Trường Sinh Bất Tử

Quyển 11 - Chương 146: Hướng thiên tìm lấy thánh vị!




- Quả thật là Tạo Hóa Ngọc Điệp?

Chung Sơn trầm giọng hỏi.

Chung Sơn không có nhận, mà là cứ nhìn Quỷ Cốc Tử như vậy.

Tạo Hóa Ngọc Điệp, từng vinh dự là trọng bảo đệ nhất thiên hạ, cũng không phải là tin đồn vô căn cứ, ở trong chứa Tạo Hóa Thiên Kinh, trở thành thiên hạ đệ nhất nhân một đời, Hồng Quân.

Trọng bảo như thế, không nói hơn được Tổ Long, ít nhất Doanh không nên lấy ra cho mình, chỉ có làm một cái mồi?

Nhẹ nhàng cười khổ, Quỷ Cốc Tử nói:

- Tâm tính của Hồng Quân, sao lại đơn giản như vậy, Chung Thánh Vương không cần để ý, thật ra thì, nó hiện tại nhiều nhất chỉ có hiệu quả của Tổ Tiên khí!

- Nga?

- Khối Tạo Hóa Ngọc Điệp này, thật ra thì chỉ là một tàn phiến, Chung Thánh Vương hẳn nghe nói qua!

Quỷ Cốc Tử hỏi.

- Không sai, trong truyền thuyết, Tạo Hóa Ngọc Điệp của Hồng Quân chính là một khối tàn phiến, nhưng không bảo vật cường đại nào có thể sánh cùng, chỉ có tàn phiến, sẽ làm cho Hồng Quân vấn đỉnh thiên hạ!

Chung Sơn gật đầu.

Quỷ Cốc Tử lắc lắc đầu nói:

- Tàn phiến? Không, hẳn là Tạo Hóa Ngọc Điệp ban đầu chính là hoàn chỉnh, đáng tiếc, bị Hồng Quân mạnh mẽ phá hư.

- Là bị Hồng Quân phá hư?

Thân Công Báo ngoài ý muốn nói.

- Không sai, sau khi nhận được Tạo Hóa Ngọc Điệp, chúng ta mới phát hiện, bên trong thiếu một vật.

Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói.

- Tạo Hóa Thiên Kinh?

Chung Sơn suy đoán nói. Chỉ có mất đi Tạo Hóa Thiên Kinh, Doanh mới có thể hào phóng như vậy.

Khẽ gật đầu một cái, Quỷ Cốc Tử khe khẽ thở dài:

- Hồng Quân đã cướp đi Tạo Hóa Thiên Kinh, nên cái này có thể coi là một pháp bảo bình thường mà thôi, dĩ nhiên, đối với chúng ta mà nói, chỉ là một cái Pháp bảo bình thường, bởi vì chúng ta đều không thể dùng nó, sử dụng nó nhất định phải phối hợp Tạo Hóa Thiên Kinh mới được.

- Chỉ là cấp bậc Tổ Tiên khí?

Chung Sơn trầm giọng nói.

- Đối với chúng ta mà nói, có lẽ Tổ Tiên khí cũng là coi trọng nó, nhưng đối với Hồng Quân mà nói, ở trong tay hắn mới có thể phát huy ra tác dụng cường thế, Hồng Quân hẳn là vô cùng quan tâm nó!

Quỷ Cốc Tử nói.

Chung Sơn nhìn Quỷ Cốc Tử một chút, hiếu kỳ nói:

- Các ngươi năm đó nhận được Tạo Hóa Ngọc Điệp, có phải rất dễ dàng hay không?

Chung Sơn chợt nhớ tới, năm đó chính mình đối với Tạo Hóa Ngọc Điệp cũng là dễ như trở bàn tay. Hồng Quân đối với vật trọng yếu như vậy, hắn sẽ trưng bày tùy ý sao? Cho dù mình có năng lực tiến vào trong đó, cũng quá dễ dàng.

Mà Đại Tần nhận được Tạo Hóa Ngọc Điệp cũng quá dễ dàng.

