Trường Sinh Bất Tử

Quyển 10 - Chương 89: Tiến thêm một bước




Vô Tướng Thánh đình, trong một gian đại điện hoàng cung! Đại điện đóng chặt, bất luận kẻ nào cũng không được quấy nhiễu.

Bên trong đứng U Sơn, U Thủy, Niệm Du Du, Vương Tĩnh Văn, còn có Tổ Thần thú đang vui vẻ.

- Kế tiếp phải xem Vương tiên sinh, nơi này, ta cũng không nhúng tay nữa. U Thủy, ngươi lưu lại bảo hộ Vương tiên sinh, bất kể lúc nào, an toàn của Vương tiên sinh vĩnh viễn là số 1, cho dù vứt bỏ lãnh thổ quốc gia Vô Tướng Thánh đình cũng không thể để cho Vương tiên sinh bị thương tổn!

Niệm Du Du nói.

- Vâng!

U Thủy lập tức đáp.

- Vậy chúng ta thì sao?

U Sơn lập tức hỏi.

- Kim Mộc Thánh Vương, Thủy Hỏa Thánh Vương bị nhốt tại Chuyển Luân Điện, tại Thánh đình bọn họ, nếu như thời gian dài không thấy hai người bọn họ, nhất định sẽ đại loạn, lần này ngươi theo ta đi hai lãnh thổ quốc gia này, trấn áp bọn đạo chích, sau đó ta biến thành bộ dáng bọn họ, tuyên bố bế quan là được. Chờ, chờ thu lại lãnh thổ quốc gia Vô Tướng Thánh đình, chúng ta lại từng bước, từng bước giải quyết lãnh thổ quốc gia hai tên kia, giải quyết lãnh thổ quốc gia hai tên kia thì dễ dàng!

Niệm Du Du cười nói.

- Được!

U Sơn gật gật đầu.

U Sơn giờ phút này xem như đã nhìn ra, Đại Tranh này có quá nhiều người trí tuệ yêu nghiệt. Mình theo chân bọn họ thật sự không có cách nào so sánh được, lúc này mới bao nhiêu lâu? Vô Tướng Thánh đình gần như sắp bị nuốt gọn.

Ba đường đại quân đánh chiếm lãnh thổ quốc gia khác, đánh chiếm dễ như vậy sao? Nhất định ngọc đá cùng nát, mà lãnh thổ quốc gia còn lại, yếu đuối thì có thể bị thu thập, bị thay thế, đến lúc đó đầu tường thành đổi đại kỳ, có thể nói, trong một đêm, Vô Tướng Thánh đình biến thành bản đồ Đại Tranh.

Đây, đây là quá điên cuồng!

Cho tới bây giờ chưa thấy qua công thành đoạt đất kinh khủng như vậy, nhanh như vậy. Đây chính là 1 đại lãnh thổ quốc gia a, đảo mắt đã bị thay chủ? Đây là thần thuật sao? Thánh nhân cũng không có năng lực này à, đây chính là 1 đại lãnh thổ quốc gia a!

Chuyện này cũng chưa tính, Chung Sơn bọn họ không ngờ còn nhìn xa hơn, lãnh thổ quốc gia Vô Tướng Thánh đình sau khi bị thu gọn, thu thập Kim Mộc lãnh thổ quốc gia, Thủy Hỏa lãnh thổ quốc gia kia còn không phải là dùng thủ đoạn giống nhau sao?

Thu phục ba đại lãnh thổ quốc gia? Không giống như Chung Sơn đi Thiên đế mật cảnh, lãnh thổ quốc gia những Thánh Vương kia, bởi vì tinh nhuệ lãnh thổ quốc gia Vô Tướng cùng bọn họ liều mạng.

Mà bọn họ đã lưỡng bại câu thương. Đại Tranh lại dùng thiên uy buông xuống? Chờ những Tổ Tiên kia từ Thiên đế mật cảnh đi ra, giống như tất cả đều đã muộn, tất cả đều là ván đã đóng thuyền. Quá muộn, quá yêu nghiệt!

U Sơn há miệng một cái, một loại cảm giác khó tin trào vào đầu.

