Trường Sinh Bất Tử

Quyển 11 - Chương 67: Chưởng khai thời không




Dương gian, Bắc Châu, hướng đông nam Phong Trủng Cương Vực.

Trùng trùng điệp điệp ước khoảng 3000 người, chậm rãi bay qua biển rộng, bay đến trên Phong Trủng Cương Vực, dừng ở trên vùng trời một con sông lớn. Nhóm người này, mỗi người quần áo đẹp đẽ quý giá, hết sức ngạo khí.

Đám người này cưỡi đủ loại Thần thú, có chín con thần Sư, thần Lộc chín màu, kim đỉnh thần Hạc, thậm chí Thần thú cường đại như Băng Kỳ Lân cũng đều có, chỉ vẻn vẹn bị một ít cường giả ngồi lên mà thôi.

Mức độ tu vi những người này không đồng đều, có thậm chí yếu tu vi chỉ là phàm nhân Kim Đan Kỳ, cũng có cường giả có thể áp đảo Thần thú Kỳ Lân.

Hơn 3000 người, giống như mỗi một đại gia đình dời nhà bay tới.

Trên vùng trời sông lớn, một người trong đó, phất tay một cái, núi sông bốn phía sông lớn bị san thành đất bằng. Một đám người chậm rãi hạ xuống.

Các loại cung điện không ngừng bày ra. Các loại kiến trúc nhao nhao được bố trí ra.

Mọi người hạ xuống, nhưng ở giữa không trung có một nam nhân hắc bào hoa lệ gầy yếu, nam nhân nhìn mọi người một cái nói: - Chư vị, rốt cục đến Phong Trủng Cương Vực, một đường phong trần, chư vị chịu khổ, tạm thời nghỉ ngơi một thời gian, mấy ngày nữa, hết sạch mỏi mệt, chúng ta lại đi gặp mặt Thánh Vương!

- Từng người nghỉ ngơi! Một tộc trưởng nói.

Lập tức, con cháu gia tộc của hắn nhao nhao nghỉ ngơi.

Các cường giả khác cũng phân phó thuộc hạ mình.

Nam nhân áo bào đen hoa lệ chậm rãi hạ xuống, hơn 3000 người nhân vật đầu não cũng tụ lại với nhau.

- Chư vị có thể theo Đại Tranh ta, hiện tại, ta lại lần nữa cảm tạ chư vị! Người áo bào đen hoa lệ quay sang 100 người trước mặt mở miệng nói.

- Thân đạo hữu, ngươi quá nghiêm trọng rồi, chiến dịch Phong Thần năm đó, tu vi chúng ta yếu ớt, không thể giống những tiền bối kia giúp ngươi, chúng ta vẫn luôn băn khoăn, lần này chúng ta dời cả nhà theo ngươi tới, ngươi cũng không nên khách khí. Một người áo bào đỏ trong đó nói.

- Năm đó, ôi, là ta hại bọn họ! Thân Công Báo lắc lắc đầu nói.

- Không, chuyện này không thể trách ngươi, bảy Thánh diệt Đại Thương, trách không được ai, cũng không phải bảy Thánh cuối cùng đều biến mất toàn bộ sao? Năm đó, Đại Thương Thánh đình tại thời kỳ cường thịnh, tu vi chúng ta yếu ớt, khi gặp nạn, là Thân đạo hữu ngươi trượng khí, nhiều lần viện trợ chúng ta, chúng ta mới qua được cửa ải khó khăn, vốn tại chiến dịch Phong Thần tới rất muốn giúp ngươi, nhưng khi đó ngươi không chịu! Người áo bào đỏ nói.

- Lúc ấy Đại Thương đã đi vào đường cùng, đi tìm chư vị cũng vô ích, ngược lại sẽ liên lụy tính mạng chư vị, tại hạ ái ngại, tự nhiên báo tin tất cả quan viên Đại Thương xử lý các ngươi giống như bài ngoại (ý nói bài xích người bên ngoài _đây là chính sách giống như nhà Nguyễn ta thời xưa), hy vọng chư vị không phiền lòng!

- Làm sao phiền chứ? Chúng ta đâu phải hạng người vong ân phụ nghĩa chứ, làm sao không nhìn ra khổ tâm của ngươi, bởi vậy, lần này ngươi tìm đến chúng ta, tự nhiên không cần nói, cả nhà ta đều theo tới, về sau phải hoàn toàn dựa vào ngươi chiếu cố! Người áo bào đỏ cười nói.

