Trường Sinh Bất Tử

Quyển 11 - Chương 52: Quản được chó của ngươi




Lang Thần Cương Vực.

Ở ngoài Thích Thiên Thánh Cảnh, trong lúc vạn lang triều bái, bầu trời bỗng nhiên đến 11 vị khách không mời mà đến.

11 vị khách không mời mà đến khí thế phi phàm, mới vừa đến, liền mang đến một cổ cuồng phong mạnh mẽ không chút kiêng kỵ áp tới bốn phía.

Rất nhiều Lang tộc tu vi yếu lập tức bị ép tới hộc máu tại đương trường, thần trí mơ hồ.

- Đây?

Tất cả cường giả Lang tộc đều ồ lên. Không hỏi bầu trời là ai, mà vùng gần Thích Thiên Thánh Cảnh này là nơi nào? Đây là Lang tộc Thánh địa, trung tâm Lang tộc thiên hạ, lão tổ trở về, lại có người dám làm càn như thế ở Thánh địa Lang tộc? Không kiêng nể gì như thế?

Vô số Lang tộc lập tức nổi giận, cho dù áp bách này cường thế vô cùng, Lang tộc vẫn vô cùng phẫn nộ.

Bởi vì, giờ phút này Lang tộc đã không còn phải lo lắng, lão tổ tông hơn 9000 vạn năm trước đã trở lại, một Chí Tôn Lang tộc cường thế ngập trời sinh ra, đây là chỗ dựa của Lang tộc. Là can đảm của Lang tộc.

Tu vi yếu tự nhiên bị áp không thể ngẩng đầu, nhưng, trong bầy sói, vẫn có một ít cường giả tuyệt thế. Chật vật nhìn về phía 11 tên người áo trắng trên bầu trời!

- Thánh nhân? Một Lang tộc trong đó liếc mắt một cái nhìn thấu gương mặt mơ hồ người cầm đầu.

Đây là một loại dấu hiệu của Thánh nhân.

10 tên cường giả sau lưng Thánh nhân, cũng ngạo khí ngút trời, dùng ánh mắt cường giả tuyệt thế kia, không ngờ tất cả bọn họ đều là Tổ Tiên. Bởi vì cường giả tuyệt thế kia đúng là cảnh giới Cổ Tiên, tự nhiên có thể cảm thụ xuất rất nhiều áp bách hơn xa bản thân mình.

Một Thánh nhân, mười Tổ Tiên?

Bọn họ tới làm gì? Đến đảo điên Lang tộc ta?

- Rống! Lang tộc kia tức giận vừa rống một tiếng.

Tiếng rống này vừa ra, khiến mười một cường giả trên bầu trời hơi chậm lại, lại có Lang tộc dám khiêu khích quyền uy của mình?

Hơi hơi quay đầu, 11 người nhìn về phía Lang tộc kia, từng người mang theo vẻ hung ác nhìn lại.

Ánh mắt lạnh như băng, áp bách cường đại, lập tức chế trụ Cổ Tiên khiêu khích kia.

- Rống!

- Rống!

- Rống!.........

Bốn phía quảng trường, tiếng rống giận của Lang tộc liên tiếp vang lên, bất khuất, không phục, phẫn nộ, từng Lang tộc không ngừng quay sang bầu trời rống lên, tiếng rống tràn đầy phẫn nộ.

Một đám Tổ Tiên trên bầu trời nhíu mày, những Lang tộc này điên rồi sao? Bọn họ dám khiêu khích mình? Một người khiêu khích, đó là đầu óc nó xảy ra vấn đề, nhưng bây giờ liên tục không ngừng, không ngừng rống, những súc sinh này đều điên rồi sao?

- Rống!

Càng ngày càng nhiều Lang tộc kêu lên. Tiếng rống khiến vùng ngoài Thích Thiên Thánh Cảnh sôi trào, càng truyền càng xa, càng ngày càng nhiều Lang tộc rít gào lên, hướng lên trời rít gào, hướng tới 11 đại cường giả rít gào.

Một người khí thế nhỏ nhoi, nhưng mà mười, trăm, ngàn, vạn, 10 vạn tên thì sao?

Gần như tất cả Lang tộc có thể há mồm đều gào lên.