Đại Tranh lần này rốt cuộc chiếm được bao nhiêu lãnh thổ? Tính cũng không hết à, Bắc Châu tổng cộng còn có 36 lãnh thổ quốc gia, nếu loại mưu đồ này lại làm vài lần như vậy, vậy tất cả Bắc Châu không phải đều là của Đại Tranh sao?

U Sơn há to mồm, dường như trong yết hầu nghẹn cái gì đó, nhất thời không biết làm sao nói được.

Đương nhiên, đây cũng là phép tính U Sơn hắn tính, thiên hạ cường giả phần đông, nào dễ thống nhất như vậy? Lần này cũng là Đại Tranh may mắn, đồng thời dốc hết toàn lực, tiếp theo lại có đại kế này, các lãnh thổ quốc gia khác khẳng định có điều phòng bị. Còn muốn dùng thêm vài lần? Thật sự quá khó khăn!

Đương nhiên không thể phủ nhận, Đại Tranh này rất yêu nghiệt! Chung Sơn rất yêu nghiệt, đạo lữ của hắn rất yêu nghiệt, thần tử của hắn rất yêu nghiệt, tóm lại Đại Tranh đều là yêu nghiệt!

U Sơn không khỏi cảm thán, đồng thời lại không khỏi hưng phấn! Bởi vì mình được chứng kiến một quá trình mở mang bờ cõi phức tạp này! Chung Sơn giống như hiện tại mới là Cổ Tiên a!

........

Trong Thiên đế mật cảnh.

Chung Sơn tiếp tục rơi quân cờ.

- Đúng là kỳ trận lợi hại, tinh không làm bàn cờ, phức tạp như thế, nghe những đều chưa từng nghe!

Phục Ma Giáo chủ trầm giọng nói.

Chung Sơn hạ quân cờ, tinh không đại trận khổng lồ chưa từng ngừng lay động, một lần mạnh hơn một lần, mọi người cũng dần dần nhìn thấu tài đánh cờ của Chung Sơn.

Nhưng tinh không đại trận này cũng quá khoa trương, không ngờ, Chung Sơn không ngờ dùng thời gian một năm. Mỗi lần nhìn như sắp phá cuộc, tinh không đại trận lại phát ra thế cờ lợi hại hơn.

- Không hổ là Thiên đế, trận lớn như vậy cho dù là ta cũng không khống chế được, Chung Thánh Vương cũng thật nhanh nhạy!

Tạ Thánh Vương mở miệng nói.

Một bên trên mặt Vô Tướng Thánh Vương cũng lộ ra vẻ cổ quái.

Số mệnh của Vô Tướng Thánh đình dường như càng ngày càng yếu, tuy rằng số mệnh vẫn còn, nhưng mà cảm giác vô cùng kỳ diệu kia càng ngày càng yếu? Vô Tướng Thánh Vương trầm mặc một trận, nhưng chỉ cần số mệnh Vô Tướng Thánh đình vẫn còn, hết thảy đều đáng giá. Chỉ là trận pháp Thiên đế này lưu lại cũng quá hao phí thời gian đi.

- Oanh...

Cuối cùng một tiếng nổ lớn vang lên, xa xa gần mười tinh tú bùng nổ, không gian chấn động, bắn ra ánh sáng chói mắt.

- Phá, Thánh Vương, ngươi phá trận!

Kim Bằng hơi kích động nói.

- Vù!

Chung Sơn gật gật đầu.

Đứng dậy, thân hình Chung Sơn hơi chao đảo một cái, dường như sắp té ngã vậy, hiển nhiên là thời gian một năm này, tinh thần tiêu hao quá khổng lồ! Kim Bằng biến sắc.

Mà trong mắt những người khác cũng hiện lên vẻ bất hảo.

- Ta không sao!

Chung Sơn lắc đầu.

Trong mắt mọi người mặc dù có hàn quang, nhưng dù sao cũng không ra tay. Phiến tinh không này lại lần nữa thay đổi thành một mảnh hỗn loạn.

- Phía xa có thời không thông đạo xuất hiện, Thánh Vương, chúng ta đi vào!

Kim Bằng đề phòng kêu lên.

- Ừ!

Chung Sơn gật gật đầu.

Mọi người xuyên qua thời không thông đạo, rất nhanh lại xuất hiện ở trong một phiến tinh không.

