Trường Sinh Bất Tử

Quyển 10 - Chương 72: Úng giới đấu sinh tử




Đoàn người Chung Sơn vừa bước ra khỏi nhà tù Minh Hải, mọi người còn đang kinh ngạc sức mạnh của Chung Sơn, thoáng cái bị cảnh tượng bên ngoài thay đổi mà di chuyển ánh mắt.

Bóng đen dày đặc, vô số cường giả Khô Lâu tộc từ khắp nơi tụ tập tới, chen kín kẽ mảnh Hắc Hải này. Thậm chí ở xa hơn vẫn đang có thêm cường giả Khô Lâu tộc bay tới.

Mười mấy trưởng lão Khô Lâu tộc theo Vương bay tới, vô số khô lâu cũng tụ tập ồ ạt như thủy triều, cùng nhìn hơn 50 bóng người ở trên không trung.

50 bóng người liền bị bao vây.

- Vương? Vương Khô?

Một trưởng lão truyền thừa bỗng giật mình hô lên.

Trưởng lão truyền thừa hét lên, lập tức dẫn tới các trưởng lão truyền thừa khác giật mình kinh hô. Trưởng lão truyền thừa đều cùng thời đại với Vương đời trước, tự nhiên nhìn một cái là nhận ra Vương Khô.

Trưởng lão áo bào tím vừa nghe được tên "Vương Khô", cả người liền chấn động, cuối cùng ý thức được gì, nhưng vẫn không thể tin nổi nhìn một đám khô lâu phía trước.

Khô Lâu tộc ở trong mắt lòa người, đều là gần giống nhau, nhưng chỉ có bản thân Khô Lâu tộc mới nhìn thấy bộ dạng cụ thể.

Trong mắt của Khô Lâu Vương lóe lên u quang, sắc mặt khó coi, lúc này trưởng lão truyền thừa nhận ra Vương Khô, vậy sẽ không còn là chuyện một mệnh lệnh của mình nữa.

Khô Lâu Vương Minh Ma nhìn mọi người, cuối cùng chuyển mắt lên người Chung Sơn.

- Ngươi là người nào của Luân Hồi Thánh nhân?

Khô Lâu Vương trầm giọng hỏi.

- Luân Hồi Thánh nhân? Không quen!

Chung Sơn trầm giọng đáp.

- Không thể nào, nếu ngươi không biết Luân Hồi Thánh nhân, làm sao có thể nắm giữ Luân Hồi lực mạnh mẽ như vậy?

Một trưởng lão áo tím hô lên.

Chung Sơn lạnh lùng liếc hắn, nói Luân Hồi lực, chỉ có Luân Hồi Thánh nhân mới nắm giữ hay sao?

- Ấy!

Trưởng lão áo tím kia bị Chung Sơn nói phát nghẹn. Đúng vậy, Luân Hồi lực không nhất định phải là người thân của Luân Hồi Thánh nhân mới học được. Nói tới, một trưởng lão truyền thừa trong Khô Lâu tộc cũng biết vận dụng một ít Luân Hồi lực.

- Vương Khô, quả thật là ngươi, ngươi còn chưa chết?

Trưởng lão truyền thừa ban đầu kinh ngạc hỏi.

- Không phải ngươi đã sớm chết hay sao?

Ba trưởng lão truyền thừa khác cũng không thể tưởng tượng được.

- Phong, Hỏa, Lôi, Điện, các ngươi rất mong mỏi ta chết hay sao?

Vương Khô trầm giọng.

Vương Khô nói rồi, bốn trưởng lão truyền thừa đều im lặng.

Khô lâu ở vòng ngoài không lên tiếng, dù là khô lâu mạnh đến cảnh giới Cổ Tiên lúc này cũng không có ai xen vào, bởi vì bọn họ còn chưa đủ tư cách. Chỉ có thể dùng ánh mắt hoài nghi, quét qua ở sau lưng các trưởng lão.

- Vương Khô, ngươi đã không chết, như vậy ta có thể làm chủ, thăng ngươi làm trưởng lão Khô Lâu bộ tộc, hơn nữa là đại trưởng lão ngoài bốn đại trưởng lão truyền thừa!

Khô Lâu Vương trầm giọng nói.

