Trường Sinh Bất Tử

Quyển 11 - Chương 133: Trời thay đổi




- Được, nếu đã vậy, đi tìm ngụy Thánh kia, cướp lấy vị Thánh nhân của hắn ở giới này!

Doanh nhàn nhạt nói, giống như mọi chuyện đều rất dễ dàng.

- Vâng!

Quỷ Cốc Tử gật đầu, hiển nhiên trong lòng Quỷ Cốc Tử, cướp lấy Thánh vị cũng không phải chuyện khó.

- Chung Sơn, còn ngươi?

Doanh nhìn sang Chung Sơn.

- Thế giới này rất lớn, không ngờ Thánh nhân nơi này cũng chưa nghe nói qua Phong Thủy Sư, nghĩ lại, năm đó khi luyện chế Tổ Long Mật Cảnh, Tổ Long đã cố ý làm thế.

Chung Sơn nhàn nhạt nói.

- Nếu Thánh nhân cũng không rõ chuyện Tổ Long, muốn tìm được Tổ Long, phải dùng thuật phong thủy.

Doanh gật đầu.

- Tìm Tổ Long không phải chuyện dễ, đợi sau còn có quần hùng tiến vào, chúng ta tạm chia ra đi!

Chung Sơn nhàn nhạt nói.

- Ừm!

Doanh gật đầu.

Dù sao Chung Sơn và Doanh cũng là hai đoàn thể, vì mưu đồ Tổ Long Mật Cảnh, nhất định sẽ có xung đột tư tưởng, bởi vì hợp một chỗ, nhất định phải có người làm chủ làm thứ mới được. Ai là chủ? Ai là thứ? Hai người tự nhiên không chịu làm thứ, cho nên trước khi tìm được Tổ Long, hai người tạm thời tách ra.

Doanh cùng Quỷ Cốc Tử có kế hoạch, dẫn theo quân đội Đại Tần đi về phía đông.

10 vạn đại quân đi qua, không ai dám cản trở, thậm chí nhiều người còn không dám thở mạnh.

Nhóm người này mới biểu hiện quá kiêu ngạo. Thánh nhân, đó là Thánh nhân, vậy mà đảo mắt đã bị đánh lui?

Rất nhiều cường giả đương trường bị cổ khí phách này chấn nhiếp.

Chung Sơn dẫn mấy trăm cường giả nhìn theo Đại Tần rời đi, lúc này mới nhìn chúng cường giả xung quanh.

Ánh mắt Chung Sơn quét qua, chúng cường giả không dám đối diện, đế uy sâu đậm.

- Đi thôi!

Chung Sơn nhàn nhạt nói.

- Rõ!

Thần tử Đại Tranh nghe lệnh.

Chung Sơn đạp bước, dẫn theo chúng thuộc hạ đi về phía tây.

Thẳng đến khi đoàn người đoàn người Chung Sơn rời đi, vô số cường giả xung quanh mới thầm thở phào, nhưng toàn thân đẫm mồ hôi. Trong đầu lóe lên trăm ý nghĩ, mỗi người nhìn vào cái hố lớn trên thảo nguyên.

Xung quanh ngày càng nhiều cường giả vây lại, dò thám những chuyện xảy ra trước đó, nhưng người đến sau thế nào cũng không tin.

- Không thể nào? Sư đệ, ngươi nói giỡn với ta gì thế?

- Một tên thần tử, hai chưởng lui Thánh nhân? Ngươi đang kể chuyện xưa hả?

- Buồn cười, ngươi coi ta là ngu ngốc hả!

....................

Người đến sau đều không tin, tuy nhiên cũng đi đến cái hố lớn kia.

Vù!

Lại một loạt bóng người bay ra từ cái hố lớn.

Nhìn thấy có người bay lên, cường giả Tổ Long Mật Cảnh liền có một số ít người nhanh chóng lùi lại.

- Rút quân!

Thủ lĩnh áo giáp hồng lam nhanh chóng hạ lệnh, nơi này đã không còn là chỗ bọn họ nhúng tay được nữa.

Cường giả bay lên sau dù mạnh, nhưng cũng chỉ là người thăm dò mà thôi.

Trong Tổ Long Mật Cảnh, lại một Tổ Tiên đến, cũng như U Tĩnh Tâm lúc trước, hống hách nghênh ngang. Đương nhiên, hắn thông minh hơn U Tĩnh Tâm, vì vậy Tổ Tiên này có thể lập tức nhìn thấu tu vi người bay lên.

Người bay lên sau cũng toát ra vẻ kinh ngạc, không ngờ tới bên trong Tổ Long Mật Cảnh này chính là một cái tiểu thế giới.

- Ta hỏi ngươi, có nghe được không? Các ngươi là ai?

Tổ Tiên Tổ Long Mật Cảnh trầm giọng hỏi.

Mấy khách đến từ đại thế giới căn bản không để ý tới hắn, mà nhìn xuống dưới, cung kính cúi mình. Bên dưới, lại bay ra một đám người.

Thân cao 10 thước, áo bào vàng hoa lệ, hai mắt sáng ngời có thần, uy nghiêm vô hạn.