- Chư vị vốn đều có thế lực của mình, thậm chí còn có mấy vị đã đạt tới Tổ Tiên, đệ tử kế thừa lại nổi danh thiên hạ, chư vị không phụ Thân Công Báo, Thân Công Báo cũng nhất định không phụ chư vị. Phần ân tình này, Thân Công Báo nhớ kỹ. Hơn nữa, Thân Công Báo cũng sẽ không gài bẫy chư vị! Thân Công Báo trịnh trọng nói.

- Chúng ta tự nhiên tin tưởng ngươi, chỉ là Đại Tranh này, thật sự như lời ngươi nói, hơn được Đại Thương ngày xưa sao? Người áo bào đỏ nghi ngờ nói.

- Ta và Trụ Vương đều nói có thể! Thân Công Báo khẳng định gật gật đầu.

Thân Công Báo vừa nói, mọi người đều gật gật đầu. Trụ Vương tuy rằng ngã xuống, nhưng ở người ở nơi này, ai cũng không khinh thường Trụ Vương, có thể dùng Thánh đình chu toàn bảy đại Thánh nhân, người như vậy, ai lại dám xem nhẹ? Sự tình Trụ Vương tiên đoán, Thân Công Báo đã nói qua, bởi vậy, mọi người đều giống như ăn được một viên thuốc an thần, nhao nhao gật gật đầu, đối với cái gọi là Đại Tranh cũng càng thêm mong đợi.

Phía sau sườn Thân Công Báo, có đứng một nam nhân áo bào lam, mi tâm của nam nhân lại được khảm một viên ngọc bích, nhìn qua cực kỳ thần bí.

Người này đúng là Đại Minh Giáo hộ pháp Lạc Tinh Trần được Chung Sơn yêu cầu, luôn luôn đi theo bảo hộ Thân Công Báo tới Đại Tranh Thánh đình, cường giả tuyệt thế có được thiên hạ thần thông thứ 9 Thời gian.

Năm đó được Chung Sơn yêu cầu bảo hộ Thân Công Báo thay Đại Tranh quảng nạp hiền tài mới, trong lòng Lạc Tinh Trần còn có chút không tin, thanh danh của Thân Công Báo, mình ở âm phủ đều biết, đã sớm thối không thể ngửi. Quả thực đúng là tai tinh thân, một câu Đạo hữu xin dừng bước, không biết bẫy chết bao nhiêu cường giả tuyệt thế, người như vậy còn có thể mời được cường giả tới Đại Tranh sao?

Sự thật chứng minh, ánh mắt Lạc Tinh Trần vĩnh viễn thua kém Chung Sơn, 3000 người mênh mông đông nghịt, cứ như vậy được mời tới, hơn nữa 100 người trước mắt, lại tinh nhuệ trong tinh nhuệ.

Thân Công Báo, quân đoàn trưởng thứ 11 của Đại Tranh! Quả nhiên không giống bình thường.

Đang lúc mọi người nói chuyện với nhau.

Thân Công Báo và Lạc Tinh Trần bỗng nhiên đều biến sắc.

- Con dân Đại Tranh, giơ tay phải của các ngươi lên, cho trẫm mượn lực lượng, cùng trẫm đánh bại Huỳnh Hoặc........!

Trong lòng Lạc Tinh Trần và Thân Công Báo bỗng nhiên đều vang lên hai tiếng long ngâm, còn có tiếng rống chiến của Chung Sơn nữa.

Đánh bại Huỳnh Hoặc?

Thân Công Báo và Lạc Tinh Trần bỗng nhiên liếc nhau.

- Thân Công Báo, chuyện gì vậy? Một người trong đó bỗng nhiên nghi ngờ nói.

- Chư vị, giờ phút này Đại Tranh muốn dùng đến chư vị, phàm là người có tu vi Tổ Tiên, theo ta lập tức đi tới Lăng Tiêu Thiên Đình, dưới Cổ Tiên, lưu lại chiếu cố các vị thân hữu! Thân Công Báo quyết định thật nhanh nói.

- Được!

Mọi người tuy rằng biến sắc, nhưng vẫn quả quyết ứng tiếng.

- Lạc Tinh Trần, dẫn đường! Thân Công Báo quay sang Lạc Tinh Trần nói.