Khe khẽ thở dài, Quỷ Cốc Tử cười khổ nói:

- Không sai, cho đến về sau, ta mới phát hiện, đây hết thảy đều có thể là Hồng Quân cố ý tính toán.

- Nga?

Hồng Quân tính toán? Tính toán gì?

- Lần trước Di Thiên đưa tới Thiên Sổ Chi Nhãn diệt Tiếp Dẫn, Thái Thượng cùng Chuẩn Đề, Tạo Hóa Ngọc Điệp ở trong tay ta, bị Thiên Sổ Chi Nhãn cẩn thận tuần tra một lần, thiếu chút nữa để cho ta mưu thánh vị thất bại!

Quỷ Cốc Tử nói.

- Tam thánh vẫn lạc, Hồng Quân chính là tránh thoát số trời như vậy?

Thân Công Báo ngoài ý muốn nói.

- Có lẽ vậy, dù sao Hồng Quân cố ý mất Tạo Hóa Ngọc Điệp, tất có dụng ý!

Quỷ Cốc Tử nói.

- Được rồi, đã như vậy, Tạo Hóa Ngọc Điệp ta có thể lưu lại để dẫn Hồng Quân ra!

Chung Sơn gật đầu.

- Tạo Hóa Ngọc Điệp đã bị ta cùng với Thiên đế hạ mười tỷ cấm chế, lúc này mới phòng ngừa tiết lộ khí tức, một khi cấm chế phá vỡ, nhất định sẽ nhất định sẽ lập tức biết được, lấy thủ đoạn của Chung Thánh Vương, lập tức sẽ đưa Hồng Quân tới.

Quỷ Cốc Tử đưa hạp thủy tinh chứa Tạo Hóa Ngọc Điệp ra.

- Mười tỷ cấm chế? Giải như thế nào?

Thi tiên sinh dò hỏi.

- Những cấm chế này đối nội không đối ngoại, rất dễ dàng bóp nát. Một khi bóp nát, Hồng Quân chắc chắn biết được!

Quỷ Cốc Tử nói.

- Tốt, kế tiếp ta sẽ xử lý!

Chung Sơn gật đầu.

- Làm phiền!

Quỷ Cốc Tử gật đầu.

Đưa Quỷ Cốc Tử đi, Chung Sơn lại bắt đầu bố trí.

Một đám Cổ Tiên được an bài tuần tra tứ phương, mà Tử Dương Kinh Hồng cùng Kiếm Ngạo cũng đều tự lựa chọn tạm thời bế quan, trong lúc này, chỉ có trọng thần Đại Tranh và đoàn người Chung Sơn.

Phía trên Nghiễm Ác Tràng, Chung Sơn nhìn Thi tiên sinh một chút, Thi tiên sinh khẽ gật đầu một cái.

- U Lam, Thi tiên sinh đã nói với ngươi chứ?

Chung Sơn trịnh trọng nói.

- Vâng, thần hiểu được, chẳng qua là thần phải như thế nào mới có thể thành thánh?

U Lam không rõ, nói.

- Thi tiên sinh!

Chung Sơn kêu lên.

Thi tiên sinh gật đầu, đi ra, mi tâm bỗng nhiên có hắc khí vờn quanh, tiếp theo điên cuồng xông vào mi tâm, mi tâm hiện ra một cái khe, càng lúc càng lớn.

Sau khi hấp thu vô tận hắc khí, cái khe ở mi tâm mở rộng ra, từ bên trong bỗng nhiên toát ra một cái quan tài to lớn.

Nhìn quan tài nhô ra từ mi tâm, bộ mặt U Lam khe khẽ co quắp, thứ gì?

Không chỉ U Lam, người của Đại Tranh chưa từng thấy mộ huyệt mi tâm của Thi tiên sinh cũng có rất nhiều, đám người Kim Bằng, Đao Nhân Đồ cũng chưa thấy. Mọi người cổ quái, thủ đoạn gì?

Một quan tài đi ra ngoài?

