỳ xuống xin lỗi? Ha ha ha

Nam tử tà dị cười điên cuồng không dứt! Trong đó còn toát ra một cổ âm hàn.

Không ai xem trọng Chung Sơn, chỉ có ba mươi cường giả Trường Sinh giới lúc trước cùng trải qua sự kiện Tế đàn, xú nam tử này tuy rằng xấu xí, nhưng thực lực cũng tuyệt đối không phải là chỉ để làm cảnh, cường thế! Tuyệt đối cường thế.

- Báo, đại soái! Đã tiêu diệt chủ quân bên trong thành, có một chút binh lính trốn chạy đã phái người đuổi bắt.

Thủy Vô Ngân lập tức vọt tới bẩm bảo.

Ở phía sau rất nhiều tướng sĩ đi theo.

Chung Sơn hơi hơi xoa mặt, lập tức, mặt nạ da dịch dung ban đầu toàn bộ bị xé xuống.

Nhìn đại quân tiếp cận, nam tử tà dị lạnh lùng cười, đại quân tiếp cận? Chính là bao nhiêu đại quân có năng lực làm khó dễ được ta?

Vuốt vuốt bàn tay, nam tử tà dị lạnh nhạt nói:

- Tiều tử, ngươi thật đúng là chán sống rồi. Bản hầu gia sẽ tiễn ngươi đi, về phần Bi Thanh Ti. ai dám tranh với ta!

Nói xong, nam tử tà dị lại dâm tà nhìn Bi Thanh Ti.

Hít sâu một hơi, Chung Sơn nhìn Bi Thanh Ti nói:

- Nàng ra ngoài trước đi!

- Cẩn thận.

Bi Thanh Ti lo lắng nói.

- Thủy vô Ngần, chia quân canh giữ, có người dám quấy rối, giết!

Chung Sơn quát.

- Vâng!

Thủy Vô Ngân đáp.

- Thi tiên sinh!

Chung Sơn quay đầu về phía Thi tiên sinh.

- Có!

Thi tiên sinh lập tức đáp.

- Ta muốn dạy dỗ tên tiện nhân này, ngươi trông coi mấy con chó săn của hắn!

Chung Sơn lạnh lùng nói.

Chó săn? Tiện nhân? Nam tử tà dị và đám Hoàng Cực cảnh đối diện vô cùng phẫn nộ, thật to gan. ai dám nói chuyện với bọn họ như vậy?

- Vâng!

Thi tiên sinh nhìn Chung Sơn, lập tức gật gật đầu đáp.

Đám người xung quanh, đều bị Chung Sơn nói đến toát mồ hôi lạnh, tiểu tử này chết chắc rồi

- Tiện nhân? Ngươi dám mắng ta là tiện nhân? Grrừ.

Nam tử tà dị rống to một tiếng, đưa tay đánh một trảo, không khí lập tức trở nên vô cùng khô nóng, một luồng hỏa diễm màu đỏ chém về phía Chung Sơn, đám người xung quanh đều vội vàng tránh né, uy lực của Hợp thể kỳ, tuyệt đối là uy lực mà Hợp thể kỳ mới có thể đạt tới, nguyên Anh kỳ.

- Chung Sơn khẳng định chết chắc rồi

Đột nhiên, mọi người chỉ cảm thấy trong hoàn cảnh hỏa diễm này dường như bỗng nhiên nổi lên một trận gió xoáy, một bóng đen chợt lóe qua.

Nam tử tà dị bị đánh bay, trực tiếp bị đập lên vách tường. Quá đột nhiên. Ai cũng không ngờ còn có bên thứ ba chen vào.

Bóng đen lại đuổi theo, lại va chạm lần nữa vói nam tử tà dị, sau đó bóng đen mới rút về.

Mà nam tử tà dị, thì miệng phun ra máu tươi, đôi mắt lạnh lùng.

Chung Sơn, là Chung Sơn. Bóng đen kia là Chung Sơn, thực lực của Chung Sơn lập tức bạo tăng. Bằng tốc độ khủng bổ nhất, xông tới chỗ nam tử tà dị, đánh cho nam tử tà dị đang kiêu ngạo bị thương nặng.

- Tiểu tử, ngươi ẩn giấu tu vi!

Nam tử tà dị phun hết máu tụ ra, đôi mắt càng có vẻ âm hàn nhìn về phía Chung Sơn, đám Hoàng Cực cảnh dưới trướng nam tử tà dị kia đã muốn ra tay.

- Các ngươi không được nhúc nhích, ta nhất định phải tự tay làm thịt hắn!

Nam tử tà dị quát.

- Hừ!

Chung Sơn hừ lạnh một tiếng, thân hình lại lần nữa nhằm phía nam tử tà dị.

Lấy tay đánh một chưởng, một chường ấn màu vàng hoàn toàn ngưng tụ từ năng lượng mà thành đánh về phía nam tử tà dị kia.

Trong mắt nam tử tà dị hiện lên một vẻ hung bạo, đồng dạng cũng đánh một chưởng về phía Chung Sơn.

