Hồng Quân phân thân đi ra. Tay cầm Thanh Bình Kiếm, một cổ chiến ý phún ra ngoài, đối với đoàn người Chung Sơn.
Người chưa tới, chỉ có chiến ý này đã làm cho thiên địa ngưng tụ, cuồng
phong dừng lại, sương tuyết rơi xuống,, thiên địa mới vừa rồi còn không
ngừng lay động trở nên yên tĩnh, giá rét thấu xương trực bức mà đến.
Quần thần đề phòng, đối phương chỉ có lấy khí thế là có thể áp chế thiên địa, tất cả mọi người trong nháy mắt hiểu sự cường đại của hắn, trước
mặt không phải là Tổ Tiên bình thường, càng không phải là một Thánh nhân bình thường, mà là thiên hạ đệ nhất nhân ngày xưa, Hồng Quân chí cường! Mặc dù mọi người trong lòng tràn đầy khẩn trương, nhưng giờ khắc này ai cũng không có chạy trốn.
Chung Sơn ngưng thần mà đợi, Chung Sơn đã sớm hiểu được cường đại của
Hồng Quân, nhưng bây giờ thấy Hồng Quân chỉ có lấy một phân thân đã phát ra khí thế mạnh như thế, vẫn có chút ngoài ý muốn nhỏ.
Hết sức ngưng thần, tại chiến trường trung tâm, Bát Cực Thiên Vĩ ầm ầm bay ra khỏi.
Hồng Quân không có tự mình xuất thủ, Chung Sơn làm thủ lãnh tự nhiên
không thể tự mình xuất thủ. Đây không chỉ có là một cuộc chiến đấu, lại
càng là một cuộc đánh cờ địa vị.
Bát Cực Thiên Vĩ hiện ra, mọi người trong lòng nhẹ nhàng dãn ra. Dù sao sự cường thế của Bát Cực Thiên Vĩ, mọi người còn nhớ rõ.
- Y nha!
Bát Cực Thiên Vĩ hơi tức giận kêu to với phân thân của Hồng Quân. Hai
mắt trừng ra một cổ hàn quang, tám cái đuôi nhanh chóng vũ động, đảo
loạn không gian, để cho không gian bỗng nhiên kinh hoảng.
Tám cái đuôi vũ động, Tru Tiên Tứ Kiếm lại càng phát ra một cổ hàn quang bức thẳng về phân thân Hồng Quân.
Bát Cực Thiên Vĩ xông tới bản thể Hồng Quân. Tru Tiên Tứ Kiếm dán tại
cùng nhau, hiện lên hình dáng đinh ốc đánh về phía bản thể Hồng Quân.
Nơi xa, Hồng Quân thấy được Bát Cực Thiên Vĩ, khe khẽ ngoài ý muốn nói:
- Thôn Thiên Vĩ Thú? Căn thần thức?
Hồng Quân liếc mắt liền nhìn ra đặc dị của Bát Cực Thiên Vĩ, đồng thời
nhìn Chung Sơn đối diện. Hiển nhiên đối với việc Chung Sơn dùng Thần thú luyện hóa là căn thần thức có chút ngoài ý muốn.
Đối diện, Kiếm Ngạo nắm chặc trường kiếm, không có một tia khiếp sợ Hồng Quân, có cũng là một cổ hưng phấn, một cổ chiến ý cường đại.
Oanh!
Tru Tiên Tứ Kiếm cùng Thanh Bình Kiếm va chạm cường thế một lần. Hư
không nổ nát vụn, chấn động kinh khủng phóng xạ ra tứ phương.
Tru Tiên Tứ Kiếm, Thanh Bình Kiếm vốn cũng là Pháp bảo của Kiếm đạo hung nhân Thông Thiên, năm kiếm của thông thiên, lần đầu tiên va chạm.
Phân thân Hồng Quân xuất ra Thanh Bình Kiếm, cổ tay hơi rung, trăm vạn kiếm khí màu xanh lá hiện ra.
Đây không phải là kiếm khí thông thường, mà mỗi một kiếm khí đều dài
trăm trượng, mỗi một đạo cũng như tuyệt thế thần binh, mang theo một cổ
khí tức giết chóc, bao vây đâm thẳng tới Bát Cực Thiên Vĩ từ bốn phương
tám hướng.
