Tặng hết hoa hồng, Chung Sơn trở lại đại doanh. Các tướng đều chờ ở bên trong. Trong đám người đó, Hạo Mỹ Lệ nhìn thấy Chung Sơn trở về, ánh mắt lập tức:
- Chung Sơn lần này cảm ơn ngươi!
Hạo Mỹ Lệ khích lệ nói.
Vừa có được tấm bia to:
- Có được tấm bia to bất hủ là tốt rồi, nếu không không biết sẽ bị ngươi nguyền rủa như thế nào đây!
Chung Sơn cười nói.
- Sao có thể thế được? à đúng rồi!
Hạo Mỹ Lệ dường như nhớ ra điều gì.
- Cái gì?
Chung Sơn nghi hoặc hỏi. Mọi người cùng nhau nhìn về phía Hạo Mỹ Lệ.
- Còn có hai tấm bia to bất hủ, lần lượt ở trong Thái tuế thiên triều và trường sinh giới. Chúng ta khi nào thì đến hai chỗ đó để đoạt lấy?
Hạo Mỹ Lệ mong đợi nói.
Bên trong đại điện tất cả đều im ắng, ngay cả Sư tôn của hạo Mỹ Lệ trong lúc này cũng không biết nên khuyên bảo như thế nào.
Chung Sơn với vẻ không biết gì nhìn Hạo Mỹ Lệ, đến Thái tuế thiên triều để đoạt lấy ư? đến trường sinh giới để đoạt lấy ư? sao lại không biết gì hết thế này?
- Làm sao vậy?
Hạo Mỹ Lệ trừng mắt nói.
- Cái này, đoạt lấy tấm bia to bất hủ phải sắp xếp kế hoạch lâu dài, ngươi xem, lần này Cực Lạc niết bàn có Tam đại thiên triều bao vây tấn công, chúng ta mới được lợi, những cái khác phải bàn bạc kỹ hơn.
Chung Sơn mồ hôi lấm tấm chảy xuống trán nói.
- Bàn bạc kỹ hơn? được rồi, vậy bàn bạc kỹ hơn, ta tin tưởng ngươi.
Hạo Mỹ Lệ gật đầu cười nói.
- Ừ!
Chung Sơn cũng gật đầu.
- À, đúng rồi, giống long châu lần trước, đông hải vẫn còn mấy miếng, ta giúp ngươi đem tới, được không?
- Được!
Chung Sơn gật đầu, chuyện tốt này không thể để lỡ được
- phụ thân, con về Đại minh tự trước, để hàng nghìn hàng vạn tăng nhân niệm kinh cho Minh đài sư tổ
Chung Sơn gật gật đầu. Rồi Chung thiên lòng trĩu nặng triệu tập các tăng nhân đại minh tự mau rời đi.
Chung Sơn ở bên ngoài Cực Lạc Niết bàn chờ ba ngày, trong lúc đó, Hạo Mỹ Lệ và Tây độc hoàng cũng rời đi, nói là vì Chung Sơn về nghĩ cách lấy long châu khác. Về địa điểm giao nhận trực tiếp do Chung Sơn sắp xếp ở Thiên lang đảo.
Chung Sơn dẫn theo đại quân tiến vào Cực Lạc Niết bàn, trong thời gian này, cũng có một vài tàn binh tam triều lui tới, có điều, vẫn chưa đi xa, mà vẫn canh giữ ở lối vào, chỉ cần thấy người Cực Lạc Niết bàn đi ra, chắc chắn sẽ giết hết.
Tuy rằng không rõ bên trong Cực Lạc Niết bàn đang có chuyện gì xảy ra, nhưng bên ngoài mọi người đã nhìn ra một điều, đó là tam đại thiên triều đang ở thế Thượng phong, giữ ưu thế.
Ba cửa lớn thông tới trời, giờ phút này lay động không ngừng, chứng tỏ rằng ở bên trong trận chiến diễn ra rất quyết liệt, đã tới ngày thứ 7 rồi. Bên ngoài những người vây quanh xem hồi hộp chờ đợi. cuối cùng, cùng với 3 cánh cửa lớn của Cực Lạc niết bàn lần cuối lay động không ngừng, tất cả quy về
- Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Một người canh giữ ở cửa lớn bỗng nhiên hô to
- Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
- Thánh thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Tiếng hô to, liên tiếp, không ngừng kể với thiên hạ, tam đại thiên triều thắng rồi, Cực Lạc niết bàn, đã bị gạt bỏ hoàn toàn khỏi lịch sử, phủ nhận trong lịch sử. tam đại thiên triều đã tiêu diệt Cực Lạc niết bàn.
Quả nhiên, bên ngoài người của tam triều hô to, từ bên trong, cũng dần vang tới đại quân tam triều, còn có phượng hoàng và hổ tộc. Dù nói rằng phượng hoàng và hổ tộc trên người đầy những vết thương, những người của tam triều đi ra, trên người cũng đầy vết thương, nhưng từ những nụ cười vui vẻ trên khuôn mặt của họ có thể thấy được, đã thắng rồi, đại thắng có một không hai trong lịch sử.