- Vâng! Lạc Tinh Trần lập tức đáp.

- Vù!

Thân Công Báo, Lạc Tinh Trần cùng tám gã Tổ Tiên bay lên trời, theo Lạc Tinh Trần dẫn đường cấp tốc vọt về phía Lăng Tiêu Thiên Đình.

- Hưu! Mười đạo thân ảnh nhất thời biến mất ở phía chân trời.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - Trên bầu trời Lăng Tiêu Thiên Đình.

Vô tận ngọn lửa thiêu đốt, Huỳnh Hoặc điều động thiên địa đại thế lực, chính thức toàn lực đánh chém Chung Sơn.

Thiên đại đại thế lực vừa ra, không gian thiên địa bị đốt cháy không còn, bốn phía chỉ còn lại vô tận ngọn lửa màu đỏ, ngọn lửa bùng cháy thẳng tới Chân Long do Chung Sơn hóa thân.

Đối mặt với thiên địa đại thế lực khổng lồ, thân thể chu sa Kim Long số mệnh, tự nhiên không thể địch nổi, chỉ vẻn vẹn thu lại, nấp bên cạnh Chân Long do Chung Sơn hóa thân, tránh né lực lượng xung quanh.

Âm phủ, Xương Kinh, trong thư phòng Chung Sơn.

Chung Sơn đồng tử co rụt lại nói: - Thiên địa đại thế lực? Đây là thiên địa đại thế lực?

- Thánh Vương, rốt cuộc là cái gì? Nê Bồ Tát lập tức hỏi tới.

- Huỳnh Hoặc hút hết toàn bộ thiên đạo, pháp tắc một mảnh thiên địa, chỉ còn lại đại đạo pháp tắc của hắn. Chung Sơn trầm giọng nói.

- Nói như vậy, tu giả ở trong này, không thể điều động lực lượng của thiên địa, mất đi pháp lực, chỉ còn sức chống cự? Nê Bồ Tát mặt liền biến sắc nói.

- Mất đi pháp lực?

Mọi người đều biến sắc. Sớm nghe nói về sự cường hãn của thiên địa đại thế lực, nhưng cho tới bây giờ không biết nó cường hãn cỡ nào, đây, đây chỉ vẻn vẹn là mới bắt đầu sao?

Dương gian, trên vùng trời Lăng Tiêu Thiên Đình.

Chân Long Chung Sơn hóa thân đúng là không cảm giác được một chút hơi thở pháp lực nào, 3000 thiên đạo đều bị hút ra? Chỉ còn pháp lực của Huỳnh Hoặc? Chung Sơn không chỉ không thể sử dụng pháp lực, mà trọng yếu hơn là trong lúc Huỳnh Hoặc phất tay, tai tinh đại đạo lực vô cùng kinh khủng kèm theo ngọn lửa cường hãn, đè xuống Chung Sơn.

Lực thiêu đốt cường hãn đè ép, cũng chỉ khi Chân Long hóa thân phát động Thiên Ma Thối Thể tầng thứ chín, khó khăn lắm mới ngăn cản được, mà Chân Long hóa thân Chung Sơn cũng giống như bị cố định lại vậy. Trong lúc nhất thời khó có thể nhúc nhích. Giống như bị cố định ở đó, mặc cho người khác xâm lược.

Huỳnh Hoặc mang theo một cỗ hung ác, bàn tay phải đưa ra, một chưởng úp xuống Chung Sơn.

Một chưởng này rất chậm, nhưng mà, một chưởng này chém ra, thiên địa phía sau Huỳnh Hoặc đều tối sầm lại, thậm chí vô số ngôi sao trong tinh không phía sau đều hơi hơi tối sầm lại.

Một chưởng đánh ra, rút lấy lực lượng khổng lồ của thiên địa, ngay cả tinh không lực đều bị rút ra, chỉ vẻn vẹn còn một chưởng chậm chạp này vung ra.

Sau khi vô tận lực lượng rút ra tụ về bàn tay Huỳnh Hoặc, cổ thiên địa đại thế lực này đánh ra, rất nhiều ngọn lửa trước mặt nhao nhao nhường đường, sinh ra một cỗ khí tức khiến ngọn lửa run rẩy mãnh liệt.