Bành!
Thân thể Bát Cực Thiên Vĩ ầm ầm biến hình, cực độ vặn vẹo.
Hô!
Trăm vạn kiếm khí màu xanh lá bị bắn ra, phòng ngự của Bát Cực Thiên Vĩ dù sao không phải là hư danh nói chơi.
Trăm vạn kiếm khí bắn về phía tứ phương, mà kiếm khí tới phương hướng của Chung Sơn, lại bị Kiếm Ngạo cầm kiếm che ở phía trước.
Kiếm Ngạo vung trường kiếm lên, vô số kiếm khí bay ra khỏi, trăm đối với một, tiêu hao toàn bộ kiếm khí màu xanh lá.
Nơi xa, lần đầu tiên va chạm của phân thân Hồng Quân cùng Bát Cực Thiên Vĩ cũng coi như kết thúc.
Phân thân Hồng Quân ở tại nguyên chỗ không nhúc nhích, mà Bát Cực Thiên Vĩ lại rút lui trăm trượng.
Bát Cực Thiên Vĩ giận dữ. Tru Tiên Tứ Kiếm đột nhiên phân tán ra, chợt hiện lên ở tứ phương, trùm tới phân thân Hồng Quân.
- Tru Tiên kiếm trận? Hừ!
Phân thân Hồng Quân hừ lạnh một tiếng.
Một kiếm đánh đông, thanh quang xông thẳng về Tuyệt Tiên Kiếm.
Thanh Bình Kiếm cùng Tuyệt Tiên Kiếm chạm vào nhau, nhất thời làm rối
loạn Tru Tiên kiếm trận, mà một kiếm thật giống như dùng toàn lực của
phân thân Hồng Quân.
- Gãy!
Phân thân Hồng Quân hừ lạnh một tiếng.
Bành!
Vô tận kiếm khí màu đen bắn ra, một cái đuôi của Bát Cực Thiên Vĩ quỷ dị bị chém thành hai. Bát Cực Thiên Vĩ thống khổ kêu to một tiếng.
Mà quần thần Đại Tranh trong lòng cũng là căng thẳng, phân thân Hồng
Quân này quá mạnh mẻ a! Đây chính là Tuyệt Tiên Kiếm bất bại a, bị chém
đứt?
Bát Cực Thiên Vĩ mang theo một cổ oán niệm cường đại xông thẳng về phân thân Hồng Quân, ánh mắt màu đen tràn đầy cừu hận.
- Hừ! Gãy!
Phân thân Hồng Quân xuất kiếm cũng là cực kỳ nhanh.
Lúc Bát Cực Thiên Vĩ xông lại, một kiếm chặt đứt Hãm Tiên Kiếm.
Bát Cực Thiên Vĩ càng phát ra thống khổ, càng nổi điên, sáu cái đuôi còn dư lại nhanh chóng vẫy về phân thân Hồng Quân.
- Gãy!
Lục Tiên Kiếm gãy.
Mà phút chốc, năm cái đuôi còn dư lại đã đến bên cạnh bản thể Hồng Quân.
Lúc này, phân thân Hồng Quân xuất ra kiếm thứ tư, nhắm thẳng vào Tru Tiên Kiếm.
- Gãy!
Một tiếng gào to, Thanh Bình Kiếm chém xuống, nhưng là bốn cái đuôi của Bát Cực Thiên Vĩ cũng vòng quanh phân thân Hồng Quân.
Oanh!
Thanh Bình Kiếm chém Tru Tiên Kiếm, một tiếng vang thật lớn, Bát Cực Thiên Vĩ ở trong cừu hận, ầm ầm nổ tung. Tự bạo.
Tự bạo? Nơi xa, bản thể Hồng Quân hơi chấn động một chút.
Ùng ùng!
Trùng kích cường đại, tràn đầy một cổ bá đạo mênh mông.
Trong chớp mắt, Bát Cực Thiên Vĩ hóa thành hàng tỉ mảnh nhỏ, tự bạo!
Mà bản thân phân thân Hồng Quân lại bị trận nổ này trùng kích lớn, ít
nhất y phục của phân thân Hồng Quân nhất thời xuất hiện đại lượng tổn
hại, đầu tóc xõa ra, tay cầm kiếm bị rách một vết lớn, máu tươi chảy ra.