Vương Khô vẫn không nói gì, U Sơn tính tình nóng nảy ở đằng sau liền phát tác.

- Ngươi nói cái rắm, tên phản đồ kia, ngươi làm gì có tư cách nói chuyện ở đây? Vương muốn lấy lại mọi thứ thuộc về Vương, đồng thời tố cáo sự thật ngươi phản tộc ở trước mặt toàn tộc!

U Sơn quát lớn.

Oa!

Khô lâu xung quanh dù không thể xen lời, nhưng không ảnh hưởng bọn họ trao đổi với nhau. Khô lâu này là ai vậy? Dám mắng Vương là phản đồ? Thật to gan!

- Đồ khốn kiếp, ngươi tính là thứ gì, dám nói với Vương như thế!

Một trưởng lão áo bào tím giận dữ quát.

U Sơn vừa định nói, Vương Khô nhẹ nhàng phất tay, cản U Sơn lại, quay sang nhìn bốn đại trưởng lão truyền thừa.

- Phong, Hỏa, Lôi, Điện, bốn đại trưởng lão truyền thừa, các người phá hỏng quy củ Khô Lâu tộc, các ngươi muốn xử lý thế nào? Để cho quy củ Khô Lâu tộc bị thế hệ các ngươi phá bỏ, hay là lập lại trật tự, sửa lại sai lầm!

Vương Khô lạnh lùng nói.

Bốn đại trưởng lão truyền thừa im lặng.

Phần lớn cường giả Khô Lâu tộc không biết Vương Khô là ai, nhưng mà có phần lớn trưởng lão nơi này đều biết, lập tức nhớ tới quy củ của Khô Lâu tộc.

Vương, ngoại trừ tự rút lui, hoặc là dẫn Khô Lâu tộc đi về phía diệt vong, có thể cho bốn đại trưởng lão truyền thừa cùng nhau phế bỏ. Những lúc khác, Vương chính là Vương, chỉ cần không chết, không ai được lên ngôi.

Vương đời trước, nếu đã chết, tân Vương sinh ra là đương nhiên. Nhưng nếu không chết, vậy ngay cả bốn đại trưởng lão truyền thừa cũng không được chạm tới vương quyền.

Vương đời trước, Vương Khô, vẫn chưa chết, nhưng bốn đại trưởng lão truyền thừa lại đề cử Vương mới sinh ra, đây là phả hỏng quy củ.

- Lúc đó chúng ta nghĩ ngươi đã chết!

Một trưởng lão truyền thừa nói.

- Chết? Ta chết chưa? Hừ, hiện giờ các ngươi nói đi, phải làm sao?

Vương Khô trầm giọng.

Lúc này, Khô Lâu Vương Minh Ma lên tiếng:

- Bốn đại trưởng lão truyền thừa, các ngươi hãy nghĩ cho kỹ, bây giờ ta là Vương của Khô Lâu tộc, các ngươi không có quyền lợi núng tay vào vương quyền! Đây là quy củ của Khô Lâu tộc, các ngươi muốn phá hoại?

Quả thật, Minh Ma chính là Vương hiện tại, hơn nữa còn là Vương mấy chục vạn năm qua, lúc này thật sự khiến bốn đại trưởng lão truyền thừa khó mà nói được. Lúc trước nhìn thấy mệnh bài của Vương Khô vỡ vụn, nghĩ rằng Vương Khô bỏ mình, không ai nghĩ tới mệnh bài này có thể bị người ta làm vỡ, bởi vậy liền đề cử Khô Lâu Vương Minh Ma đang nổi bật đương thời.

Hiện tại Vương Khô xuất hiện, trưởng lão truyền thừa quả thật khó mà nói được.

- Bốn đại trưởng lão truyền thừa, bọn họ có tính là quấy rối đoàn kết nội bộ Khô Lâu tộc? Khô lâu như thế, phải xử lý thế nào?

Khô Lâu Vương hùng hổ bức người nói.

