Trường Sinh Bất Tử

Quyển 11 - Chương 121: Nguyên thủy đã đến




Kiếm Ngạo một kiếm xuyên thủng thiên đạo Tổ Tiên áo bào đỏ, thậm chí một kiếm xuyên thủng thân thể Tổ Tiên áo bào đỏ.

Tổ Tiên áo bào đỏ vốn chuẩn bị huy kiếm ngăn cản, nhưng trường kiếm chỉ vẻn vẹn phát vung tới một nửa thì đã muộn rồi.

Bởi vì tốc độ Kiếm Ngạo quá nhanh, nhanh đến mức dùng thị lực của Tổ Tiên áo bào đỏ không ngờ cũng không nhìn kịp.

- Sao, làm sao có thể? Tổ Tiên áo bào đỏ hộc máu nhìn bộ ngực bị trường kiếm Kiếm Ngạo xuyên thủng.

Tổ Tiên áo bào đỏ giống như bị thương tới căn bản, một bộ dáng không thể nhúc nhích, chính là khó tin, cứ vậy mà chết? Mình vừa mới đi lên con thuyền lớn của Hồng Quân, bây giờ lại phải chết?

Đối diện Kiếm Ngạo cũng không dừng lại, giống cảm tưởng của Tổ Tiên áo bào đỏ, trong mắt hàn quang lóe lên một cái, một kiếm xé nát Tổ Tiên trước mắt.

- Hừ!

Trấn Nguyên Tử rốt cục không nhịn được, tay áo vung lên, Tụ Lý Càn Khôn ra, tay áo mang theo 1 cỗ lực lượng cường đại xông thẳng tới trường kiếm Kiếm Ngạo.

- Oanh...............! Tụ Lý Càn Khôn đụng vào trường kiếm Kiếm Ngạo, Trấn Nguyên Tử cuối cùng là đỉnh cấp Tổ Tiên, một lần hành động đánh văng trường kiếm của Kiếm Ngạo. Mà Tổ Tiên áo bào đỏ vào giờ khắc này rốt cuộc cũng được cứu, nhưng vết thương trên người lại cực kỳ nghiêm trọng. Kiếm Ngạo liếc ngang một cái, hai mắt phụt ra một cỗ độc lệ không sợ hãi.

Trường kiếm chém ra, chém thẳng vào Trấn Nguyên Tử, Kiếm chi đại đạo lại phát ra kiếm quang chói mắt.

Trên mặt đất, kiếm sơn vũ động.

- Thình thịch...............!

Vạn Thọ Sơn ầm ầm bị tám tòa kiếm sơn khổng lồ đâm thủng.

Kiếm thế cường đại tấn công, lập tức phá tan tác Vạn Thọ Sơn. Thời điểm Trấn Nguyên Tử lật tay cứu một đám đệ tử, Kiếm Ngạo vung xuống một kiếm, ầm ầm xé rách tay ao to lớn kia của Trấn Nguyên Tử.

Tay áo vừa vỡ, Trấn Nguyên Tử biến sắc, một chưởng chụp lên thân kiếm.

- Oanh...............!

Hàng vạn hàng ngàn kiếm khí ầm ầm nổ tung.

Trấn Nguyên Tử một chưởng chụp mở trường kiếm của Kiếm Ngạo, nhưng, trường kiếm của Kiếm Ngạo trong một chốc kia lại lần nữa chém vào cơ thể Tổ Tiên áo bào đỏ.

- Ầm!

Tổ Tiên áo bào đỏ đang trọng thương bị Kiếm Ngạo một kiếm đánh tan. Trấn Nguyên Tử sắc mặt âm trầm, Vạn Thọ Sơn bị công phá. Một đám đệ tử bị thương. Chúng cường giả kết minh cũng đầy mặt kinh hãi nhìn về phía Kiếm Ngạo.

Kiếm Ngạo này quá biến thái, trước mặt Trấn Nguyên Tử chém giết Tổ Tiên áo bào đỏ?

- Kiếm Ngạo! Trấn Nguyên Tử hoàn toàn nổi giận.

- Người ta muốn giết còn chưa có kẻ không chết. Kiếm Ngạo lạnh lùng nói.

Trấn Nguyên Tử hai mắt híp lại, lật tay lấy ra quyển Địa thư của mình.