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn vang lên trên trời, phong vân biến sắc, mây đen giăng đầy, trong nháy mắt xoay tròn vòng quanh Nghiễm Ác Tràng.

Nhóm Cổ Tiên thủ vệ tứ phương ở nơi xa, nhất thời lộ ra vẻ kinh ngạc, Thánh vương đang làm gì đó?

Loảng xoảng!

Quan tài ầm ầm mở rộng ra.

Bên trong, giờ phút này đang có một thi thể tái nhợt nằm ngang, bộ dáng thi thể giống Thi tiên sinh như đúc.

Một cỗ tử thi, một người sống? Mọi người nhìn Thi tiên sinh, nhìn nhìn lại thi thể giống Thi tiên sinh như đúc bên trong, một cổ sợ hãi hiện ra ở trong lòng mọi người.

Đặc biệt là U Lam, trong khoảng thời gian này, mặc dù U Lam nhìn không ra tu vi của Thi tiên sinh, nhưng là theo một chút tốc độ phi hành cùng nắm giữ thiên đạo của Thi tiên sinh, Thi tiên sinh hẳn là Cổ Tiên.

Cổ Tiên, một Cổ Tiên có tài đức gì trở thành người đứng đầu quần thần?

Hiện tại U Lam hiểu, tất cả người của Đại Tranh đều là biến thái, căn bản không có thể lấy tu vi để cân nhắc một người. Đây là Cổ Tiên sao?

Mi tâm toát ra một cỗ thi thể, khí thế của thi thể cường thế ngập trời, so sánh với chính mình là Thánh nhân năm đó còn mạnh hơn. Để cho U Lam không khỏi nghĩ đến Thánh nhân của đại thế giới gặp phải lúc trước.

Hơn nữa càng khoa trương hơn là cỗ thi thể này, không ngờ giống Thi tiên sinh như đúc. Giống nhau như đúc?

Phải biết rằng, cho dù sanh đôi cũng không thể giống y hệt, nhưng bề ngoài của thi thể này cùng Thi tiên sinh chính là giống nhau như đúc, tại sao như vậy? Là thủ đoạn gì?

Quần thần Đại Tranh mặc dù cũng nhìn thấu quỷ dị của cỗ thi thể này, nhưng người nào cũng không nói gì, tiếp tục chờ Thi tiên sinh.

Chỉ thấy, Thi tiên sinh bỗng nhiên lấy ra một cái chuông đồng bạch kim.

Đương! Đương! Đương!

Linh khải lay động.

Hô!

Vô tận hắc khí tụ đến từ tứ phương, xông thẳng về quan tài, quan tài nhất thời bị hắc khí bao phủ, một cơn lốc từ quan tài bắn về phía tứ phương, cuồng phong sắc bén.

Hắc khí mặc dù nhiều, nhưng không che hết tầm mắt mọi người. Mọi người thấy, thi thể chậm rãi bay lên, lơ lửng trên không trung.

- Đừng nhìn ánh mắt của hắn!

Thi tiên sinh nhẹ nhàng mở miệng nói.

Đang khi nói chuyện, Thi tiên sinh lay động Linh Đang lần nữa.

Leng keng!

Hai mắt thi thể đột nhiên mở, một cổ lục quang bắn tán loạn từ trong mắt thi thể.

U Lam không có nghe Thi tiên sinh, nhìn về ánh mắt của thi thể, vừa nhìn, nhất thời một cổ cảm giác tĩnh mịch đến mức hủy diệt hầu như không còn xông thẳng vào tâm hải của U Lam.

Chỉ có trong chớp mắt, trong lòng đột nhiên sinh ra một cổ ý sợ hãi.

- Ô Ô!

Trong thiên địa bỗng nhiên vang lên từng đợt âm thanh kèn lệnh vô cùng trang trọng. Trên thi thể, cũng là phóng xạ ra một cổ khí thế cường đại.

Khí thế cường đại vừa ra, mọi người nhất thời cảm thấy trong lòng căng thẳng, khí tức của Thánh nhân, đích xác là khí tức của Thánh nhân.

