Bát Cực Thiên Vĩ tự bạo, sống lại, lại tự bạo, khiến các Tổ Tiên hoàn toàn rối loạn tiết tấu.
Các Tổ Tiên bị nổ cho máu tươi dầm dề, chân tay đứt gãy, thậm chí có loại xúc động muốn chửi chó má, không ngờ chó má như vậy.
- Trời ơi, nó lại sống lại!
Một Tổ Tiên đột nhiên cả kinh kêu lên.
- Đừng tới đây, ngươi đừng lại đây!
- Ái da!
- Oanh...............!
Lại một hắc động bị nổ ra.
Bát Cực Thiên Vĩ dòm chỗ nhiều người liền vù vù tiến lên, chỉ cần vừa có người ra tay, liền ầm ầm tự bạo. Không ai muốn đối mặt với quái vật
này.
Tru Tiên Tứ Kiếm tuy rằng khủng bố, nhưng còn trong phạm vi chịu đựng
của mọi người, chỉ cần nhiều người, cũng có thể diệt hết Tru Tiên Tứ
Kiếm, tự bạo như thế này làm sao diệt đây? Càng nhiều người, nó nổ càng
vui.
Tự bạo giống như chơi đùa, không thấy súc sinh kia vui mừng phát điên
sao? Cmnn, như vậy còn dám đối mặt chiến đấu sao? Một mình đấu không lại nó, quần ẩu cũng là muốn chết. Trên đời sao lại có loại biến thái như
vậy.
14 Tổ Tiên lần đầu tiên bị nổ cho trong người trọng thương, bây giờ trải qua nhiều lần tự bạo, trừ một ít Huyền Vũ tộc phòng ngự mạnh mẽ ra, mặc kệ Tổ Tiên nào đều cụt tay cụt chân.
- Ái da, ái da!
Bát Cực Thiên Vĩ lại xông về một Tổ Tiên.
- Đừng tới đây, đừng tới đây.
Tổ Tiên kia cả kinh kêu lên quay đầu liền bỏ chạy, nhiều năm chiến đấu
khiến hắn hiểu được, khi đối mặt với hung nhân, nhất định phải tách ra,
bởi vì bọn họ phát điên ai cũng ngăn không được, gặp người ngoan độc
càng phải né tránh, bọn họ dùng thương đổi thương, lúc chiến đấu có thể
dọa ngươi kinh hồn táng đảm, gặp kẻ liều mạng, lại càng xa càng tốt,
người như thế ngay cả mạng cũng không cần, hắn thì sợ gì?
Trước mắt Bát Cực Thiên Vĩ đúng là đối thủ liều mạng này, hơn nữa lại là biến thái sống lại vô hạn. Chơi trò tự bạo? Sau khi chơi ngươi trọng
thương, nó lại sinh long hoạt hổ sống lại, sau đó đuổi theo ngươi chơi
tự bạo nữa!
- Không nên a!
- Oanh...............!
Người nọ xông lên trời, vượt qua khu vực Thiên Ma giới hư ảo, bắn vào
tinh không. Hai tay hai chân đều nổ không còn, còn đánh cái rắm a!
Nhìn người nọ bắn vào tinh không, các Tổ Tiên trợn tròn mắt, ai thảm hơn hắn đây? Hai tay không còn, hai chân không còn, chỉ còn thừa lại cái
thân người.
Mọi người giật mình một cái, đồng thời, Bát Cực Thiên Vĩ kia cũng lại lần nữa lao xuống dưới, vọt về Tổ Tiên khác tự bạo.
Đây không phải chiến đấu a, Thánh nhân tới đây cũng không kinh khủng như vậy a.
- Huyền Thiên Tông, Trình Hầu đâu?
Một Tổ Tiên bị Bát Cực Thiên Vĩ đuổi theo gào thét.
Bát Cực Thiên Vĩ tìm mình làm mục tiêu, liên tục bị Bát Cực Thiên Vĩ tự
bạo ba lượt, mặt Tổ Tiên kia đều đen kịt lại. Đệ nhất Thánh nhân đâu?
Sao còn chưa tới?
- Trình Hầu đâu?
