Trường Sinh Bất Tử

Quyển 12 - Chương 16: Chung sơn giận ngoài băng thần cung




Nhìn Bi Thanh Ti, Băng Thần Cung chủ trầm mặc. Cuối cùng khe khẽ thở dài nói:

- Thanh Ti, ngươi nên biết, đây là số mệnh Băng Thần Cung ta!

- Ta bất kể cái số mệnh gì, ta đã vì ngươi dâng ra thần hồn, chẳng lẽ ngay cả di thể của ta đều không thể xử trí sao?

Bi Thanh Ti oán hận nói.

- Ngươi không phải dâng ra vì ta, ngươi dâng ra vì thương sinh linh thiên hạ, nếu vạn năm sau Băng Thần Cung không còn ra đời Băng Phách thần hồn nữa, ta nhất định sẽ dâng ra thần hồn của ta!

Băng Thần Cung chủ kiên quyết nói.

- Nhưng ta không muốn đợi ở chỗ này.

Bi Thanh Ti kiên trì nói.

Sau cùng, Bi Thanh Ti không hề nhượng bộ nữa, một bước cũng không chịu, nhất định phải trở về Đại Tranh.

Hai nàng nhìn nhau một hồi, cuối cùng, Băng Thần Cung chủ khe khẽ thở dài thỏa hiệp nói:

- Được, ta đáp ứng ngươi!

Nghe được Băng Thần Cung chủ đáp ứng, trong mắt Bi Thanh Ti bỗng nhiên chảy xuống hai hàng nước mắt, không phải là vì cảm kích, mà là vì một tia áy náy đối với Chung Sơn.

Nhìn Bi Thanh Ti bi tình, Băng Thần Cung chủ khe khẽ thở dài chỉ trung tâm ao.

- Băng Thần Cung ta, chịu mệnh Nữ Oa nương nương trông chừng hồ này, có một số việc lại không tránh được. Ngươi có biết lai lịch ao này?

Băng Thần Cung chủ nói.

Bi Thanh Ti không nói gì, bộ mặt biến thành lạnh như băng.

- Cái này gọi là Vạn Ác Chi Trì, đi thông Thiên Ma giới!

Băng Thần Cung chủ nói.

- Nó có thể đi thông Thiên Ma giới?

Giọng nói Bi Thanh Ti lạnh lùng như cũ.

- Thiên Ma Giới, nó là một cái thế giới tựa như hư ảo, Thiên Ma cao cấp không cách nào vào đại thế giới, nhưng Thiên Ma cấp thấp ở trình độ nhất định không bị hạn chế, tu giả không muốn sinh tử Luân Hồi, muốn trường sanh, tất nhiên phải gặp các loại cực hạn đột phá, mà lúc này, Thiên Ma có thể tiến vào đại thế giới, bệnh dịch tả tâm thần, hấp thu cảm xúc tiêu cực, lúc Thiên Ma về Thiên Ma Giới, sẽ mang về cảm xúc tiêu cực của các tu giả.

- Cảm xúc tiêu cực nhiều, Thiên Ma Giới sẽ lớn mạnh, lớn mạnh tới trình độ nhất định sẽ đột phá cửa vào bốn cái Thiên Trụ, Thiên Ma Giới phủ xuống đại thế giới, khi đó, chính là hạo kiếp. Vô tận Thiên Ma vọt tới, sinh linh ở trước mặt bọn họ yếu ớt không chịu nổi. Sinh linh đại thế giới thậm chí vì vậy diệt sạch!

Băng Thần Cung thở dài nói.

Sắc mặt Bi Thanh Ti lạnh như băng, nhưng trong lòng cực kỳ trầm trọng.

- Cái Vạn Ác Chi Trì này, cũng có thể rút cảm xúc tiêu cực Thiên Ma Đái trở về Thiên Ma Giới, ngăn cản Thiên Ma Giới lớn mạnh, mà hai mươi nguồn gốc của vạn ác, chịu trách nhiệm hấp thu những cảm xúc tiêu cực này, thất lạc hai cái, còn dư lại mười tám cái nguồn gốc của vạn ác.