- Chư vị, Vạn Thọ Sơn tạm thời giao phó cho chư vị, đợi ta giết chết Kiếm Ngạo trở về an ủi chư vị! Trấn Nguyên Tử trầm giọng nói.

- Minh chủ yên tâm! Các cường giả lập tức nói.

Đạp bước, Trấn Nguyên Tử bay đi.

Kiếm Ngạo cũng bay theo Trấn Nguyên Tử. Hai người càng bay càng cao, bay về trời cao xa xôi.

Trấn Nguyên Tử muốn dời chiến trường cách xa Vạn Thọ Sơn, mà Kiếm Ngạo tự nhiên không sao cả.

Thời điểm Kiếm Ngạo bay lên trời, bốn phương tám hướng đều là vô tận kiếm khí, dường như mang theo thế giới kiếm xông lên trời vậy.

Trong trời cao, Trấn Nguyên Tử mở Địa Thư ra, ánh sáng chói mắt chiếu bốn phía sáng trưng.

- Oanh...............!

Trên bầu trời, hai đại cường giả tuyệt thế ầm ầm va chạm với nhau sóng âm, to lớn chấn hư không đong đưa, hắc động sinh ra.

Phía dưới, chỗ mảnh đất bằng phẳng.

- Đi thôi! Chung Sơn thản nhiên nói.

- Vâng! Kim Bằng cùng 5 đại Tổ Tiên đều đồng ý.

- Vù!

6 đại Tổ Tiên xông lên trời, bắn thẳng đến chiến trường trong trời cao.

Trong thời gian này, tin tức đại chiến Vạn Thọ Sơn cũng nhanh chóng truyền tới bốn phía.

Vô số cường giả chưa vào Nam Chiêm Bộ Châu nghe nói qua chiến dịch Nam Chiêm Bộ Châu lòng đều sợ hãi, đồng thời cũng càng thêm nhạy cảm.

Chiến dịch tại Nam Chiêm Bộ Châu sinh linh diệt hết, đó là đại chiến mênh mông bực nào, cuốn vào trong đó, Tổ Tiên cũng phi hôi yên diệt, cường giả người nào người nấy thần kinh đều căng thẳng.

Tin tức Ngũ Trang Quan đại chiến vừa ra, vô số cường giả lao tới.

6 đại Tổ Tiên xông lên trời, đảo mắt vây lại Trấn Nguyên Tử.

Bốn phía Trấn Nguyên Tử đều là một mảnh xanh biếc. Một thế giới mộc hệ.

Chính là kiếm chi thế giới của Kiếm Ngạo.

Vương Khô, U Sơn, U Thủy, U Tuyền là Thế giới biển xương. Thế giới của Kim Bằng và Đao Nhân Đồ lại là đấu đạo và sát đạo.

Trấn Nguyên Tử vừa thấy mình bị vây, đã biết không ổn.

- Kim Bằng? Ngươi cũng muốn cùng ta là địch? Trấn Nguyên Tử trừng mắt nói.

Lần trước, Kim Bằng và Khổng Tuyên, bởi vì hai người mờ ám với nhau cho nên Trấn Nguyên Tử không nhìn ra, lần này, thiên đạo Kim Bằng vừa ra, Trấn Nguyên Tử liền nhận ra.

Dù sao, ngày xưa đều là người bốn đại bộ Châu. Trấn Nguyên Tử tự nhiên biết rõ thiên đạo Kim Bằng.

- Trấn Nguyên Tử, ngươi vẫn nên thúc thủ chịu trói đi, đỡ phải để chúng ta một phen động thủ! Kim Bằng thản nhiên nói.

- Kim Bằng? Quả nhiên là ngươi, khó trách lần trước Khổng Tuyên lại thủ hạ lưu tình với ngươi, thì ra là ngươi, chỉ bằng ngươi, cũng muốn ngăn lại ta? Thúc thủ chịu trói? Ha ha ha ha hắc! Trấn Nguyên Tử khinh thường cười nhạt nói.

- Thánh Vương có lệnh, tốc chiến tốc thắng, không được kéo dài thời gian! Vương Khô mở miệng nói.

- Vâng! Đám người Kim Bằng lập tức đáp.

- Thánh Vương? Thánh Vương gì? Kim Bằng ngươi không ngờ tình nguyện xưng thần? Rốt cuộc là Thánh Vương nào? Trấn Nguyên Tử lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc. - Hừ!