Lại ba tên Tổ Tiên kêu lên.
Huyền Thiên Tông nhìn Thiên Ma giới hư ảo kia, sắc mặt trở nên khó coi nói:
- Rất nhanh sẽ tới!
Tổ Tiên bị Bát Cực Thiên Vĩ mãnh liệt truy đuổi, nghe Huyền Thiên Tông
nói vậy, phun ra một ngụm nghịch huyết. Rất nhanh sẽ tới? Nhanh ở chỗ
nào?
- Ngươi tại sao không đi chết!
Tổ Tiên kia cấp bách giận công tâm nói.
- Oanh...............!
Tổ Tiên kia lại bị nổ lên trời.
- Vây giết Chung Sơn, giết Chung Sơn!
Một Tổ Tiên bỗng nhiên kêu lên.
Mọi người vừa nghe, lập tức vây quanh Chung Sơn, không diệt được Bát Cực Thiên Vĩ, vậy trước tiên diệt Chung Sơn.
Một đám người chen chúc tới.
Mười mấy Tổ Tiên đánh về phía trên bầu trời đám người Chung Sơn.
Đến rồi gần, nhao nhao lấy ra Pháp bảo.
“A ô!”
Thanh âm quỷ dị bỗng nhiên truyền đến, tiếp đó, mọi người phát hiện, Bát Cực Thiên Vĩ quỷ dị xuất hiện ở trước mặt Chung Sơn, tiếp đó, một ngụm
đem đoàn người Chung Sơn nuốt xuống.
Nuốt xuống? Nuốt Chung Sơn?
- Súc sinh kia phản chủ? Nuốt luôn Chung Sơn?
- Không đúng, nó muốn nổ tung!
- A!
- Oanh...............!
Tại dưới ánh mắt thất thố của Huyền Thiên Tông, các Tổ Tiên bị nổ lên không trung.
- Không đúng!
Xa xa Trang Tử bỗng nhiên đồng tử co rụt lại.
- Chuyện gì vậy sư tôn?
Tuyết Mai lão tổ cau mày nói.
Nhìn Bát Cực Thiên Vĩ cường thế, Tuyết Mai lão tổ lập tức phiền não.
- Bát Cực Thiên Vĩ chỉ là để che giấu mà thôi, Huyền Thiên Tông bị lừa rồi!
Trang Tử trầm giọng nói.
Quả nhiên, tại lúc Huyền Thiên Tông chuẩn bị lại lần nữa kêu đám trưởng
lão vây công Chung Sơn, lại phát hiện các Tổ Tiên bị nổ trời cao cũng
không còn trở lại.
Dường như cứ như vậy hư không tiêu thất.
Hắc động chậm rãi biến mất, các thuộc hạ của Chung Sơn cũng biến mất toàn bộ.
Kim Bằng, Đao Nhân Đồ, Lạc Tinh Trần, Tử Dương Kinh Hồng, tất cả đều
không còn, đột nhiên không còn, thậm chí Quy Xà cũng không thấy, toàn bộ đều không thấy.
Chỉ có một mình Chung Sơn, một mình Chung Sơn đạp Bát Cực Thiên Vĩ chậm rãi hạ xuống, những người khác đều không còn.
25 tên Tổ Tiên, cộng thêm năm thuộc hạ của Chung Sơn đều biến mất?
Hơn nữa, còn biến mất ngay trước mí mắt.
Không còn, làm sao có thể?
Đột nhiên ngẩng đầu một cái, xuyên qua áp Thiên Ma giới xuống phía dưới, Huyền Thiên Tông nhìn thấy từng đạo lưu quang trên tinh không.
- Chung Sơn không chỉ lợi dụng Bát Cực Thiên Vĩ che giấu, còn lợi dụng
Thiên Ma giới hư ảo kia để yểm hộ, đã muộn, không về được đâu!
Trang Tử thản nhiên nói.
Đồng thời, ánh mắt Trang Tử nhìn về phía Chung Sơn càng ngày càng ngưng trọng.
Một người thực lực mạnh, không mấy đáng sợ, nhưng ở trên thực lực cơ sở mạnh còn có tâm kế thâm trầm, vậy mới đáng sợ.