- Súc sinh vô tri! Một Tổ Tiên tóc xanh trong đó lạnh lùng nói.

- Ngươi nói ai súc sinh? Trong Thích Thiên Thánh Cảnh, bỗng nhiên bay ra một gã Tổ Tiên, đúng là Tử Nhiêm trưởng lão.

Tử Nhiêm trưởng lão lạnh lùng nhìn Tổ Tiên mắng Lang tộc kia, đầy mặt hung ác. Hiển nhiên đây không phải là hạ thấp Lang tộc mà nói vậy, mà giống như một ít Yêu tộc sẽ mắng chửi nhân loại là loại hai chân thịt vậy. Ai nghe cũng khó chịu.

- Lang tộc? Thích Thiên Thánh Cảnh? Hừ, bảo Đế Thích Thiên các ngươi tới gặp ta! Thánh nhân cầm đầu lạnh giọng mắng.

Bảo Đế Thích Thiên các ngươi tới gặp ta? Thái độ cao cao tại thượng, hiển lộ ra hết bá đạo và quyền uy của Thánh nhân.

Nếu là trước kia, Tử Nhiêm trưởng lão nhất định sẽ cẩn thận, Lang tộc Thánh địa, nơi này tuy rằng chưa chắc sợ Thánh nhân, nhưng mà cũng không nguyện đắc tội Thánh nhân, bởi vì Lang tộc không có lực lượng đủ cường thế.

Hiện tại, tồn tại cường thế Lang tộc đã trở về, Tử Nhiêm trưởng lão lại ăn nói khép nép, không nói những Lang tộc khác không đáp ứng, cho dù trong lòng mình cũng tự khinh bỉ mình.

Thánh nhân, Thánh nhân thì thế nào? Như thế khi dễ đến Lang tộc Thánh địa ta rồi, ta còn phải ăn nói khép nép nịnh bợ hắn sao?

Tử Nhiêm trưởng lão tuy rằng bị hung uy của Thánh nhân chấn nhiếp, nhưng cũng không lập tức bay vào Thích Thiên Thánh Cảnh, mà lại lạnh lùng nhìn về phía cả đám trước mắt nói: - Thì ra là Thiên gia chư cường, Thiên Chú Tử! Tử Nhiêm thất kính, chỉ là, nơi này dù sao cũng là Thánh địa Lang tộc ta, chư vị phô trương lớn như vậy, chẳng nhẽ muốn trấn phục Lang tộc ta sao?

Rất nhiều sự việc trở nên dị thường!

Các Tổ Tiên tuy rằng cuồng vọng, nhưng không có kẻ ngu dốt, tự nhiên nhìn ra cổ quái của Lang tộc, Thánh nhân Thiên Chú Tử cầm đầu tự nhiên cũng nhìn ra được. Quá cổ quái, những Lang tộc này không có khả năng nổi điên tập thể. Bọn họ lại có cái gì dựa vào, dám làm càn với ta như vậy?

- Bảo Đế Thích Thiên tới gặp ta! Thiên Chú Tử lại lần nữa trầm giọng nói.

Tử Nhiêm trưởng lão nhẹ nhàng vung tay lên, một gã cường giả Lang tộc bay vào Thích Thiên Thánh Cảnh, đi tới bẩm báo Đế Thích Thiên. Mà Tử Nhiêm trưởng lão còn đứng ở bên ngoài, trầm giọng nói: - Lang tộc ta hiện tại đã không có Đế Thích Thiên, chỉ có Chí Tôn Lang tộc! Thiên Chú Tử tại sao tới đây? Chẳng nhẽ để khi dễ những Lang tộc ngay cả tiên nhân cũng chưa đạt tới này sao?

Tử Nhiêm trưởng lão đây là đang nói Thiên Chú Tử ỷ vào thân phận Thánh nhân khi dễ phàm nhân, lão không biết xấu hổ!

Thiên Chú Tử nhìn chằm chằm Tử Nhiêm trưởng lão, 10 đại Tổ Tiên cũng mắt lạnh nhìn về phía Tử Nhiêm trưởng lão.

