Trường Sinh Bất Tử

Quyển 11 - Chương 25: Thi thể thánh nhân có bộ dáng giống như thi tiên sinh




Thi thể Thánh nhân bên trong quan tài vừa mở mắt, hai luồng ánh sáng xanh u bắn ra một cỗ cảm giác tĩnh mịch đến hủy diệt tận cùng đánh sâu vào tâm hải Thiên lão.

Thiên lão nháy mắt toát ra thần thái vô cùng kinh sợ, thân mình vọt ra sau, không dám nhìn cỗ thi thể này nữa.

Thi thể Thánh nhân mở ra hai mắt, tiếng kèn sừng trâu trang nhiêm trong thiên địa bỗng nhiên ngừng lại.

Một cỗ áp lực mạnh mẽ tràn ra khắp nơi, thiên địa như đọng lại, quan tài này nằm ngay cạnh bờ Hoàng Tuyền Hải, Hoàng Tuyền gần bờ bỗng nhiên ngừng gầm thét. Quỷ vật từ các nơi trên bầu trời bay tới đột nhiên khựng lại giữa không trung, quỷ vật từ xa chuẩn bị bay tới như cảm nhận được khí tức kinh khủng vô hạn, liền quay đầu bỏ chạy.

Quỷ vật trên không trung từ từ hạ xuống, rất nhiều cương thic Thi tiên sinh cũng đáp xuống đất, một chân quỳ xuống, vô thức triều bái thi thể Thánh nhân kia.

Ngay cả quỷ vật xung quanh, bị khí thế mạnh mẽ đè xuống, cũng triều bái thi thể Thánh nhân.

Thiên lão mang theo một cỗ kinh hãi đi ra sau Thi tiên sinh.

Thi tiên sinh sắc mặt lạnh nhạt nhìn quan tài.

Bùm! Một bàn tay tái nhợt vươn ra khỏi quan tài, vỗ mạnh lên cạnh.

Thi thể Thánh nhân áo bào đen hoa lệ ngồi dậy.

Trên thi thể Thánh nhân, tỏa ra một cỗ khí tức thái cổ, cỗ hơi thở này khiến người ta sinh ra cảm giác cổ xưa, khí thế càng thêm cổ đại.

Thậm chí Thiên lão cảm giác được, dường như Công Thâu Tử cũng không có loại cảm giác cổ xưa này.

Thi thể Thánh nhân chậm rãi đứng dậy, bay ra khỏi quan tài, toàn thân toát ra ánh sáng trắng nhàn nhạt.

Bay lên không trung, từ trên cao nhìn xuống, bốn phương tám hướng như tạo thành một mảnh chân không, trong vòng 10 vạn dặm, không còn quỷ vật dám tới gần.

Hai mắt toát ra ánh sáng xanh, thi thể Thánh nhân bỗng nhiên ngẩng đầu.

Rống.....

Thi thể Thánh nhân ngửa mặt rống dài, tiếng rống vang dội núi sông, một cỗ sóng không gian theo tiếng rống này quét ngang bốn phương tám hướng.

Trên bầu trời hình thành một cái lốc xoáy hư không khổng lồ, tạp khí vô tận, tạp khí kinh khủng hình thành bão lốc, xoay chuyển trên đầu thi thể Thánh nhân.

Khí tức Thánh nhân hùng mạnh từ từ kéo lên, lực đè nén cũng càng lớn.

Nhất thời, trong Âm Gian, bỗng nhiên âm thanh im bặt, tựa như thi thể Thánh nhân quát một tiếng, tất cả quỷ vật không còn dám phát ra âm thanh nữa.

Keng keng keng!

Thi tiên sinh lắc chuông.

Giữa không trung, thi thể Thánh nhân hùng mạnh bỗng run lên.

Tiếp đó, thi thể Thánh nhân bỗng nhiên quỷ dị xoay người cúi đầu nhìn Thi tiên sinh.

