- Các ngươi theo ta!
Nghe Chung Sơn nói những lời này, Triệu Sở Hướng cảm thấy ấm lòng, ánh mắt cảm kích nhìn về phía Chung Sơn.
Thấy Triệu Sở Hướng nhìn mình bằng ánh mắt cảm kích, trong lòng Chung Sơn rất vui mừng. Bởi vì Chung Sơn biếtTriệu Sở Hướng rất hiếm khi cảm kích ai. Trước đây khi nói chuyện với Triệu Sở Hướng, Chung Sơn biết người này hết sức kiêu ngạo, có thể khiến hắn cảm kích ngoài sư tôn hắn ra chỉ có lẽ chỉ có phụ mẫu của hắn.
Còn về phần những sư thúc của Triệu Sở Hướng thì đối với Chung Sơn tuy có chút cảm kích nhưng cảm kích đó một phần cũng xuất phát từ người sư điệt này.
Thiên sát nhướng mày lên, còn Bi Thanh Ti trên mặt vẫn không có biểu tình gì.
- Hừ, Khai Dương Tông và chúng ta không hề có ân oán gì, các ngươi không nên nhúng tay vào chuyện này.
Một người cầm kiếm kêu lên.
Chung Sơn lạnh lùng nhìn người vừa nói rồi khẽ cười. Đối với Chung Sơn thì chuyện tùy cơ ứng xủa chính là sở trường.
Thiên Sát nảy sinh sát ý với mình nhưng vẫn còn ngại Bi Thanh Ti. Sở dĩ như vậy nên hắn không bộc lộ ra, thế nhưng nếu như chiến đấu cùng với nhau, đến lúc đó nhất định hắn sẽ tìm cơ hội mà vô tình giết chết mình ở chỗ này.
Thê nhưng Chung Sơn còn có Bi Thanh Ti, còn có Thiết Thương Môn, những người này sẽ bảo vệ mình.
- Các ngươi có thể bay theo ta được không? Đại sư huynh, phiền ngươi ngăn cản bọn chúng một chút.
Chung Sơn bỗng nhiên mở miệng nói.
Nghe Chung Sơn nói vậy, Triệu Sở Hướng quay nhìn những người khác rồi lập tức gật đầu. Còn thiên sát thì hết sức tức giận nhưng lại không bộc lộ ra mà chỉ gật đầu.
Bốn người Thiết Thương Môn chụp tay vào những huynh đệ bên cạnh của mình và Triệu Sở Hướng rồi cùng nhau đạp thương bay lên. Mặc dù đều là Kim Đan kỳ thế nhưng không phải ai cũng có Vân chi tinh, không phải như khai dương tông, phân nữa người đều đã rất thành thạo Vân chi tinh.
Một đệ tử Minh Kiếm Lâu rống lên, cầm trường kiếm chém về phía mọi người. Nhị thập trượng kiếm cương nương theo kiếm khó cấp tốc bắn về phía Thiên Sát.
Thiên Sát hai mắt nheo lại, trường kiếm bạt ra một cái, tên đệ tử Minh Kiếm Lâu kia bay ngược ra phía sau.
Thế nhưng thù hận quá sâu, năm mươi cường gỉa Kim Đan kỳ đâu có thể để cho người của Thiết Thương Môn bỏ đi dễ dàng như vậy.
Có gần hai mươi cường giả đạp phi kiếm, phi đao điên cường đuổi theo Chung Sơn. Ba mươi cường giả Kim Đan kỳ còn lại cũng chạy trên mặt đất đuổi theo. Tốc độ chạy của Kim Đan kỳ thật là kinh khung, những người này tuy rằng không thể bay trên trời thế nhưng với tốc độ chạy như thế này thì cũng không thua kém so với bay bằng phi kiếm là bao nhiêu.
Huống hồ tốc độ của Chung Sơn vốn dĩ không quá nhanh.
Thấy tình hình chuyển biến như vậy,, trong mắt Thiên Sát hiện lên vẻ vui mừng. Đã có người đuổi theo như vậy chắc chắc mình sẽ có cơ hội.
Thiên Sát đã luyện Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật mà cả nghìn năm không có người luyện được. Từ nữa năm trước đã có nhiều người đánh giá có thể uy hiếp được Nguyên Anh sơ kỳ. Với thực lực như vậy, Thiên Sát có thể ngăn phân nửa cường giả Kim Đan kỳ, nếu không ít nhất cũng được hai mươi ngời. Thế nhưng lúc này Thiên Sát chỉ ngăn cản tám cường giả Kim Đan kỳ, còn dể cho bốn mươi hai người lướt qua đỉnh núi truy đuổi theo Chung Sơn.