- Ngươi là ai, dám cùng Thánh nhân nói như thế? Lang tộc ngươi có cái gì dựa vào sao? Tổ Tiên tóc xanh lạnh lùng nói.

- Nơi này là Lang tộc Thánh địa, trung tâm của Lang tộc ta, các ngươi giết tinh nhuệ Lang tộc ta, còn hỏi ta có cái gì dựa vào? Ngược lại, nếu ta đến Thiên gia ngươi, giết đệ tử Thiên gia ngươi, ngươi sẽ có cảm tưởng gì? Lang tộc, không chấp nhận cho bất luận kẻ nào làm càn. Tử Nhiêm trưởng lão trầm giọng nói.

- Ha ha ha ha, Lang tộc? Thánh địa? Hừ, Thiên gia ta diệt Lang tộc ngươi dễ như trở bàn tay, làm càn, chúng ta làm càn thì đã sao? Một đám súc sinh! Tóc xanh Tổ Tiên khinh thường nói.

- Oanh........!

- Ông.................!

Hư không đột nhiên vang lên tiếng nổ lớn, Tổ Tiên tóc xanh dường như trong nháy mắt bị trọng thương vậy, tiếp đó rất nhanh thân hợp thiên đạo. Phòng bị xung quanh.

Bầu trời, các Tổ Tiên bỗng nhiên cẩn thận đề phòng, bởi vì vừa rồi một chốc kia quá nhanh, mọi người căn bản không kịp phòng bị, trong nháy mắt, Tổ Tiên tóc xanh đã bị tập kích, đồng thời, giờ phút này cả người khóe miệng đều bị đánh sưng lên.

Mọi người chỉ nhìn thấy một đạo ánh sáng vàng hiện lên. - Làm càn, là phải trả giá thật lớn! Trong Thích Thiên Thánh Cảnh, chậm rãi truyền ra một thanh âm trầm trọng.

Nghe được thanh âm này, vô số Lang tộc đều kích động, thậm chí Tử Nhiêm trưởng lão cũng cung kính đứng ở một bên. Thậm chí phần eo còn hơi hơi gấp khúc.

Thấy một màn như vậy, các Tổ Tiên đồng tử co rụt lại. Lạnh lùng nhìn về phía cửa vào Thích Thiên Thánh Cảnh. Dần dần, từ bên trong bay ra một nam nhân đầu bạc, nam nhân một thân hoa bào rộng lớn, lang mắt hiện lên một cỗ khí phách, chậm rãi bay ra. Đi theo phía sau là mười Tổ Tiên Lang tộc, từng người cực kỳ cung kính với nam nhân đầu bạc.

- Bái kiến Chí Tôn!

- Bái kiến Chí Tôn!......... Đám lang kích động bái chào.

Nam nhân đầu bạc đúng là Đế Huyền Sát, đầu bạc không phải già nua, mà vốn chính là đầu bạc, ngạo khí lăng vân, ánh mắt bắn thẳng đến 11 người trên bầu trời, trực bức xuyên qua thiên đạo tới Tổ Tiên tóc xanh.

Ánh mắt lạnh lùng, khiến Tổ Tiên tóc xanh không ngờ sinh ra một cỗ cảm giác run sợ, dường như trong nháy mắt không thể nói ra lời vậy, khí thế kia quá vượng.

- Đế Thích Thiên? Thiên Chú Tử trầm giọng nói.

- Đây là Chí Tôn Lang tộc chúng ta, Đế Huyền Sát! Một bên Tử Nhiêm trưởng lão lập tức cải chính nói.

Đế Huyền Sát? Chí Tôn Lang tộc? Thiên Chú Tử cổ quái nhìn Đế Huyền Sát. Bởi vì ánh mắt của Đế Huyền Sát bây giờ nhìn mình, không ngờ không có chút sợ hãi nào, mà lại là loại ánh nhìn nổi giận từ trên cao nhìn xuống! Một Tổ Tiên cũng dám dùng ánh mắt này nhìn ta?

Đế Huyền Sát Thật nhìn Thiên Chú Tử thật sâu, mới nhàn nhạt phun ra một câu: - Quản cho tốt chó của ngươi, hiện tại cút khỏi Lang Thần Cương Vực!