Hình dạng thi thể giống y như Thi tiên sinh, Thiên lão đứng đầu sau, trong lòng không khỏi phát lạnh, bởi vì ánh mắt Thánh nhân quá kinh khủng, căn bản không dám đối diện.

Đương nhiên, Thiên lão cũng chưa thấy qua ánh mắt của Thánh nhân khác, dù sao Thánh nhân còn sống, mỗi người đều không thể nhìn rõ khuôn mặt.

Nhưng hai khuôn mặt Thi tiên sinh giống y như nhau này, đối mặt từ xa xa, tạo ra ảo giác quỷ dị, thậm chí làm Thiên lão kính sợ Thi tiên sinh thêm ba phần.

Cho tới nay, Thiên lão chỉ biết là Thi tiên sinh có thể khống chế thi thể trước kia khống chế các loại thi thể giúp Chung Sơn rất nhiều chuyện, nhưng mà trong mắt Thiên lão, khống chế thi thể chỉ là tiểu đạo tầm thường mà thôi. Cũng như khống chế con rối, chỉ là con rối này sử dụng thi thể cường giả luyện chế.

Nhưng lúc này, Thiên lão không dám coi thường Thi tiên sinh nữa. Nếu đây chỉ là tiểu đạo tầm thường, vậy người tu luyện trong thiên hạ chính là chó má. Thi thể Thánh nhân? Ngay cả thi thể Thánh nhân cũng khống chế được? Quá hung tàn rồi!

Đối với cỗ thi thể này, Thiên lão chỉ nhìn một cái, đã như có áp lực vô tận, nhưng Thi tiên sinh lại mặt lạnh xử lý, thậm chí trong quá trình đối diện thi thể Thánh nhân, trong mắt Thi tiên sinh càng lộ ra hung ác.

Thi tiên sinh niệm rất nhiều chú ngữ không nghe rõ, trong mắt lóe lên u quang, hung ác nhìn thi thể Thánh nhân Thánh nhân đối diện.

Sắc mặt thi thể Thánh nhân cũng như nổi giận, tựa như vô cùng căm ghét kẽ có gan khiêu khích mình.

Hai khuôn mặt giống y như nhau liền giằng co.

Thi tiên sinh không ngừng chú ngữ, nhưng Thiên lão đứng đằng sau nghe nửa buổi cũng không hiểu gì, hai người này giống như đang đánh cờ.

Hoặc là Thi tiên sinh muốn khống chế thi thể Thánh nhân này, thi thể Thánh nhân lại muốn giãy khói khống chế của Thi tiên sinh.

Sắc mặt Thiên lão không khỏi co rút, đối với mình được Thiên Thần Tử quán đỉnh, tu vi leo thẳng Cổ Tiên, vốn đã vô cùng đắc ý, nhưng so với Thi tiên sinh mà nói, dường như mình còn kém nhiều lắm.

Đương nhiên, ngoại trừ Phong Thủy Trận, bởi vì Phong Thủy Trận của Thiên lão là tồn tại đỉnh điểm Thiên gia đương thời, cũng như Âm Dương Nghịch Chuyển Hoàng Tuyền Đại Trận này, Thiên lão không thua bất cứ ai.

Rống! Thi thể Thánh nhân rống giận một trận.

Rống! Thi tiên sinh cũng gầm lên theo.

Thiên lão phát hiện, hai tiếng rống này giống y như nhau, dù là dài ngắn, tần suất, âm điệu cũng y hệt.

Sau hai tiếng rống giống y nhau này, thi thể Thánh nhân đối diện lại trở nên bình tĩnh, cũng không còn địch ý tới Thi tiên sinh, chỉ là sắc mặt vẫn lạnh băng như trước.

Thi tiên sinh nhẹ nhàng lắc chuông, lúc này thi thể Thánh nhân mới xoay người đi, dường như hoàn toàn nghe theo lời của Thi tiên sinh.

- Thiên lão, hắn có thể khống chế rất nhiều quỷ vật, hiện tại chúng ta có thể tìm Phong Thủy Sư của đối phương!

