Trường Sinh Bất Tử

Quyển 11 - Chương 3: Điểm tướng tây tiến




- Mấy chục vạn năm tới nay, nếu như Thiên Châu không phát sinh đại biến, nói vậy, Thiên Châu cũng còn là thế lực của Thiên gia! Thiên lão gật gật đầu.

Kim Bằng há miệng một cái, trong mắt lộ ra vẻ không tin, làm sao có thể? Thiên hạ cửu châu dương gian này, chỉ có Đại Chu mấy chục vạn năm trước đoạt được một phần tám, đó còn là có bảy đại Thánh nhân hiệp trợ, Thiên gia này làm sao có thể biến thái như vậy?

- Nói tỉ mỉ một chút! Chung Sơn trầm giọng nói.

- Vâng!

- Hiện tại Thiên gia đã không còn cường thế như thời thượng cổ nữa, cho nên chỉ nắm giữ 1 Châu thôi! Thiên lão nói.

Một bên Kim Bằng bộ mặt co rút, cái gì gọi là, không còn cường thế như thời thượng cổ nữa? Cái gì gọi là chỉ nắm giữ 1 Châu thôi?

- Vậy thời điểm Thiên gia huy hoàng như thế nào? Chung Sơn hỏi.

- Thời kỳ thượng cổ, Thiên gia dương gian đại thế giới sinh ra một vị gia chủ Thiên đế, đồng thời có bốn đại Thánh nhân đều là truyền nhân dòng thứ Thiên gia, trong năm đại Thánh nhân khác có hai người đã từng là đệ tử của gia chủ! Thiên gia huy hoàng, chiếm cứ ba Châu đại thế giới, thời đó hiếm có sức mạnh nào sánh bằng! Gia chủ Thiên đế ra lệnh một tiếng, tức là thiên uy buông xuống, thiên hạ nào có ai dám không theo! Thiên lão nói.

- Trong thiên hạ, nào dám không theo? Khí phách thật lớn!

Chung Sơn gật gật đầu cảm thán nói.

- 1 Thiên Đế, bốn Thánh nhân đều là người Thiên gia? Còn có hai tên đệ tử cũng đều là Thánh nhân? Vậy đại thế giới không phải đều là của Thiên gia sao? Điều này sao có thể? Kim Bằng cả kinh kêu lên.

Các trọng thần cũng ngưng trọng. Thiên gia này đúng là mạnh tới biến thái.

Đại thế giới bao lớn, Thiên gia kia đâu chỉ cường thế, chín Thánh nhân có 6 người xưng thần, còn có một một Thiên đế thống soái thiên hạ? Chiếm ba Châu? Cũng chính là một phần ba đại địa dương gian?

- Kim Bằng tướng quân ánh mắt có lẽ còn dừng ở thời đại Hồng Quân, kỳ thật tại trước thời đại Hồng Quân, xuất hiện qua mấy Thiên đế huy hoàng, mấy Thiên Đế này ngã xuống, Thiên Đình mai một, nhưng bọn hậu nhân bọn hắn cũng không bị diệt sạch, có nội tình ngày xưa, những hậu nhân này thành lập gia tộc cường đại, giống Thiên gia, còn có Khổng gia ngươi biết! Thiên lão giải thích.

Kim Bằng trầm mặc một trận, bởi vì Kim Bằng mặc dù hiểu biết không sâu đối với Khổng gia nhưng dường như nghe Khổng Tuyên đề cập qua, trước kia Khổng gia trừ Khổng Tử thì từng có ra qua Thánh nhân, hơn nữa Thánh nhân kia cũng không phải là gia chủ!

- Thiên Lệnh, Thiên Tòng Lệnh, là cái gì? Chung Sơn hỏi.

- Thiên Lệnh chính là lệnh của gia chủ, là gia chủ Thiên đế huy hoàng năm đó lưu lại, bên trong vừa tượng trưng thân phận của gia chủ, cũng vừa có một ít bí mật và kế thừa Thiên gia, cụ thể ta không rõ ràng lắm, chỉ có gia chủ biết, về phần Thiên Tòng Lệnh, tổng cộng có 4 khối, mỗi cái đều sinh ra cùng thời với Thiên Lệnh, là 4 Thánh nhân Thiên gia năm đó lưu lại, dưới Thiên Lệnh, Thiên Tòng Lệnh lớn nhất, Thiên Tòng Lệnh cũng đúng theo ý của Thiên Lệnh! Thiên lão giải thích.