Chưởng ấn năng lượng của hai người lập tức đánh vào nhau và nổ ra. Dưới khí thế hùng mạnh. ai cũng không chịu buông tay, tiếp đó hai bàn tay càng ngày càng gần, cuối cùng, hai bàn tay đã chạm vào nhau.

Chung Sơn trừng hai mắt. dồn lực lượng vào tay.

Nam tử tà dị chỉ cảm thấy lòng bàn tay Chung Sơn bỗng nhiên phát ra một dòng lôi điện, một đạo âm lôi theo bân tay. Bỏ qua phòng ngự xâm nhập cơ thể mình.

một tiếng nổ vang lên, nam tử tà dị chỉ cảm thấy cánh tay phải của mình như bị vỡ nát ra, tuy cánh tay phải vẫn còn, nhưng âm lôi bùng nồ trong cơ thể với cường độ không thể áp chế, cảm giác vô cùng đau đớn kích thích thẳng lên não, ngay sau đó liền có loại cảm giác bị đau đến choáng váng.

Chung Sơn thuận thế. Bắt lấy cánh tay phải hắn, thân thể di chuyển tới phía sau hắn, tay kia thì bắt lấy tay trái hắn, chân thì đá vào khoeo hắn!

Mặc dù nam tử tà dị thúc dục chân nguyên phòng hộ toàn thân, nhưng Chung Sơn đánh tới liên tiếp hơn nữa tốc độ rất nhanh.

Hai cánh tay bị Chung Sơn bẽ về phía sau, nếu không phải người tu hành, sợ rằng đã sớm bị chặt đứt.

Chung Sơn một cước giẫm lên khoeo, trong sự khuất nhục, hai đầu gối của nam tử tà dị bị gập lại. Bị cường thế đè cho quỳ xuống.

- A...

Nam tử tà dị thống khổ hét lên.

Không khí trở nên cực kỳ quý dị, rất nhanh, nhanh đến đại bộ phận mọi người ở đây đều có loại cảm giác đang nằm mơ.

Nam tử tà dị khóe miệng chảy máu, vẻ mặt thống khổ, hai tay bị Chung Sơn bẽ về phía sau, quỳ trên mặt đất.

Chung Sơn cầm hai tay nam tử tà dị, đè đầu hắn xuống.

- Hay!

Không biết là ai, không ngờ lại cảm thấy vui sướng mà quát to lên.

Nhìn thấy nam tử tà dị kiêu ngạo bị đè quỳ xuống khuất nhục như thế, mọi người đều có loại cảm giác không nói nên lời.

Nên phải bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ, mọi người quay đầu nhìn lại, lại phát hiện chính là nhóm thủ hạ của nam tử tà dị đang dùng vẻ mặt kinh hoảng nhìn về phía Thi tiên sinh.

Trong đó một gã Hoàng Cực cảnh miệng phun máu tươi. Bay ngược lại, được một gã Hoàng Cực cảnh khác tiếp được.

Trên ngực người nọ, có một chường ấn, toàn bộ quẩn áo đều bị xuyên thủng, trực tiếp thấy được vùng ngực bị đánh vào, chỗ đó đã chuyển sang màu lực, hiền nhiên là trúng độc rồi

Thi tiên sinh vừa chặn tên Hoàng Cực cảnh kia, không, chính xác mà nói là Thi tiên sinh thao túng một con quái vật hình người chặn gã Hoàng Cực cảnh kia.

Đó là một quái vật hình người, toàn thân được quản vải trắng.

- Nhìn không có chút hơi thờ, giống như người chết vậy, nhưng ai cũng không dám xem thường nó, vừa rồi chính là nó dùng một chường đánh tan hy vọng của đám cường giả kia.

Một chưởng, chỉ một chưởng, cường giả Hoàng Cực cảnh bị đánh trọng thương? đây là cái gì. Đương nhiên, cũng chỉ có Chung Sơn biết, kia hẳn chính là thi thể Bồ Tát không lâu trước lấy được từ phật chủng của Cực Lạc Niết Bàn.

Nam tử tà dị thống khổ nhìn cảnh tượng này.

- Thanh Ti, lại đây! Chung Sơn gọi.

Bi Thanh Ti lập tức bay tới.

- Hiện tại nói đi!

Chung Sơn quát lên với nam tử dưới chân, nam tử tà dị cắn răng, vẻ mặt hung ác phẫn nộ.

- Ta đếm tới ba, nếu ngươi không xin lỗi, hai cánh tay này, ngươi cũng không cần nữa! Chung Sơn lạnh giọng nói.

Đồng thời thuận thế lại quán nhập hai đạo âm lôi và hai tay nam tử kia, nam tử tà dị thống khổ kêu lên, mồ hôi trên mặt không ngừng chảy ra, Chung Sơn đếm rất nhanh.

- Ba!

- Rất rất xin lỗi!

Nam tử tà dị sợ hãi kêu lên.