Thi tiên sinh thản nhiên nói.

- Hắn... hắn thật là Thánh nhân?

Thiên lão có chút không xác định.

- Ngày xưa đúng là Thánh nhân, hiện tại chỉ là một bộ thi thể mà thôi, chỉ còn khí thế, thực lực không thể đạt đến trình độ Thánh nhân được nữa!

Thi tiên sinh lắc đầu.

Chỉ có khí thế? Thiên lão một trận không tin, nhưng Thi tiên sinh chỉ nói nhiều như vậy, Thiên lão cũng không tiện hỏi nhiều.

- Được, khống chế đông đảo quỷ vật, vậy cũng tốt hơn là không được gì, trận cơ đại trận chính là Hoàng Tuyền Lộ, Hoàng Tuyền Hải. Chỉ cần chúng ta tìm được trận mạch, trận cốt đại trận là được. Điều khiển quỷ vật, ta nghĩ chúng ta sẽ tìm đến Phong Thủy Sư đối phương!

Thiên lão không khỏi hưng phấn nói.

- Tốt!

Thi tiên sinh gật đầu.

..................

Dương gian, Hoàng Tuyền Cương Vực.

Hoàng Tuyền Lộ lộn ngược, Âm Gian Cương Vực phủ xuống, quỷ vật tung hoành, sinh linh đồ thán.

Quỷ vật ngày càng đông, ngày càng mạnh, tuy rằng đoàn người Chung Sơn gặp phải quỷ vật mạnh nhất chỉ là cảnh giới Cổ Tiên, mọi người không sợ. Nhưng có cái đầu tiên, nhất định có cái thứ hai, có đánh lẻ, nhất định sẽ có vây công.

Đoàn người Chung Sơn vừa lùi ra ngoài, vừa luôn cẩn thận xung quanh.

Kim Bằng cùng Đao Nhân Đồ thành tả hữu hộ pháp, không ngừng vung kích vung đao chém giết quỷ vật không có mắt, đoàn người tiếp tục lùi ra ngoài.

- Thánh Vương, thế này không phải là cách. Mặc kệ chúng ta lùi thế nào, quỷ vật vẫn không ngừng tăng lên, trong thời gian ngắn chúng ta không cách nào rời khỏi Hoàng Tuyền Cương Vực. Thần đoán, hiện tại toàn bộ Hoàng Tuyền Cương Vực đã biến thành thế này, chúng ta có trốn cũng uổng công!

Vương Tĩnh Văn lên tiếng.

- Ừm!

Chung Sơn gật đầu.

- Kim Bằng, tìm chỗ dễ thủ khó công, tạm thời đóng quân đã!

Chung Sơn lên tiếng.

- Rõ!

Kim Bằng lập tức đáp lại.

Kim Bằng liền nhanh tìm được một khe núi, nhanh chóng bố trí trận pháp, dưới trấn áp mặt đất, trên bao phủ bầu trời, cho mọi người có chỗ đặt chân tạm thờ.

- Vì sao không đi ra!

Niết Thanh Thanh lo lắng.

- Không đi được, Hoàng Tuyền Lộ trên trời không chỉ mở ra một hướng, tức là quỷ vật không phải từ một hướng tiến vào dương giản. Chúng ta đi tới trước, nói không chừng còn có quỷ vật lợi hại hơn. Tuy rằng chúng ta không sợ quỷ vật, nhưng không cần phải làm chuyện tốn sức không lợi gì như vậy!

Chung Sơn giải thích.

- Vậy chúng ta phải làm sao?

Hạo Mỹ Lệ lo lắng hỏi.

Chú Ngôn Thuật của Hạo Mỹ Lệ luôn luôn thuận lợi, nhưng đối mặt tình huống này, quả thật không có cách nào. Đây là thiên địa chuyển biến, nguyền rủa căn bản không hiệu quả.

- Chờ!

Chung Sơn trầm giọng nói.

- Chờ cái gì?