Phân thân Hồng Quân gặp phải bị thương nhất định, hắn làm sao cũng không ngờ tới đối thủ sẽ đột nhiên tự bạo.
Còn đối diện, rất nhiều người trong quần thần Đại Tranh đều có chút trợn tròn mắt, đây là yêu nghiệt gì? Mạnh mẻ như thế? Bát Cực Thiên Vĩ tự
bạo cũng không nổ chết hắn?
Hàng tỉ mảnh nhỏ của Bát Cực Thiên Vĩ đột nhiên động, nhanh chóng tụ tập về trung tâm.
- Bạo Tạc Thú, thần thông Bạo Tạc Trọng Sinh?
Kim Bằng trừng mắt, nhất thời nhận ra thần thông của Bát Cực Thiên Vĩ,
này, này không phải là thần thông của Bạo Tạc Thú trước đó không lâu
sao? Bát Cực Thiên Vĩ ngay cả thần thông của nó cũng học xong?
Nhận ra thần thông của Bát Cực Thiên Vĩ còn có phân thân Hồng Quân,
- Bạo Tạc Thú? Sống lại? Hừ!
Phân thân Hồng Quân hừ lạnh một tiếng.
- Thời Gian Tĩnh Chỉ!
Phân thân Hồng Quân dùng tay không cầm kiếm vung lên hướng về phía Bát Cực Thiên Vĩ vỡ nát đang ngưng tụ lại ở trước mắt.
Nhất thời, mọi người thật giống như thấy một không gian màu lam hình lập phương.
Ở không gian màu lam, hết thảy đột nhiên bất động, Bát Cực Thiên Vĩ đang hội tụ về trung tâm đột nhiên dừng lại, hết thảy bất động. Thời gian ở
bên trong không tồn tại?
Nơi xa, hai mắt Chung Sơn nhíu lại, Thời Gian Tĩnh Chỉ? Thần thông thời
gian thật là lợi hại, Chung Sơn phát hiện mình cũng không cách nào khống chế Bát Cực Thiên Vĩ trở lại. Hơn nữa, lĩnh ngộ của Hồng Quân đối với
thần thông thời gian hiển nhiên vượt qua lĩnh ngộ của Bát Cực Thiên Vĩ
đối với thần thông Hoàn Nguyên, nhất thời không cách nào nhúc nhích.
Nhẹ nhàng vung tay lên, một thần tử phía sau lập tức hiểu được.
Đối diện, phân thân Hồng Quân nhìn chằm chằm mảnh nhỏ Bát Cực Thiên Vĩ, khe khẽ hừ lạnh nói:
- Thần thú thứ tám thiên hạ?
Đang khi nói chuyện, Thanh Bình Kiếm trong tay lật ra, thật giống như
muốn lập tức chém tới, hoàn toàn tiêu hủy những mảnh nhỏ này.
Phân thân Hồng Quân tin tưởng, thần thông thời gian, dùng thần thông
giam cầm này, trừ phi là Thần thú Top 5, nếu không ai cũng trốn không
thoát.
Chốc lát khi phân thân Hồng Quân đang chém ra một kiếm, phía sau Chung
Sơn, mũi tên màu vàng hóa thành một đạo cầu vồng vàng kim đột nhiên bắn
ra, trong nháy mắt bắn tới không gian hình vuông màu lam.
Choang!
Mũi tên màu vàng bắn tới không gian hình vuông màu lam, thoáng một cái
đột nhiên nổ tung lên, thật giống như một quả khí cầu bị bắn thủng.
- Di?
Phân thân Hồng Quân hơi hơi ngạc nhiên. Đồng thời mạnh mẽ nhìn về nơi bắn ra mũi tên.
Bởi vì một mũi tên này, không ngờ phá thần thông thời gian của mình. Người nào?
Một nam nhân áo bào lam phía sau Chung Sơn, nhẹ nhàng thu hồi Trường Cung, chính là Lạc Tinh Trần có thần thông thời gian.
Giờ phút này, mảnh nhỏ Bát Cực Thiên Vĩ đã có khả năng hoạt động, nhanh chóng tụ lại, hơn nữa thân hình đảo mắt đã biến mất.