Những người bên ngoài rục rịch, nhưng đánh là chủ ý của Cực Lạc niết bàn, còn với tam đại thiên triều dù yếu thế tới mức chỉ còn lại một vài người, cũng không dám chống lại chủ ý của bọn họ.
Đại quân phân làm 3 hướng, chậm rãi rút khỏi Cực Lạc niết bàn, Chính nhất vương, Đại Huyền vương, Thái Tông vương, Chiến Thiên vương, cũng đều đi ra. Chiến thắng trở về. Chung gia quân phụ trách việc trị an bốn phía, để mỗi người bị thương 1 nơi an toàn trị vết thương
Tứ đại thái tử nhìn chung sơn rồi không hề để ý đến, khoanh chân ngồi đó, điều chỉnh khôi phục.
Tất cả mọi người đều đã rời khỏi, chỉ còn lại tam đại thánh thượng, tam đại phong thủy sư và vũ cửu thiên. điều làm chung sơn ngạc nhiên là, ngao sấm long vương cùng mình tiến vào đó lại không thấy đi ra. chẳng lẽ đã chết ở bên trong rồi sao.?
Chung Sơn kiên nhẫn chờ đợi cả một ngày, 3 cánh cổng Cực Lạc niết bàn phóng ra hàng tỷ ánh sáng màu vàng, chiếu rọi bên ngoài
- Oành.. ù ù…
Bên ngoài bỗng nhiên một trận rung chuyển cả trời đất. Tất cả mọi người sợ hãi không biết là đang xảy ra chuyện gì.
Sau khi một tiếng nổ nhỏ vang lên, mọi người thấy hiện ra cái gì đó,
- Trấn áp phật cấm thập vạn đại sơn đã không còn nữa.
Không biết ai đó hô to lên.
- Ta cảm giác được trấn áp thực lực của ta đã biến mất, thực sự không còn nữa, đã bị tam đại thiên triều hủy rồi sao?
Bên ngoài đầy những âm thanh kinh ngạc mà chung sơn cũng có nghe qua, bây giờ thông qua Hồng loan phấn liên, không thể nghe thấy các âm thanh “yêm ma ni bá mễ hống. Phật cấm Thập vạn đại sơn, tất cả đã tu đến cảnh giới đặc thù, hoàn toàn biến mất. Bị phá rồi sao? Đang lúc Chung Sơn hết sức kinh ngạc, chỗ lối vào bắn ra ánh sáng vàng, cuối cùng vài bóng hình cũng bước ra.
Cổ Thần Thông, Niết Phàm Trần, Doanh, Thiên Lão, Địa Sư, Quỷ cốc, Vũ Cửu Thiên, và còn có cả Ngao Sấm long vương.
Ngao Sấm đứng ở phía sau Doanh, cam tâm tình nguyện.
Rất nhiều rắn từ bên trong trườn ra, tới chỗ chúng quân đại tần thiên triều. Ngao Sấm vội hạ xuống, bay tới chỗ quân đại tần.
- Cổ Thần Thông,, Hậu thổ này,. vừa rồi ta đã dùng toàn lực mở ra, nhìn tận mặt ngươi!
Doanh bỗng nhiên nói.
- Được chư vị ủng hộ, Cổ Thần Thông xin đa tạ!
Cổ Thần Thông thản nhiên nói.
Mọi người cùng nhau nhìn về phía cổ Thần Thông.
Hậu Thổ? Cái gì Hậu Thổ?
Chỉ thấy cổ Thần Thông bỗng nhiên vung tay lên.
Oành ù ù
Trời đất lại một lần nữa rung chuyển, nghiêng ngả. những người tựa vào gần đó như vừa té ngã.
Khởi..
Cổ Thần Thông hét vang một tiếng, như tiếng sấm vang nổ bên tai, làm cho tinh thần tất cả mọi người cũng lay động. Nhưng đây không phải là điều làm mọi người ngạc nhiên nhất, điều thực sự làm mọi người kinh ngạc ở trước mắt, cánh cửa thông thiên to lớn như vậy, bỗng nhiên bị thu nhỏ lại, Lúc Cổ Thần Thông vung tay lên, không ngờ toàn bộ bị Cổ Thần Thông thu vào bên trong tay áo. Cổ Thần Thông thu lại cánh cổng Cực Lạc Niết bàn?
Không đúng, phía xa xa Chung Sơn kinh ngạc vô cùng, rốt cục đã biết Như thế nào là hậu thổ, cái gì làm cho ngay cả Tam đại thánh thượng nhớ mãi không quên, thậm chí ngày trước lúc hỏng đại hội đã làm cho Di đà phật tức giận vô cùng.