Trong tinh không, 5 viên hằng tinh to lớn, phóng ra ánh sáng chói mắt, bốn phía vô số hành tinh vây quanh, nhìn qua dường như một chỉnh thể vậy.

- Thượng cổ trận pháp, Ngũ Tinh Liên Tỏa đại trận?

Phục Ma Giáo chủ trừng mắt nói.

Thiên đế mật cảnh, trận thứ ba, Ngũ Tinh Liên Tỏa đại trận?

- Đại trận này để ta đến đi, ta đã từng thấy qua loại trận pháp do đại trận này diễn sinh ra.

Phục Ma Giáo chủ trịnh trọng nói.

- Ừ!

Mọi người gật gật đầu.

Chung Sơn cũng bắt đầu điều tức, Kim Bằng thủ hộ ở một bên.

Cách đó không xa, trong mắt Niệm Xán lóe lên vẻ âm lãnh, nhưng thấy các Tổ Tiên khác cũng không có ý động thủ, cũng chỉ có thể chậm rãi thu hồi ánh mắt!

Hơn một năm, ba đường đại quân tiên phong Vô Tướng Thánh đình đã đến khu vực gần ba lãnh thổ khác.

Tả lộ đại quân và hữu lộ đại quân cũng bắt đầu chinh chiến, chỉ có đại quân tuyến giữa, Tam thái tử Niệm Bôn gặp một sự tình vô cùng khó xử.

Tam thái tử Niệm Bôn là giết tới Chuyển Luân Cương Vực.

Nhưng mà bên ngoài Chuyển Luân Cương Vực có Ngũ Trọc Loạn Thế đại trận thủ hộ, bọn họ căn bản không vào được a!

Tướng sĩ Chuyển Luân Cương Vực càng giống như rùa đen rút đầu, căn bản cũng không đi ra, vậy còn đánh cái rắm a!

Niệm Bôn không nói gì, ba tháng liên tiếp đều không nghĩ được biện pháp tốt, mà hai lộ đại quân khác liên tiếp truyền đến tin tức thắng lợi, mà quân đội mình một cọng lông của đối phương cũng không động được tới.

Niệm Bôn có loại xúc động muốn hộc máu.

Trong lều lớn trung quân!

- Nói đi, có biện pháp gì không?

Niệm Bôn quay sang một đám văn thần võ tướng kêu lên.

Các võ tướng lắc đầu, văn thần cũng không có cách. Chuyển Luân Cương Vực này bây giờ giống như thủy hỏa bất xâm! Căn bản là không vào được!

Niệm Bôn cũng không hùng hổ dọa người, bởi vì Niệm Bôn cũng nhìn ra, những đại thần đi theo mình tới này, có vài người mấy ngày nay đều muốn nghĩ nát óc rồi.

- Báo!

Một thị vệ tại bên ngoài lều lớn kêu to.

- Tiến vào!

Niệm Bôn kêu lên.

- Nguyên soái, triều đô gởi thư, đến từ Vương Thừa tướng!

Thị vệ lập tức nói.

- Ồ, mau mang tới!

Niệm Bôn kêu lên.

Rất nhanh, một trang giấy có đại ấn Vương Tĩnh Văn rơi vào trong tay Niệm Bôn.

Trung quân Nguyên soái Tam thái tử thân ái: Tình huống Chuyển Luân Cương Vực, ta đã biết được, sự việc không thể làm, tuy nhiên Thánh Vương bế quan, không thể xin chỉ thị, trước khi Thánh Vương bế quan từng giao phó công việc trong triều, do ta quyết định.

Chuyển Luân Cương Vực không thể đánh chiếm, vậy Tam thái tử có thể tiến công lãnh thổ quốc gia nhỏ bên cạnh.

Ý của Thánh Vương vốn là ba đại Nguyên soái mỗi người nắm được một lãnh thổ quốc gia, cuối cùng mới hủy diệt lãnh thổ quốc gia nhỏ xung quanh.

Ta tự tiện sửa quyết định Thánh Vương, trước tấn công nước nhỏ, cuối cùng lại đánh chiếm Chuyển Luân Cương Vực.