- Bái kiến Đông Hoàng!

Nhóm người bay lên trước liền cung kính hô.

Đông Hoàng Thái Nhất không để ý, bởi vì nhóm người này căn bản không đáng để cho hắn chú ý.

- Các ngươi là ai? Nói!

Tổ Tiên Tổ Long Mật Cảnh như thật sự bị chọc giận.

Mình đường đường là Tổ Tiên, cao cao tại thượng, đám người này có thái độ gì? Chỗ này nhiều người như thế, bọn họ cố ý khiến ta không xuống thang được hay sao?

- Ta hỏi ngươi, trong thế giới này, ai là mạnh nhất!

Thái Nhất chợt nhìn sang Tổ Tiên kia.

- Ngươi vẫn chưa trả lời ta, lại còn đi hỏi ta. Ngươi có biết ta là ai hay không?

Tổ Tiên này trầm giọng.

- Hừ!

Đông Hoàng Thái Nhất trong mắt toát ra giận dữ, hừ lạnh một tiếng.

Phụt! Tổ Tiên này đương trường thần hồn rung chuyển, phun ra một ngụm máu.

Không thể tưởng tượng nhìn Đông Hoàng Thái Nhất, tại sao lại thế này? Hắn hừ một tiếng liền chấn đến thần hồn ta? Tại sao giống như có tiếng chuông vang? Rốt cuộc những người này là ai?

Lúc này, hình tượng Đông Hoàng Thái Nhất vươn cao vô hạn trong lòng Tổ Tiên này.

Cường giả xung quanh trong lòng càng kinh hãi, lại thêm một kẻ mạnh? Cũng như vừa rồi? Thế này... rốt cuộc có bao nhiêu kẻ mạnh tiến vào đây?

- Nói đi, trong thế giới này, ai là mạnh nhất?

Thái Nhất nhàn nhạt hỏi.

Đằng sau Thái Nhất, người Thiên Đình Yêu tộc cũng trừng nhìn Tổ Tiên này.

Lúc này, Tổ Tiên này cuối cùng cũng biết mình phạm phải sai lầm lớn cỡ nào, phải trả cái giá cực kỳ thảm thiết. Một đám thuộc hạ của người này, khí thế còn mạnh hơn mình, ở đâu ra một đám biến thái như vậy?

- Mạnh nhất thế giới này là Thánh nhân.

Tổ Tiên này liền thành thực trả lời.

Cường giả xung quanh đã có chút chết lặng, chẳng lẽ lúc trước bọn họ nói thật? Một thuộc hạ của Đế Vương, hai chiêu liền bức lui Thánh nhân?

- Thánh nhân? Thiên hạ này cũng có Thánh nhân?

Thái Nhất bất ngờ.

- Phải, thiên hạ này có năm đại Thánh nhân, phân bố bốn phương thiên hạ! Dường như, vừa rồi có Thánh nhân đã đến!

Tổ Tiên này lập tức nói.

- Năm Thánh nhân? Một phần ba của đại thế giới, không sai, vừa khớp một phần ba thiên đạo!

Một người áo bào đen đằng sau Thái Nhất gật đầu.

- Vừa rồi có Thánh nhân đã đến? Chiến đấu với Doanh? Kết quả thế nào?

Thái Nhất lại hỏi.

-Ta... ta vừa mới đến, ta không rõ lắm!

Tổ Tiên này lập tức đáp.

- Ai biết?

Thái Nhất trầm giọng.

Nói rồi, ánh mắt mọi người liền nhìn về phía nhóm người ban đầu.

- Ngươi nói!

Thái Nhất tùy tiện chỉ một người.

- Vâng, lúc đó...

Người kia lập tức trả lời.

Nói xong, Tổ Tiên kia cũng trợn mắt với người nọ, sao ngươi không nói sớm, ngươi nói sớm ta đã không đi chịu chết, ngay cả Thánh nhân cũng bức đi, ta còn ngông cuồng cái rắm gì!

- Thánh nhân? Chỉ có cỡ này?

Thái Nhất nhíu mày.

Tổ Tiên ban nãy: "...."

Rốt cuộc đám yêu nghiệt này là ai?

- Thần Hoàng, Tổ Long có lẽ ẩn giấu ở chỗ nào đó, trước tiên chúng ta tìm chỗ ở trước đã!

Người áo bào đen đằng sau Thái Nhất nói.

Gật đầu, Thái Nhất cùng chúng thuộc hạ nhanh chóng bay đi một hướng.

Bắt đầu từ lúc này, trong cái hố lớn có ngày càng nhiều cường giả từ bên dưới trào ra.

Những người Tổ Long Mật Cảnh vây bên ngoài đã sớm chết lặng, mình xem như tung hoành một phương, mình cũng tính là giỏi lắm? Nhưng nhìn những người xông lên từ cái hố kia, mình căn bản là con kiến, ở đâu ra nhiều biến thái như vậy?