Kiếm Ngạo vung trường kiếm chém thẳng tới Trấn Nguyên Tử.

Hỗn chiến mở ra, bảy đại Tổ Tiên vây Trấn Nguyên Tử.

Trong lúc nhất thời, cường giả tứ phương chạy tới, không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc. Dù sao phương diện này liên lụy quá rộng.

Người vây xem càng ngày càng nhiều.

Trên Vạn Thọ Sơn, các cường giả cùng Trấn Nguyên Tử kết minh, giờ phút này bắt đầu sinh thối ý.

Vốn biết Trấn Nguyên Tử và Hồng Quân có quan hệ, cho nên mới muốn nhờ vào đó để được phù hộ, nhưng mà, trước mắt...!

Một Kiếm Ngạo đã đủ đáng sợ, giờ còn thêm 6 đại Tổ Tiên?

Thậm chí 1 số người muốn trốn chạy, nhưng mà, khi quan sát bốn phía mới giựt mình kinh hãi phát hiện, bốn phương tám hướng, có mấy trăm cường giả vây quanh, thậm chí có những người bọn họ còn biết, Cổ Tiên? 300 Cổ Tiên?

300 Cổ Tiên vây tròn lại, vây quanh bốn phía Vạn Thọ Sơn. Người nào người nấy chiến ý ngút trời.

- Các ngươi muốn làm gì? Một đệ tử Ngũ Trang Quan khiếp đảm nói.

- Thân Công Báo? Đó là Thân Công Báo? Ta đã nhìn qua hình của hắn, đúng là hắn! Một Yêu Vương kinh ngạc nhìn người phía sau một Cổ Tiên.

Thân Công Báo chỉ huy 300 Cổ Tiên, nhìn Vạn Thọ Sơn trước mắt, trong mắt Thân Công Báo lóe lên một cỗ hàn ý dày đặc.

- Trừ Nhân Sâm Quả của Ngũ Trang Quan để hiến Thánh Vương ra, những cái khác nhổ cỏ tận gốc, không chừa một mống! Thân Công Báo thản nhiên nói.

Nhưng mà thanh âm nhàn nhạt này nghe vào trong tai cường giả trên Vạn Thọ Sơn lại không khỏi trái tim băng giá.

Không chừa một mống?

300 Cổ Tiên ầm ầm xông tới, lực lượng khổng lồ lập tức nhấc lên từng quầng sáng chiến đấu khổng lồ.

Chung Sơn không để ý đến chỗ Ngũ Trang Quan, nơi đó đã giao cho Thân Công Báo xử lý, Thân Công Báo làm việc, Chung Sơn cực kỳ yên tâm, nếu không cũng không hoàn toàn giao 300 Cổ Tiên cho hắn. Chung Sơn ngẩng đầu nhìn bầu trời.

Bầu trời Địa Thư của Trấn Nguyên Tử vừa ra, thực lực tăng vọt, Địa Thư, đây chính là Pháp bảo cấp Thánh nhân à, uy lực cực kỳ lớn.

Mặc dù bảy đại Tổ Tiên, nhất thời cũng khó giải quyết được Trấn Nguyên Tử, trừ phi dùng thương đổi thương, nếu không muốn trong thời gian ngắn bắt lại Trấn Nguyên Tử thì cực kỳ khó.

Trấn Nguyên Tử không hổ là đỉnh cấp Tổ Tiên, lấy 1 địch 7, không ngờ không bại, nhưng mà chiến đấu hồi lâu, chợt thấy cảnh vây giết Ngũ Trang Quan phía dưới, lập tức mắt đỏ lên.

- Hỗn trướng...............!

- Ầm!

Trấn Nguyên Tử rống giận, trong trời cao va chạm ra một hắc động khổng lồ.

Chung Sơn lạnh nhạt nhìn bầu trời, bởi vì Chung Sơn tin tưởng bảy đại Tổ Tiên. Bỗng nhiên, Chung Sơn đồng tử co rụt lại.

Chung Sơn vẻ mặt không thay đổi, vẫn nhìn bầu trời, nhưng trong miệng nói với người xung quanh.

Bốn phía có kết giới, bởi vậy thanh âm cũng không truyền ra ngoài.

- Huyễn Cơ, dùng Thiên Ma báo tin cho bọn họ, dùng thương đổi thương, dùng thời gian ngắn nhất giải quyết Trấn Nguyên Tử! Chung Sơn trầm giọng nói.