- Tinh Không Đại Trận? Là Trận Pháp Sư kia, Nam Cung Thắng? Chung Sơn!
Huyền Thiên Tông hai mắt muốn phun ra lửa.
Xa xa, đại chiến giữa Bi Thanh Ti và Băng Thần Cung chủ không ai quấy
rầy, Chung Sơn cũng không để ý đến, mà lại quay đầu mắt lạnh nhìn về
phía Huyền Thiên Tông.
- Huyền Thiên Tông, trẫm đã nói qua, hôm nay nhất định phải giết ngươi!
Chung Sơn quát lạnh.
Khi nói chuyện, Bát Cực Thiên Vĩ ngay lập tức xuất hiện cách Huyền Thiên Tông không xa.
Huyền Thiên Tông biến sắc, thân hình rất nhanh bay khỏi, đồng thời, cũng cẩn thận giấu ở Tinh Không Đại Trận trên Thiên Ma giới ảo ảnh.
- Tru Tiên Kiếm Trận!
4 cái đuôi đột nhiên hóa thành một cái lưới lớn, trùm tới Huyền Thiên Tông.
- Vù!
Một cái thiên đạo màu đen xông lên trời. Huyền Thiên Tông rất nhanh thân hợp thiên đạo. Huyền Thiên Tông cũng thấy chiến lực của Bát Cực Thiên
Vĩ, mặc dù mình là Tổ Tiên tầng 8, nhưng vẫn không muốn bị nổ thành như
vậy.
- Oanh...............!
Không phải Bát Cực Thiên Vĩ tự bạo, mà là Tru Lục Hãm Tuyệt tứ kiếm, đột nhiên bị vật cứng rắn chặn lại.
Tru Tiên Tứ Kiếm sắc bén chí cực, bị một mặt lá chắn chặn lại?
Không, không phải một mặt lá chắn, mà là xác rùa lớn vạn trượng.
Là một phân thân khác của Huyền Thiên Tông, phân thân có được tổ huyết mạch.
Một cự quy vạn trượng. Đầu rất tròn, bốn cái lỗ như mặt gương, nhưng
không có 4 chân, toàn thân tối đen, từng cái bóng to lớn, tản ra một cỗ
khí tức viễn cổ.
Tru Tiên Tứ Kiếm chém lên xác rùa, không ngờ chỉ rạch ra một dấu vết nho nhỏ.
- Oanh...............!
Bát Cực Thiên Vĩ lần này tự bạo.
Phân thân hình rùa to lớn rất nhanh bảo vệ Huyền Thiên Tông, tự bạo đánh thẳng tới, nhưng, căn bản không lay chuyển được mảy may.
Cự quy phân thân này quá cường đại.
Xa xa, trong mắt Trang Tử lóe lên một cỗ ngưng trọng. Tuyết Mai lão tổ
lộ ra vẻ kinh ngạc, xác rùa này quá biến thái đi? Cự lực nổ hủy thể xác
Tổ Tiên, không ngờ không thể lay chuyển mảy may?
Bát Cực Thiên Vĩ lại lần nữa sống lại, nhưng Chung Sơn cũng không tiếp tục để cho Bát Cực Thiên Vĩ tự bạo.
Không cần, bởi vì Chung Sơn cẩn thận nhìn cự quy phát ra hơi thở viễn cổ kia, căn bản không nhúc nhích mảy may. Cho dù Pháp bảo của Thánh nhân
cũng không khoa trương như vậy.
- Quả nhiên, Huyền Thiên Tông, ngươi thật to gan, khinh nhờn thi thể Huyền Vũ tổ, luyện hóa thành phân thân?
Chung Sơn bỗng nhiên quát.
Dưới xác rùa, Huyền Thiên Tông lông tóc không tổn hao gì, mắt lạnh nhìn Chung Sơn xa xa.
Bát Cực Thiên Vĩ khiến một đám Tổ Tiên bó tay không có biện pháp, giờ
phút này lại không thể chạm được vào lông tóc của Huyền Thiên Tông.
Huyền Thiên Tông nhìn Đệ Nhất Thiên Ma xa xa không ngừng trầm xuống,
đồng thời trong mắt lóe lên một cỗ tức giận, một cỗ chờ mong.