- Quấy rối đoàn kết nội bộ? Ha ha ha ha, Minh Ma, lời như vậy mà ngươi cũng nói ra được, vốn ta chỉ muốn bốn đại trưởng lão truyền thừa chủ trì công đạo, nếu bốn đại trưởng lão truyền thừa do dự, như vậy cứ dựa theo quy củ Khô Lâu tộc. Hai Vương đối mặt như thế, trong lịch sử cũng không phải chưa có, nếu là thế, vậy hai ta quyết đấu, người thắng là vua, kẻ thua là giặc!

Vương Khô vang dội hùng hồn nói.

Vương Khô vừa nói xong, trong mắt bốn đại trưởng lão truyền thừa khô lâu liền sáng ngời.

Đúng vậy, trong lịch sử từng xuất hiện tình huống này!

Bốn đại trưởng lão truyền thừa liếc nhau, tiếp theo cúi đầu thật sâu trước Vương Khô, lại cúi đầu thật sâu với Minh Ma.

- Vương đời trước, Vương hiện tại, hai Vương gặp mặt, quả thật là sai lầm của chúng ta, suýt nữa thành tội nghiệt thiên cổ Khô Lâu tộc. Sau lần này, chúng ta từ chức trưởng lão truyền thừa, đây là lần cuối cùng bốn khô lâu chúng ta làm trọng tài, làm một lần công chính cuối cùng cho Khô Lâu tộc hưng thịnh muôn đời!

Một trưởng lão truyền thừa nói.

- Đây chính là Khô Lâu tộc, ngươi là trưởng lão truyền thừa cũng không được can thiệp vương quyền của ta!

Khô Lâu Vương lạnh lùng nói.

- Mời Khô Lâu Vương phối hợp, chúng ta đã gây ra sai lầm lớn, không muốn mắc thêm lỗi lầm nữa. Nếu Khô Lâu Vương khư khư cố chấp, vậy sẽ ép chúng ta sang phía Vương đời trước!

Trưởng lão truyền thừa kia nghiêm túc nói.

Khô Lâu Vương: "...."

Đẩy bốn đại trưởng lão truyền thừa về phía Vương Khô, vậy không phải thực lực Vương Khô càng lớn mạnh thêm? Bốn đại trưởng lão truyền thừa, ở đây còn có bốn đệ tử của bọn họ, như vậy liền đẩy tám Tổ Tiên về phía Vương Khô? Như thế, chẳng phải Vương Khô sẽ có thể chính thức ngang hàng với mình?

Hít sâu một hơi, Khô Lâu Vương Minh Ma lắc đầu nói:

- Trưởng lão truyền thừa, các ngươi hiểu lầm ý của ta, quy củ của Khô Lâu tộc không thể bỏ, ý của ta là không thể bỏ qua quy củ, vậy các ngươi cũng không thể can thiệp vương quyền của ta!

- Đó là đương nhiên!

Trưởng lão truyền thừa gật đầu.

Khô Lâu Vương được chấp thuận, lập tức nhìn về phía Vương Khô! Vương Khô cũng cười lạnh nhìn Khô Lâu Vương.

- Nếu là thế, ta cho ngươi cơ hội, dựa theo quy củ, ngươi khiêu chiến ta, vậy do ta xác định quy tắc!

Khô Lâu Vương nói.

- Hừm! Ta và ngươi đơn đấu, hay là quần đấu!

Vương Khô khinh thường nói.

Vương Khô đã đoán được quy tắc cơ bản, Minh Ma không thể nào đơn đấu với mình, đây không phải phong cách của hắn.

- Hừ, dám khiêu chiến bổn vương, bổn vương tự nhiên cho ngươi đủ tôn trọng. Không chỉ ngươi, những kẻ phản nghịch cùng ngươi, đều phải chết!

Minh Ma lạnh lùng nói.

- Bổn vương nghênh chiến phản nghịch, có ai muốn chiến đấu?

Minh Ma quét quanh một vòng.

- Chúng ta nguyện cùng Vương quét sạch phản nghịch!

Một trưởng lão nói.

- Chúng ta nguyện ý!

Một đám trưởng lão hô lên.

Bốn đại trưởng lão truyền thừa cũng không đứng ra, bốn Tổ Tiên đệ tử của bọn họ cũng bị kéo ra đằng sau, bốn người này được bọn họ coi trọng làm người được chọn thay thế trưởng lão truyền thừa. Lúc này tự nhiên phải đứng cùng hàng với bốn đại trưởng lão truyền thừa, tính là trung lập.