Hậu thổ, hậu thổ không phải là một thứ gì, mà chính là Cực Lạc Niết bàn, lúc trước tiến vào thế giới nhỏ của Cực Lạc Niết bàn, liền gọi là Hậu thổ, chỉ có loại đồ vật này mới có thể khiến Thiên cực cảnh cường nhân trong long dao động như vậy. Hậu thổ, Cực Lạc Niết bàn lớn như vậy, kỳ thực chính là không gian bên trong của Hậu thổ mà thôi. đây là Hậu thổ? Trên đời lại có thứ thần kỳ như thế này sao? Xa xa Chung Sơn ánh mắt hiện lên sự kinh ngạc.
Đương nhiên, Và Chung Sơn đã đoán ra đồ vật này, cò có rất nhiều, rất nhiều người đang nhìn về phía tay áo Cổ Thần Thông, vốn đợi sau khi người của tam đại thiên triều đi ra, có thể đi vào đó kiếm chác gì đó, giờ đây xem ra đã tan thành mây khói rồi. Cổ Thần Thông đến Cực Lạc Niết bàn cũng đem đi rồi. Hậu thổ, hóa ra là thế giới nhỏ trong Cực Lạc niết bàn chỉ là không gian của hậu thổ mà thôi.
Hít một hơi thật sâu, ất cả mọi người đều không ngờ, Niết Phàm Trần và Doanh, tại sao lại hào phóng như vậy? Cái loại bảo bối này, đến kẻ tiểu nhân cũng phải xao long, không ngờ bọn họ lại tặng cho Cổ Thần Thông? Không có chút ý định cướp đoạt nào sao? tại sao lại như vậy? tất cả mọi người đều không hiểu vì sao, vì sao Niết Phàm Trần và Doanh lại hào phóng như vậy?
Ghen tỵ, khẳng định là có, cái thứ đồ vật có sức mạnh như vậy, có ai mà không muốn, nhưng nói để làm cho hắn đi giành lấy? Không ai có ý niệm đó trong đầu, không ai dám có ý niệm đó. Kẻ trước mặt là ai? Thiên hạ này sự tồn tại của đấng tối cao, thiên hạ này kẻ lợi hại nhất, chưa nói kẻ này, mà là thế lực thuộc hạ của họ cũng đủ làm mọi người khiếp sợ lắm rồi.
- Trong vòng trăm năm, có kẻ quấy nhiễu đại la thiên hướng, vì đại tần thiên triều.
Quấy nhiễu đại la thiên hướng chính là coi hai Kim thiên triều khác là kẻ địch? hàu như tất cả mọi người đều há hốc miệng ngạc nhiên, điều này có ý gì? Tam đại thiên triều liên minh phải không? Lại liên minh ư? Chúng ta phải làm gì? Mỗ phi còn muốn chọn một thánh địa?
Không đúng, rất rõ ràng đều là bảo vệ đại la thiên hướng, nưng đã đem hậu thổ tặng cho Cổ Thần Thông rồi. Vì sao còn nói ra câu đó? Cổ Thần Thông?
Tất cả mọi người nhìn về phía cổ Thần Thông, không rõ lúc trước ở bên trong Cực Lạc Niết bàn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Chung Sơn cũng chăm chú nhìn, Chung Sơn biết một việc, chính là sắp tới ngày trình thọ của Cổ Thần Thông, nhiều nhất còn trăm năm, trong vòng trăm năm nhất định phải nghênh kháng thiên uy, bay lên thành tiên.
Bay lên thành tiên, điều này đáng ghen tỵ, thiên cực cảnh khác đâu dễ dàng cho ngươi thành tien được? Chắc chắn sẽ không ngừng ngăn cản, dù không ngăn cản cũng sẽ không giúp ngươi, nhưng giờ sao lại thế này? Niết Phàm Trần và Doanh rõ ràng là đang che chở cho Cổ Thần Thông
Cổ thần thôn mặt nhăn mày nhíu nhìn hai người, không nói them điều gì cả. Tất cả mọi người đang chăm chú nhìn lên bầu trời quan sát những người mạnh nhất
- Như vậy lần này đến đây, cuối cùng, chúc ngươi khai thiên thành công!
Doanh cười nói với Cổ Thần Thông. rồi quay đầu đem binh lính của đại tần thiên triều rời đi
- Khai thiên thành công!
Niết Phàm Trần cũng nói với Cổ Thần Thông một câu như vậy, mang theo binh lính đại ly thiên triều rời đi. Khai thiên? Bên ngoài rất nhiều người với ánh mắt nghi hoặc, khai thiên cái gì? Đồ vật gì?
Giờ phút này, Chung Sơn bỗng nhiên hiện ra, Thi tiên sinh bên cạnh hai mắt trừng trừng, với vẻ mặt không thể tin được nhìn về phía Cổ Thần Thông.
- Khai thiên? Khai thiên lập địa? Cổ Thần Thông phải khai thiên lập địa? Điều này, điều này sao có thể?
Thi tiên sinh kinh ngạc nói.
Hí
Thi tiên sinh sau khi nói xong, bất giác hung hăng rút ra. Lương khí.
.