Có lẽ Thánh Vương xuất quan sẽ quở trách ta, nhưng chuyện gấp phải tòng quyền, ta tự làm chủ, Thánh Vương xuất quan, cũng chỉ quở trách ta, không liên quan tới Tam thái tử.

Tam thái tử không nên tự trách, đây là ta báo ơn Tam thái tử năm đó! Chúc Tam thái tử thành lập vô thượng quân công, vượt qua chúng Thái tử!

Báo ơn Tam thái tử năm đó? Đọc tới đây, trong lòng Niệm Bôn tràn đầy cảm động, Vương Tĩnh Văn, không uổng công bổn cung năm đó coi trọng ngươi như vậy, cũng không uổng đề cử ngươi làm Thừa tướng.

Gần đây có rất nhiều thần tử nói xấu, thưa kiện ngươi. Hừ, ai dám tiếp tục nói xấu Vương Thừa tướng sẽ cùng ta là địch. Ta sẽ lót đường cho ngươi.

- Người đâu, truyền sai sử tả lộ Nguyên soái, truyền sai sử hữu lộ Nguyên soái!

Niệm Bôn kêu lên.

Rất nhanh, hai quan viên đi đến.

Nhìn lại hai người, Niệm Bôn trịnh trọng nói:

- Các ngươi trở về nói với Nhị ca, Tứ đệ, Vương Tĩnh Văn trên triều đường hô phong hoán vũ, độc tài chuyện triều cương, chỉ là có người ác ý phỉ báng. Vương Tĩnh Văn luôn luôn trung thành với Vô Tướng Thánh đình, tất cả đều trong khống chế của ta, bảo Nhị ca và Tứ đệ yên tâm, Vương Tĩnh Văn bên này tuyệt đối không có vấn đề, ngược lại những người nói xấu Vương Thừa tướng kia, nếu lại có người tiếp tục nói xấu, dùng quân pháp xử trí, không được nghi ngờ tấm lòng của Thừa tướng.

- Vâng!

Hai tên sai sử lập tức đáp.

Kể từ đó, địa vị Vương Tĩnh Văn trong triều đình càng thêm vững chắc, mỗi thành lớn Vô Tướng Thánh đình thay đổi càng lúc càng nhanh!

Lại sau mấy năm.

5 đại lãnh thổ quốc gia Vô Tướng Thánh Vương nắm trong tay trong bóng tối, cũng chính là có năm Thánh Vương làm thuộc hạ này, trong đó, Tạ Thánh Vương và Vô Tướng Thánh Vương cùng nhau tiến vào Thiên đế mật cảnh, Kim Mộc Thánh Vương và Thủy Mộc Thánh Vương bị bắt nhốt tại Chuyển Luân Điện.

Còn có hai tên Thánh Vương, hai tên Thánh Vương cũng thu được tin tức từ bốn phía truyền tới, đối với tin tức này, hai Thánh Vương lập tức cảm thấy rất không ổn!

Không chậm trễ chút nào, hai đại Thánh Vương hội họp với nhau, tiếp đó bay thẳng tới Vô Tướng lãnh thổ quốc gia. Bay thẳng tới Kim Thắng Thánh đô.

1 đỏ một tím, hai đại cường giả đã tới chỗ hoàng cung Kim Thắng Thánh đô.

Mà giờ khắc này, Niệm Du Du mang theo Vương Tĩnh Văn, U Sơn, U Thủy còn có Tiểu Thanh đứng trên quảng trường hoàng cung.

Nhìn thấy Vô Tướng Thánh Vương do Niệm Du Du biến thành, hai tên Thánh Vương hơi hơi kinh ngạc.

- Vô Tướng Vô Cực Vô âm dương!

Một Thánh Vương trầm giọng nói.

Nói xong hai tên Thánh Vương gắt gao nhìn chằm chằm Niệm Du Du.

Niệm Du Du vẻ mặt hơi động, lập tức hiểu ý gì, đây là tiếng lóng của Vô Tướng Thánh Vương, thế nhưng, tiếng lóng này mình đâu có biết?

- Ta chờ các ngươi rất lâu rồi!

Niệm Du Du cười nói.

Nói xong, Tổ Thần thú, U Sơn, U Thủy rất nhanh đánh tới.

- Đi, đi mau!

Một Thánh Vương trong đó không chút do dự kêu lên.