- Ừ! Huyễn Cơ lập tức đáp.

- Thánh Vương, có phải đã xảy ra chuyện hay không? Thi tiên sinh nghi ngờ nói.

- Nguyên Thủy đang ở gần đây! Chung Sơn trầm giọng nói.

- Nguyên Thủy Thiên Tôn? Tử Dương Kinh Hồng lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.

Bởi vì cho dù Soán Mệnh Sư như hắn cũng không tính ra a, Chung Sơn làm sao biết được? Hơn nữa, Nguyên Thủy Thiên Tôn sống lại rồi sao?

Tử Dương Kinh Hồng trong mắt lộ ra vẻ không tin mãnh liệt, ngón tay nhanh chóng bấm tính.

- Không cần tính, Nguyên Thủy này chắc cũng là Soán Mệnh Sư, Soán Mệnh thuật chưa hẳn dưới ngươi! Chung Sơn thản nhiên nói.

Tử Dương Kinh Hồng sắc mặt đỏ lên, đúng vậy, Nguyên Thủy Thiên Tôn giống như cũng là Soán Mệnh Sư cường đại, nhưng lại làm qua Thánh nhân, cùng là một thế hệ Thánh nhân với tổ tiên Khuê, kinh nghiệm khẳng định phải nhiều hơn mình, hắn cố tình giấu giếm, mình khẳng định tính không ra.

Cũng may có nón lớn che mặt, người khác căn bản không nhìn thấy thần thái của Tử Dương Kinh Hồng.

Giống như Chung Sơn nói.

Ở phía xa, một trong sơn cốc, một nam nhân áo bào trắng ngẩng đầu nhìn chiến trường trong bầu trời, chính là Nguyên Thủy Thiên Tôn mới vừa sống lại không lâu.

Nguyên Thủy hai mắt nhìn chằm chằm chiến trường trong bầu trời, chuẩn xác mà nói là nhìn chằm chằm Địa Thư trong tay Trấn Nguyên Tử.

Địa Thư của Trấn Nguyên Tử gọi là Thiên Địa Bảo Giám, truyền thuyết có thể điều tra tất cả việc đã phát sinh trong thiên hạ, thần diệu dị thường. Trong mắt Nguyên Thủy lóe lên ánh mắt tình thế bắt buộc, ngược lại nhìn về phía đoàn người Chung Sơn xa xa.

Nhìn thấy Chung Sơn cũng nhìn chằm chằm Trấn Nguyên Tử, trong mắt Nguyên Thủy lóe lên vẻ cười lạnh, quay đầu, Nguyên Thủy lại lần nữa nhìn chằm chằm về phía quyển Địa Thư kia.

Địa Thư, không chỉ có Nguyên Thủy muốn, Chung Sơn chẳng nhẽ không muốn?

Loạn cục mở ra, tu vi càng cao, Chung Sơn phát huy ra thực lực càng lớn, bí mật Đông Thắng Thần Châu còn chưa được vạch trần, nhưng Chung Sơn có thể cảm nhận được cổ bạo lưu mãnh liệt kế tiếp kia.

Bởi vậy, sau khi gặp Kiếm Ngạo, Chung Sơn lập tức nghĩ phải nhanh tăng cường thực lực.

Thật nhanh? Thế nào mới có thể thật nhanh? Tự nhiên chỉ có Pháp bảo của Thánh nhân.

Pháp bảo của Thánh nhân sao lại dễ đoạt như vậy? Đoạt Pháp bảo từ trong tay Thánh nhân, cũng không phải là một chuyện dễ dàng à, tuy nhiên không phải Thánh nhân thì dễ dàng hơn rất nhiều.

Đem việc này nói với Kiếm Ngạo, hai người ăn nhịp với nhau, tiến đến Vạn Thọ Sơn. Quả hồng hay không vẫn phải bóp thử một chút.

Đương nhiên, trừ Địa Thư ra, bản thân Trấn Nguyên Tử cũng có chỗ đại dụng với Chung Sơn.

- Đợi, Nguyên Thủy khẳng định sẽ ra tay, Thi tiên sinh, ngươi chuẩn bị xong chưa? Chung Sơn thản nhiên nói.

- Thánh Vương yên tâm! Thi tiên sinh gật gật đầu.