- Muốn chạy trốn?
Phân thân Hồng Quân mang theo một cổ sát khí, Thanh Bình Kiếm trong tay chém về phía tàn ảnh Bát Cực Thiên Vĩ biến mất.
Nhưng ngay lúc đó, lại một chuôi trường kiếm màu xanh ngăn chặn.
Oanh!
Hai kiếm chạm vào nhau, một cổ gió lốc kiếm khí khổng lồ bộc phát từ đó, cắn nát hư không tứ phương, gió lốc cường hãn khiến cho thiên địa vốn
đã vững vàng lắc lư mãnh liệt lần nữa, hơn nữa rất nhiều địa phương cũng xuất hiện cảnh tượng thiên địa sụp đổ.
Chặn lại thành công.
Đồng thời, tất cả mảnh nhỏ của Bát Cực Thiên Vĩ toàn bộ cũng biến mất ngay tại chỗ.
Một kiếm chặn lại này, đi ra từ trường kiếm thanh phong của Kiếm Ngạo.
Sau một kiếm, Kiếm Ngạo lui hơn trăm bước. Mà phân thân Hồng Quân chỉ có lui hai bước mà thôi.
Kiếm Ngạo không có nổi giận, ngược lại nhiều hơn một cổ hưng phấn. Dĩ
nhiên, hưng phấn thì hưng phấn, Kiếm Ngạo không có tự phụ đến mức nghĩ
hiện tại là có thể đánh bại phân thân Hồng Quân, vì vậy, cũng không nổi
điên xông đi lên.
Phân thân Hồng Quân nhìn một kiếm kia của Kiếm Ngạo. Mặc dù không bằng
chính mình, nhưng không khác nhiều lắm, lại một thiên tài Kiếm đạo?
Phân thân Hồng Quân bởi vì mới vừa rồi bị nổ mạnh, cho nên thoạt nhìn
cực kỳ chật vật, nhưng sự cường hãn kia cũng không người dám địch.
Bành!
Bát Cực Thiên Vĩ tái hiện, trong nháy mắt trở về Nê Hoàn cung của Chung
Sơn, sau khi phục hồi toàn bộ như cũ, nhanh chóng nhảy ra ngoài. Tức
giận nhìn chăm chú về phía phân thân Hồng Quân.
Trận doanh hai phe cực kỳ rõ ràng.
Mà một trận chiến mới vừa rồi, Bát Cực Thiên Vĩ bại hoàn toàn, nhưng Bát Cực Thiên Vĩ có thể phục hồi như cũ, dưới sự hiệp trợ của Kiếm Ngạo
cùng Lạc Tinh Trần, Bát Cực Thiên Vĩ như cũ, mà phân thân Hồng Quân cũng là hết sức chật vật.
Cho nên một trận chiến lúc trước, căn bản không phân thắng thua.
Chung Sơn cùng Hồng Quân nhìn nhau, bỗng nhiên, Hồng Quân khẽ nói:
- Trở lại!
Hồng Quân nói xong, phân thân Hồng Quân tay cầm Thanh Bình Kiếm mang
theo một cổ không cam lòng bay trở về, đến trước mặt bản thể Hồng Quân,
cung kính đưa Thanh Bình Kiếm.
- Không cần, từ nay về sau, ngươi làm chủ kiếm này!
Bản thể Hồng Quân thản nhiên nói.
- Rõ!
Phân thân Hồng Quân cung kính nói. Tiếp theo, đứng trở về vị trí vừa rồi.
Nơi xa, trong lòng Chung Sơn khe khẽ thở phào. Bởi vì một lần dò xét mới vừa rồi, Chung Sơn có quyền mở miệng ngang nhau.
Không phải là lúc trước Chung Sơn không mở miệng được, mà là lúc trước
cho dù Chung Sơn mở miệng, Hồng Quân căn bản sẽ không nghe lọt, bởi vì
địa vị không bằng, ý nghĩ của Hồng Quân là hoàn toàn có thể mạt sát đối
phương.
Hiện tại, bởi vì một trận chiến thử dò xét, cái quần thể này của Chung
Sơn chiếm được sự thừa nhận của Hồng Quân, Chung Sơn lên tiếng lần nữa,
tự nhiên có thể đưa đến hiệu quả tương ứng.