Trường Sinh Bất Tử

Quyển 4 - Chương 143: Vạn Tà thân thể




Tà Diễm đã bị chia ra làm một trăm phần, Vũ An bị thiên thạch đè chết.

Tất cả chuyện này đều thật sự quá tà môn. Quỷ Dị, quỷ dị, vô cùng quỷ dị. Giống hệt lời nói của tiểu cô nương xinh đẹp họ Hạo kia.

- Vũ An, các ngươi khi dễ ta, nguyền rủa ngươi bị cự thạch đập chết. Còn Tà Diễm nữa ngươi cũng chết không yên lành, ta nguyền rủa ngươi bị kiếm chém thành trăm mảnh.

Những lời nói trước kia của cô gái xinh đẹp đó hiện ra mồn một trước mắt mọi người, lúc trước mọi người tưởng nàng chỉ phát tiết mà thôi.

Nhưng hiện tại, tất cả mọi chuyện đều diễn ra đúng theo lời nói của nàng.

Thiên thạch rớt xuống, ai có năng lực lớn như vậy làm như vậy, trích tinh giết chết Vũ An sao?

Còn Tà Diễm, Tà Diễm bị mười hồng y nhân giết chết, mười hồng y nhân lại thu liễm thân thể của Tiêu Thu Thủy.

Thật quá tà môn.

- Chú Ngôn thuật?

Niệm Du Du kinh ngạc kêu lên.

- Sao?

Chung Sơn nhìn về phía Niệm Du Du.

- Không đúng, tiểu cô nương họ Hạo này căn bản không thể có tu vi như vậy, nếu như đó là Chú Ngôn thuật thì nhất định cô nương này sẽ bị cắn trả lại, hơn nữa chuyện này cũng diễn ra thật sự quá nhanh, nếu là chú ngôn thuật trong truyền thuyết thì cũng không mạnh mẽ như vậy chứ?

Niệm Du Du suy tư nói.

Chung Sơn nhìn thần sắc của mọi người xung quanh, tất cả đều vô cùng kinh ngạc, hắn cất tiếng:

- A Đại, chúng ta trở về Vô Song thành.

- Tiên sinh, cứ vậy trở về sao

A Đại nghi hoặc hỏi.

- Lâm hải thập nhị thành đã điều tr xong, chúng ta về thôi.

Chung Sơn nói.

- Dạ.

A Đại lập tức đáp lời./

Sau đó mọi người nhanh chóng trở về Vô Song thành.

- Chung Sơn, tiểu cô nương xinh đẹp họ hạo đó ngươi không hiếu kỳ sao?

Niệm Du Du ở bên cạnh nghi hoặc hỏi.

- Ta tin đó là sự trùng hợp.

Chung Sơn cười nói.

- Trùng hợp, làm sao có thể được?

Niệm Du Du không tin nói.

- Ngươi không tin thì ta cũng không có cách nào, ta cho rằng đó là trùng hợp.

Chung Sơn cười nói.

Hai tháng sau ở Vô Song thành.

Chung Sơn đã quay trở lại, mọi người nghỉ ngơi một chút.

Ở trong phủ thành chủ của Vô Song thành.

Chung Sơn đang ngồi ở trong suất án, Chích Hỏa lang tướng thì ngồi ở trước mặt hắn, cửa chính đằng sau bị đóng chặt.

- Chích Hỏa, ngươi lịch duyệt nhiều so với ta hơn, lúc đó nhiều người ta không tiện hỏi, giờ ta hỏi ngươi, Vũ An và Tà Diễm chết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

- Tướng quân cũng không tin là trùng hợp?

Tà Diễm cổ quái hỏi.

- Trùng hợp ư? Nếu là trùng hợp thì cô gái xinh đẹp họ Hạo kia đã huy động chúng long đuổi giết Vũ An rồi.

Chung Sơn khẳng định nói.

- Vậy tại sao lại tìm ta mà hỏi?

Chích Hỏa nhíu mày.

- Mọi người đều có tâm tư, chỉ có Chích Hỏa ngươi là không như vậy, ngươi chính là đại biể cho lang tộc, lang tộc mãi mãi sẽ không bán đứng ta.