- Đang đợi Trình Hầu? Không cần chờ, hắn sẽ không tới!
Chung Sơn thản nhiên nói.
Khi nói chuyện, Chung Sơn đạp bước bắn thẳng đến Huyền Thiên Tông. Mà Huyền Thiên Tông cũng biến sắc.
Bát Cực Thiên Vĩ không đối phó được, chỉ có thể Chung Sơn tự mình xuất thủ.
- Khai thiên nhị thức!
Chung Sơn gào to một tiếng, binh chi thiên đạo hiện ra, hư ảnh một thanh Khai Thiên Phủ khổng lồ tới cực điểm ầm ầm chém thẳng xuống Huyền Thiên Tông.
- Oanh...............!
Khai thiên nhị thức mạnh mẽ chém tới, một tiếng nổ lớn vang lên, xác rùa ầm ầm di chuyển, đúng là đỡ được khai thiên nhị thức.
Tấn công khủng bố cũng không bổ ra được xác rùa.
- Chung Sơn, ngươi có ý gì? Vì sao Trình Hầu không tới?
Huyền Thiên Tông lo lắng quát.
- Trẫm nói hắn sẽ không tới, vậy chắc chắn sẽ không đến!
Chung Sơn cười lạnh nói.
Xác rùa đỡ khai thiên nhị thức, mà cái đuôi của Bát Cực Thiên Vĩ cũng
đột nhiên vòng qua bên dưới xác rùa bắn về phía Huyền Thiên Tông.
Tru Tiên Tứ Kiếm!
Huyền Thiên Tông biến sắc, ánh sáng đen bên trên xác rùa bỗng nhiên đại
phóng, đột nhiên hình thành một vòng bảo hộ màu nước đen, bao bọc Huyền
Thiên Tông và khu vực thiên đạo vào trong.
- Oanh...............!
Một tiếng nổ lớn vang lên, vòng bảo hộ nước đen vỡ nát hơn phân nửa, nhưng Tru Tiên Tứ Kiếm cũng bị đánh văng trở về.
Vòng bảo hộ vước đen cuối cùng không phải bản thể xác rùa, tự nhiên không thể cứng cỏi như vậy.
Nhưng mà dù như thế, Huyền Thiên Tông cũng chặn được công kích của Chung Sơn.
- A..........!
Ngay thời điểm Huyền Thiên Tông thầm thở phào một hơi, khóe miệng Bát
Cực Thiên Vĩ bỗng nhiên biến lớn kinh khủng, cẳn về phía cự quy.
Huyền Thiên Tông biến sắc.
- Khai!
- Thình thịch...............!
Mặt trái cự quy màu đen đột nhiên phóng đại, ầm ầm đánh bay Bát Cực Thiên Vĩ.
Nuốt không được?
- Sư tôn? Không giúp một tay sao?
Tuyết Mai lão tổ cau mày nhìn về phía Trang Tử.
Trang Tử hai mắt híp lại, lắc lắc đầu nói:
- Chờ một chút!
Chung Sơn đã đến gần, khai thiên nhị thức vài lần tấn công cũng không có thể phá mở cự quy. Mà Bát Cực Thiên Vĩ lúc đầu buồn bực, sau trở nên vô cùng hưng phấn, bảo bối như thế há có thể không nuốt?
Tuy rằng được phân thân bảo hộ luôn bình yên vô sự, nhưng mà, giờ phút này trong lòng Huyền Thiên Tông tràn đầy khủng hoảng.
Không thể như vậy, 25 tên Tổ Tiên đều không đối phó được Chung Sơn? Tại
sao phải như vậy? Hơn nữa Trình Hầu hẳn phải trở lại, làm sao hắn đến
Thiên Ma giới đến bây giờ còn chưa trở lại? Tại sao lại như vậy?
Vốn coi như mai phục đã nắm chắc, nhưng mà cứ như vậy bị Chung Sơn nhẹ nhàng hóa giải? Vì sao?
- Thiên Điều! Thánh ngục!
Trong mắt Chung Sơn sát khí hiện lên nói.