- Thiên Uy Nhãn thì sao? - Thiên Uy Nhãn, là một Pháp bảo năm đó gia chủ Thiên đế tế luyện, là Pháp bảo trải qua bao đời Thiên gia kế thừa, cụ thể tồn tại khi nào, hậu đại cũng không rõ lắm. Thiên lão giải thích.

- Thiên gia rốt cuộc có bao nhiêu cao thủ? Kim Bằng hỏi tới.

- Không rõ ràng lắm, dù sao rất mạnh, rất mạnh! Thiên lão lắc đầu mà Chung Sơn lại có thể đại khái đoán được, không nói bên trong Thiên gia, chỉ nơi lãnh thổ Thiên gia khống chế, 36 lãnh thổ quốc gia, mỗi một lãnh thổ quốc gia đều có Tổ Tiên tọa trấn, những thứ này còn không tính, cứ nói đám người Thiên Thần Tử một chút là biết.

Thiên Thần Tử tại tiểu thế giới đã từng cùng Doanh chiến một trận, tuy rằng ai cũng không buông tay chiến đấu, nhưng từ lúc bọn họ quay sang công nhận nhau là biết Thiên Thần Tử cường đại cỡ nào.

Mà trong Thiên Hạ Phong, trừ Thiên Thần Tử ra, còn ngồi mười mấy lão quái vật, hơn nữa còn có một mật thất bên trong, không biết bên trong còn có cái gì.

Quần thể mạnh mẻ như vậy, không ngờ bị buộc trốn vào tiểu thế giới không dám đi ra, thậm chí tự cho là người thủ hộ tiểu thế giới, đơn giản là xử lý toàn bộ tiên nhân tiến vào tiểu làm thế giới, để tránh tin tức mình lộ ra.

Một đám người mạnh như vậy mà bị ép thành như vậy, có thể tưởng tượng dòng thứ Thiên gia tại Thiên Châu mạnh bao nhiêu!

- Đại thế giới đúng là một đầm nước sâu a! Chung Sơn cảm thán nói.

- Năm đó dòng chính người Thiên gia mới điêu linh, dòng thứ Thiên gia dần dần thuận lợi phát triển, mới đưa đến bi kịch năm đó, Thiên Châu tuy rằng bị dòng thứ Thiên gia đoạt, nhưng vẫn còn là huyết mạch Thiên gia, bọn họ là hậu duệ Thánh nhân năm đó, mà ta mặc dù là dòng thứ, nhưng cùng gia chủ Thiên Linh Tử đều là hậu duệ Thiên đế ngày xưa, cho nên chúng ta đều là người dòng chính Thiên gia. Thiên lão giải thích.

- Ừ! Chung Sơn gật gật đầu.

- Người dòng thứ Thiên gia, muốn có nhất là Thiên Lệnh, trước khi tổ tiên trốn vào tiểu thế giới, từng bố trí nhiều nghi trận, tuy rằng Thiên Uy Nhãn chiếm được tin tức, nhưng người dòng thứ Thiên gia nhất định sẽ không toàn lực chú ý, nhưng chỉ cần Thiên gia phái ra một phần nhỏ lực lượng thì cũng không thể ngăn cản, cho nên khẩn cầu Thánh Vương, sớm ngày đi tới Tây Châu! Thiên lão quỳ lạy.

Trong Thiên Duyến Các, quần thần trầm mặc một trận. Dù sao tin tức này mang tới rung động quá lớn.

- Quái vật lớn, đây là quái vật lớn!

- Đứng lên đi, buổi tối ngày mai ta liền xuất phát, hiện tại các ngươi lui ra ngoài đi, trẫm phải suy nghĩ một thời gian, sau đó điểm tướng theo ta Tây tiến! Chung Sơn mở miệng nói.

- Vâng! Mọi người lập tức đáp.

Điểm tướng, chuyện mỗi lần Chung Sơn xuất môn cần làm, lần trước đi tới Đông Châu, điểm Nam Cung Thắng, Thi tiên sinh, Lạc Tinh Trần! Lần này đi tới Tây Châu, giống như còn nguy hiểm hơn so với đi tới Đông Châu, nhất định phải tốt trù tính thật tốt mới được! Chung Sơn tính kế, tận lực nắm giữ.