Cũng may tất cả mọi người là thực lực Tổ Tiên, vì vậy vẫn có thể thừa nhận. Nhưng trừ Chung Sơn, mọi người càng phát ra kính sợ đối với Thi tiên sinh thần bí

Thi thể của Thánh nhân, không ngờ Thi tiên sinh có thể điều khiển thi thể của Thánh nhân, hắn rốt cuộc có lai lịch ra sao?

Leng keng!

- Rống!

Thi thể đột nhiên nhìn trời hô lên, nhất thời vô tận mây mù ở bầu trời nổ tung lên.

- Hô! Hô! Hô!

Một mảnh thiên đạo dài hẹp bỗng nhiên dựng lên ở tứ phương.

- Thiên đạo, là thiên đạo!

U Lam rung động nói.

Trong nháy mắt, bốn phía ngưng tụ 1000 thiên đạo, tiếp theo, đại lượng mây mù màu lam hội tụ, mây mù từ đó hé ra một khe hẹp, bên trong khe hẹp lộ ra một cái mắt màu lam to lớn.

- Thương Thiên Nhãn!

U Lam hít sâu một cái.

Lúc trước hoài nghi tính chân thật trong lời Thi tiên sinh, này, này đảo mắt đã bị Thi tiên sinh đưa tới? Thương Thiên Nhãn? Thiên đạo quần lập? Đi hướng thiên tìm lấy thánh vị?

Mặc dù chuẩn bị tâm tư, nhưng U Lam vẫn vô cùng rung động.

Thánh vị chính là trời ban, lúc này mới lần đầu tiên nhìn thấy, không ngờ có thể đưa tay tìm lấy.

Đúng,, chính là đưa tay tìm lấy, cỗ thi thể kia, giờ phút này đang xòe bàn tay ra hướng về phía Thương Thiên Nhãn.

- Rống!

Thi thể rống to một tiếng, Thương Thiên Nhãn không ngờ hơi nháy mắt.

Trong lúc hơi nháy mắt, một Tế đàn thiên địa to lớn từ từ ngưng tụ hiện ra, một cái Tế đàn thiên địa màu xanh nhạt, 1000 thiên đạo nhanh chóng hội tụ năng lượng của mình đi vào. Tế đàn thiên địa càng lúc càng lớn, càng ngày càng chân thật.

- U Lam Thánh nhân!

Thi tiên sinh kêu lên.

- A, nga, nga!

U Lam có chút chết lặng. Thật đã tới rồi?

Không chần chờ nữa, U Lam nhanh chóng đi lên, quanh thân bị vô tận lam quang bao phủ. Tế đàn thiên địa lại càng dần dần hòa làm một thể cùng thần hồn của U Lam.

Ông!

Một cổ khí lưu to lớn từ U Lam Thánh nhân tản ra.

Trên bầu trời, Thương Thiên Nhãn to lớn chậm rãi biến mất, 1000 thiên đạo sau khi hội tụ vô tận lực lượng cho Tế đàn thiên địa, cũng dần dần biến mất.

Chỉ còn lại có một mình U Lam, đang nhanh chóng hấp thu lam quang.

Sau một nén nhang, lam quang bị U Lam Thánh nhân hấp thu.

U Lam Thánh nhân nhẹ nhàng mở mắt, nhìn Tế đàn thiên địa dưới chân, trong lòng vẫn có một cổ cảm giác không chân thực.

Năm đó trải qua vô tận trắc trở mới có thánh vị, hiện tại không ngờ dễ dàng như vậy. Hít sâu một cái, U Lam Thánh nhân nhìn Chung Sơn ngay lập tức.

- Bái kiến Thánh vương!

U Lam trịnh trọng nói.

Lúc này, U Lam đã không hứng nổi phản kháng đối với Đại Tranh. Vô cùng cẩn thận bái Chung Sơn. Mặc dù trong lòng vẫn có chút không phục, nhưng U Lam Thánh nhân hiểu được, nếu Thánh vương muốn tước đoạt thánh vị của chính mình, nhất định dễ dàng như mới vừa rồi.