Trong hoàn cảnh hắc động thiêu đốt, theo một chưởng này đánh ra, dần dần xuất hiện một Đại Thủ Ấn đủ mọi màu sắc. Đại Thủ Ấn này mơ mơ hồ hồ, hơn nữa tốc độ không phải quá nhanh, nhưng Đại Thủ Ấn này ai cũng không dám khinh thường.

Rất nhiều quan viên trên Lăng Tiêu Thiên Đình nhìn vào mắt đều run sợ, khí tức hủy diệt tới chí cực, khiến rất nhiều người tinh thần đều phảng phất.

- Thiên địa đại thế lực, chưởng khai thời không! Thi tiên sinh mang theo một cỗ lo lắng nói.

- Thánh Vương giống như hoàn toàn không thể động đậy, Thi tiên sinh, chưởng khai thời không là cái gì? Thủy Vô Ngân lập tức lo lắng hỏi.

- Một chưởng này rút lấy vô tận lực lượng của thiên địa, tinh cũng trở nên ảm đạm, thiên địa trở nên khô héo, lực lượng bị Huỳnh Hoặc dùng Thánh nhân mệnh cách mạnh mẽ rút ra, một chưởng đánh ra, không chỉ có thể phá mở không gian, còn có thể phá mở thời gian. Thánh uy Thánh nhân! Thi tiên sinh vô cùng lo lắng nói.

- Phá mở thời gian, cái gì gọi là phá mở thời gian? Thủy Vô Ngân lo lắng nói.

- Nói thí dụ như ngươi bị loại lực lượng này đánh trung, hai tay của ngươi biến chất ngàn năm, lưng của ngươi lại lui về ngàn năm trước, bộ ngực của ngươi biến chất vạn năm, ánh mắt của ngươi lui về vạn năm trước. Tóm lại, bị loại lực lượng này dính vào, phá mở thời gian, trong giây lát trở thành mai một. Cho dù Tổ Tiên bình thường cũng như vậy. Thi tiên sinh kinh hãi nói.

Thi tiên sinh nhận ra một chưởng đủ mọi màu sắc này, nhưng mà Thi tiên sinh tạm thời lại bất lực! Thật sự bất lực, Thi tiên sinh tuy rằng có rất nhiều Cương thi, nhưng mà căn bản ngăn không được một chưởng này.

Một chưởng này, căn bản không nên tồn tại trong hậu thế, gia tộc ghi lại, thậm chí loại lực lượng này có thể đánh sụp toàn bộ Thế giới. Nhưng, Thánh nhân lại có thể có được.

- Thánh Vương nguy rồi!

Quan viên Đại Tranh đều nóng nảy, chưởng khai thời không, chưởng khai thời không, làm sao nghênh địch đây, làm sao nghênh địch a!

Tổ Tiên vây xem từng người cũng kinh hãi, động thời lộ ra nụ cười lạnh, Chung Sơn lần này chết chắc rồi.

Thậm chí, khi Huỳnh Hoặc điều động thiên địa đại thế lực, lại rút ra lực lượng tinh không lực, khiến trong tinh không xa xôi, các cường giả tuyệt thế Thiên Chú Tử, Thiên Thần Tử bỗng nhiên đều dừng chiến đấu. Từng người kinh ngạc nhìn phía dưới.

- Chung Sơn, hắn muốn chết? Thiên Chú Tử kinh ngạc nói.

Trong lương đình trên không trung, Mặc Tử cũng ngẩng đầu nhìn trời, nhìn Huỳnh Hoặc rút ra lực lượng thiên địa hình thành một chưởng khủng bố này, căn bản cũng không phải phàm nhân có thể tiếp được. Chung Sơn lại không thể động đậy, chẳng lẽ hắn thật muốn chết?

- Hả? Di Thiên Thánh nhân bỗng nhiên hả một tiếng cắt đứt Mặc Tử suy nghĩ.

Mà thời khắc này, ánh mắt Di Thiên Thánh nhân lại không nhìn về phía một chưởng thiên địa đại thế trên bầu trời, mà lại nhìn về phía Lăng Tiêu Thiên Đình, tại lúc khẩn yếu quan đầu này lại không nhìn Huỳnh Hoặc, ngược lại nhìn về phía Lăng Tiêu Thiên Đình, vậy khẳng định là Lăng Tiêu Thiên Đình có sự tình càng khiến Di Thiên kinh ngạc hơn.