Nhắm mắt, Chung Sơn nhẹ nhàng gõ mặt bàn, trong đầu đều nhớ lại quần thần Đại Tranh một lần!

- Chung Sơn, ngươi muốn đi Đông Châu? Trong Thiên Duyến Các bỗng nhiên vang lên một giọng nữ.

Có thể tùy ý tiến vào Thiên Duyến Các tại Lăng Tiêu Thiên Đình chỉ có hai người, Niệm Du Du và Huyễn Cơ.

Mà dưới tình huống không kinh động người khác, chỉ có Huyễn Cơ có thể tùy ý ra vào.

Nhẹ nhàng mở to mắt, Chung Sơn gật gật đầu nói: - Đúng vậy, lần này phải đi!

- Ôi, nếu có thể đợi 30 năm nữa thì tốt rồi! Huyễn Cơ lộ ra một bộ khổ não nói.

- Ồ! Vì sao? - Đại khái 30 năm nữa, là ta thoát ly được chế ước cái pho bản thể kia, ta cũng có thể cùng ngươi đi xa nhìn một chút! Huyễn Cơ đầy mặt đáng tiếc nói.

- 30 năm! Chung Sơn ánh mắt hơi hơi sáng ngời.

- Đúng vậy! Cho nên lần này không thể theo ngươi đi! Mỗi lần trở về nghe ngươi nói trải qua, đều có cảm giác hưng phấn, bị vây khốn tại một chỗ đúng là không thoải mái! Huyễn Cơ đáng tiếc nói.

- Sẽ còn có cơ hội! Chung Sơn an ủi.

- Chung Sơn, Chung Sơn! Ngoài đại điện bỗng nhiên truyền đến tiếng la hét!

- Là Tiên Tiên, tiểu nha đầu kia đến rồi! Huyễn Cơ cười nói.

- Chí Tôn, ngươi không thể đi vào, Thánh Vương đang ở...! Thị vệ lo lắng khuyên nhủ.

- Để cho nàng đi vào! Chung Sơn nói.

- Thình thịch! Tiên Tiên đẩy cửa mà vào.

Bộ dáng bây giờ của Tiên Tiên rõ ràng rất là nóng vội.

- Chung Sơn, nghe nói ngươi muốn đi Tây Châu? Tiên Tiên vội vàng nói.

- Không sai! Chung Sơn gật gật đầu.

- Mang ta đi theo có được hay không? Tiên Tiên lập tức đi đến trước mặt Chung Sơn, ôm cánh tay Chung Sơn lắc lắc.

- Ngươi muốn đi? Chung Sơn ngoài ý muốn nói.

- Ừ!

Tiên Tiên ngồi xuống đùi Chung Sơn, tiếp đó len lén nhìn xem Chung Sơn.

Tại lúc còn nhỏ, Tiên Tiên thường xuyên được Chung Sơn ôm vào ngực, chỉ là sau khi hóa hình, không còn được vậy nữa, giờ phút này lấy dũng khí ngồi lên.

Chung Sơn nhẹ nhàng cười, cũng không nói cự tuyệt.

Tiên Tiên thấy Chung Sơn không cự tuyệt, sắc mặt hơi hơi phiếm hồng, nhưng vẫn yêu kiều nói: - Ta muốn đi, có được hay không? - Vì sao? Chung Sơn hỏi.

Thấy Chung Sơn hỏi, Tiên Tiên vẻ mặt nghiêm túc, tiếp đó mày nhíu lại nói: - Ta xem qua một ít bản đồ, Thích Thiên Thánh Cảnh tại ngay trên đường tới Tây Châu, trên đường phải trải qua Thích Thiên Thánh Cảnh. Ta, ta muốn gặp gia gia! - Đế Huyền Sát? Chung Sơn có chút nhớ lại nói.

- Ừ! Tiên Tiên gật gật đầu, trong mắt lóe lên một cỗ chờ đợi.

Nhìn lại Tiên Tiên, Chung Sơn vuốt vuốt mái tóc Tiên Tiên nói: - Ta biết ngươi muốn gặp gia gia, nhưng lần này, ta không thể để cho ngươi đi!