- Làm như vậy, đáng giá không? Nữ Oa nương nương nhất định không muốn nhìn thấy như vậy.

Bi Thanh Ti trầm trọng nói.

- Ai ngờ như vậy chứ? Kẻ gây họa đầu tiên chính là Cộng Công, năm đó Bàn Cổ vẫn lạc, lấy xương sống chính mình hóa thành Bất Chu Sơn, so sánh với Thiên Trụ hiện tại hiệu quả còn tốt hơn, đáng tiếc, bị Cộng Công đánh ngã, Nữ Oa nương nương mới dùng cái biện pháp này đền bù, đáng tiếc nương nương biến mất, Thiên Ma Giới Đại Tự Tại Thiên Ma càng phát ra cường hãn, trong đó đệ nhất Thiên Ma, mỗi vạn năm tụ lực đánh sâu vào một lần hàng rào, bởi vì, mỗi một vạn năm, hàng rào kia sẽ yếu một lần, một khi hàng rào bị phá, Thiên Ma Giới chắc chắn phủ xuống đại thế giới, sinh linh chắc chắn đồ thán, chỉ có dùng Băng Phách thần hồn đánh sâu vào lực lượng của hắn, mới có thể lần lượt hóa hiểm, căn cứ tài liệu vạn năm trước, hiện tại chỉ còn lại có phẩm chất thần hồn của ngươi, ta, có thể bình ổn lần hạo kiếp này.

Băng Thần Cung chủ nói.

- Mặc dù phá hư lực lượng đệ nhất Thiên Ma, nhưng, thần hồn lại bị đệ nhất Thiên Ma hấp thu, như vậy đáng giá không, đệ nhất Thiên Ma càng ngày càng mạnh, càng ngày càng hung hãn, lần này là ta, lần sau là ngươi, đối với đệ nhất Thiên Ma hấp thu vô tận lực lượng Băng Phách thần hồn, ai còn ngăn được nó?

Bi Thanh Ti cắn môi nói.

- Có thể kéo thời gian dài hơn thì kéo!

Băng Thần Cung chủ khẽ thở dài một cái nói.

Bi Thanh Ti nhìn chằm chằm Băng Thần Cung chủ, nhất thời không biết mở miệng như thế nào, hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại.

- Thanh Ti, ta biết...!

Băng Thần Cung chủ còn muốn khuyên.

- Ta mệt mỏi, ngươi đi ra ngoài đi, ta muốn ở chỗ này một mình đợi một thời gian ngắn!

Bi Thanh Ti không để ý tới Băng Thần Cung chủ nữa, tâm tình cực kỳ hỏng bét.

- Được rồi!

Băng Thần Cung chủ lắc đầu giẫm chận tại chỗ đi ra ngoài.

Cánh cửa đại điện ầm ầm đóng kín.

Bi Thanh Ti hướng về phía tám mươi cỗ thi thể, tâm tình cực kỳ trầm trọng, cuối cùng, học tám mươi cỗ thi thể này, ngồi xếp bằng, thật giống như mình đã là người chết, nhưng trong nội tâm có bao nhiêu không thôi, cũng chỉ có Bi Thanh Ti tự mình biết.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Vài ngày sau.

- Thánh vương, trước mắt là Băng Thần Cung!

Chung Sơn mang theo một nhóm người rốt cục chạy tới ngoài Băng Thần Cung, Băng Thần Cung là một quần thể cung điện cực kỳ to lớn, bốn phương tám hướng, có đại lượng nữ tu giả, mọi người bạch y, tu vi cao tuyệt, phần lớn trên mặt vô cùng băng lãnh, cự người ngoài ngàn dặm, chỉ có một chút cô gái tu vi yếu mới có thể phát ra một chút âm thanh chơi đùa, hiển nhiên còn không bị môi trường đồng hóa.