Nhưng các trưởng lão khác liền ồ ạt muốn cùng Minh Ma chống lại Vương Khô, cứ thế, cộng thêm bản thân Khô Lâu Vương, tổng cộng bảy đại Tổ Tiên!

Cái này còn chưa tính xung quanh có rất nhiều khô lâu cảnh giới Cổ Tiên đang quỳ trên hư không, Vương hiệu lệnh một tiếng, tự nhiên không từ xông pha khói lửa!

Bảy đại Tổ Tiên, mấy trăm Cổ Tiên, đây là lực lượng khổng lồ cỡ nào.

Bên phía Vương Khô chỉ có bản thân và Kim Bằng là Tổ Tiên, ngoại trừ Chung Sơn, các khô lâu khác đều bị trọng thương, U Sơn U Thủy U Xuyên càng bị tra tấn mấy chục vạn năm, lúc này chỉ khó lắm mới có chiến lực Cổ Tiên, 45 tội phạm Cổ Tiên khác cũng bị trọng thương.

Vương Khô nhìn sang Chung Sơn.

Chung Sơn cũng không e ngại, mà khẽ gật đầu, cho Vương Khô đáp án khẳng định.

Kim Bằng bên cạnh há miệng, muốn nói gì, nhưng thấy Chung Sơn cũng gật đầu, mình là Tổ Tiên chẳng lẽ còn sợ? Chỉ có thể nuốt xuống lời đã lên tới miệng.

- Tốt!

Khô Lâu Vương gật đầu.

Tiếp theo vung tay lên, chọn ra khô lâu tham chiến, 6 Tổ Tiên, 561 Cổ Tiên, đội hình vô cùng mạnh mẽ.

- Vậy ở ngay Úng Giới, mời trưởng lão truyền thừa mở ra "Úng Giới"!

Khô Lâu Vương nói.

- Úng Giới?

Một trưởng lão truyền thừa kinh ngạc.

- Úng Giới? Minh Ma thật là hèn hạ!

U Sơn hô lên.

Chung Sơn không hểu nên hỏi:

- Cái gì là Úng Giới?

- Cũng giống như nhà tù Minh Hải vừa nãy, bên trong ngăn cách thiên địa, Tổ Tiên không thể điều động lực lượng thiên đạo, chỉ có thể dựa vào bản thân, thực lực chỉ cao hơn Cổ Tiên một đoạn mà thôi. Nhưng Cổ Tiên lại có thể uy hiếp tới Tổ Tiên, đối phương đông đảo Cổ Tiên, chiếm lấy ưu thế lớn, mà Úng Giới chỉ bị trưởng lão truyền thừa khống chế!

U Thủy giải thích.

- Ồ?

Chung Sơn kinh ngạc, sau đó mỉm cười.

Nhất định là lần trước Minh Ma bị đả kích quá lớn ở Xương Kinh, cho nên vô cùng cẩn thận.

Vương Khô nhìn thấy Chung Sơn mỉm cười, cũng gật đầu theo, nói:

- Úng Giới, vậy cứ Úng Giới đi!

Khô Lâu Vương nghe Vương Khô nói thế, bản năng cảm thấy có chỗ nào không đúng, nhưng không thể hiểu được là chuyện gì.

Bốn đại trưởng lão truyền thừa nhìn Vương Khô và Minh Ma, cuối cùng gật đầu nói:

- Nếu là thế, vậy bắt đầu đi!

Nói xong, một người trưởng lão truyền thừa lấy ra đoàn ánh sáng hình cầu. Bốn đại trưởng lão thúc đẩy, quả cầu ánh sáng đột nhiên to ra trăm trượng, lơ lửng trên không trung.

- Trăm ngày sau, chúng ta sẽ lại mở ra Úng Giới, đến lúc đó các người cũng đã chia ra thắng thua. Hiện tại vào đi, lúc đi vào, các ngươi sẽ phân tán không cùng một chỗ, làm sao đối phó được kẻ địch, phải ngươi vận số của bản thân các ngươi!

Trưởng lão truyền thừa kia nói.

- Được!

Vương Khô cùng Minh Ma đều gật đầu.