Chung Sơn nhìn Chích Hỏa mà nói.

Chích Hỏa nhìn Chung Sơn, trong lòng hơi cảm động, y gật đầu nói:

- Ngày đó Niệm Du Du đã nói đến Chú Ngôn thuật, đây chính là một lời nguyền rủa, tuy nhiên, người nguyền rủa phải có tu vi rất cao, hơn nữa còn có thể bị cắn trả lại, cô gái xinh đẹp đó tu vi quá thấp, rất ít có khả năng.

- Còn có khả năng khác không?

Chung Sơn nhíu mảy hỏi.

- Còn có một cách, chỉ là quá tà môn.

Chích Hỏa suy nghĩ một lúc rồi nói.

- Cách gì?

Chung Sơn nhìn chằm chằm về phía Chích Hỏa.

Ta cũng chỉ là nghe theo lời chí tôn nói qua, đây là vạn năm khó gặp, một thể chất kỳ lạ, tên là”Vạn tà thân thể”

Chích Hỏa nghĩ nghĩ rồi nói.

“Vạn Tà thân thể? Thế nào là vạn tà thân thể?

Chung Sơn nhìn về phía Chích hỏa nói.

- Vạn chính là vạn nhất, rất ít xảy ra, tà tức là tà môn, có điều điều kiện chính là mẹ của nàng phải là cửu thế oán nữ.

Chích Hỏa suy nghĩ nói.

- Cửu thế oán nữ? Tà môn?

Chung Sơn cau mày hỏi.

- Cửu thế oán nữa, chính là liên tục cửu thế, oán khí mà chết đi, mỗi cỗ oán khí đểu rung động thiên địa, tích góp từng chú âm tà mà truyền xuống, chỉ có thể tưởng tượng giống như sinh ra một âm dương hóa oán khí, sinh ra một bé gái sẽ có vạn tà thân thể.

Chích Hỏa nói.

- Tại sao?

Chung Sơn cau mày hỏi.

- Cửu thế oán khí có thể cảm động cả thiên địa, khiến cho thiên địa động dung, thiên đại phải xấu hổ. Âm oán khí tích góp từng chút lưu truyền cho tới hậu thế, sau khi thân thể bị phân hủy hồn phi phách tán, thiên địa vì xấu hổ mà đền bù tổn thất cho bé gái. Cho nàng một vận mệnh cực hạn.

Chích Hỏa cần thận nói.

- Vậy sao?

Chung Sơn nhíu mày nói.

- Chính là nếu như có người nhắm vào nàng, đối phó với nàng sẽ lập tức có nghiệp chướng vào bản thân, cho dù có mưu kế âm độc dù không thi hành thì người đó cũng sẽ gặp chuyện không may, vì ý nghĩ của mình mà phải chết đi, còn ai bị nàng nguyền rủa thì nhất định sẽ phải chết.

Chích Hỏa hơi cổ quái nói.

Khó trách Chích Hỏa tỏ ra cổ quái, chuyện này thật là quá cổ quái.

Chích Hỏa không tin nhưng Chung Sơn không kìm được mà sợ hãi giật mình, nữ hài có Vạn tà thân thể này thật là vô địch.

Thật sự là vô địch, ai dám đối phó với nàng đây? Ai đối phó với nàng đều phải chết.

Tu vi, tu vi thì sao? Hoàng cực cảnh thì sao? Nàng chỉ có tu vi hậu thiên mà chỉ cần một câu nói đã giết chết người ta.

Tiểu cô nương xinh đẹp họ Hạo, Vạn tà thân thể.

Tuy xác suất thấp nhưng không phải là không thể.

-Ngươi cho rằng nàng ta chính là

Chích Hỏa nhìn Chung Sơn nói.

- Để ta suy nghĩ.

Chung Sơn tỏ ra trầm tư.

Chung Sơn đem từng lời của cô gái xinh đẹp đó nghĩ lại một lần nữa.

- Long tương môn, không cần đi, hiện tại ta ở bên ngoài, bọn họ vây hãm chúng ta, nhất định bọn chúng sẽ chết không yên lành.