Chung Sơn kích động, bởi vì Chung Sơn biết, lập tức có thể gặp lại được Bi Thanh Ti.

Bi Thanh Ti, trong một đám hoàng hậu, trầm mặc ít nói nhất, đồng dạng cũng tính cách cực đoan trong nóng ngoài lạnh, nhìn như lạnh như băng, lại tình cảm phong phú nhất, thậm chí, có khi bởi vì một tia tình cảm, vén lên tất cả trách nhiệm nặng nề.

Thanh Ti đang ở trước mắt?

- Đi!

Chung Sơn ra lệnh một tiếng.

- Được!

Một nhóm mười hai người bay hướng Băng Thần Cung cung điện.

Hô!

Một đạo thân ảnh màu trắng bay ra.

- Người tới người phương nào, dám xông trọng địa Băng Thần Cung!

Một cái bạch y nữ tử kêu lên.

Nhìn bạch y nữ tử này, Chung Sơn khẽ mỉm cười nói:

- Ngươi không nhận ra ta?

- Ách?

Bạch y nữ tử kia hơi hơi ngạc nhiên.

- Năm đó, đi tới Đại Tranh Thánh đình ta đón Thanh Ti, ta nhớ có ngươi!

Chung Sơn nói.

- A, là ngươi, cái Thánh vương yếu nhất?

Bạch y nữ tử kia bỗng nhiên kinh ngạc nói.

- Lớn mật!

Kim Bằng trừng mắt.

Thánh vương yếu nhất, ai dám nói Thánh vương là Thánh vương yếu nhất?

Chung Sơn khoát khoát tay, để cho Kim Bằng không cần khẩn trương, bạch y nữ tử nói không sai, mình năm đó đúng là vô cùng yếu.

- A, ý không tốt, ta không phải mắng ngươi, ta là, ta là...!

Cô gái hiển nhiên ít khi giao tiếp.

- Không có gì, ta muốn thấy Thanh Ti, ngươi có thể dẫn đường cho ta không?

Chung Sơn cười hỏi.

Dù sao, Bi Thanh Ti ở chỗ này, nơi này có rất nhiều người là bằng hữu Bi Thanh Ti, vì vậy Chung Sơn tận lực cho đầy đủ mặt mũi.

- A, thiếu Cung chủ? Nàng...!

Cô gái mặt liền biến sắc, tiếp theo tỏ vẻ khó khăn.

Chung Sơn lập tức phát hiện có cái gì không đúng, lập tức hỏi tới:

- Nàng ở nơi đâu, có thể mang ta đi sao?

- Này, này, này, ta phải bẩm báo Cung chủ.

Cô gái lập tức nói.

- Tại sao?

Chung Sơn càng ngày càng ngưng trọng.

- Chờ, ta đi bẩm báo Cung chủ!

Cô gái cuống quít bay đi.

Sắc mặt Chung Sơn lại âm trầm, Chung Sơn bỗng nhiên có loại dự cảm xấu.

- Thánh vương, có cái gì không đúng a!

Tử Dương Kinh Hồng nói.

- Bất kể chuyện thế nào, lần này, ta phải mang Thanh Ti đi!

Chung Sơn trầm giọng nói.

Ông!

Hư không trước mặt mọi người khẽ run, bỗng nhiên một thân ảnh hiện ra trước mặt Chung Sơn. Vạt áo bồng bềnh, vẻ mặt lãnh ý, chính là Băng Thần Cung chủ năm đó.

- Chung Sơn tham kiến Băng Thần Cung chủ, lần này tiến đến, mong gặp Băng Thần Cung chủ còn cả thê tử ta!

Chung Sơn lập tức nói.

Bất kể như thế nào, Chung Sơn cho đủ mặt mũi.

- Vợ của ngươi? Người nào nha?