Tất cả mọi người mặc dù bay nhanh nhưng thực lực cũng không hơn những cường giả Kim Đan kỳ thế nên chỉ mới bay qua hai ngọn núi đã bị đám cường giả Kim Đan kỳ vây quanh.
Trong mắt đám cường giả Kim Đan kỳ hiện lên sát khí, nhìn chằm chằm về phía người Thiết Thương Môn.
- Thanh Ti, ta van người đấy.
Chung Sơn quay sang nói với Bi Thanh Ti.
Bi Thanh Ti nhìn Chung Sơn có chút oán hận nhưng vẫn gật đầu.
Đám cường giả Kim Đan kỳ ở trên trời đã đuổi đến noi. Đám người của Chung Sơn hạ xuống cạnh một con công cách đó không xa, tất cả cưởng giả Kim Đan kỳ đều đứng vây xung quanh.
- Khai Dương Tông thì làm sao. Bọn ta đã để cho các người chút thể diện thế nhưng các ngươi lại không chịu. vậy thì chớ có trách bọn ta.
- Các ngươi không nên xuất thủ.
Chung Sơn quay sang nói với những người Thiết Thương Môn.
Triệu Sở Hướng và tám người quay sang nhìn Chung Sơn, tuy rằng có chút nghi hoặc nhưng vẫn gật đầu.
Đại sư huynh của Khai Dương Tông Thiên Sát thì đang ngăn cản tám cường giả Kim Đan kỳ. Nghe khẩu khí Chung Sơn như vậy như là muốn để cho Bi Thanh Ti xuất thủ trước. Tam sư tỷ của Khai Dương Tông Bi Thanh Ti liệu có chống đỡ nổi không? Lẽ nào nàng còn lợi hại hơn cả Thiên Sát?
Cách đo không xa, một gã Kim Đan kỳ của Minh Kiếm lâu rốt cuộc cũng không nhịn được mà chém ra nhị thập trượng kiếm cương nương theo kiếm khí điên cuồng hướng về phía Chung Sơn.
- Hừ.
Chung Sơn hừ lạnh một tiếng, bỗng nhiên trước mặt Bi Thanh Ti xuất hiện một bức tường băng rất lớn, hàn khí toát ra từ bức tường băng nhanh chóng ngăn chặn kiếm cương trước mặt.
Một kích toàn lực của người kia tuy bị cản lại, thế nhưng một kích đó giống như phản ứng dây chuyền, bốn mươi hai cường giả Kim Đan kỳ hầu như cũng xuất thủ cùng một lúc, một lượng lớn kiếm cương, đao cương rất lớn bắn ra. Trong lúc này dường như thiên địa bốn phía đều là kiếm khí, đao khí, đao khí này đều điên cuồng bắn về phía bờ song nơi bọn người Chung Sơn đứng.
Chung Sơn cảm thấy kinh hãi khi chứng kiến cảnh tượng này. Uy lực của bốn mươi hai cường giả Kim Đan kỳ có thể hủy diệt mấy vạn đại quân phàm nhân.
Thế nhưng Chung Sơn lại không muốn để cho người Thiết Thương Môn xuất thủ, căn bản là phòng ngừa nỡ có chuyện gì xảy ra. Tuy rằng Chung Sơn tin tưởng vào Bi Thanh Ti thế nhưng vẫn phải dự phòng trước nếu như có biến cố gì xảy ra thì còn có những người Thiết Thương Môn bảo vệ mình.
Bi Thanh Ti quả liên làm cho Chung Sơn thất vọng. Lúc vô số kiếm khí điên cuồng lao tới thì boongc nhiên hiện ra vô số tươn băng, những bức tường băng này bỗng nhiên được dựng thẳng lên hoặc bỗng nhiên không biết từ đâu hiện ra ngăn cản những kiếm khí lao tới. Thế nhưng bọn chúng là những cao thủ Kim Đan kỳ, kiếm khí trong tay không phải là để trang trí.
Rầm.
Rất nhiều bức tường băng vỡ vụn ra, chúng cường giả đều giơ kiếm, giơ đao lên cấp tốc chém về phía Bi Thanh Ti, Bi Thanh Ti có thể ngăn cản được hơn mười người thế nhưng không thể ngăn cản người từ bốn phía chém tới. Thậm chí lại còn những cường giả trên đầu Chung Sơn nữa, những người này có về như nhất định phải giết chết những người của Thiết Thương Môn mới thôi.
Đám cường giả Kim Đan kỳ bị Bi Thanh Ti công kích nên không có cách gì thoát ra được. Thế nhưng chỉ cần mấy người cầm chaan Bi Thanh Ti là những người còn lại có thể thoải mái chém giết những người của Thiết Thương Môn.