Quản cho tốt chó của ngươi? Hiện tại cút khỏi Lang Thần Cương Vực?

Các Tổ Tiên sau lưng Thiên Chú Tử bộ mặt không khỏi co giật. Đặc biệt Tổ Tiên tóc xanh thân hợp thiên đạo kia, hắn lại còn nói ta là chó? Đúng là đồ hỗn hào.

Các Tổ Tiên trừ có thực lực đều có kiêu ngạo của mình, còn có kiêu ngạo nội tình Thiên gia, thật giống như một đám Lang tộc trước mắt dám cùng Thánh nhân khiêu chiến, đó là bởi vì phía sau bọn họ còn có Chí Tôn Đế Huyền Sát, mà phía sau các Tổ Tiên còn có tồn tại to lớn hơn, Thiên Châu, Thiên gia!

Tự nhiên từng người trợn mắt hướng nhìn về phía Đế Huyền Sát.

Mà Thiên Chú Tử, giờ phút này cũng lạnh lùng nhìn Đế Huyền Sát.

Hiện tại cút khỏi Lang Thần Cương Vực? Thiên hạ có ai dám nói với mình như thế? Chưa từng có qua, Chí Tôn Lang tộc trước mắt này là cái gì, không ngờ lên tiếng như thế! Thật to gan.

Trong mấy ngày này, Đế Huyền Sát đã hoàn toàn chinh phục được tất cả Lang tộc, vạn người một lòng, tự nhiên toàn bộ đều đứng cùng chiến tuyến với Đế Huyền Sát.

Càng ngày càng nhiều Lang tộc từ Thích Thiên Thánh Cảnh bay ra, từng người trợn mắt tương nhìn 11 đại cường giả khiêu khích trên bầu trời.

Tổ Tiên Lang tộc trước kia luôn luôn ít gây chuyện, không có nghĩa là bọn họ không dám gây chuyện. Hơn nữa trở thành cường giả Lang tộc, phần lớn đều là người không ngừng chiến đấu giết lên, sao lại sợ phiền phức?

Quần hùng giằng co, giống như một lời không hợp sẽ ra tay.

Thiên Chú Tử hơi hơi trầm mặc một trận, nhìn chằm chằm Đế Huyền Sát phía dưới, trong lòng không ngừng biến ảo. Lúc tới không có điều tra gì, bởi vì không có thời gian, chỉ vẻn vẹn xem qua một ít tư liệu về Đại Tranh, biết đã từng có qua một Đế Huyền Sát, không có khả năng chính là người này, chắc là trùng tên trùng họ.

Lang tộc không ngờ quay về thể chất Chí Tôn? Đó chính là Đế Huyền Sát trước mắt áp chế tất cả Lang tộc, thậm chí sửa lại quy củ Thích Thiên Thánh Cảnh.

Đế Huyền Sát?

Tuy rằng Đế Huyền Sát không thả ra khí tức của mình, nhưng mà Thiên Chú Tử vẫn có thể cảm thấy rõ một cỗ chiến ý mạnh mẽ. Đặc biệt cặp mắt kia, ánh mắt kia tràn đầy một cỗ khí tức miệt thị tất cả.

Loại cảm giác này, Thiên Chú Tử chỉ cảm nhận được qua trên người một người, đúng là gia chủ, Thiên Đạo Tử!

Đế Huyền Sát trước mắt từ đâu ra? Vì sao có khí thế mạnh như vậy?

Thiên Chú Tử không nói gì. Bởi vì thời điểm này không cần hắn nói chuyện. Cường ngạnh, lời nói đối phương vừa rồi càng cường ngạnh, yếu đuối, Thánh nhân cũng không thể yếu đuối, bởi vậy hiện tại không thể nói.

1 gã Tổ Tiên phía sau Thiên Chú Tử mở miệng nói: - Đế Huyền Sát? Chúng ta có việc trong người, không có ý định phát sinh xung đột, chỉ muốn hỏi, gần đây có một đám người đi qua, người cầm đầu tên là Chung Sơn và Thiên Linh Nhi hay không?

Đế Huyền Sát nhìn chằm chằm một đám người trên bầu trời, vẻ mặt cực kỳ lãnh đạm nói: - Lời của ta, không nghe thấy sao?