Băng Thần Cung chủ lạnh mặt nói.

Chung Sơn nhíu hai mắt lại, trong lòng thầm giận, nhưng vẫn trịnh trọng nói:

- Nàng tên Bi Thanh Ti, năm đó bị ngươi đi!

- Nơi này không có Bi Thanh Ti, ngươi đi đi!

Băng Thần Cung chủ lạnh lùng nói.

Giờ phút này trong lòng Băng Thần Cung chủ ngầm bực, làm sao Chung Sơn tới lúc này? Mặc dù đã không thể nào thay đổi gì nữa, vì sao không đợi nửa năm sau tới?

Không có Bi Thanh Ti? Đi? Chung Sơn nổi giận tại chỗ.

- Đi? Ta sẽ không đi, giao ra Bi Thanh Ti, nếu không,...!

Chung Sơn lạnh giọng nói.

- Nếu không cái gì!

Băng Thần Cung chủ trừng mắt nói.

- Nếu không ta huyết tẩy Băng Thần Cung!

Chung Sơn rét lạnh nói.

Một câu, mọi người phía sau rối rít lấy ra vũ khí của mình.

- Ngươi dám!

Băng Thần Cung chủ gào to một tiếng nói. Phía sau một đám Băng Thần Cung nữ nhất thời lấy ra trường kiếm, nhắm thẳng vào đoàn người Chung Sơn.

- Hừ.....................!

Chung Sơn hừ lạnh một tiếng, như tiếng nổ, vang dội tứ phương Băng Thần Cung.

- Ta không dám? Ngươi có thể thử một chút.

Chung Sơn lạnh giọng nói.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Ở bên trong Thương Sinh Điện, Bi Thanh Ti ngồi xếp bằng. Tâm tình tiến vào cảnh giới không linh, mấy ngày qua, không để ý sinh tử, không ngờ bất giác để cho tu vi là đột phá, đạt đến Cổ Tiên Đại viên mãn.

Đáng tiếc, lúc này đột phá, còn hữu dụng sao? Bi Thanh Ti lộ ra một tia khổ sở.

- Thiếu Cung chủ, thiếu Cung chủ, không xong!

- Thiếu Cung chủ, ngươi mau ra đây, ai nha, các ngươi đừng cản ta, ta có chuyện quan trọng tìm thiếu Cung chủ, không nên cản ta, a!

Ngoài điện thanh âm tiểu Mai, tiểu Lăng bỗng nhiên cắt đứt suy nghĩ Bi Thanh Ti.

- Cho các nàng đi vào!

Bi Thanh Ti thản nhiên nói.

- Vâng!

Loảng xoảng!

Đại môn bị mở ra ầm ầm. Quả nhiên là tiểu Mai cùng tiểu Lăng. Nhị nữ vừa tiến vào đại điện, đã bị cảnh tượng trong đại điện sợ ngây người, còn có 18 người? A, người chết?

- Tiểu Mai, Tiểu Lăng, các ngươi làm sao tới, không biết chỗ này không thể xông loạn sao?

Bi Thanh Ti thản nhiên nói.

Lời nói Bi Thanh Ti cắt đứt hai người ngẩn người.

- A, thiếu Cung chủ, không xong, mau, mau theo ta ra ngoài!

Tiểu Mai tới đây kéo lại Bi Thanh Ti.

Bi Thanh Ti bị kéo, đi tới cửa đại điện hỏi:

- Rốt cuộc tại sao?

- Cái kia, một người tự xưng phu quân của ngươi đến, bây giờ đang ở phía ngoài!

Tiểu Mai nói.

- Đúng vậy a, hắn dường như tên Chung Sơn, hiện tại đã đánh nhau cùng Cung chủ!

Tiểu Lăng nói.

Chung Sơn? Nghe được hai chữ này, Bi Thanh Ti thật giống như trúng tình thiên phích lịch, dưới chân mọc rễ đứng yên tại chỗ.