Những người trước kia cao cao tại thượng, lúc này chỉ vẻn vẹn không ngừng bẩm báo tình huống lúc trước giống như sai vặt, tuy rằng ủy khuất, nhưng cũng rất tò mò.

Trong lúc này, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng đến, tìm hiểu xong tình huống, liền nhắm một hướng bay đi.

................

Tổ Long Mật Cảnh, U Lam Đạo tràng.

U Lam Thánh nhân dẫn thoe đệ tử U Tĩnh Tâm bay trở về.

Trên quảng trường, có rất nhiều đệ tử đang đợi.

- Sư tôn, Đại sư huynh!

Mọi người đều hô lên.

U Lam Thánh nhân bỏ lại U Tĩnh Tâm, bước vào đại điện, mọi người cùng đi theo.

- Đại sư huynh, sư tôn đi thăm dò thiên địa biến hóa, sao ngài lại đi cùng với sư tôn?

Một sư đệ hỏi.

U Tĩnh Tâm vẻ mặt chua xót, lắc đầu nói:

- Ta cũng không biết, đi vào nói sau.

12 đệ tử của U Lam Thánh nhân tiến vào đại điện, cửa ầm ầm đóng lại.

- Tĩnh Tâm, nói chuyện lúc trước cho các sư đệ con biết, không cần che giấu thay ta!

U Lam Thánh nhân trầm giọng nói.

- Vâng!

Sau đó, U Tĩnh Tâm kể lại những chuyện lúc trước.

- Sao lại thế được? Sư tôn, thiên hạ này ngoài bốn Thánh nhân khác, làm sao còn có ai là đối thủ của ngài?

Một đệ tử giật mình hô lên.

U Lam Thánh nhân hít sâu một hơi:

- Trời sắp thay đổi rồi!

Thay đổi? Mọi người rùng mình. Thay đổi như thế nào? Ở Tổ Long Mật Cảnh, trời sắp thay đổi chí có một ý nghĩa, có nghĩa là Thánh nhân phải ngã xuống.

- Các ngươi ràng buộc môn hạ đệ tử, sắp tới không được ra ngoài vô cớ!

U Lam Thánh nhân trầm giọng nói.

- Rõ!

Mọi người lập tức đáp lại.

- Tĩnh Tâm, con tìm người đáng tin đi tìm hiểu, sau khi chúng ta đi, chỗ đó xảy ra chuyện gì!

U Lam Thánh nhân nói.

- Vâng!

U Tĩnh Tâm cung kính thưa.

................

Nửa năm sau.

Một cái trang viên lớn ở gần U Lam Thánh địa,vừa đổi một nhóm chủ nhân mới. Chủ nhân trang viên mới rất là thần bí, rất ít đi ra ngoài, cứ ở trong đó, một lần là mấy tháng.

Người mua trang viên không phải ai khác, chính là đoàn người Chung Sơn.

Một ngày, trong thư phòng ở trang viên.

Chung Sơn ngồi trên bàn, quần thần đứng hai bên, Thân Công Báo bước ra.

- Thánh Vương, có thể dò thám được, thần đã tìm hiểu xong.

Thân Công Báo cung kính nói.

- Ừm!

- Nguyên Thủy Thiên Tôn, Trình Hầu, Tạp, Mặc Tử, Thái Nhất đều đã vào. Sau khi vào Tổ Long Mật Cảnh, không biết đi đâu!

Thân Công Báo khẳng định nói.

- Ừm, còn gì nữa không?

Chung Sơn hỏi.

- Còn nữa, Di Thiên Thánh nhân kia, càng thêm nhát gan!

Bỗng nhiên Thân Công Báo cười khẽ.

- Nhát gan?

- Phải, Di Thiên Thánh nhân cũng tiến vào Tổ Long Mật Cảnh, nhưng vừa tiến vào trong, cảm thụ Thánh vị bị tước đoạt, lập tức quyết đoán nhanh chóng rút về, quay lại đại thế giới!

Thân Công Báo cười nói.

Nhiều người trong quần thần đều mỉm cười.

Chung Sơn cười nhạt, cuối cùng lắc đầu nói:

- Phương thức xử sự của mỗi người đều không giống, đây cũng là căn bản mà Di Thiên có thể sống tới ngày nay!

- Thánh Vương, vì sao chúng ta ở nơi này?

Kim Bằng có chút khó hiểu hỏi.

- Chờ!

Chung Sơn giải thích.

- Chờ? Chờ cái gì? Chỗ này nằm gần U Lam Thánh địa, chúng ta lại không cần giành Thánh, có gì phải chờ?

Kim Bằng không rõ.

- Chúng ta không cướp, không có nghĩa là người khác không cướp. U Lam Thánh địa, nằm gần cửa ra vào Tổ Long Mật Cảnh, xác suất U Lam Thánh nhân bị giết là lớn nhất.

Thi tiên sinh nói.

- Hả?

- Chúng ta không cần Thánh vị, nhưng chúng ta phải hiểu tình huống Thương Thiên Nhãn nơi này! Lúc cướp lấy Thánh vị, sẽ tìm hiểu thấu đáo nhất!

Thi tiên sinh khẳng định.