- Vì sao? Lúc đi có thể không ghé vào Thích Thiên Thánh Cảnh, phải nhanh chóng đi Tây Châu cứu Linh Nhi tỷ tỷ, có thể trở về mới có thể, trở về đi ngang qua Thích Thiên Thánh Cảnh cũng không quá xa mà! Tiên Tiên lo lắng nói.

- Không phải nguyên nhân này! - Vậy thì vì cái gì? Tiên Tiên vội vàng nói.

- Ta đã đáp ứng Đế Huyền Sát, phải chiếu cố thật tốt an toàn của ngươi, Thích Thiên Thánh Cảnh dù sao không phải nơi thiện lương, ngươi lại là Lang tộc, đến lúc đó khẳng định sẽ dấy lên một ít phiền toái không cần thiết, Đế Huyền Sát cũng không muốn ngươi xảy ra chuyện! Chung Sơn lắc lắc đầu nói.

- Thích Thiên Thánh Cảnh kia cũng là Lang tộc, ta cũng là Lang tộc, làm sao lại có nguy hiểm chứ? Tiên Tiên vẫn lo lắng nói.

- Đều là Lang tộc vốn không có nguy hiểm sao? Vậy ta đây đều là Nhân tộc mà triều chiến không ngừng, sẽ không phải đánh giặc sao? Người sẽ vì lợi ích mà giết người, cũng lang cũng sẽ như vậy! Chung Sơn nói.

Nhìn lại Chung Sơn, Tiên Tiên cảm thấy vô cùng ủy khuất, đã lâu không gặp gia gia, trong lòng tràn đầy tưởng niệm. Cái miệng nhỏ nhắn chu lại, tuôn ra nước mắt đau khổ!

Thấy Tiên Tiên thương tâm, Chung Sơn nhẹ nhàng lấy tay lau lau nước mắt Tiên Tiên nói: - Ta biết ngươi muốn gặp gia gia, tuy nhiên ngươi yên tâm, lần này trở về, ta nhất định đi ngang qua Thích Thiên Thánh Cảnh, ta đi tìm Đế Huyền Sát, nếu có thể, ta mang Đế Huyền Sát trở về gặp ngươi. Có được hay không?

- Thật sao? Tiên Tiên dần dần tiếp nhận sự thật này rồi.

- Đương nhiên, tuy nhiên ngươi tuyệt đối không thể dấn thân phạm hiểm. Cũng đừng khóc, tu luyện cho thật tốt, chờ Đế Huyền Sát trở về, dọa hắn nhảy dựng lên! Chung Sơn dịu dàng khuyên nhủ.

- Ừ! Tiên Tiên lúc này mới nín khóc, mỉm cười.

Chạng vạng ngày hôm sau!

Trong Thiên Duyến Các, các trọng thần cung kính đứng!

- Nên bàn giao ta đã bàn giao rồi, trong lúc ta không ở đây, chư vị lo lắng nhiều hơn một chút. Chung Sơn nói.

- Vâng! Quần thần tuân mệnh.

- Du Du, ta muốn đi Tây Châu! Chung Sơn quay sang Niệm Du Du nói, trong ánh mắt hiện lên vẻ cầu cứu.

- Ngươi yên tâm đi đi, nơi này, ta sẽ giúp ngươi trông coi, hơn nữa ta cũng có thể xuống âm phủ tìm ngươi nói chuyện phiếm! Niệm Du Du lộ ra vẻ mặt rộng lượng!

Vuốt vuốt mái tóc Niệm Du Du, trong mắt Chung Sơn lóe lên một cỗ vui mừng.

- Vương Tĩnh Văn, Kim Bằng, Thi tiên sinh, Thiên lão, Hạo Mỹ Lệ, còn có Tiểu Kim, theo ta Tây tiến! Chung Sơn hạ lệnh.

Kim Bằng tự nhiên hưng phấn, đi theo Chung Sơn ra ngoài, mỗi lần đều có ngạc nhiên vui mừng, hơn nữa Kim Bằng cũng thích chiến đấu, tự nhiên là người nguyện ý đầu tiên.

- Vâng! Mọi người lập tức đáp.

Năm người, một rồng, theo Chung Sơn Tây tiến Tây Châu! Phượng Hoàng Cương Vực!