- Thi tiên sinh cùng Thiên lão có thể chiến thắng trở về!

Chung Sơn trịnh trọng nói.

- Bọn họ? Có được không?

Niết Thanh Thanh có chút không chắc chắn.

- Nhất định được!

Chung Sơn vô cùng khẳng định.

Cho nên, đoàn người Chung Sơn tạm thời ở lại đây. Đao Nhân Đồ cùng Kim Bằng cách 2 canh giờ thay ca một lần, quét sạch quỷ vật khá mạnh xung quanh, những quỷ vật yếu thì ngay cả đại trận cũng không phá được!

Lúc này, Đao Nhân Đồ dọn dẹp quỷ vật, Kim Bằng đang nghỉ ngơi.

Đoàn người Chung Sơn cũng không nói gì, yên lặng chờ đợi.

Bỗng nhiên, Kim Bằngtrừng mắt, thân mình đứng vụt lên!

- Có chuyện gì?

Hạo Mỹ Lệ liền hỏi.

- Có Tổ Tiên đến đây, đang đánh với Đao Nhân Đồ!

Kim Bằng lập tức nói.

Kim Bằng nói rồi, đạp bước bay ra ngoài, muốn đi hỗ trợ Đao Nhân Đồ.

- Tổ Tiên?

Mọi người liền trở nên cảnh giác.

Chung Sơn ngồi trên ghế, lạnh nhạt nhìn bên ngoài, mọi người tự nhiên đứng cạnh Chung Sơn.

Bên ngoài, quỷ vật gào thét càng lớn, thậm chí có quỷ vật còn không ngừng đánh vào đại trận khe núi, làm cho Thiên Linh Nhi và Niết Thanh Thanh đều toát ra sợ hãi, nhích lại gần Chung Sơn.

- Kim Bằng cùng Đao Nhân Đồ đã đánh với Tổ Tiên rồi? Sao lại lâu như thế?

Hạo Mỹ Lệ có vẻ sốt ruột.

Bùm!

Xa xa nổ lớn một tiếng, lộ ra hoàn cảnh u ám, cuối cùng Chung Sơn thấy được kẻ địch.

- Tổ Tiên không phải quỷ vật?

Hạo Mỹ Lệ bỗng hô lên.

- Là Thiên Thư!

Vương Tĩnh Văn lên tiếng.

Quả thật, xa xa chính là ba người Thiên Thư và Kim Bằng, Đao Nhân Đồ đang chiến đấu, ba người đều thân hợp thiên đạo.

Va chạm dữ dội làm không gian xa xa rung chuyển mạnh, Kim Bằng cùng Đao Nhân Đồ đều là cuồng nhân chiến đấu, tự nhiên không sợ Thiên Thư.

- Kim Bằng, ngươi đừng nhúng tay, để cho ta!

Đao Nhân Đồ hét lên.

Kim Bằng cũng ngượng ra tay tiếp, bay tới gần chỗ Chung Sơn, quét sạch quỷ vật xung quanh.

Xa xa, Đao Nhân Đồ cùng Thiên Thư chiến đấu với nhau, Đao Nhân Đồ huyết tính trào ra, sát khí chấn nhiếp quỷ vật xung quanh lập tức tan vỡ, lực lượng thiên đạo thêm vào, Huyết Đao hung hăng đánh vào thiên đạo màu bạc của Thiên Thư.

Bùm!

Thiên đạo của Thiên Thư không khỏi rung chuyển.

Thân hình Thiên Thư cũng lảo đảo, sơ hở chợt lóe lên, cao thủ chiến đấu, mỗi một sơ hở đều là chí mạng, trong mắt Đao Nhân Đồ lóe lên tia sáng lạnh.

Đao Nhân Đồ kinh nghiệm chiến đấu nào chỉ là phong phú, sẽ đi bỏ qua sơ hở này?

Xẹt!

Huyết đao vẽ ra một đường quỷ dị, một đao chặt ngang eo Thiên Thư!