Bọn họ dám vây hãm tiểu Kim, nhất định sẽ chết không yên lành.

Nghĩ tới đây, Chung Sơn nhướn mày nói:

-Ngươi vừa nói, nếu người nào muốn đối phó với nàng, sẽ lập tức lãnh lấy nghiệp chướng?

- Đúng thế, nhưng với điều kiện là cô gái xinh đẹp họ Hạo đó có thân thể vạn tà.

Chích Hỏa nói.

- Ừ, thì ra là nhằm vào người của nàng đều gặp chuyện không may, chúng ta cũng không nhắm vào nàng nữa, không để nàng nguyền rủa.

Chung Sơn thở dài một hơi nói.

- Ngươi nói rằng, chỉ cần chúng ta không nhắm vào nàng hoặc kính nàng thì sẽ mãi không bị nguyền rủa sao?

Chích Hỏa ngạc nhiên nói.

- Không sai, vì phòng ngừa mà ngươi đã quên mất, nghĩ tới Đề Huyền sát tựa như là có phản xạ vô điều kiện, như vậy ngươi vĩnh viễn sẽ không bị nàng nguyền rủa.

Chung Sơn nghĩ một chút rồi nói.

- Dạ, cảm ơn đại soái.

Chích Hỏa vô cùng thành khẩn nói.

- Ừ đi đi, gọi A Đại tới đây cho ta.

Chung Sơn nói.

- Dạ.

Chích Hỏa khom người lùi ra ngoài.

Mà Chung Sơn lại tiếp tục ngồi trên suất án tỏ ra suy tư.

Chung Sơn tổng kết lại mọi chuyện lần ra manh mối.

Cô nương họ Hạo này, là huyết mạch của Hạo gia ư?

Mười sáu năm trước, Hạo tam thái tử đột nhiên xuất hiện ở Thiên Lang đảo, Hạo Tam đã không ngại dùng thọ nguyên để triệu hoán Cầu Long.

Trong những người đuổi theo, tất cả bọn họ đều vì một vật vô cùng trân quý, thứ trân quý này, Hạo Tam sẵn sàng dùng thọ nguyên của mình để bảo vệ nó.

Chú Thiên Đình.

Chú Thiên Đình?

Di chuyển tới đâu? Tất cả mọi người đều cho rằng nó sẽ được đưa tới huyết mạch của Hạo gia, Hạo Tam biết rõ ràng phải dùng tính mạng của mình để che mắt mọi người, thì Hạo Tam phải biết rõ sự tồn tại huyết mạch của mình. Chú Thiên đình, chính là thứ mà Hạo Tam muốn lưu truyền cho huyết mạch Hạo gia.

Hạo gia hẳn đã bị vô số người tra xét cẩn thận.

Hài nhi của Hạo tam, chính là cô gái xinh đẹp mỹ lệ kia.

Nghĩ tới đây, Chung Sơn liền đứng dậy, tản bộ trong đại điện. A Đại đi tới Chung Sơn cũng không phát hiện ra.

A Đại lẳng lặng chờ đợi.

Chung Sơn thở ra một hơi, sau đó bỗng nhiên trên khuôn mặt có một nụ cười hưng phấn.

Lúc này,Chung Sơn mới nhìn về phía A Đại.

- A Đại, ngươi tới từ lúc nào?

Chung Sơn cười nói.

- Một nén hương trước.

A Đại cổ quái nói.

- Chà, xem ra ta suy nghĩ nhiều quá bị đầu nhập vào.

Chung Sơn lắc đầu cười nói.

Tiên sinh suy nghĩ chuyện thiên hạ đương nhiên là hơn so với loại mãng phu như tại hạ.

A Đại cười nói.

- Ha ha, ngươi đến rồi, ta có chuyện muốn tâm sự với ngươi.

Chung Sơn cười nói.

- Tiên sinh cứ nói.

A Đại lập tức đáp.

- Mười sáu năm trước, các ngươi đuổi giết Hạo Tam thái tử đúng không?

Chung Sơn hỏi thẳng.