- Ngươi nói cái gì Ta nghe không rõ!

Chung Sơn nói.

- Rất xin lỗi!

Nam tử tà dị toàn thân đau đớn kêu lên.

- Hừ.

Chung Sơn tiện tay quán nhập mười mấy đạo âm lôi vào cơ thể nam tử đó, rồi một cước đá bay hắn.

Lúc này nam tử tà dị đã đau đớn vô cùng, chỉ có thể co giật, Chung Sơn xuống tay quá độc ác.

Bên ngoài mọi người thấy cảnh đó, có một cảm giác vui sướng, đồng thời cũng kinh hãi

Hợp Thể kỳ! Hợp thể kỳ đó!

Không ngờ hắn có thể đánh bại Hợp Thể kỳ?

Đương nhiên, mọi người đều không biết, lúc trước khi Chung Sơn ở Nguyên Anh tầng thứ nhất, đã có thể đánh bại Hợp Thể kỳ Lục Đạo, huống chi hiện giờ đã là Nguyên Anh kỳ tầng thứ sáu?

- Cút!

Chung Sơn gầm lên một tiếng. Ba mươi tên cường giả Hoàng Cực cảnh kia, mang theo phẫn hận, ôm nam tử tà dị nhanh chóng quay đầu bay đi.

Một quá trình này, tát cả mọi người đều nhìn thấy.

Thủy Vô Ngân nhìn Thi tiên sinh, trong mắt hiện lên một tia kinh hãi, Hoàng Cực cảnh đỏ, Thi tiên sinh này lấy ra một binh khí hình người, một chưởng đã đánh bại rồi? đây, đây là cường giả đại soái tìm tới sao? Nhìn không có vẻ mạnh mẽ, nhưng một khi ra tay, có thể nói là long trời lở đất.

Đại soái tổng cộng chiêu nạp hai người, một là Thi tiên sinh, còn có một là Lâm Khiếu, người kia chính Lâm Khiếu tổ chức bát bộ du binh, có thể cũng mạnh mẽ như thế này không đây? Nuốt nước miếng, trong lòng Thủy Vô Ngân phát ra một tia cảm thán.

Chích Hỏa Lang tướng cũng kinh hãi nhìn Thi tiên sinh sắc mặt trắng bệch kia, người này thoạt nhìn nhỏ nhắn yếu ớt, không thể tưởng tượng lại là nhân vật độc ác như vậy.

Băng Hiên vẫn lạnh lùng nhìn, trong lòng có loại tư vị không nói nên lời.

Chung Sơn cầm tay Bi Thanh Ti. Bay ra khỏi Tế đàn, thẳng về phía cung điện lớn nhất cách đó không xa, tất cả mọi người nhìn theo, không ai dám ngăn lại, muốn ngăn lại? Ngươi qua một cửa Thi tiên sinh kia trước đi đã.

Trong đại điện Đại Kim hoàng triều, Chung Sơn ôm Bi Thanh Ti nói:

- Thanh Ti, theo ta đi chứ?

Bi Thanh Ti ngả vào trong lòng Chung Sơn, lắc đầu, cắn môi.

- Làm sao vậy?

Chung Sơn nhìn về phía Bi Thanh Ti, lúc này Bi Thanh Ti ôn như như nước vậy, nước mắt lại lần nữa chảy ra.

- Ta muốn hoàn thành di nguyện của phụ thân. Bi Thanh Ti nói.

- Nàng...

Chung Sơn nhíu mày nói.

- Phụ thân chết một phần là do gian thần hãm hại một phần khác lại là ông ấy cố ý lâm vào, vì giúp ta có thể thức tỉnh huyết mạch truyền thừa.

Bi Thanh Ti lắc đầu đau khố nói.

- Sao lại thế? Chung Sơn hỏi.

- Huynh không nên hỏi. dù sao hiện tại ta không thể đi theo huynh, ta còn phải tới Trường Sinh giới, thu hồi thứ thuộc về Bi gia.

Bi Thanh Ti lắc đầu nói.

- Thứ thuộc về Bi gia? Chung Sơn nhíu mày nói.

- Phụ thân lưu lại thư nói đó là tổ tiên Bi gia lưu lại, chỉ có điều Bi gia từ từ sụp đổ, mới thất lạc vào Trường Sinh giới. Bi gia ta không thể giữ được.

Bi Thanh Ti lắc đầu nói.

- Chờ khi ta hùng mạnh, ta cướp về cho nàng, Chung Sơn rất cường đạo nói.

Lắc đầu. Bi Thanh Ti nói:

- Không, không bao lâu nữa, ta có thể lấy được rồi.

- Ồ?

Chung Sơn nghi hoặc.

- Trường Sinh giới có sáu mạch, di vật của tổ tiên tiên nhân chính là trấn mạch chỉ bảo của Thủy chỉ nhất mạch, không bao lâu nữa, ta sẽ đứng đầu thủy chỉ nhất mạch, đến lúc đó ta có thể lấy lại rồi

Bi Thanh Ti nói.