Những người Thiết Thương Môn cũng nắm chặt lấy trường thương, trong lòng họ đều biết có muốn tránh cũng không thể tránh được.
Ầm!
Bỗng nhiên dưới nước vang lên một tiếng nổ.
Nước từ con song bỗng nhiên vọt tới chỗ đám cường giả Kim Đan kỳ.
Một ngọn sống lớn cao vút giống như con thịnh nộ của biển xanh lao về phía cao thủ Kim Đan kỳ.
Nước sông tới quá đột ngột khiến cho đám cao thủ Kim Đan kỳ nhanh chóng bị tách ra. Ngọn sóng không hề có xu hướng giảm bớt đi mà càng ngày càng cao, trong nháy mắt đã cao tới trăm trượng.
Ầm ầm ầm ầm.
Những âm thanh liên tiếp vang lên, ngọn sóng cao hàng trăm trượng trong nháy mắt đã đông lại, biến thành một khối băng lớn.
Chung Sơn mở to hai mắt nhìn, người của Thiết Thương Môn cũng mở to hai mắt nhìn, đám cao thủ Kim Đan kỳ cũng tương tự như vậy. Tại sao lại có thể như thế được?
Vô số những tảng băng cứng vây quanh chỗ Chung Sơn khiến cho chỗ đó trở thành một nơi an toàn nhất. Bi Thanh Ti một thân bạch y không ngừng đạp nước song mà bay lên.
Đứng trên đỉnh ngọn sóng băng, Bi Thanh Ti chỉ trường kiếm về phía đám người Kim Đan kỳ.
Có mấy người tới gần ngọn sóng băng đều bị hàn khí bắn ra từ khối băng buộc thối lui, quần áo rách hêt, thiếu chút nữa đã bị đâm thủng người.
Từ trên thượng nguồn, nước sông không ngừng chảy xuốn khiên cho khối băng càng ngày càng lớn.
Bi Thanh Ti lạnh lùng nhìn bốn phía, chúng cường giả Kim Đan kỳ vây xung quanh đều cảm thấy ớn lạnh, bất giác lùi về phía sau. Người này mà là Kim Đan kỳ sao?
Những người Thiết Thương Môn cũng mở to hai mắt nhìn. Có thể làm được như Bi Thanh Ti ít nhất cũng phải Nguyên Anh kỳ mới làm được. Thảo nào Chung Sơn tự tin như vậy, thì ra Bi Thanh Ti từ lâu không phải là tam sư tỷ của Khai Dương Tông mà đã thăng lên thành cấp đệ tử đời thứ nhất của Khai Dương Tông. Nguyên Anh kỳ, có phải đến mức ấy không?
Chung Sơn nhìn Bi Thanh Ti, trong mắt hiện lên sự khâm phục. Bi Thanh Ti là kim đan kỳ, điều đó ai cũng biết, thế nhưng có thể ngưng nước thành băng, đây là do huyết mạch của Bi Thanh Ti có năng lực này sao?
Cảm nhận được sát khí kinh ngời, chúng cường giả Kim Đan kỳ đều lui ra xa khối băng một khoảng, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi.
- Hừ.
Bi Thanh Ti hừ lạnh một tiếng.
Tiếng hừ lạnh của Bi Thanh Ti khiến cho đám cường giả Kim Đan kỳ ớn lạnh. Sau đó một lớn tuyết từ dòng sông bắn về phía đám cường giả Kim Đan kỳ.
Choang choang choang.
Chúng cường giả Kim Đan kỳ vội vàng ngăn cản, tuy rằng có thể chém những mảnh nhũ băng này thế nhưng với số lượng quá lớn khiến cho bầu trời tràn ngập kiếm khí.
Chúng cường giả liên tiếp thối lui, dần dần đã cách xa hai trăm trượng. Nhìn cảnh băng thiên tuyết địa trước mặt, tất ca mọi người bất giác thở sâu một hơi.
Ở phía xa xa, Thiên Sát đang ngăn cản tám cường giả Kim Đan kỳ. Khi nhìn thấy uy lực của Bi Thanh Ti Thiên Sát cũng mở to hai mắt lên. Tuy rằng Thiên Sát biết Bi Thanh Ti có uy lực mạnh mẽ nhưng cũng không ngờ lại mạnh như vậy. Đồng thời Bi Thanh Ti lại bảo vệ Chung Sơn khiến cho Thiên Sát càng oán giận Bi Thanh Ti nhiều hơn.
Trong lòng xuất hiện sự oán hần, Thiên Sát bỗng chốc trở nên hung ác, hắn giơ thẳng trường kiếm lên hung hăng bổ xuống một nhát.
Phập.
Một cường giả kim đan kỳ bị sự phẫn nộ của Thiên Sát bổ ra làm đôi, chết tại chỗ.